Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Chương 261 Át chủ bài của Long Đằng
Sau một khắc, Long Đằng nổi giận gầm lên một tiếng, trong huyết mạch có khí tức cổ lão xuất hiện, một thân ảnh Chân Long kinh khủng hiện lên sau lưng hắn, ngạo thế cổ kim, bễ nghễ vô song, muốn đẩy lui cái tay này.
"Vô dụng, ngươi vẫn không rõ sự chênh lệch của chúng ta sao?"
Cố Trường Ca thương hại nhìn hắn, giống như nhìn một kẻ ngu ngốc.
Lập tức, hư không ngưng trệ, thời không dường như đều bị đình chỉ.
Thân ảnh Chân Long nhìn có vẻ bất phàm này cũng bị hắn phá vỡ trong nháy mắt.
Bất kể nói thế nào, nhục thân của Cố Trường Ca đã vượt qua bất luận cảnh giới nào hiện nay.
Điểm này, ngoại trừ hắn ra, người khác dù phát giác ra được, cũng khó có thể nghĩ ra được cấp độ thực sự của nó.
Dù sao hắn thế nhưng là tuổi trẻ cấm kỵ, có được một môn công pháp luyện thể cường hoành là sai sao?
Sau một khắc, Cố Trường Ca nắm cổ của Long Đằng , phá vỡ phòng ngự thần thông của hắn , trực tiếp nhấc hắn lên.
"Ách "
Long Đằng hai tay đã vỡ nát, bây giờ hoàn toàn không thể động thủ phản kháng, sắc mặt đỏ lên, biệt khuất tới cực điểm.
Dáng vẻ này, rơi vào trong mắt mọi người, liền như Cố Trường Ca đang nhấc một con chó đã chết lên.
Từ đầu tới đuôi, Long Đằng cũng không có chút sức chống cự nào.
"Long Đằng đại nhân "
Một đám sinh linh bản địa Tiên Cổ đại lục , dáng vẻ lúc này như trời đất sập xuống.
Long Đằng đại nhân vô địch trong mắt bọn họ, kết quả bây giờ bị đối phương nhấc trong tay, tựa như một con chó đã chết.
Sự chênh lệch này khiến bọn hắn hoàn toàn không chịu được.
"Cái này sao có thể, đây không phải là thật!"
Có một vài nữ sinh linh còn kêu to một tiếng, không chịu được cảnh này, trực tiếp hôn mê bất tỉnh.
Hôm nay một màn này, đối với rất nhiều sinh linh mà nói, chính là ác mộng cả đời.
Người mà bọn hắn ngưỡng mộ đi theo vài chục năm , gửi gắm niềm tin sẽ đưa Tiên Cổ đại lục phát dương quang đại, cứ như vậy sụp đổ, khiến trước mắt bọn hắn biến thành màu đen, chân như nhũn ra.
"Đầu năm nay đã không còn lưu hành loại kịch bản Long Ngạo Thiên nữa đâu, Long Đằng a, ngươi kỳ thật sinh sai niên đại." Cố Trường Ca tùy ý cười.
Hắn nói Long Đằng nghe không hiểu.
Lực đạo trong tay ngày càng lớn, nương theo đó là âm thanh răng rắc vỡ nát, xương cốt Long Đằng vỡ tan, nhịn không được phát ra tiếng kêu trầm thấp thảm thiết.
"A khinh người quá đáng!"
"Cố Trường Ca, ta muốn liều mạng với ngươi!"
Long Đằng phát ra tiếng rống to, con mắt đỏ lên.
Hôm nay nếu như hắn không giết được Cố Trường Ca, đây tuyệt đối là sự sỉ nhục nhục nhã nhất cuộc đời hắn, là vết nhơ cả đời hắn cũng không rửa sạch được.
"Ngươi nói câu này bây giờ đã muộn rồi." ánh mắt Cố Trường Ca dần trở nên thâm trầm, hắn nhìn chằm chằm vào cặp sừng rồng của Long Đằng.
Đối phó với mô bản khí vận chi tử Long Ngạo Thiên, biện pháp tốt nhất chính là thẳng tay giết chết.
Bởi vì hắn không có não, không sợ hãi.
Tính toán trên người hắn, ngược lại không có tác dụng gì.
Lúc này, hắn cảm giác đã đến lúc rồi.
Phiếu cướp đoạt khí vận thành công hay không, chủ yếu là xem trạng thái của đối thủ
Lúc này, bên trong cơ thể của Long Đằng, bỗng nhiên có thất thải quang mang hiện lên.
Thứ này khí tức rất cường hãn, ẩn chứa sinh mệnh chi lực không có gì sánh kịp, bành trướng dị thường.
Oanh!
Khí thế đáng sợ xuất hiện giữa thiên địa, Long Đằng lúc này tựa như đang biến hình, vậy mà tránh thoát khỏi tay Cố Trường Ca .
Nhục thân bị tổn hại của hắn đang khép lại, sinh mệnh khôi với phục tốc độ kinh người.
Hư không bắt đầu không ngừng chấn động run rẩy, phảng phất không thể chịu đựng được cỗ uy áp này!
Tu vi Hư Thần cảnh đỉnh phong , lập tức đột phá đến Chân Thần cảnh, cường đại vượt xa so với vừa rồi.
Một màn này, lần nữa khiến bốn phía oanh động.
Rất nhiều người đều trừng to mắt, đám người sùng kính Long Đằng, trở nên phấn chấn, nhịn không được kích động hoan hô.
Có người kích động đến mức nước mắt chảy ròng, run rẩy nói, " Long Đằng đại nhân trời sinh ra đã là vô địch, hắn làm sao có thể bại được."
"Hôm nay bất quá chỉ là khó khăn nho nhỏ mà thôi, đại ác nhân họ Cố này, sẽ phải trả một cái giá lớn." Bọn hắn kích động nói.
Lúc này, thậm chí nhiều người đã quên mất ai là người khơi mào nên chuyện này.
Hiện tại Long Đằng bị Cố Trường Ca tuỳ tiện nghiền ép, bộ dáng thê thảm, ngược lại thành phe yếu thế.
Vốn cho rằng Long Đằng đã mất hi vọng, nhưng thời khắc mấu chốt, gặp phải hiểm cảnh, hắn vậy mà đột phá tu vi, hiểm tử hoàn sinh!
Bây giờ rất nhiều sinh linh đều cho rằng, Long Đằng sẽ thay đổi cục diện vừa rồi, cường thế thay đổi tất cả, rửa sạch sỉ nhục.
"Đây chính là thủ đoạn ngươi ẩn giấu cuối cùng sao? Thời khắc mấu chốt đột phá tu vi, chậc chậc chậc "
Cố Trường Ca đối với chuyện này ngược lại có chút ngoài ý muốn, nhưng tỉ mỉ nghĩ lại, cũng không cảm thấy bất ngờ.
Dù sao lâm trận đột phá, thế nhưng là đãi ngộ của khí vận chi tử a!
Mỗi khi gặp đại địch hoặc cảnh nguy hiểm, bọn hắn đều có thể đột phá tu vi, cường thế thay đổi Càn Khôn đại thế.
Kịch bản cũ rích này, kiếp trước hắn cũng rất quen thuộc!
Lúc ấy nhìn thấy loại tình tiết này xuất hiện, thực sự nhức cả trứng, hận không thể bổ đầu của những tác giả ngu ngốc đó ra xem bên trong rốt cuộc đựng cái gì.
Cố Trường Ca cũng không nghĩ tới, bây giờ bản thân còn có thể gặp được chuyện đối thủ lâm trận đột phá tu vi.
Thời cơ đột phá cũng quá miễn cưỡng đi, đoán chừng là do Long Đằng bộc phát tiềm lực, cơ duyên xảo hợp nguyên nhân nào đó.
Nhưng mà đối mặt với mình, Long Đằng này sợ rằng đột phá thêm mấy đại cảnh giới nữa cũng đều vô dụng.
Nghĩ đến đây, thần sắc của Cố Trường Ca có chút ý vị sâu xa.
"Cố Trường Ca, không nghĩ tới a? Lão thiên che trở cho ta, hôm nay số mệnh của ngươi là trở thành một cỗ thi thể!"
Long Đằng gầm nhẹ một tiếng, đứng sừng sững ở chân trời, toàn thân thần hỏa thiêu đốt, phù văn sáng chói, khí huyết bành trướng.
Đầu của hắn phát ra ánh sáng lấp lánh, thần hỏa đốt từ đầu tới chân, tu vi đột nhiên tăng lên, thực lực so trước đó cường đại đâu chỉ hơn mấy bậc.
Lúc này, hắn lại khôi phục thần sắc tự tin lạnh lùng, bễ nghễ .
Chương 262 Cướp đoạt khí vận
"Sợ là ngươi cầm nhầm kịch bản rồi, tu vi của ngươi không phải vẫn luôn cao hơn ta sao?"
Cố Trường Ca vẫn là dáng vẻ cùng thái độ không thèm để ý như trước, tùy ý nói, nở một nụ cười nhàn nhạt.
Long Đằng nhìn thấy được sự đùa cợt cùng khinh thường trên mặt hắn.
Điều này khiến hỏa khí trong lòng hắn bùng lên một lần nữa, bản thân bây giờ đã đột phá đến Chân Thần cảnh, tu vi cường đại hơn mấy lần so với trước đó.
Hắn nhất định có thể đánh chết Cố Trường Ca, địch thủ có sức mạnh vượt qua hắn này!
Không sai, địch thủ cường đại Hư Thần cảnh sơ kỳ!
"Không chơi với ngươi nữa, dù sao trong tuyệt vọng, mới là thời cơ cướp đoạt khí vận tốt nhất."
Lần này, Cố Trường Ca mỉm cười thản nhiên.
Hắn chỉ ngón tay về phía trước.
Tranh tranh tranh!
Trong hư không, kiếm khí kinh thiên xuất hiện, muốn hủy diệt tất cả mọi thứ, trong hư không thậm chí có Huyết Hải ẩn hiện , thi thể cùng xương cốt của thần tiên chất thành đống!
Trên phạt tiên vương, dưới trảm nghịch tiên!
Vô Chung Tiên Quyết.
Giờ khắc này, trong tay Cố Trường Ca tựa như xuất hiện một thanh thanh đồng tiên kiếm tuyệt thế.
"Đây là" không ít tuổi trẻ chí tôn con ngươi đột nhiên rụt lại sắc mặt đại biến.
Một đám Tiên Cổ sinh linh cũng sắc mặt đại biến, toàn thân phát run.
" Đây là kiếm quyết khủng bố hắn sử dụng để trấn sát thất công chúa Hải Vương cung!"
Một vị tuổi trẻ chí tôn, khuôn mặt kiêng kị đến cực hạn, cách rất xa, liền cảm nhận được khí thế khủng bố này.
Trong thoáng chốc, bọn hắn nhìn thấy trong vũ trụ mịt mờ, một thanh thanh đồng tiên kiếm bổ tới, có thể triệt phá Hỗn Độn!
Xoẹt!
Cố Trường Ca cất bước giữa hư không, tựa như một vị Kiếm Tiên tuyệt thế.
Đối với hắn mà nói, đẹp trai là trên hết.
Về phần sức công phạt kiếm khí này, ẩn chứa phong mang Vô Chung Tiên Quyết cùng Canh Kim bản nguyên.
Ai tới cũng phải đổ máu.
" Thủ đoạn của gia hỏa này sao lại nhiều như vậy "
Sắc mặt lạnh lùng tự tin của Long Đằng lập tức kịch biến, có chút không thể tin được.
Thấy một đạo kiếm quang giữa trời đang chém tới, còn chưa tới gần, bên ngoài cơ thể hắn đã bị kiếm khí làm nứt toác, cả người dường như muốn nổ tung.
Hắn cảm nhận được sự tử vong đang đến gần!
Hắn tưởng rằng trước đó Cố Trường Ca đã toàn lực xuất thủ, không phải vậy hắn làm sao có thể không địch lại.
Nhưng bây giờ, thủ đoạn của Cố Trường Ca rõ ràng so còn muốn cường hoành hơn trước đó, điều này khiến hắn cảm nhận được sự tuyệt vọng, thậm chí trong lòng nổi lên tia hối hận.
"Ta cũng không tin!"
Long Đằng rống thật to, liều mạng chống cự, cảm nhận được sát cơ đáng sợ.
Hắn hôm nay rất có thể sẽ vẫn lạc tại nơi này.
Cho dù trưởng lão trong tộc muốn phá bỏ quy củ tới cứu hắn, rất có thể cũng đuổi không tới!
Hắn hiện tại đang rất hối hận, vì sao khi rời khỏi tộc địa, không cho tộc lão phá bỏ quy củ âm thầm đi theo.
Oanh!
Hư không run rẩy!
Tất sát chi ý ập đến, đầu Long Đằng có băng hàn khí tức lượn lờ, như thể sau một khắc nữa sẽ rơi xuống đất.
Thời khắc mấu chốt, ánh mắt hắn đỏ lên, thiêu đốt tinh huyết, bộc phát thủ đoạn cuối cùng, tránh ra khỏi cỗ tất sát chi ý kia !
"Răng rắc!"
Nhưng mà sừng rồng cứng rắn nhất trên đầu hắn bị chặt đứt, bịch một tiếng rơi xuống mặt đất, trong đó dính chút máu tươi ngũ sắc.
Cố Trường Ca chỉ tay, tùy ý chém xuống, vẫn cất bước hướng về phía trước như cũ, tốc độ cực kì nhanh!
"Ngươi" trên mặt Long Đằng tràn đầy hoảng sợ cùng kinh hãi , có chút tuyệt vọng, khóe miệng chảy máu, thân thể đứng không vững.
"Đừng giết ta "
"Cướp đoạt."
Đối với lời cầu xin này Cố Trường Ca vô cùng lạnh lùng, chỉ nói hai chữ như vậy.
Phát động phiếu cướp đoạt khí vận.
Đồng thời một luồng kiếm khí, phong mang như có thể phá diệt thiên địa, tuỳ tiện xuyên thủng mi tâm Long Đằng!
Phốc phốc!
Huyết quang văng khắp nơi, kèm theo đó là một tiếng kêu tuyệt vọng vô cùng thảm thiết.
Mi tâm Long Đằng bị một đạo kiếm quang của Cố Trường Ca trực tiếp xuyên thủng, xuất hiện một cái lỗ máu xuyên qua đầu.
Bất quá, đạo kiếm quang này còn chưa tiêu tán, vững vàng xuyên qua nguyên thần của Long Đằng.
Trên mặt hắn vẫn còn sự hoảng sợ, vẻ tuyệt vọng, trong lòng hối hận tới cực điểm.
Long Đằng tuyệt đối không nghĩ tới.
Hắn xem như đột phá thêm mấy cảnh giới như thế , cũng hoàn toàn không phải đối thủ của Cố Trường Ca.
Vừa ra tay, liền bị trọng thương.
Sự chênh lệch của hai người, hoàn toàn không phải hắn chỉ cần tăng lên cảnh giới liền có thể bù đắp.
Nghĩ tới đây, Long Đằng tuyệt vọng.
Sự đáng sợ và đau đớn truyền đến ngay khi nguyên thần hắn bị xé rách, bị Vô Chung tiên quyết biến thành kiếm khí xuyên qua.
Thân ảnh của Cố Trường Ca xuất hiện trước mặt Long Đằng, áo bào bồng bềnh, trên thân không nhiễm bụi trần.
Trong mắt của mọi người, dáng vẻ của hắn nhìn không giống vừa trải qua một trận đại chiến chút nào.
Nếu như không chú ý đến vệt máu tươi dính trên tay hắn, ngược lại có vẻ tuấn tú phong nhã.
Giờ khắc này, ngay cả Cố Tiên Nhi cũng cảm thấy sững sờ, không biết mình nghĩ cái gì.
Mặt nhỏ hơi đỏ lên.
Dù sao đây mới là dáng vẻ thực sự nàng nghĩ về Cố Trường Ca trước đó, lạnh lùng lại tàn nhẫn.
Lúc này, trong đầu Cố Trường Ca cũng vang âm thanh nhắc nhở sử dụng thành công phiếu cướp đoạt khí vận.
"Đinh, phiếu cướp đoạt khí vận cướp đoạt thành công, thu hoạch được bốn ngàn điểm khí vận ."
" Điểm khí vận của Long Đằng về con số không, phát động quy tắc đánh chết khí vận chi tử."
Cố Trường Ca hơi híp mắt, rất nhanh khôi phục vẻ tự nhiên.
Như hắn sở liệu.
Dưới trạng thái tuyệt vọng , phiếu cướp đoạt khí vận tỷ lệ thành công lớn nhất.
Bây giờ điểm khí vận trên người Long Đằng đã chuyển sang hắn.
Tác dụng duy nhất còn lại, chính là nhìn xem sau khi giết chết, có thể rơi ra vật gì tốt hay không.
Ngoài thiên đạo bảo rương ra còn có ban thưởng của hệ thống , kể ra cũng coi là thu nhập không nhỏ.
Đến lúc đó Cố Trường Ca lại có thể cân nhắc đổi được một khối siêu thoát cốt.
Dù sao thứ này là thật sự rất cường đại, trực tiếp khiến hắn có thể vận dụng quy tắc lực lượng, không cần dựa vào bản thân lĩnh ngộ.
Nếu như về sau, đổi được nhiều khối siêu thoát cốt, thậm chí có thể chưởng khống pháp tắc chân chính, bản nguyên đại đạo cũng dễ như trở bàn tay.
Chương 264 Ta có chút chột dạ
Ông!
Rất nhanh, một bảo rương màu vàng óng ánh, hiện ra trước mặt Cố Trường Ca , có vẻ rất thần bí, sương mù cuộn trào.
Sau đó phịch một tiếng mở ra.
Có vầng sáng ngũ sắc từ trong đó tràn ra, một giọt chân long chi huyết khí tức mênh mông bàng bạc, giống như ẩn chứa cả một phương thế giới đang chìm nổi bên trong.
"Đinh, chúc mừng chủ nhân thu hoạch được bản nguyên ngũ thải Chân Long huyết. Giới thiệu, ngũ thải Chân Long huyết, chính là chân huyết ở dưới lân phiến cứng rắn nhất của Chân Long, số lượng cực kì ít, ẩn chứa lực phòng ngự cùng năng lực khôi phục cực hạn."
Sau khi nhìn thấy phần giới thiệu này, Cố Trường Ca cũng không khỏi khẽ gật đầu, coi như hài lòng, đối với hắn mà nói Long Đằng cùng lắm chỉ là một con quái cung cấp chút kinh nghiệm mà .
Rơi ra bản nguyên như thế , cũng coi là niềm vui ngoài ý muốn.
Cố Trường Ca suy đoán, trong thời khắc nguy hiểm tu vi Long Đằng bỗng nhiên tăng lên, có lẽ có liên quan đến bản nguyên ngũ thải Chân Long huyết này.
Mà rất nhanh, Cố Trường Ca đã đem thiên phú này dung hợp vào mình.
Một cảm giác ấm áp quen thuộc truyền đến, đang chảy khắp cơ thể hắn, thậm chí mỗi một tế bào, đều như đang dâng lên sinh mệnh tinh khí mênh mông.
Két két két két
Cố Trường Ca nghe được âm thanh cơ thể cùng xương cốt của mình xảy ra biến hóa, giống như đang nhanh chóng hòa tan, sau đó lại tụ lại, cảm giác cơ thể tựa như bao phủ long lân ( vảy rồng).
"Thể chất lại mạnh mẽ hơn rất nhiều, sinh mệnh chi lực cùng lực phòng ngự ......... Xem ra muốn ta phát triển theo hướng toàn năng."
Cố Trường Ca nghĩ thầm trong lòng, cũng rất nhanh gạt nó sang một bên.
Thực lực của hắn gần đây tăng lên rất nhanh, những bản nguyên thiên phú này, chẳng qua là dệt hoa trên gấm thôi.
Xoẹt!
Xoẹt!
Mà rất nhanh, tất cả tu sĩ cùng sinh linh đến xem náo nhiệt ở các ngọn núi cũng lựa chọn rời đi, từng đạo thần hồng bay ra tứ phía.
Cố Tiên Nhi lặng lẽ liếc mắt nhìn Cố Trường Ca, sau đó mang theo đại hồng điểu rời đi.
Nàng cũng không hiện thân đi chào hỏi, nàng hiện tại còn nhớ đến cảnh Cố Trường Ca ức hiếp nàng.
Vốn định có thể nhìn thấy Cố Trường Ca bị kinh ngạc một lần.
Nhưng không ngờ Long Đằng quá vô dụng, bị Cố Trường Ca đánh chết nhẹ nhàng như vậy .
Điều này khiến Cố Tiên Nhi muốn thám thính rõ một chút về thực lực của Cố Trường Ca âm thầm có chút tức giận.
Tin tức truyền bá rất nhanh, gần như trong nháy mắt liền bị tu sĩ hoặc sinh linh, lấy lưu niệm thạch truyền đi.
Trận đại chiến này kết quả đã nằm trong dự liệu của rất nhiều người, nhưng quá trình bên trong lại khiến cho mọi người chấn kinh, khó có thể tin được.
Long Đằng không chỉ bại, hắn còn chết rồi.
Tiếp theo, thực lực Cố Trường Ca đạt được nghiệm chứng, sự cường đại của hắn không thể nghi ngờ.
Đích thật là bước vào danh sách tuổi trẻ cấm kỵ.
Nhưng mà đây còn là đánh giá thận trọng nhất.
Sau đó rất nhanh, tin tức nơi này nhanh chóng truyền ra, tất cả khu vực ở Tiên Cổ đại lục dẫn phát oanh động cực lớn, dù sao cũng không phải tất cả mọi người đều chạy đến quan sát trận chiến.
Nháy mắt tạo thành sóng gió lớn trong tất cả Tiên Cổ tộc đàn , danh tự Cố Trường Ca cũng trở thành cấm kỵ.
Người nghe đến lập tức biến sắc, người gặp được tim đập nhanh.
Rất nhiều sinh linh Tiên Cổ tộc đàn, cũng dự định tránh hắn đi, ngay cả Long Đằng - danh xưng người mạnh nhất thế hệ bọn hắn , cũng bị đánh chết thê thảm.
Bọn hắn gặp được, còn có thể có đường sống sao?
Một kiếp này, sao lại gặp phải người trẻ tuổi có khủng bố như vậy.
Điều này khiến rất nhiều thế hệ trẻ tuổi ở Tiên Cổ đại lục đều cảm thấy u ám chán nản.
Sau đó, thân ảnh Cố Trường Ca khẽ động, cất bước đi tới trước liễn xa của Nguyệt Minh Không.
Hắn nhìn thẳng Nguyệt Minh Không đang ngồi ngay ngắn trong đó.
" Minh Không a, sau khi tiến đến Tiên Cổ đại lục, ngươi cũng không chủ động tìm đến vi phu, khiến trái tim vi phu vô cùng tổn thương."
Cố Trường Ca tùy ý nói, tựa như định nói chuyện này cùng Nguyệt Minh Không.
Nhưng trên mặt lại không nhìn thấy một tia thương tâm nào.
"Gặp qua Trường Ca thiếu chủ!"
Một đám tùy tùng của Nguyệt Minh Không nhao nhao cung kính nói.
Cố Trường Ca khoát tay áo.
Bọn họ đều biết thân phận hai người, cho nên lập tức rời khỏi nơi này, để cho hai người không gian riêng nói chuyện.
"Ngươi thương tâm cái gì cơ chứ, ta không ở bên người ngươi, ảnh hưởng ngươi. Đây không phải đúng ý ngươi sao."
Nguyệt Minh Không từ đầu đến cuối đều tận mắt nhìn thấy trận chiến này, bỗng nhiên có chút cảnh giác, dù sao nàng cũng chột dạ vì dù sao mình cũng đã âm thầm tính kế Cố Trường Ca.
Xem ra Cố Trường Ca, hiện tại chỉ sợ đang định tìm nàng tính sổ.
Nghe vậy, thần sắc nàng như thường nói, hiển nhiên đã vô cùng quen thuộc với tính cách của Cố Trường Ca.
"Ta thấy dáng vẻ của ngươi sao lại có chút khẩn trương?" Cố Trường Ca phảng phất lập tức nhìn thấu tâm tư của nàng.
Nguyệt Minh Không cách tấm rèm của liễn xa bạch ngọc nhìn qua hắn.
Lúc này, nàng vô cùng bình tĩnh, biết chuyện mình tính toán Cố Trường Ca không thể giấu được kẻ thông minh gian xảo như hắn.
Nàng trả lời nói nói, " ta có chút chột dạ."
"Chột dạ cái gì?" Cố Trường Ca nhịn không được buồn cười.
"đương nhiên chột dạ, sợ ngươi tìm ta tính sổ." giọng nói của Nguyệt Minh Không thanh lãnh hơi có chút tức giận nói, nhưng trong lòng kì thực có chút lo lắng.
Đến lúc này, Cố Trường Ca vẫn còn giả bộ không hiểu.
Bất quá dựa theo thái độ của Cố Trường Ca tựa hồ cũng không thèm để ý chuyện này?
Nàng không hiểu, nhẹ nhàng thở ra.
"Chuyện này có gì phải tính sổ chứ, dù sao sinh ra có vẻ ngoài xinh đẹp không phải là lỗi của ngươi."
Cố Trường Ca lắc đầu, dáng vẻ như muốn nói "ngươi suy nghĩ nhiều rồi", sau đó rất tự nhiên nói.
Xinh đẹp mới có thể bị người khác nhòm ngó, đạo lý đơn giản như thế .
Chỉ tiếc chủ ý này của Long Đằng đã đánh lên nhầm người.
Mà nghe nói như thế, Nguyệt Minh Không sửng sốt một chút, sau đó chớp chóp mắt.
Nàng có chút khó mà tin được.
Một lúc lâu vẫn còn cho là mình nghe lầm.
Cố Trường Ca đang khen nàng xinh đẹp sao?
Trong lòng Nguyệt Minh Không không khỏi sinh ra mấy phần vui vẻ, từ trong miệng Cố Trường Ca nghe được một câu như thế , thật đúng là không dễ dàng.
Chương 265 Hiểu thấu tâm tư
Nguyệt Minh Không lẳng lặng ngồi ngay ngắn bên trong liễn xa bạch ngọc.
Búi tóc thanh loa, tiên nhan như vẽ, đẹp khiến cho người ta cảm thấy kinh tâm động phách.
Đôi mắt phượng đen như ngọc thạch lộ ra trầm tĩnh cùng thâm thúy.
Nhưng giờ phút này, trên mặt nàng cũng không khỏi có chút ửng hồng.
Thần sắc dường như rất vui vẻ, lại như đang rất hạnh phúc.
Không thể không nói, câu nói này của Cố Trường Ca đã làm nhiễu loạn tâm cảnh của nàng.
Dù sao lời này thế nhưng là từ miệng Cố Trường Ca tự mình nói ra, so với người khác nói hoàn toàn không giống nhau.
Người khác nói như vậy, nàng sẽ chỉ lơ đễnh, không để ý chút nào.
Nhưng đối với Cố Trường Ca mà nói nó lại mang một ý nghĩa khác.
Nguyệt Minh Không bỗng nhiên cảm giác Cố Trường Ca có phải bỗng nhiên nở nụ cười không?
Hắn cũng biết mình rất xinh đẹp sao?
Đối với mị lực của bản thân, Nguyệt Minh Không gần đây rất tự tin, tự hỏi thế gian có bao nhiêu nữ tử có thể so sánh cùng nàng?
Nhưng hết lần này tới lần khác Cố Trường Ca lại không hề động tâm với nàng.
Bất kể là kiếp trước, hay là hiện tại, đều khiến Nguyệt Minh Không gặp không ít khó khăn.
"Long Đằng có ý đồ không nên có với nàng, để hắn chết như vậy đã là tiện nghi cho hắn."
Cố Trường Ca mang theo ý cười nhàn nhạt, tùy ý nói, phảng phất như không biết trong lòng Nguyệt Minh Không bây giờ đang rất vui vẻ.
Dù sao nói vài lời êm tai , khen nàng xinh đẹp, cũng không phải chuyện khó khăn gì.
Mà lời này của hắn cũng không nói sai.
Nghe vậy, đôi mắt Nguyệt Minh Không sáng lên, không nháy mắt nhìn hắn chằm chằm, tựa hồ muốn nhìn thấu hắn.
"Long Đằng muốn chết, không trách người khác được."
Nàng thản nhiên nói, trong lòng mặc dù vui vẻ, nhưng không hề biểu lộ ở trên mặt.
Lộ ra thần sắc hời hợt không thèm để ý.
Bất quá Cố Trường Ca liền biết nàng thích nghe, cũng không thèm để ý.
Cũng cười nhạt một tiếng, "đúng vậy, không trách người khác được, coi như ta không giết hắn, Minh Không ngươi đoán chừng cũng sẽ động thủ đi."
Nơi này cũng không có người khác.
Cố Trường Ca cũng dứt khoát nói chuyện thoải mái với Nguyệt Minh Không.
Thân là người trọng sinh, Nguyệt Minh Không hẳn là biết tính cách của Long Đằng như thế nào, nhưng hết lần này tới lần khác muốn âm thầm tính toán mình một chút.
Điều này nói rõ ngay cả nàng cũng chán ghét Long Đằng, muốn mượn tay mình diệt trừ Long Đằng.
Cố Trường Ca đối với Nguyệt Minh Không gần đây dung túng cưng chiều cực độ, cũng lười quan tâm chút tiểu tâm tư ấy của nàng.
"Ngươi có ý gì?"
Nguyệt Minh Không ra vẻ nghe không hiểu lời nói của Cố Trường Ca, thần sắc lạnh lùng nhìn chằm chằm vào hắn.
Cố Trường Ca cũng không vạch trần nàng, chỉ là buồn cười nói, " thi thể Long Đằng ở trong tay ta, ngươi rốt cuộc mưu đồ thứ gì trên người hắn? Nói cho vi phu nghe, không chừng ta sẽ đem thi thể của hắn cho ngươi."
"Ngươi" Nguyệt Minh Không ngây người.
Cố Trường Ca nói hoàn toàn chính xác những gì trong lòng nàng.
Nàng gần đây luôn nghĩ biện pháp mưu đồ Long Đằng.
Tâm tâm niệm niệm giọt ngũ thải Chân Long huyết kia của Long Đằng, nghe nói Long Đằng dưới cơ duyên xảo hợp lấy được, lai lịch rất thần bí cổ lão.
Nếu như nàng luyện hóa giọt ngũ thải Chân Long huyết kia, thực lực chắc chắn sẽ tăng rất nhiều, mà bên trong còn ẩn chứa thiên phú cường đại của Long Tộc và sinh mệnh chi lực .
Nguyệt Minh Không cũng không nghĩ tới Cố Trường Ca nhanh như vậy liền có thể nhìn thấy tiểu tâm tư của nàng.
Trong lòng không khỏi có chút tức giận cùng thất bại.
Vì sao nàng ở trước mặt Cố Trường Ca, luôn bị yếu thế như vậy?
"Ta nói thì ngươi sẽ đem thi thể Long Đằng cho ta?" Nguyệt Minh Không khiến mình tâm bình khí hòa xuống, sau đó hỏi.
"Vì sao cho tới bây giờ, ngươi vẫn không tín nhiệm vi phu như thế?" Cố Trường Ca có chút tiếc nuối nói.
Vẻ mặt này của hắn, thật sự khiến Nguyệt Minh Không khó mà đoán ra trong lòng hắn rốt cuộc đang suy nghĩ gì.
Nghe vậy trầm mặc một lúc, Nguyệt Minh Không mới nói, " ta nghe nói trong cơ thể của Long Đằng có một giọt Chân Long huyết, thứ này rất hữu dụng với ta."
Nàng cũng không biết sau khi nói chuyện này ra cho Cố Trường Ca, Cố Trường Ca sẽ hối hận mà nghĩ lại, không làm theo những gì vừa nói không.
Dù sao hắn tu luyện Thôn Tiên Ma Công, nhu cầu đối với các loại bản nguyên lớn hơn nàng rất rất nhiều.
Chân Long chi huyết của Long Đằng thế nhưng là đến từ một đầu Chân long thần bí mà cổ lão.
Dựa theo tính cách tư lợi vì mình của Cố Trường Ca, hắn chắc chắn sẽ không bỏ qua thứ tốt này.
Nàng coi như không nói, Cố Trường Ca đoán chừng cũng có thể có cách luyện hóa ra được.
"Chân Long chi huyết?"
Nghe vậy, Cố Trường Ca có chút sững sờ , nhớ tới giọt ngũ thải Chân Long huyết mình vừa dung hợp kia, liệu có phải là Chân Long huyết trong miệng Nguyệt Minh Không hay không.
Bất quá nếu là sau khi đánh chết Long Đằng lấy được thiên đạo bảo rương, cái kia hẳn là ban thưởng liên quan tới Long Đằng.
Ban thưởng này đến từ hệ thống.
Bằng không thì cũng sẽ không đợi đến khi điểm khí vận trở về không đánh chết Long Đằng mới có thể có ban thưởng.
Nói cách khác kỳ thật trong cơ thể Long Đằng hẳn là còn có một giọt Chân Long chi huyết nữa.
Nói thực, phản ứng đầu tiên của Cố Trường Ca chính là muốn thu hồi lời nói vừa rồi.
Thứ tốt như vậy, ẩn chứa sinh mệnh chi lực mạnh mẽ cùng thuộc tính phòng ngự cường hoành, đương nhiên phải giữ lại cho mình.
Càng nhiều càng tốt.
Bất quá nghĩ lại, hắn đã dung hợp một giọt, hiệu quả đoán chừng sẽ giảm bớt đi nhiều.
Mà Cố Trường Ca cũng cảm nhận được cảm xúc u oán của Nguyệt Minh Không.
Mặc dù cách rèm nhìn nàng bình thản tự nhiên không biểu lộ ra cái gì.
Nhưng làm sao có thể giấu diếm được hắn .
Ngay lập tức, Cố Trường Ca nhịn không được cười nói, " Đầu tiên là mưu đồ truyền thừa của Diệp Lăng, hiện tại ngươi lại mưu đồ Chân Long chi huyết của Long Đằng."
"Minh Không ngươi cả ngày đang suy nghĩ cái gì vậy ? Thật sự là một bụng toàn ý nghĩ xấu, những tính toán này ngược lại cũng không tệ."
Không nghe còn tốt, nghe xong Nguyệt Minh Không liền buồn bực một trận, giờ khắc này chỉ muốn xuất thủ bóp chết gia hỏa Cố Trường Ca này.
Vừa rồi nàng còn bởi vì Cố Trường Ca khen nàng mà có chút mừng rỡ. Thật sự là gặp quỷ.
Cái gì gọi là nàng cả ngày đang suy nghĩ cái gì?
Nàng một bụng toàn ý nghĩ xấu xa?
Trước khi nói lời này, hắn không tự nhìn lại chính mình sao?