Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Chương trình kéo dài đến tận tối muộn.
Sau khi xem xong, hai trợ lý tụ tập với nhau để xem bình luận trên Weibo.
Không thể không nói, chương trình kéo dài như vậy mà mọi người đều không hề chán, đã vậy còn chưa thấy thỏa mãn, muốn xem tập tiếp theo ngay lập tức.
Đội ngũ chương trình đã đặc biệt chỉnh sửa đoạn trailer, cảnh quay cuối dừng lại ở phân đoạn Hạ Vân Nghi được hỏi “Đã từng rung động chưa?”. Mà căn cứ vào phản ứng của tất cả các nghệ sĩ khác tại hiện trường, mọi người hoàn toàn không thể đoán ra được, nói tóm lại chính là bồn chồn ngứa ngáy.
“Em gái, lúc ấy Hạ Vân Nghi trả lời như thế nào vậy, em có thể spoil trước không?” Khiến mọi người tò mò, đội ngũ chương trình thật là biết cách chơi.
Tân Quỳ ném điện thoại qua một bên, không trả lời thẳng, “Bí mật, bí mật… đến khi phát sóng thì biết thôi.”
“Oa em thay đổi rồi, còn học cách nhử người khác nữa, trước kia em không có như thế!”
Vào lúc trợ lý đang than thở, Tân Quỳ khó khăn tránh né móng vuốt của chị, trực tiếp nhào về hướng Long Miểu. Tân Quỳ ngửi thấy mùi thơm quen thuộc, tựa lên vai cô ấy.
“Chị.”
Long Miểu nhướng mày nhìn qua.
“Chị… có bạn trai chưa?” Tân Quỳ đã muốn hỏi câu này từ lâu.
Dù sao thi thoảng Long Miểu không ở trong đoàn phim, mà theo cô biết cô ấy không có lịch trình khác vào thời gian đó.
“Vẫn chưa.” Long Miểu ung dung, không chần chừ chút nào, “Thời gian này không thể có bạn trai được, rất khó tìm được người.”
“Em hiểu, cần quan tâm sự nghiệp hơn.” Tân Quỳ gật đầu, mắt long lanh, “Chỉ là chị nói không có ai yêu thì không đúng, rất nhiều người thích chị mà.”
“Em cũng có rất nhiều thích, hơn nữa còn được hoan nghênh hơn chị, thế tại sao chị không thấy em có bạn trai?”
Mặc dù Long Miểu đã từng diễn nhiều vai chính nhưng bởi vì bị hạn chế phong cách, nên độ hot trong công chúng, quả thật Tân Quỳ được yêu thích hơn.
Cô ấy bị Tân Quỳ chọc cười, nâng tay vuốt ve khuôn mặt trơn mềm của cô, cố tình đè thấp giọng, tiến đến gần Tân Quỳ, nhỏ giọng thì thầm chỉ để hai người nghe thấy, “Hay là em có hả?”
“…”
“Sao có thể, em đào đâu ra!”
Lúc trước đã từng bị Ninh Nhiên nói về vấn đề này, đây là lần thứ hai Tân Quỳ xù lông trước mặt mọi người.
Tân Quỳ tỏ vẻ mình trong sạch, nhưng sau khi nói lời kia ra khỏi miệng, lại tựa như cảm thấy không ổn, cảm thấy có sự đảo ngược, sau đó giọng cô dần bé đi.
Chính là không ngờ đến mình lại lập flag (*).
(*) Lập flag: Ngôn ngữ mạng Trung Quốc, ý chỉ việc hùng hồn nói trước chuyện gì đó, nhưng kết quả ngược lại với mong đợi, tương tự “nói trước bước không qua.”
Trước khi vào giới giải trí, cô chưa từng nghĩ tới đề tài này.
Chưa từng nghĩ, cho tới bây giờ, cô cũng có lúc nhìn thẳng vào phương diện này.
Có lẽ ngày mai càng rực rỡ, có lẽ tương lai càng rõ ràng.
Nhưng xu hướng trong lòng cô trở nên mạnh mẽ hơn dính chặt với suy nghĩ, làm người ta không thể khinh thường.
“Chị biết, nhưng sẽ có ngày đó.” Long Miểu nhìn Tân Quỳ, sờ đuôi tóc cô, giống như cảm thán cũng giống như chúc phúc cô, “Trong giới có rất ít người như em, chị tin sau này em sẽ rất hạnh phúc.”
- --
Trong thời gian ghi hình tại thành phố S, mùa hè nóng nực cùng tiếng ve liên miên đã khép lại. Giống như long trọng dâng tặng lễ vật, bóng dáng đầu thu cũng đã dần tới.
Vào thời điểm giao mùa này, không khí nóng vẫn còn kéo dài một thời gian.
Hạ Vân Nghi đã tung album độc quyền của mình.
Chủ đề của album là “Vượt qua thời gian”, bài hát chủ đề là “Thời hạn đi săn”.
Từ trước đến nay Hạ Vân Nghi luôn thay đổi phong cách, mỗi một album đều có sự đột phá so với album trước.
Mỗi một bài hát trong album cũng có thể loại khác nhau.
Đây là câu trả lời thỏa đáng mà anh dành cho khán giả với tư cách là một ca sĩ có tố chất hàng đầu.
Anh dùng sự sáng tạo, không ngừng đổi mới chứng minh cho mọi người thấy tài năng của mình, để người ta đánh giá thảo luận cũng là để đắm chìm trong đó.
Mà fans cũng đáp lại nhiệt tình bằng cách tặng cho ca sĩ phái thực lực này những số liệu thành tích.
Doanh số bán hàng trực tuyến của “Vượt qua thời gian” đã đạt một triệu bản trong 0.1 giây, đột phá đạt mười hai triệu bản trong mười giây. Doanh số tiêu thụ tại các cửa hàng cũng rất tốt, ngay trong ngày phát hành, các cửa hàng lớn đều dán bảng “Hết hàng – xin hãy kiên nhẫn chờ trong bảy ngày”.
Không chỉ có fans của anh mà còn có nghệ sĩ trong giới giải trí, bao gồm cả một số người qua đường cũng theo dõi, quan tâm tới album mới của anh.
Trong khoảng thời gian ngắn, toàn bộ giới giải trí đều tràn ngập không khí vui vẻ chia sẻ ca khúc mới của Hạ Vân Nghi, không có ai ngoại lệ.
Ngoại trừ phát hành album trong nước anh còn tổ chức tour diễn.
Sân khấu đầu tiên của bài hát mới sẽ được biểu diễn ở đó.
Nhưng do sự kiểm soát chặt chẽ của sân khấu và nguyên tắc phát sóng trực tuyến của mỗi concert nên lịch diễn của Hạ Vân Nghi không quá dày đặc.
Tân Quỳ đương nhiên không bỏ lỡ album của Hạ Vân Nghi, cô đã dùng tài khoản Weibo phụ mua một ngàn bản.
Chỉ là còn chưa kịp thưởng thức cẩn thận.
Từ khi địa điểm quay của đoàn phim chuyển đến thành phố S, sau thời gian nghỉ ngơi và thích ứng, đạo diễn quất roi thúc ngựa, bắt đầu thúc giục tiến độ quay phim. Dựa theo kế hoạch, bộ phim này là dự án được đầu tư trọng điểm, sau khi hoàn thành việc quay phim, lồng tiếng và dựng phim sẽ trực tiếp được trình duyệt, cố gắng tận dụng độ hot, phát sóng ngay trong năm.
Bộ phim đã đến giai đoạn gần cuối.
Bởi vì phải chạy theo tiến độ, Tân Quỳ bận đến nỗi không có thời gian xem điện thoại.
Nhưng cô biết thời gian tổ chức concert của Hạ Vân Nghi, tour diễn sẽ bắt đầu từ thành phố Z rồi di chuyển tới các thành phố khác trong nước.
Trong đêm nhạc, MV sẽ được phát hành và anh cũng sẽ hát live ca khúc chủ đề.
Vào ngày hôm đó, Tân Quỳ còn đang đóng phim, cô có chút thất thần.
Trong khoảng thời gian này, hai người đều bận việc riêng của mình, không hề liên lạc với nhau.
Cho đến khi kết thúc cảnh quay, Tân Quỳ nhìn điện thoại, trong lòng đột nhiên nôn nao. Có lẽ do tâm linh tương thông, ba mươi phút trước khi buổi biểu diễn bắt đầu, Hạ Vân Nghi đột nhiên gọi điện thoại cho cô.
Tiếng chuông điện thoại liên tục vang lên, Tân Quỳ cầm điện thoại ra một góc, ngực nóng lên đồng thời co người lắng nghe anh nói.
Hạ Vân Nghi gọi tới lần đầu sau một thời gian dài, hai người đều im lặng, không lên tiếng.
Một lát sau, anh như đang cười, rồi sau đó gọi tên cô, “Tân Quỳ?”
“Ừm… tôi đang nghe đây.” Tân Quỳ nói xong mới phát hiện giọng mình hơi ngọt, cô lấy tay vô thức moi tường, nhanh chóng hắng giọng.
“Buổi biểu diễn của tôi được tổ chức vào hôm nay.” Giọng anh giống như gió thổi, tiếng động xung quanh rất lớn, có vẻ anh đang ở hậu trường.
“Tôi biết, tôi biết hôm nay anh có buổi biểu diễn.” Tân Quỳ trả lời, “Chỗ bên anh thật ồn ào.”
“Ồn ào?” Hạ Vân Nghi nói, dường như anh đi vài bước, rồi sau đó, tiếng ồn ào bên kia hoàn toàn biến mất.
“Không sao, tôi không thấy ồn.” Tân Quỳ cũng không moi tường nữa, chống đầu lên tường, nhẹ giọng: “Trong buổi biểu diễn đương nhiên cần ồn ào náo nhiệt rồi, chắc chắn có rất nhiều người đến xem, ủng hộ anh.”
Anh ưu tú như vậy, nên là người đứng trên đỉnh cao, nơi có ánh sáng chói lọi, rực rỡ nhất mà mọi người có thể thấy.
Hạ Vân Nghi “ừ” một tiếng, ngừng hai giây, anh nhẹ nhàng hỏi cô, còn kéo dài âm cuối, “Vậy cô sẽ xem chứ?”
“Sẽ xem.” Tân Quỳ sợ anh không nghe thấy, hoặc có thể cảm thấy mình không đủ kiên định, lại lặp lại lần nữa, “Tôi nhất định sẽ xem.”
Cuối cùng, tuy cô cảm thấy rất xấu hổ, nhưng cô tự hỏi liệu có phải Hạ Vân Nghi đi thông báo cho từng người một về concert của anh không.
Cô suy xét là quan hệ giữa anh và cô, chần chờ một lát, cuối cùng nói, “Anh thông báo cho mỗi người như thế này sao?”
“Tôi không có nhiều thời gian như vậy.” Giọng Hạ Vân Nghi cực kỳ nhẹ nhàng, như thể chứa đựng sự dịu dàng vô hạn, “Chỉ chờ mỗi mình cô.”
Sau khi cúp điện thoại, cô vất vả cúi đầu nhìn điện thoại, trước khi lên sân khấu, anh còn gọi cho cô.
Đã vậy còn nói ra câu thế kia!
Khi Tân Quỳ chuẩn bị quay lại khách sạn xem phát sóng trực tiếp, đúng lúc có một nhân viên công tác đi ngang qua góc này.
Hắn vội vàng đi tới, còn chưa kịp chào hỏi cô, tầm mắt đã dừng lại ở trên tường một chút.
Tuy rằng hắn biết bức tường này cũ kỹ, lâu không được sửa chữa, nhưng tại sao… lại bị cắt thành cái bản đồ vậy?
- --
Tân Quỳ trở lại khách sạn, phá lệ im lặng, không nói gì.
Nhưng cô vẫn hành động như một kẻ điên, đầu tiên là bổ nhào xuống giường lăn hai vòng rồi sau đó đi ra ban công nơi có gió biển thổi qua.
Đến khi tâm trí trở lại bình thường, cô mới ngừng lại.
Cuối cùng vào phòng, ôm gối xem buổi biểu diễn của Hạ Vân Nghi.
Việc biểu diễn và phát sóng trực tiếp được thực hiện song song, có thể đặt chỗ trước bằng tiền.
Trên đường trở về từ phim trường, cô đã chuẩn bị xong.
Vào lúc này, thời gian bắt đầu concert của Hạ Vân Nghi không còn bao lâu.
Trong lúc đếm ngược thời gian bắt đầu, hình ảnh trong màn hình đều là đèn tiếp ứng của fans, giống như một đại dương trắng lưu động.
Góc quay cũng thay đổi liên tục, từ bầu trời buổi concert rồi dần dần chuyển xuống sân khấu.
Rồi sau đó, ở dưới màn hình hiện lên một hàng chữ nhỏ.
“Ca khúc mở màn – [Bạc hà nhẹ] – by Nephelo.H”
Ống kính thay đổi, chuyển tới giữa sân khấu.
Nơi đó có một bóng người dần dần được đẩy lên từ dưới sân khấu.
Tân Quỳ nhìn không chớp mắt, tiếng thét chói tai đột nhiên vang lên dường như có thể xuyên thủng màn hình.
Ánh sáng chỉ chiếu lên người anh, trong ánh sáng mờ ảo, Tân Quỳ cuối cùng cũng nhìn thấy rõ tạo hình của Hạ Vân Nghi.
Màu tóc đỏ rực như lửa, làn da trắng nõn.
Anh nhắm mắt rồi khẽ nâng mắt lên nhìn thẳng vào máy quay, tựa như tên ca khúc mới của anh vậy, sau khi vượt qua thời gian chính là thời hạn đi săn.
Tân Quỳ hoảng hốt, cảm thấy tim mình đập mạnh, bản thân cũng đang ngược dòng thời gian.
Hạ Vân Nghi anh… nhuộm màu tóc mà cô từng nói thích.