Văn án 1. Khi bóng đêm ập xuống, lúc trạng thái của con người không tốt, sức lực vơi dần, cơ thể trở nên yếu ớt, một ánh sáng chợt loé qua, nhanh đến không kịp nhìn rõ.
Thế là vài bóng người ngã xuống, y phục họ loang lổ máu đỏ, dần dần tạo thành một dòng chảy trên đất.
Dụ Gia đêm nay không hề yên bình, văng vẳng tiếng khóc la, tiếng gào thét, đổ vỡ, van nài, mắng chửi…
Dụ Quyên chợt như rơi vào cơn mộng mị, nhìn máu chảy, nhìn người đi, thần trí sớm đã ngưng đọng còn lưu lại lòng hận thù. Hắn giết phụ thân nàng, bức tử mẫu thân nàng, mang nam nhân nàng yêu thương nhất rời khỏi nàng. Hắn cho nàng nhìn máu tanh, nhìn chia lìa đau khổ.
Hắn định trước phải chết!
Mà lúc này Dụ Quyên nàng lại chưa thể..
2. Hai người họ, từng hẹn ước tri kỉ, lại chia phôi đôi ngã.
Thế sự vùi họ thành kẻ thù, vì con đường phía trước mà hướng kiếm đến đối phương.
Hai người họ từng ôm mộng tưởng, trong cái khoảnh khắc dương quang sáng chói của tuổi thiếu niên cứ ngỡ sẽ cùng nhau trưởng thành.
Vậy mà những biến đổi khôn lường của thời thế lại chia cắt họ, con tim không còn chung lối, giấc mộng giờ vỡ đôi.
Từ lúc ấy, họ chỉ có thể đứng ở bên bờ chiến tuyến đối nghịch mới có thể được nhìn thấy nhau.