Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
“Brừm.....Ặc...Ặc” Một chiếc xe hơi liên tục khởi động rồi lại chết máy trên một con đường vắng vẻ, xung quanh chỉ có màn đêm đen không có lấy một ánh đèn.
Xen lẫn giữa màn đêm đen ấy là tiếng côn trùng bay vo ve, thỉnh thoảng lại có tiếng ồm ộp của những con ếch vang lên tạo thành một bản hoà ca bắt tai, tuy nhiên một bản hoà ca hay phải được thưởng thức nơi khán phòng sang trọng mới tạo nên khung cảnh hoàn hảo.
Chả ai muốn ngồi nghe một bản nhạc giữa nơi đồng không mông quạnh có phần đáng sợ cả.
- Mẹ kiếp! Mày nhanh cái tay lên xem nào! - Một người đàn ông khuôn mặt có vài phần lạnh lùng ngồi bên cạnh ghế lái lên tiếng.
Một người đàn ông khác với cái đầu đinh trọc lóc đứng ở trước nắp capo loay hoay một chút rồi Đậy lại.
- Xong rồi! Anh chờ một chút để em thử xem được chưa?
“Brừm....” cuối cùng chiếc xe hơi có vài phần cũ kỹ cũng đã khởi động.
Lúc này người đàn ông bên ghế lái phụ rút điếu thuốc từ trong túi áo ra châm lửa rít một hơi dài rồi nói:
- Mày kiểm tra xem nó xem động tĩnh gì không, nếu nó mà chết thì tao với mày khó mà giữ được mạng!
- Vâng! - Tên trọc đáp lại một chữ rồi nhanh chóng xuống xe.
Chỉ vài giây sau cốp xe đã được mở ra, trong đó là một người thanh niên ước chừng 16 tuổi, khuôn mặt có vài phần thư sinh.
Quần áo trên người cậu ta tuy không phải hàng hiệu nhưng cũng không phải hàng chợ, hầu hết đều là những món đồ có chút giá trị.
Liệu đó có phải lý do khiến cậu ta phải nằm trong cốp xe của hai tên này?
Tên trọc đưa tay lên mũi người thanh niên trẻ tuổi kiểm tra một hồi rồi thở phào nhẹ nhõm.
Quay lại ngồi trước vô lăng hắn lên tiếng:
- Vẫn còn thở nhưng hơi yếu anh ạ!
Người đàn ông bên cạnh liếc ánh mắt lạnh lùng sang nhìn tên đầu trọc ngay lập tức hắn cảm thấy sống lưng mình lạnh toát.
Một hồi sau người đó mới cất tiếng:
- Mày đúng là vô tích sự! Mày nhìn thằng đó có một mẩu mà mày ra tay mạnh như thế.
Tao cứ nghĩ nó phải chết rồi!
Rít thêm một hơi thuốc hắn lại nói:
- Về nhanh đi! Sau khi giao người nó có chết thì ít ra tao với mày cũng có cái cớ mà thoát thân.
Nếu không....! - Dứt lời hắn quay sang chắp hai ngón tay thành hình khẩu súng đặt vào giữa mi tâm tên đầu trọc nói “Đoàng”.
Tên đầu trọc rùng mình một cái, mồ hôi lạnh phía sau vừa mới được điều hoà trong xe làm mát bây giờ lại một lần nữa tuôn ra.
Lắc mạnh đầu một cái hắn nhanh chóng cho chiếc xe lăn bánh.
....................
Trần Thiên Bảo từ trong cơn hôn mê cảm nhận được sự rung lắc xung quanh chậm rãi tỉnh lại.
Đầu hắn đau như búa bổ, cơn đau không chỉ đến từ cục u phía sau gáy mà còn đến từ sâu thẳm trong não bộ.
Trần Thiên Bảo hơi lắc đầu một chút cho tỉnh táo, trên đầu hắn bị trùn một tấm vải đen không thể quan sát xung quanh.
Hắn chỉ có thể biết nơi mình đang nằm là một nơi có chút hôi hám, chật chội hắn còn có thể nghe thấy tiếng động cơ.
- Hình như mình đang ở trong cốp xe.
Sao lại như vậy được?- Trần Thiên Bảo thầm hỏi.
Và tất nhiên sẽ không có ai trả lời hắn rồi.
Nét mặt Trần Thiên Bảo cố tỏ ra bình tĩnh nhưng trong lòng hắn thì đang dậy sóng, ánh mắt hắn hiện lên một chút khó hiểu và bất ngờ.
Điều khiến Trần Thiên Bảo cảm thấy bất ngờ không phải vì sao hắn lại bị nhốt trong trong cốp của một chiếc xe đang di chuyển.
Điều khiến Trần Thiên Bảo cảm thấy bất ngờ đó là hắn không thể nằm ở đây được bởi vì hắn đã...................
Chết!!!
Trần Thiên Bảo bắt đầu lục lại tất cả những ký ức mà hắn có thể nhớ được.
Ngày 25/5/2020.
Sau đợt nghỉ tết Covid kéo dài mấy tháng, cuối cùng Việt Nam cũng chính thức ngừng cách ly xã hội.
Hôm đó một đám cưới có thể nói là thế kỷ đã diễn ra.
Chú rể Trần Thiên Bảo - Cô Dâu Nguyễn Gia Hân.
Tại sao lại nói đám cưới giữa hai người bọn họ là đám cưới thế kỷ? Bởi vì Trần Thiên Bảo là một người cực kỳ nổi tiếng!
Nếu hỏi 100 người thì sẽ có đến 70 người biết đến Trần Thiên Bảo.
Lý do là vì hắn chỉ mới 26 tuổi đã trở thành một cảnh sát quốc tế hay còn gọi là Interpol cực kỳ xuất sắc.
Trên thế giới tồn tại một tổ chức khủng bố lớn mạnh, đến nay tổ chức khủng bố với cái tên “Địa Ngục” vẫn chưa bị phá huỷ, đây là một tổ chức khủng bố ai cũng biết đến, việc gì bọn chúng cũng dám làm.
Từ ám sát tổng thống, bắt cóc người nổi tiếng,.....!nhưng rất nhiều kế hoạch của bọn chúng đều bị Trần Thiên Bảo phá vỡ, từ đó Trần Thiên Bảo nổi tiếng với biệt danh “Kẻ Phá Huỷ Địa Ngục”.
Nhưng mục đích thực sự của bọn chúng là gì đến nay vẫn chưa có người nào khám phá ra.
Sự nổi tiếng của Trần Thiên Bảo lên đến đỉnh điểm nhờ vào việc hắn một mình giải cứu hàng chục người nổi tiếng trên thế giới bị nhóm khủng bố này bắt cóc.
........
Ngày diễn ra đám cưới thế kỷ của Trần Thiên Bảo hội tụ hàng trăm người nổi tiếng đến từ khắp nơi trên thế giới, so với một lễ hội thảm đỏ thì lễ cưới này còn có quy mô lớn hơn gấp bội phần.
Ca sĩ hạng A, Diễn viên Hollywood, Quan chức cấp cao, rất nhiều người có máu mặt đều quy tụ về nơi diễn ra lễ cưới của Trần Thiên Bảo.
Nhưng không phải lễ cưới nào cũng là một ngày vui....
Hôm đó ngay thời điểm cô dâu Nguyễn Gia Hân cùng Trần Thiên Bảo xuất hiện.
Trong lúc mọi im lặng chờ khoảnh khắc chú rể đeo chiếc nhẫn kết hôn lên tay cô dâu thì một người đàn ông với nụ cười nhếch mép trên môi chậm rãi bước ra, hai tay hắn vỗ mạnh vào nhau phá vỡ sự im lặng ngay lập tức khiến mọi người chú ý.
Trần Thiên Bảo cũng đưa mắt nhìn về phía người đàn ông này, ánh mắt hắn ngay lập tức trở nên lạnh lùng:
- Tử Thần! Ngươi đến đây làm gì?
Thu lại điệu cười nhếch mép thay vào đó bằng nụ cười lớn Tử Thần lên tiếng:
- Hahaha...!Hôm nay ta đến đây trước tiên là để chúc mừng ngươi cưới một cô vợ xinh đẹp tuyệt trần!
Trần Thiên Bảo nhận ra ẩn ý trong lời nói của Tử Thần, hắn nhíu mày một cái nói:
- Nếu thế thì rượu mừng sẽ không thiếu, còn nếu người đến đây với mục đích khác thì rượu phạt của ta cũng đủ cho ngươi uống suốt đời!
- Hahaha....!Nếu ngươi đã nhận ra thì ta để ta nói thẳng, mục đích thứ hai mà ta đến đây là để giết ngươi!
Đúng như những gì Trần Thiên Bảo đoán, với những gì hắn đã làm với Tử Thần và tổ chức Địa Ngục thì không thể nào bọn chúng sẽ bỏ qua cho Trần Thiên Bảo.
Nhưng điều mà Trần Thiên Bảo không ngờ là Tử Thần có mặt ở đây hôm nay.
Trước đó theo thông tin mà Trần Thiên Bảo nhận được thì Tử Thần cùng với phần lớn nhân lực đã tập trung hành động mờ ám trong khu vực rừng Amazon.
Vì sắp tổ chức lễ cưới và chìm đắm trong niềm vui này mà Trần Thiên Bảo không kiểm chứng xác thực nguồn tin mà nhanh chóng điều động phần lớn lực lượng của mình đến càn quét bọn chúng, sai lầm nghiêm trọng của Trần Thiên Bảo đã dẫn đến việc Tử Thần có mặt ở đây hôm nay.
Điều mà Trần Thiên Bảo muốn biết lúc này là ngoài Tử Thần ra thì còn bao nhiêu người khác đang ẩn nấp ở đây nữa.
Như muốn chứng minh cho Trần Thiên Bảo, người dẫn chương trình đứng ngay gần đó nháy mắt một cái đã tóm được Nguyễn Gia Hân trong tay.
Trần Thiên Bảo muốn tiến lên hạ gục hắn thì Tử Thần lên tiếng chen ngang:
- Nếu ta là ngươi thì ta sẽ không làm ra cái hành động ngu ngốc gì đâu!
Trần Thiên Bảo ngay lập tức khựng lại, Người MC đang giữ Nguyễn Gia Hân chậm rãi cởi áo khoác ngoài ra để lộ một quả bom lớn được quấn quanh cơ thể.
Trần Thiên Bảo ngay lập tức cảm thấy tràn ngập tức giận, chỉ một phút lơ là hắn đã để cho đối thủ truyền kiếp của mình trà trộn phá huỷ ngày trọng đại của mình.
Nhìn vào ánh mắt lo lắng của Nguyễn Gia Hân thì hắn lại cảm thấy hết sức hối hận, nếu hắn hận kẻ thù một thì hận bản thân gấp đôi.
Trần Thiên Bảo từng hứa với Nguyễn Gia Hân sẽ không để cô gặp phải bất kỳ chuyện gì, nhưng giờ phút này hắn lại khiến nàng bị uy hiếp đến tính mạng.
Nếu ngày hôm nay Nguyễn Gia Hân vì hắn mà mất mạng, hắn sẽ hận bản thân mình cả đời.
- Bây giờ mày muốn thế nào? - Trần Thiên Bảo trừng mắt nhìn về phía Tử Thần.
Tử Thần cười lớn một tiếng nói:
- Hahaha...!chẳng phải ta đã nói rồi sao? Thứ tao muốn chính là cái mạng của mày!
- Mày nghĩ sau khi mày giết tao rồi mày sẽ thoát được à?
Tử Thần lại một lần nữa cất lên tiếng cười:
- Haha...!Trần Thiên Bảo à? Đừng nói ngươi chìm đắm trong nữ sắc nên bây giờ đã mất đi sự thông minh vốn có của ngươi rồi đấy chứ?
Tử Thần chỉ tay về phía Nguyễn Gia Hân nói tiếp:
- Giết ngươi rồi cô ta nằm trong tay ta chẳng phải là cách thoát thân dễ dàng hay sao?
Nguyễn Gia Hân ngay lập tức lớn tiếng nói:
- Nếu ngươi giết anh ấy ta cũng sẽ tự sát theo!
Tử Thần “Hừ” lạnh một cái:
- Ai cho cô chết mà cô chết? Bịt miệng nó lại! - Tử Thần nhìn về phía người mang bom đang giữ Nguyễn Gia Hân ra lệnh.
- Nếu hôm nay ngươi đã đến đây nộp mạng thì ta sẽ chiều ngươi vậy! - Trần Thiên Bảo lạnh lùng lên tiếng.
Khoé môi Tử Thần hiện lên một nụ cười rồi nói:
- Ai chết vào tay ai còn chưa biết đâu!
Dứt lời Tử Thần cẩn thận quan sát động tĩnh từ phía Trần Thiên Bảo hai tay hắn âm thầm vận sức lấy tư thế sẵn sàng chiến đấu.
Trần Thiên Bảo cũng bắt đầu vận sức, ngay sau đó hắn đẩy tốc độ bản thân lên cực hạn rồi lướt đi, nhưng mục tiêu của hắn không phải là Tử Thần mà là vị trí của Nguyễn Gia Hân.
Trong nháy mắt Trần Thiên Bảo đã chạy đến vị trí của Nguyễn Gia Hân mà tên người bom còn chưa kịp nhận ra, tay trái hắn đưa ra ôm lấy Nguyễn Gia Hân vào cơ thể mình, cùng lúc đó tay phải của hắn cũng tung ra một đấm mang theo uy lực khủng khiếp vào mặt của tên người Bom.
Minh chứng cho việc cú đấm của Trần Thiên Bảo mang uy lực kinh người đó là hàm răng của tên người bom ngay lập tức rụng như lá vàng mùa thu.
Ngay sau khi đã hạ gục tên người Bom, Trần Thiên Bảo mang theo Nguyễn Gia Hân lướt nhanh ra xa, nhưng mang theo một người nữa thì tốc độ của Trần Thiên Bảo không còn nhanh như trước được nữa, lúc này
ĐOÀNG......
Một tiếng nổ lớn vang lên, trong vòng bán kính vài km đều có thể cảm nhận được sự rung chuyển của mặt đất đủ chứng minh uy lực của quả bom này lớn đến mức nào.
Trần Thiên Bảo mặc dù với tốc độ kinh khủng của mình đã lướt đi một đoạn, nhưng để bảo vệ Nguyễn Gia Hân hắn đã sử dụng tấm lưng to lớn của mình hứng chịu toàn bộ uy lực từ vụ nổ.
Ôm Nguyễn Gia Hân đã ngất đi trong tay mình, Trần Thiên Bảo khuỵ xuống từ trong miệng hắn một ngụm máu lớn phun ra.
Trần Thiên Bảo có cảm giác lục phủ ngũ tạng trong cơ thể như vỡ ra, hắn đưa mắt nhìn xuống Nguyễn Gia Hân trong vòng tay mình, uy lực từ vụ nổ đã được Trần Thiên Bảo hứng gần như toàn bộ, nhưng với khoảng cách quá gần như vậy một người con gái mỏng manh như Nguyễn Gia Hân khó mà chịu được.
Khuôn mặt nàng giờ đây đã tái lại, hơi thở nàng có chút yếu ớt.
Trần Thiên Bảo chống tay xuống đất cố gắng đứng lên thì từ sau lưng truyền tới tiếng xé gió, nhận ra điều gì đó hắn ngay lập tức ôm Nguyễn Gia Hân lăn sang một bên.
Ngay sau đó nắm đấm của Tử Thần nện mạnh xuống mặt đất vị trí mà Trần Thiên Bảo vừa nằm trước đó.
Trần Thiên Bảo nhanh chóng đứng lên chắn trước mặt Nguyễn Gia Hân, lúc này đây để có thể cứu được người con gái hắn yêu thương thì cách duy nhất đó là phải hạ gục được tên cầm đầu tổ chức Địa Ngục với biệt danh Tử Thần trước mắt.
Nhưng điều Trần Thiên Bảo không ngờ tới là tên Tử Thần này hôm nay lại dám xuất hiện ở lễ cưới của mình, Tử Thần từ trước đến nay chưa từng lộ mặt, Trần Thiên Bảo đã phải tốn cực kỳ nhiều công sức mới có thể điều tra được một tấm hình về Tử Thần.
Điều đặc biệt hơn nữa đó là Tử Thần có khả năng đặc biệt giống như Trần Thiên Bảo.
“Trước đó hắn nhắc đến một thứ mà tổ chức Địa Ngục dày công nghiên cứu.
Liệu có phải chính là khả năng đặc biệt mà hắn vừa thể hiện?” Trần Thiên Bảo âm thầm suy đoán.
Không để cho Trần Thiên Bảo suy nghĩ thêm, Tử Thần nhanh chóng lao đến cánh tay hắn vận sức nhắm vào lồng ngực Trần Thiên Bảo đánh xuống.
Ngay lập tức Trần Thiên Bảo sốc lại tinh thân, bỏ qua cơn đau truyền đến từ khắp nơi trên cơ thể, hắn nhanh chóng đỡ lấy từng cú đấm nhanh như cắt của Tử Thần.
Cánh tay vốn dĩ đã đau bây giờ lại càng đau thêm, với sức chịu đựng đáng khâm phục của Trần Thiên Bảo thì những cơn đau này chưa thấm vào đâu.
Nhưng nếu tình hình cứ tiếp tục diễn ra như vậy thì sớm muộn gì Trần Thiên Bảo cũng bị đánh bại.
Nếu như chỉ một mình hắn mất mạng sẽ cũng chẳng sao cả, ít nhất hắn cũng không cảm thấy ân hận, điều đáng nói là nếu kéo theo cả người con gái hắn hết mực yêu thương thì có chết hắn cũng không thể nhắm mắt.
“Hự”
Một giây lơ là Trần Thiên Bảo đã lĩnh một cú đấm như trời giáng vào bụng, một dòng máu đỏ từ khoé miệng hắn tràn ra trông hết sức ghê người.
Tử Thần chưa kịp rút tay về thì đã bị Trần Thiên Bảo bắt lấy, gồng toàn bộ sức lực trong cơ thể, Trần Thiên Bảo muốn bẻ gãy cánh tay của hắn.
“Bộp”
“Rắc”
Hai âm thanh gần như cùng lúc vang lên, trước đó Tử Thần đã kịp dùng tay còn lại của mình tung thêm một đấm nữa vào mặt Trần Thiên Bảo.
Cả hai người cùng lúc lùi về sau.
Tử Thần ôm lấy cánh tay phải đã gãy lủng lẳng nét mặt nhăn nhó thập phần đau đớn.
Trần Thiên Bảo cũng không khá hơn là bao, một đấm vào bụng khiến lục phủ ngũ tạng của hắn như vừa bị đảo lộn, ngay sau đó lại linh thêm một đấm nữa vào mặt.
Uy lực của cú đấm thứ hai không hề có một chút nương tay nào, bằng chứng là Trần Thiên Bảo vừa nhổ từ trong miệng ra hai cái răng không biết là răng hàm hay răng cửa.
Hai người cứ như là đã giao kèo trước mà đứng bất động nhìn nhau.
Một lúc sau Tử Thần lên tiếng phá vỡ sự im lặng:
- Không ngờ ngươi vẫn còn sức sau khi hứng trọn vụ nổ như vậy! Ta cứ nghĩ chỉ cần như thế là đủ để đánh bại ngươi!
Trần Thiên Bảo ngay lập tức “Hừ” lạnh một tiếng:
- Ta đã nói rồi hôm nay ngươi đến đây chính là bước vào con đường đến Địa Ngục!
- Hahaa...!!! Ngươi quên rằng Địa Ngục chính là do ta tạo ra hay sao?
Dứt lời cả hai một lần nữa lao lên.
Sau khi nhận rất nhiều vết thương chồng chéo trên cơ thể, cả tốc độ lẫn sức mạnh, khả năng phản xạ của Trần Thiên Bảo đều giảm xuống một cách rõ rệt.
Mặc dù bộ não của hắn vẫn có thể phản ứng với tốc độ ra đòn của Tử Thần nhưng cơ thể đã không còn theo kịp nữa.
Tất cả những điều này Tử Thần đều biết, nhưng mặc dù Trần Thiên Bảo yếu đi nhiều nhưng hắn cũng không còn sung sức nữa.
Tử Thần biết rằng hôm nay muốn giết được Trần Thiên Bảo là chưa đủ, nếu không nhanh chóng rời đi thì còn có thể nguy hiểm đến tính mạng.
Tử Thần đảo mắt xung quanh tính kế thoát thân, trong đầu hắn đột nhiên nảy ra một ý tưởng.
Trần Thiên Bảo từ xưa đến nay luôn chen chân vào phá hỏng kế hoạch của tổ chức Địa Ngục nếu hôm nay tay không rời đi thì quá thiệt thòi rồi.