Gia đình của Đinh Phương Thanh có một cửa hàng tạp hoá, mà tạp hoá thì mọi người đã biết, gần như cái gì cũng có, linh tinh vụn vặt cũng thế,
Nhưng của hàng của cô, thật sự là “cái gì cũng có, cái gì cũng bán được!"
Từ khi có nhận thức, cô đã nhận ra rằng gia đình của mình không bình thường. Dù chỉ là một gia đình bán tạp hóa nhỏ bé, nhưng có vài món đồ lại kỳ quái không thể tả. Cho đến khi hiểu chuyện, cô mới biết gia đình của mình là một gia đình siêu năng lực.
Cha Đinh Thuận, năng lực của ông ấy là khiến mọi thứ bất thường trở nên vô cùng bình thường, có lần ông ấy dẫn một con sư tử không biết từ đâu ra đi dạo phố mà không có ai phát hiện chuyện gì bất thường ở ông ấy cả, chỉ có tôi ngồi trên lưng sư tử bị sốc đến mức cứng đơ cả người.
Còn mẹ tôi, Hà Xuân Hồng, mẹ tôi có sức mạnh vô đối, mạnh đến phi lí, có lần mẹ tôi còn thể hiện trước mặt anh chị em chúng tôi bằng cách kéo gia đình đi nâng cái xe lu ngoài công trường. Quá khứ của mẹ tôi cũng không tầm thường, mẹ tôi từng là nữ đại tỷ của thế giới ngầm với biệt danh Hắc Phượng.
Chị hai của tôi, Đinh Mỹ Lệ, người có năng lực xuyên không gian, thời gian, nhưng chị vẫn chưa thể kiểm soát tốt được. Có lần chị tôi trở về nhà và hào hứng kể với tôi rằng chị bị ném qua thời trung cổ, còn trộm được ít vòng vàng của thời đó về tặng cho tôi.
Anh ba của tôi, người có dị năng mà tôi không hiểu rõ nhất, Đinh Hạo Thiên. Dường như anh ấy có thể tìm những thứ mà người khác yêu cầu, có lần anh ấy trở về với mẹ cùng cái tên lửa nhỏ trên tay làm tôi sợ đến mức nhảy thẳng lên nóc nhà.
Em gái út của tôi, Đinh Ngọc Diệp, con bé có may mắn hơn người thường, đó là dị năng mà ai cũng muốn có.
Chỉ có riêng tôi, tôi hoàn toàn không có siêu năng lực gì trong gia đình, tôi chỉ là một người bình thường.