Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Trải qua một buổi tối mệt mỏi, ngày thứ hai Giản Hân tỉnh lại đã gần đến giữa trưa, khẩn trương để khỏi bị muộn lại chợt nhớ hôm nay là thứ bảy.
Hoa Thần còn có việc, nên đã vội vàng rời khách sạn từ sớm. Giản Hân chậm rãi rời giường, rửa mặt qua loa để đi dự hội nghị, xem sơ qua thấy các tạp chí lớn đều đưa tin về chuyện hôm qua Hoa Thần công khai hắn có quan hệ với cô, cô nhận ra rằng các bản tin đều đúng, cách xem xét vấn đề khá lễ độ, còn chi tiết đưa tin, không hề cố ý thổi phồng cũng không suy đoán cá nhân, Giản Hân đoán rằng Hoa Thần nhất định là lén cùng bọn hắn dặn dò.
Ăn cơm trưa sớm, Giản Hân chuẩn bị đi lên trên tìm Hoa Thần đăng kí cho cô một lớp dạy nấu ăn, tuy rằng mấy thứ này Hoa Thần chẳng qua là cho cô giết thời gian, nhưng như Hoa Thần nói ' kĩ nhiều không áp thân ' (kĩ năng nhiều không bằng rèn luyện phẩm cách), Giản Hân có thể bên cạnh Hoa Thần cũng không biết là cái vận cứt chó gì, học thêm vài thứ làm đối phương thích cũng là cần thiết, lại nói vì người yêu nấu một bữa cơm cũng thực lãng mạn.
Giản Hân thay quần áo, vừa khẽ hát vừa xuống lầu, mới bước ra cửa khách sạn, một hồi tiếng răng rắc cùng với tia chớp loang loáng làm cho cô trợn mắt há hốc mồm.
"Giản Hân tiểu thư, buổi sáng tốt lành. Ta là phóng viên của《 giải trí vui ngất trời》."
"Xin chào Giản tiểu thư, xin hỏi ngươi có thể nhận lời phỏng vấn của《 y nhân thời thượng 》không ?"
"Giản tiểu thư, chương trình ' tám người một thương lượng ' hi vọng cô cùng Hoa tiên sinh có thể sắp xếp một buổi phỏng vấn, cô xem khi nào thì có thời gian?"
. . . . . . . . . . . .
Giản Hân còn đang sững sờ, phóng viên đã đem cô vây quanh, có bao nhiêu lời giới thiệu cùng danh thiếp đều đưa tới trước mặt cô, từ việc hẹn gặp ngày càng quá mức hỏi tới vấn đề riêng tư.
"Giản tiểu thư, cô cùng Hoa Thần tiên sinh người thừa kế tập đoàn Hoa Liên trong tương lai đã bắt đầu như thế nào?"
"Giản tiểu thư, nghe nói cô cùng Hoa Thần từ tình một đêm mà phát triển lên, là thật vậy chăng?"
"Giản tiểu thư, nghe nói cô cùng Hoa Thần đã ở chung , hai người đã tính đến chuyện kết hôn chưa?"
"Giản tiểu thư, xin trực tiếp trả lời!"
. . . . . . . . . . . .
Giản Hân bị một đám vấn đề hỏi á khẩu không trả lời được, không biết làm sao đúng lúc ấy có một thân hình cao ngất đứng trước mặt nàng, mặt người kia vô cùng tuấn mỹ, tây trang được cắt sửa chỉnh tề bao lấy thân hình hoàn mỹ, ngoài Hoa Thần còn có thể là ai.
Hoa Thần che ở trước mặt Giản Hân, khí thế bức người, con ngươi đen sâu thâm trầm con nhìn lướt qua phía dưới, nơi nào đi qua như bị đóng băng ngàn dặm. . . .
Vừa rồi nữ phóng viên hỏi Giản Hân nhiều vấn đề nhất bị nhìn chăm chú, bị ánh mắt sắc bén làm đông lạnh cả người run run, ánh mắt tan rã.
Hoa Thần một tay ôm eo nhỏ nhắn của Giản Hân, một tay lấy mic trong tay nữ phóng viên không khách khí mở miệng : "Tôi là Hoa Thần, cảm ơn các vị đã quan tâm đến chuyện riêng tư của tôi như thế, nhưng nếu các vị lại tùy ý bịa đặt phỉ báng nói xấu tính chất vấn đề, tôi sẽ tạm thời giữ lại để truy cứu trách nhiệm quyền lợi pháp luật. Còn có, Giản Hân không phải là người trong làng giải trí, không có nghĩa vụ phải trả lời bất cứ vấn đề gì của các vị, bảo an ở phía trước mời các vị mau chóng giải tán."
Nói xong lôi kéo Giản Hân ra khỏi đám người, phía sau Jeff cầm lấy mic hòa khí nói: "Hôm nay Hoa tổng tâm tình không tốt xin mọi người thông cảm, tôi là Jeff trợ lí của Hoa tổng, nếu mọi người thật sự muốn phỏng vấn hoa tổng, có thể cùng tôi hẹn trước thời gian."
Ngại hơi thở cường đại của Hoa đại BOSS, nơi họ đi qua mọi người tự giác tránh đường, Giản Hân bị Hoa Thần nắm một mạch đi về phía trước, chỉ cảm thấy phía sau phóng viên mãnh liệt chụp hình, thẳng đến khi ngồi vào trong xe còn có người đuổi theo mang đến một trận ồn ào.
Biết ô tô đã bắt đầu đi Giản Hân ngồi ở trên xe vỗ ngực thở dài, cảm khái nói: "Làm bạn gái của anh thật đúng là không dễ dàng a."
Hoa Thần nhanh chóng nhíu mi , cho rằng cô bị dọa rồi, vừa định trấn an hai câu, lại nghe đối phương nói: "Tình một đêm cũng đào ra , nếu ngày nào đó em cùng anh chia tay không chừng phóng viên này còn tuôn ra cái gì ấy chứ."
Đang tốt đẹp nghĩ muốn chia tay cái gì? ! Hoa Thần nhìn cô liếc mắt một cái "Em thật sự chờ mong ngày đó?"
Cũng không phải là cô chờ mong, cô chẳng qua cảm thấy đoạn tình cảm này vô cùng có khả năng tu không thành chính quả a, dù sao chênh lệch rõ ràng như vậy. . . . . . Giản Hân trong lòng cảm khái, đối với Hoa Thần cũng vội vàng lắc đầu nói, "Không có không có. . . . . ."
"Không có là tốt rồi."
Hoa Thần vừa lòng gật đầu, Giản Hân cụp mắt xuống, trong đầu hiện lên lời nói của Christy, nhịn không được khụ khụ, ngẩng đầu rất là cẩn thận mở miệng "Nếu thật sự có một ngày như vậy. . . . . . Hoa Thần, anh có thể trực tiếp nói cho em biết không?"
"Đừng suy nghĩ lung tung ——" Hoa Thần quay đầu, thần sắc quái dị nhìn cô, một lát sau mới lại mở miệng nói: "Từ ngày đầu tiên bắt đầu anh từng nói qua là anh nghiêm túc."
"Vậy trước kia anh đều là không nghiêm túc?" Giản Hân hít vào một hơi, rốt cục quyết định nói ra suy nghĩ trong lòng, cô tình nguyện để Hoa Thần nói cho cô biết anh chính là vui đùa một chút cũng không nguyện chính mình hãm sâu vào mới phát hiện đối phương không hề nghiêm túc, cô mở miệng nói "Anh thật ra không cần lừa em, em cũng không phải là một người bảo thủ, phụ nữ hiện đại đều rất cởi mở, dù sao trong quan hệ namnữ cũng không chỉ là nam giới hưởng thụ. . . . . ."
"Em cũng là hiểu rõ phụ nữ hiện đại rất cởi mở" Hoa Thần đánh gãy lời cô, sắc mặt bắt đầu có chút khó coi.
"Không thể sao. . . . . ." Khí thế Giản Hân có chút yếu đi.
"Tốt! Tốt lắm!" Hoa Thần híp mắt nhìn cô "Anh mới vừa công khai quan hệ của chúng ta em liền nói em thật sự rất cởi mở, Giản Hân, em đang đùa anh sao?"
Giản Hân bị hỏi khó lòng chống đỡ, chỉ có thể lắc đầu tỏ rõ ý kiến.
Bắt đầu từ tối hôm qua, Hoa Thần mơ hồ cảm thấy Giản Hân có chút không thích hợp, lần này bắt gặp hành động cùng vẻ mặt của cô thật khác thường. Hoa Thần thở ra một hơi, bình tĩnh lại mới mở miệng: "Em sợ hãi về sau sẽ đối mặt với truyền thông?"
"Không phải. . . . . ." Giản Hân lắc đầu.
"Em để ý trước đây anh từng có người phụ nữ khác." Nghĩ nghĩ, anh lại hỏi.
"Cũng không phải. . . . . ." Giản Hân lại lắc đầu.
"Vậy gương mặt em hiện tại biểu lộ tình cảm này là vì cái gì?" Hoa Thần khó hiểu.
Giản Hân vẫn cứ im lặng, một hồi lâu sau mới mở miệng nói: "Hoa Thần, anh thích em sao?"
"Em cảm thấy anh sẽ ủy khuất chính mình khi bản thân ở với người mình không thích?" Hoa Thần biểu lộ vẻ mặt ' em như thế nào mà có thể hỏi ra vấn đề ngu ngốc như vậy ' nhìn cô rồi sau đó lại thêm một câu, "Đây là vấn đề mà phụ nữ mới nên lo lắng, em không cần lo cho anh."
". . . . . ." Giản Hân bị đạo lí của Hoa Thần vô tình thuyết phục, qua một hồi lâu mới hỏi "Anh thích em vì cái gì?"
Lần này là Hoa Thần ngây ngẩn cả người, hắn còn chăm chú suy xét một hồi, mới hỏi: "Giản Hân em thích ăn thủy chử ngư (cá nấu) như vậy,em có thể nói cho anh biết là vì cái gì không?"
Giản Hân lại lần nữa không thể nói gì mà chống đỡ.
Thấy Giản Hân nằm giống như quả bóng như vậy , Hoa Thần thở dài, bỗng nhiên kêu lái xe dừng xe, Giản Hân buồn bực đã thấy Hoa Thần mang theo cô xuống xe hướng bên cạnh cửa hàng châu báu mà đi.
Giản Hân cùng Hoa Thần vừa đi vào đã bị ánh vàng óng ánh bên trong làm đau cả mắt.
Đối với trang sức, Giản Hân không hứng thú, nhưng chọn nhẫn như vậy có ý tứ gì đó rõ ràng không giống nhau a, cô thấy tủ hàng trong suốt kia bày một đám lóng lánh sáng bóng đông đông, trong lòng vẫn là có ý tưởng.
Hoa Thần quay đầu lại nhìn cô một cái, đi đến quầy bán nhẫn nhìn thấy bên trong đồ vật này nọ nhìn Giản Hân mở miệng: "Chọn một cái mình thích."
Như bị tia chớp đánh trúng từ ngón tay đến đỉnh đầu, Giản Hân nhịn không được lắp bắp: "Anh. . . . . .Anh sẽ không là cái ý tứ kia đi?"
Hoa Thần liếc cô một cái: "Nếu có thể làm cho em an tâm một chút, anh chính là cái ý tứ kia."
Giản Hân kích động không biết làm sao, trong lòng mừng như điên có thể dùng mãnh liệt để hình dung, vẫn là không dám tin tưởng hỏi lại: "Anh có biết ý tứ của em là gì sao?"
Hoa Thần liếc trắng cô một cái: "Chỉ cần em đầu óc bình thường, sẽ không đọc ra loại ý tứ thứ hai."
"Bình thường bình thường. . . . . . Đầu óc em tuy so với người bình thường linh hoạt hơn một chút nhưng tuyệt đối bình thường."
Hắn thật là cái ý tứ kia! Hắn lại có thể hướng cô cầu hôn, Giản Hân một mặt nói thầm, một mặt hưng phấn mà lôi kéo tay áo hắn "Em không có nằm mộng đi."
Miệng Hoa Thần rốt cục cũng mỉm cười: "Em không có nằm mộng."
Giản Hân vui mừng phát điên nhưng vẫn tự véo mình một phen, đau nhếch miệng mới dám tin tưởng mọi thứ, hưng phấn mà vùi đầu vào chọn lựa nhưng lại liếc đến cái nhẫn trên ngón tay cái Hoa Thần, vẻ mặt buồn bã.
"Làm sao vậy?" Hoa Thần hỏi cô.
"Không có gì, cảm thấy tất cả đều rất tốt còn chọn một cái thì thật đáng tiếc." Giản Hân trôi chảy bịa chuyện.
Hoa đại BOSS quả nhiên là Hoa đại BOSS, nghe được Giản Hân nói như vậy, khóe môi co rút nhưng mặt lại không đổi sắc mở miệng nói: "Em thật sự không biết chọn như thế nào thì chọn nhiều một chút để đeo thay đổi."
Nhẫn cầu hôn còn có thể chọn mấy cái? Quả nhiên là nam nhân mà mình coi trọng, có cá tính! Giản Hân nhìn Hoa Thần, trong lòng nổi lên từng đợt ngọt ngào.
Nhưng để khỏi tan nát cõi lòng về sau, cô vẫn là quyết định đem sự việc làm cho rõ ràng.
"Thật ra em cảm thấy cái trên tay anh cũng rất tốt."
Giản Hân từ quầy thủy tinh đứng dậy kéo Hoa Thần qua cùng với nhẫn đeo tay phải, hai tay nâng lên, ngón cái cùng ngón trỏ làm thật cẩn thận muốn đem nhẫn trên ngón tay cái Hoa Thần cởi ra, sắc mặt Hoa Thần có chút cứng ngắc, nhưng cũng tùy ý để cô hành động.
"Đây là của người nào thiết kế, có của nữ sao?" Giản Hân cố ý làm bộ như thưởng thức nhẫn, cầm lên ngắm nghía "Nếu không anh cũng giúp em đặt một cái như vậy đi."
Mắt thấy nhẫn sẽ từ đầu ngón tay rơi ra, hắn lại thu tay một cái đem nhẫn nắm xoay lại trong tay, nhíu mi, vẻ mặt có chút hoảng hốt mở miệng nói một câu ngắn gọn "Điềm xấu."