Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Chương 76 Về thượng giới
Ông!
Hào quang cuộn trào mãnh liệt, một đường hầm không gian vững chắc mở ra trước mắt, nhìn vào bên trong trông càng giống một tòa cung điện cổ xưa rộng rãi hơn.
"Đây là đường đến thượng giới sao? "
Lâm Thu Hàn cùng Tô Thanh Ca là lần đầu tiên nhìn thấy cách như vậy, có điểm khiếp sợ, hoàn toàn khác so với tưởng tượng của các nàng.
Các nàng còn tưởng rằng sẽ xé ra một cái khe, tựa như những tu sĩ trải qua lôi kiếp để phi thăng vậy.
Kết quả trước mắt lại hiện lên một con đường, như thể nó được tạo ra để Cố Trường Ca dùng vậy.
"Đây là đường tiếp dẫn đến thần điện của Cố gia, phụ trách đón thiếu chủ trở về gia tộc, có thể xuyên qua vị diện thế giới, xé mở vũ trụ. "
Minh lão giải thích cho hai người, sau khi rời khỏi hạ giới, xưng hô của hắn với Cố Trường Ca từ công tử trở thành thiếu chủ.
Đây là sự biến hóa bất đồng rõ ràng nhất của uy thế.
"Tiếp dẫn thần điện, xuyên qua vị diện thế giới, xé mở vũ trụ. . . "
Trong tròng mắt Tô Thanh Ca đều là khiếp sợ, trước đây Cố Trường Ca không giải thích cho nàng những thứ này, hắn nói về sau nàng sẽ tự cảm nhận được thế nào là thượng giới.
Hiện tại nàng đã chút hiểu rõ.
Để đánh vỡ vách ngăn tu sĩ hạ giới đã phải gặp trắc trở rất lớn, chứ không cần nói đến việc đi xuyên qua Vị Diện thế giới, căn bản là việc không thể nào làm được.
Phương pháp như vậy, cũng quá kinh người.
"Gia tộc của công tử, thật là lợi hại. . . " Lâm Thu Hàn cũng là bị thủ đoạn làm cho khiếp sợ nói không nên lời, trước đây thực sự là như ếch ngồi đáy giếng.
Nàng ngoại trừ thán phục vẫn là thán phục, đã không có loại cảm xúc nào khác rồi.
Minh lão rất đồng ý với cách nói của các nàng.
Trường sinh thế gia, bất hủ đại giáo, vô thượng tiên triều, thái cổ tiên tộc. . . Đây đều là những thế lực đứng sừng sững ở đỉnh cao thượng giới.
Muốn tìm thấy thế lực có thể ngang hàng thì vẫn có thể, nhưng khả năng tìm được thế lực vượt trội hơn thì cơ hồ không có.
Bởi vì những thế lực như này, đã được truyền thừa từ lâu đời, cũng không biết qua bao nhiêu lần cái vạn cổ rồi, ngay cả giữa bọn họ đều không rõ nội tình của đối phương.
Cái hắn biết là, có một trận chiến từ mười triệu năm trước liên quan đến trường sinh, phạm vi lan rộng mười ngàn vạn dặm, hủy diệt hết không biết bao nhiêu sinh linh dưới hạ giới.
Vô sốsinh linh hạ giới , bị ảnh hưởng đến, trong khoảnh khắc hóa thành bột mịn.
Đây chính là uy thế khủng bố của những thế lực to lớn trên thượng giới.
"Lão phu năm đó cũng là may mắn, lúc đến thượng giới, gặp được tộc lão trong gia tộc của thiếu chủ, nếu không... Bây giờ không biết ta đang phải ở một xó xỉnh nào đó vì một thế lực khác mà ra sức đào mỏ rồi. . . "
Lời này của Minh lão, làm cho Tô Thanh Ca cùng Lâm Thu Hàn đều ngẩn ra, kinh ngạc vô cùng.
Đào mỏ ở một góc xó xỉnh nào đó?
Một nhân vật truyền kỳ ở dưới hạ giới như tổ tiên Lâm gia, sau khi tới thượng giới, thật không ngờ lại nhận được đãi ngộ như thế này?
Trách không được trong mắt những tu sĩ nơi thượng giới, sinh linh hạ giới chẳng khác nào những con kiến hôi cả.
Cách Cố Trường Ca đối đãi với các nàng, đã khó có thể dùng từ tốt để hình dung được rồi.
Nhất là Tô Thanh Ca, trong khoảng thời gian gần đây, nàng phát hiện ký ức của hồn thứ hai của mình phục hồi rất nhiều.
Trong đó đại đa số đều là những tin tức mờ nhạt về thượng giới.
Tựa hồ nàng và thượng giới cũng có mối liên hệ rất sâu xa.
Chuyện này, nàng chuẩn bị tìm cơ hội nói với Cố Trường Ca.
"Đi thôi, muốn trở về tộc cũng cần một khoảng thời gian. "
Mà lúc này, Cố Trường Ca với ánh mắt mang theo chút dị sắc cuối cùng cũng mở miệng, nói với hai nàng, sau đó dẫn đầu tiến vào tiếp dẫn thần điện.
Ông!
Rất nhanh, mọi người đi vào trong.
Thông đạo vững chắc nhanh chóng đóng lại, bên trong tiếp dẫn thần điện là một mảnh trống trải, có thể thấy nó đang lướt qua những cảnh tượng trong không gian mịt mờ.
Bên ngoài thời không cuộn trào mãnh liệt, vũ trụ bị xé nứt, rất nhanh sau đó đã hướng đến giải đất nằm ở vùng trung tâm của thượng giới mà đi.
Cố Trường Ca nhìn thế giới bao la đang cuộn trào mãnh liệt bên ngoài, trong lòng lại đang chỉnh lý những ký ức về thượng giới.
Thượng giới kỳ thực rất rộng rãi.
Hắn thì thấy càng giống như là rất nhiều những mặt thế giới có lớn có nhỏ kết hợp lại với nhau.
Giải đất ở trung tâm thượng giới, đạo tông nhiều vô kể, vạn tộc cùng tồn tại, là một nơi cực kỳ phồn thịnh.
Hầu như mỗi đạo tông cổ xưa hoặc là nhóm tộc, đều ngự trị rất nhiều vị diện cùng thế giới.
Bọn hắn bây giờ cũng đã đi qua thượng giới.
Chỉ có điều khu vực này hiện nay, chính là khu vực biên giới của thượng giới nên vẫn tồn tại lực thế giới nồng đậm như cũ.
Rất nhiều thế giới tiếp cận gần nhau hoặc là bài xích, tu sĩ chưa đạt đến Đại Thần thông, không có khả năng sống sót trong những khe hẹp này, trong chốc lát đã bị nghiền thành phấn vụn, hình thần câu diệt ngay tại chỗ.
Đây cũng là duyên cớ gây nên khó khăn cho người hạ giới, chỉ có những loại pháp khí như tiếp dẫn thần điện, mới có thể đi xuyên qua rất nhiều vách ngăn giữa các thế giới.
Mà trên đường đi theo tiếp dẫn thần điện đến trung tâm thượng giới, bọn họ đi qua rất nhiều thế giới, những cấp bậc của những thế giới này còn cao hơn Thanh Thiên giới, nó càng gần hơn với trung tâm thượng giới.
Đạo tông càng lớn mạnh thì diện tích lãnh thổ quốc gia chiếm được cũng càng rộng lớn hơn, đương nhiên cũng chấp chưởng rất nhiều hạ giới.
Cố Trường Ca thấy cách phân bố như vậy có vẻ giống như chia thuộc địa vậy.
Mà với địa vị là một thế lực to lớn ở trung tâm thượng giới, như trường sinh thế gia, những đạo tông, bất hủ, đều thuộc tầng đỉnh phong của chuỗi thức ăn, những nhánh nhỏ của thế lực cổ xưa thì nhiều vô số kể.
Mà những thế lực cổ xưa đó cũng có rất nhiều mặt thế giới nắm trong tay.
Tầng tầng lớp lớp phụ thuộc vào nhau.
Đây cũng là lý do vì sao ở trong mắt những tu sĩ thượng giới, những tu sĩ cường đại phi thăng từ hạ giới lên, địa vị của họ thậm chí còn không bằng những tu sĩ bình thường nơi thượng giới.
Căn nguyên của sự cách biệt đẳng cấp đã được hình thành vững chắc từ rất lâu rồi.
"Loại thiết lập này khá phù hợp với mô típ phi thăng thường thấy, mà chỉ có điều bối cảnh của ta đã thuộc nhóm những người đứng ở đỉnh cao rồi. "
Nghĩ tới đây, Cố Trường Ca rất hài lòng với cục diện bây giờ của mình.
Bất luận là tư chất, bối cảnh, tu vi. . . Nhìn từ phương diện nào, đều thuộc cấp bậc cao nhất.
Hết chương 76.
Chương 77 Vô song tiên triều tứ công chúa
Ngay tại lúc đó, thượng giới.
Vô song tiên triều, Tiên thành!
Tiên triều đứng sừng sững lâu nhất trong thượng giới, thời gian dài trôi qua mà nó thì vẫn tồn tại.
Thống trị vùng lãnh thổ quốc gia vô tận, hơn nữa còn có danh xưng là tiên triều đệ nhất thượng giới.
Trong một tòa đại điện nguy nga lộng lẫy hùng vĩ mà cổ xưa, một nữ tử tuyệt mỹ mặc một thân đế bào vàng rực, khí độ vô song, đang đứng chắp tay.
Nàng mi mục như họa, đế bào phiêu lang, ống tay áo rộng thùng thình, nhưng cái khó che lấp vóc người cao lớn nổi bật .
Làn tóc mỏng che khuất một nửa dung mạo nhưng vẫn kinh tâm động phách như trước.
Nàng không nói lời nào, sắc mặt thờ ơ, chỉ là có một loại uy thế khủng bố khiến đất trời khiếp đảm vẫn luôn tồn tại ở nơi đó.
Mặt đất dưới chân nàng, hiện lên bầu trời tinh tú, vũ trụ Càn Khôn.
Tay cầm nhật nguyệt, chân đạp Càn Khôn.
Có thể thấy được khí phách của nàng!
Nàng là vị Tứ công chúa độc nhất vô nhị đương thời.
Nguyệt Minh Không.
"Hoàng huynh, ngôi đế vị này người vẫn nên nhường cho ta làm a!. "
Nữ tử mặc đế bào mở miệng, thanh âm rất bình thản.
Nàng nhìn chăm chú vào gã nam tử có khuôn mặt ảm đạm đang xụi lơ trên mặt đất, thần sắc của nàng không chứa một chút tâm tình nào.
Có rất nhiều đại thần đứng bên cạnh nam tử kia đều biến sắc, trán đổ mồ hôi lạnh, ngay cả một câu cũng không dám nhiều lời.
Chỉ trong nửa năm ngắn ngủi, vị Minh Không công chúa này, đã dùng rất nhiều phương pháp khắc nghiệt để phế bỏ vị Trữ Đế trước đó, cũng chính là đại ca nàng.
Mỗi một bước đi của nàng đều hoàn mỹ đến cực hạn, không thể chê vào đâu được, khiến mọi người sợ run.
Ngay cả thánh thượng tiên triều cũng lộ diện khen nàng không ngớt.
Nàng khiến cho tất cả mọi người đều biết rằng tuy nàng là thân con gái nhưng lại không thua kém bất kỳ người đàn ông nào, cho dù là Trữ Đế vị, nàng cũng có thể làm.
Hơn nữa thiên tư của Tứ công chúa là thế gian khó tìm, tu vi của nàng , cũng vượt trên các huynh đệ tỷ muội.
Một ngày nào đó nàng nhất định có thể trở thành một nữ đế vô song!
Đây là suy nghĩ của đám đại thần phía dưới!
"Người đâu, đưa hoàng huynh ta xuống phía dưới. . . "
Lúc này, nàng quét mắt nhìn nam tử chật vật trước mặt mình một cái, thần sắc cực kỳ thờ ơ, phân phó nói.
"Kể từ hôm nay, ta chính là Trữ Đế! Là Hoàng thổ trong thiên hạ! "
"Bãi triều! "
Sau khi Nguyệt Minh Không nói xong, mí mắt hơi rũ, thần tình thâm thúy mà lạnh nhạt, khiến người khác sợ hãi.
Một đám đại thần nơm nớp lo sợ, lặng yên thối lui, không ai dám phỏng đoán tâm tư của nàng.
"Nửa năm. . . "
"Lúc này, ngươi cũng nên từ hạ giới trở lại rồi chứ? Vị hôn phu mà ta đã từng thích nhất. . . "
Nàng tự lẩm bẩm, trong lời nói mặc dù mang theo nồng đậm tình ý, nhưng trong mắt nàng lại là hàn ý lạnh lẽo.
"Trường Ca, ngươi thật là một kẻ lòng dạ độc ác. . ."
"Không nghĩ người giết ta sẽ là ngươi, người ta yêu nhất, hận nhất, cũng là ngươi."
Nguyệt Minh Không nhìn thần điện trống rỗng, không khỏi thì thào, nhắm mắt lại.
Khóe mắt còn vương chút ẩm ướt, nhưng rất nhanh sau đó đã biến mất, mở mắt đã trở về một mảnh lạnh lùng như trước.
Nguyệt Minh Không không biết tại sao mình lại về ba ngàn năm trước.
Kể từ ngày nàng được trùng sinh đã qua nửa năm.
Nhưng trong đầu nàng vẫn thường xuyên hiện lên cảnh tượng ngày mà nàng cùng Cố Trường Ca thành thân.
Nàng mặc giá y, đầu đội mũ phượng vai quàng khăn đỏ, mang theo nỗi xấu hổ và e sợ, còn hắn thì tuấn lãng vô song.
Vào đêm động phòng, nàng nhẹ nâng chén rượu, hắn cũng nhấc ly uống cạn.
Vốn cho là mình đợi hắn lâu như vậy, giúp hắn thành lập tiên triều đệ nhất thế gian, thậm chí vì hắn mà nàng xém chút đoạn tuyệt quan hệ với phụ thân, nàng thay hắn rửa sạch hiềm nghi là người thừa kế ma công. . . Vì hắn làm nhiều như vậy, rốt cục cũng có thể tu thành chính quả.
Nhưng không ngờ đêm động phòng đã đợi ba ngàn năm, lại chờ được một câu nực cười và ánh mắt lạnh lùng của hắn.
Sau đó chính là đêm tối vô tận và nỗi thống khổ đến tận tim.
Nàng rốt cục phát hiện, người mà nàng yêu nhất kia, từ đầu đến cuối cũng chưa từng động tâm.
Những việc hắn làm đều chỉ vì lợi ích lớn nhất.
Đặc biệt là sau cùng lại tự tập kích chính mình, cũng là vì khổ nhục kế, tẩy sạch cái danh là người thừa kế ma công.
Đổ hết thảy oan ức lên đầu nàng.
Mà bản thân nàng lại tin tưởng hắn đến vậy, thậm chí chưa hề hoài nghi hắn là người thừa kế ma công.
Nguyệt Minh Không chỉ muốn mắng bản thân của trước kia một câu ngu ngốc, bị vẻ ngoài của Cố Trường Ca lừa gạt.
Một người như vậy, căn bản là không có trái tim.
Tâm của biết bao nhiêu người trên thế gian đã bị hắn đùa bỡn trong lòng bàn tay mà bản thân không hề biết.
Thần sắc của Nguyệt Minh Không dần trở nên lạnh lùng, nàng đã trưởng thành hơn rất nhiều, thời điểm này ở kiếp trước, nàng còn vô cùng ngây thơ, quá ngây thơ, đối với mỹ nam tử hoàn mỹ kia gần như si mê đến ngu ngốc.
Thân là công chúa của Vô Song tiên triều, lại khiến phụ thân mất hết mặt mũi.
Nhưng hiện tại, chỉ trong vòng nửa năm ngắn ngủi, nàng đã đánh bại hết những người cạnh tranh trong hoàng tộc, ngay cả đại ca của nàng, hôm nay cũng bại trong tay nàng.
Ngay cả phụ hoàng lúc trước rất thất vọng với nàng bây giờ cũng khen nàng không dứt miệng.
May mà nàng sống lại một đời, những chuyện đã xảy ra trong kiếp trước, nàng đều nhớ rõ ràng, từng bước tính toán, không chê vào đâu được, khiến cho mọi người không tìm thấy chút sơ hở nào.
"Kết quả là ta chỉ là một công cụ bị ngươi lợi dụng, là thủ đoạn cuối cùng của ngươi để tẩy sạch cái danh người thừa kế ma công. . ."
"Đời này, Cố Trường Ca ngươi nhất định sẽ không được như ý, ta sẽ cướp đi hết thảy mọi thứ của ngươi, ta sẽ bắt ngươi phải chịu những gì ta đã trải qua. . ."
"Không đúng, ngươi là người không có tim, sao ngươi có thể hiểu được những cảm giác của ta chứ. Thật là đáng tiếc, nếu không thì ta sẽ khiến cho ngươi dần dần yêu ta, cuối cùng lại bị ta giết chết."
"Bây giờ xem ra, ta không thể làm gì khác hơn là cướp đoạt hết thảy mọi thứ của ngươi, để ngươi chỉ có thể ở lại bên cạnh ta, dù sao sống không bằng chết đối với ngươi mới là hình phạt tra tấn lớn nhất. . . Ha ha. . ."
Đế bào của Nguyệt Minh Không bồng bềnh, nàng đứng chắp tay, trên khuôn mặt tuyệt mỹ hiện lên ánh mắt yên tĩnh mà thâm thúy.
Nàng nhìn xa xa về phía đông.
Đó là nơi tọa lạc của Trường Sinh Cố gia.
Nàng biết lúc này, Cố Trường Ca đã từ hạ giới trở lại, đồng thời đã có được vật mà hắn muốn.
Nàng còn biết rất nhanh sao đó phụ hoàng của nàng sẽ dẫn nàng đến Trường Sinh Cố gia để bàn về mối hôn sự giữa nàng và Cố Trường Ca.
Hết chương 77.
Chương 78 Vị hôn thê
Vô Song tiên triều kết thông gia với Trường Sinh Cố gia, là mối hôn sự giữa Vô Song tiên triều tứ công chúa cùng con trai độc nhất của gia chủ Cố gia Trường Sinh.
Việc này đối với thượng giới mà nói, là một việc lớn, dẫn đến sự chú ý của tất cả thế lực cùng tu sĩ.
Quan trọng nhất là, phụ hoàng nàng vẫn luôn muốn mượn sức của Trường Sinh Cố gia, để chiếm đoạt một tiên triều khác.
Điểm đặc thù của Trường Sinh Cố gia, mọi người trên thượng giới đều biết, bất kỳ thế lực hay đạo tông nào cũng chưa bao giờ lấy được lợi ích từ trong tay họ.
Cho dù có là Vô Song tiên triều đệ nhất trên thượng giới cũng là như vậy.
Kiếp trước nàng đều không rõ những điều này, thân là tứ công chúa, lúc nhỏ mặc dù thiên phú xuất sắc, nhưng lại không có bản lĩnh như các hoàng huynh tỷ muội còn lại, khiến cho phụ hoàng vô cùng thất vọng.
Về phần vì sao Cố gia lại đồng ý hôn ước của nàng cùng Cố Trường Ca, lúc đó Nguyệt Minh Không không rõ, nhưng bây giờ nàng đã hiểu.
Bởi vì phụ hoàng âm thầm hứa hẹn cho Cố gia rất nhiều lợi ích, còn bản thân thì trở thành công cụ để liên hôn cùng con trai độc nhất của gia chủ Cố gia.
Khi đó, nàng còn nhỏ tuổi, lúc mới nhìn thấy Cố Trường Ca, hắn đang tu luyện trên một tảng đá, xung quanh tràn ngập ánh sáng buổi bình minh, phù văn nở rộ, thần quang sáng chói, mặc dù tuổi còn nhỏ nhưng đã biểu lộ thần cốt tiên tư trong tương lai.
Nàng kinh động như gặp thiên nhân.
Người như vậy mới đúng là phu quân tương lai của nàng.
"Cũng may hiện tại vẫn chưa muộn, chúng ta chẳng mấy chốc nữa sẽ gặp lại nhau, Cố Trường Ca..."
Trong tay nàng đang có nhược điểm lớn nhất của Cố Trường Ca.
Thân phận người thừa kế Thôn Thiên Ma Công một khi bị lộ ra ngoài.
Hắn sẽ là kẻ thù chung của toàn thế giới.
Câu nói này cũng không phải chỉ để nói suông mà thôi.
Chỉ có điều nàng cũng biết, không có bằng chứng mà buộc tội hắn cũng vô dụng, sẽ không có người nào tin.
Bây giờ Cố Trường Ca vẫn rất cẩn thận, rất ít để lộ ra tung tích của Thôn Thiên Ma Công.
Mà tận sâu trong lòng, nàng cũng không muốn làm như thế, cũng không muốn có một ngày như vậy xảy ra.
Cục diện mà khi khắp thế gian đều là kẻ thù. . .
Nguyệt Minh Không thở dài một tiếng.
Chung quy bản thân vẫn là quá yêu hắn.
Cho dù có được trùng sinh lại, nhưng tâm tính của nàng vẫn quá mềm yếu, quá thiện lương.
"Gặp qua thiếu chủ!"
"Thiếu chủ đã trở về!"
Sau khi bước ra khỏi Tiếp Dẫn cổ điện đến thượng giới, lại còn trải qua nhiều lần truyền tống nữa.
Đám người Cố Trường Ca rốt cục cũng đã đến trước cửa Trường Sinh Cố gia.
Trước cửa lớn, một đám đệ tử ở Cố gia vô cùng lễ độ cung kính nói, cung kính đón tiếp.
Cố Trường Ca khẽ gật đầu.
Hàng tỉ thần đảo tiên sơn đang phiêu du ở ngay trước mặt, thần quang ngút trời, chính là vị trí của Cố gia, trên mặt đại trận bảo hộ kinh khủng có quang huy lưu chuyển, tựa như Nhật Nguyệt tỏa sáng.
"Đây chính là ở bên trong Trường Sinh gia sao?"
Đầu Lâm Thu Hàn cùng Tô Thanh Ca có chút ong ong ong.
"Đi thôi."
Cố Trường Ca nói, trong lòng suy nghĩ muốn cho nàng nhìn thấy chút việc đời, nhất là Lâm Thu Hàn, hắn muốn đưa nàng gia nhập đan đạo đại tông.
Có thể bởi vì mình nên không có ai dám ức hiếp nàng, nhưng mọi việc luôn có lúc ngoài ý muốn, dù sao nàng đến từ hạ giới, vẫn thuộc về nhóm có tính chất dễ bị khi dễ.
"Minh lão, ngươi an bài chỗ ở cho các nàng trước đi."
Cố Trường Ca lên tiếng phân phó cho Minh lão đang đứng bên người.
Bởi vì quy củ của Cố gia rất nghiêm ngặt, nơi đây được chia thành phần nội và ngoại đảo, những thứ thấy ở đây cũng chỉ thuộc ngoại đảo thôi.
Nội đảo chân chính, chỉ có tộc nhân dòng chính mới có thể ở lại.
Xét theo thân phận, Lâm Thu Hàn cùng Tô Thanh Ca không có cách nào đi vào trong nội đảo.
Dứt lời, Cố Trường Ca đã hóa thành một luồng lưu quang, bay vào bên trong.
Hắn trở về Cố gia, việc trước tiên, đương nhiên là phải nói chuyện cùng phụ thân hắn một chút, có một số việc không phải chỉ có một mình hắn mưu tính.
Dù sao phụ thân hắn cũng có liên quan.
" Thiếu chủ người đã tiến vào trong nội đảo rồi, lão nô đưa các ngươi đi tìm hiểu quy củ Cố gia, sau này ở bên cạnh thiếu chủ, cũng đừng làm thiếu chủ mất mặt."
"Dù sao bây giờ các ngươi tốt xấu gì cũng đã gặp người của Trường Sinh Cố gia rồi, không nên chuyện gì cũng kinh ngạc như vậy."
Sau khi nhìn thấy Cố Trường Ca rời đi, Minh lão cũng đưa các nàng tiến vào, đi xuyên qua những thần đảo tiên sơn san sát nhau, hắn vừa đi vừa nói với Tô Thanh Ca và Lâm Thu Hàn.
Tâm cảnh của Tô Thanh Ca tốt hơn so với Lâm Thu Hàn, nàng cũng trấn định hơn rất nhiều.
Lâm Thu Hàn tựa như gà con mổ thóc gật đầu:"Đã biết, tiên tổ."
Minh lão nghe nàng nói như thế, có chút biến sắc, bị dọa, vội vàng nói:"Sau này ở trong Cố gia, cũng đừng gọi ta là tiên tổ nữa, ngươi tự biết trong lòng là tốt rồi."
Nói thế nào đi nữa, Lâm Thu Hàn tương đối được thiếu chủ coi trọng, lỡ như về sau quan hệ lại tiến thêm một bước.
Vậy mối quan hệ tiên tổ của hắn với Lâm Thu Hàn thì phải làm sao? Nhất là khi sự phân chia giai cấp trong Cố gia cực kì nghiêm khắc.
Nếu như vậy, hắn cũng tránh không khỏi bị trách phạt.
Một đường đi tới.
Nhìn thấy hết thứ này đến thứ khác.
Mắt cũng sắp hoa hết cả lên.
Những thần đảo tiên sơn này, quá rung động, trước kia căn bản là chưa từng thấy qua.
Trước mắt các nàng, tất cả đều là thần đảo cung điện trôi nổi trong không trung , chi chít khắp nơi, trời quang mây tạnh, hào hùng to lớn.
Tiên Vụ như mây, thác nước xuôi dòng trông giống như tấm lụa.
Các dãy núi tựa như bầy cổ thú khổng lồ chạy ngang qua, khí huyết che khuất bầu trời.
Thiên địa linh khí dày đặc đến nỗi sắp hoá lỏng.
Minh lão cũng không bất ngờ trước phản ứng của các nàng, lần đầu tiên hắn nhìn thấy những cảnh này, đã là chuyện của mấy vạn năm về trước.
Khi đó hắn cũng chấn động không thôi.
Đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy một góc băng sơn bên trong Trường Sinh thế gia.
Nếu so với các gia tộc và tông môn của bọn hắn ở dưới hạ giới thì tựa như là đem ổ chó so sánh với tiên cung vậy, thậm chí có khi còn không bằng.
Mà lúc này, Cố Trường Ca nhờ vào truyền tống trận trong tộc, xuyên qua ngoại đảo, đi thẳng vào trong nội đảo.
Một toà đại điện hào hùng to lớn hiện lên trước mắt.
Bỗng nhiên cánh cửa mở rộng.
"Trường Ca trở về rồi à?"
Thanh âm ôn nhuận của một nam tử trung niên từ bên trong truyền ra.
Hết chương 78.
Chương 79 Cố Lâm Thiên
Cung điện to lớn hùng vĩ , giống như một tòa lâu đài cổ xưa tọa lạc ở nhân gian , ẩn chứa ngàn vạn năm lịch sử.
Vũ trụ Càn Khôn, thiên địa Huyền Hoàng, đang hiện ra trước mắt.
Một nam tử trung niên dáng người cao lớn, khuôn mặt anh tuấn, khuôn mặt giống Cố Trường Ca đến mấy phần.
Hắn ngồi xếp bằng ở chỗ kia, tràn ngập sương mù hỗn độn, bên cạnh mơ hồ vang lên , âm thanh hiến tế từ những thế giới khác.
Khí tức che cả thiên địa, giống như một vị thần tôn sáng tạo ra thiên địa vậy.
Đạo hạnh không biết kinh khủng đến mức nào.
Cố Trường Ca tiến đến.
Hắn mở mắt, lộ ra sắc mặt ôn hòa, đương nhiên vẻ mặt này chỉ ở trước mặt Cố Trường Ca hắn mới lộ ra.
Ngày thường hắn luôn toát ra vẻ lạnh lùng cao cao tại thượng quan sát chúng sinh.
Dù là truyền ra mệnh lệnh gì cũng chỉ dùng thần niệm, rất ít khi mở miệng.
Đây chính là phụ thân Cố Trường Ca, đương kim Cố gia gia chủ Cố Lâm Thiên.
Đồng thời cũng là một trong những người có quyền thế khủng bố nhất ở thượng giới này, chỉ cần từ bên trong tòa cung điện này truyền ra một mệnh lệnh bất kì, có thể tuỳ tiện thay đổi cục diện thượng giới, quyết định số phận của vô số sinh linh .
Có thể nói, gia chủ Trường Sinh gia này, hoàn giống như một vị thần nhìn xuống vạn vật chúng sinh vậy.
"Phụ thân, ta đã trở về."
Cố Trường Ca đứng ở trước mặt phụ thân, thần sắc kính cẩn vâng lời.
"Mọi chuyện có thuận lợi không? Ngươi lần này hạ giới, mấy vị tộc lão ở nhánh khác rất không hài lòng , âm thầm tìm hiểu hành động mục đích của ngươi." thần sắc Cố Lâm Thiên ôn hòa nói.
Chuyện Cố Trường Ca trên người có ma tâm, rất ít người ở Cố gia biết, ngoại trừ mấy vị lão tổ nhất mạch phe hắn ra.
Cũng chỉ có hắn cùng mẹ Cố Trường Ca biết.
Chuyện ma tâm vô cùng trọng đại, trong số những người sinh ra có ma tâm ở thượng giới đến nay, Cố Trường Ca là người thứ 9.
Tám người chủ nhân của ma tâm trước đó , bất kể lai lịch như thế nào, cuối cùng đều trở thành ma đầu, Ma Tôn, Ma Chủ tàn sát sinh linh vô tội, sát phạt ngập trời, dẫn đến rất nhiều đạo thống cùng thế lực ở thượng giới vây giết.
Người bên cạnh những kẻ đó cũng không được chết tử tế.
Ma tâm xuất hiện chính là điềm gở, là kẻ địch lớn không chỉ ở thượng giới mà ở khắp thế gian này, người có ma tâm cũng sẽ khiến tu sĩ chán ghét kì thị, tránh như tránh tà.
Thời khắc mà Cố Trường Ca ra đời, thấy hắn sinh ra có ma tâm, cũng khiến cho Cố Lâm Thiên sửng sốt nửa ngày.
Cũng may hắn phản ứng nhanh, xử lý tất cả tộc nhân có mặt ngay lúc đó, chỉ có những tâm phúc bên người mới biết việc này.
Nếu chuyện ma tâm này bị truyền ra ngoài, trong tương lai Cố Trường Ca không có cách nào tiếp chưởng Cố gia, bất luận hắn thiên phú như thế nào, tài năng như thế nào.
Những mạch còn lại của Cố gia cũng sẽ không đồng ý.
Cũng may lúc ấy trong tộc một mạch khác nữ hài, tuổi còn nhỏ đã bị Cố Trường Ca nhận ra nàng có đại đạo chi cốt.
Vì tương lai của Cố Trường Ca, Cố Lâm Thiên cũng quả quyết.
Tính toán một phen.
Đào đạo cốt này cho Cố Trường Ca che giấu ma tâm của hắn.
Động tác che giấu này, đằng đẵng vài chục năm không ai phát hiện dị thường.
Bây giờ những tộc lão biết được bí mật này của Cố gia, người thì bị lưu vong, người thì bị đánh hoặc ép chết.
Một mạch đã từng phồn thịnh cũng dần dần lụi tàn.
Việc này dường như đã vùi vào quên lãng.
Chỉ có thi thoảng hắn nghĩ đến muốn diệt trừ hậu họa, phát hiện tiểu nữ hài năm đó , chẳng biết đi đâu, giống bị ai đó che dấu.
Lúc trước chưa thể giải quyết nàng triệt để, đã bị một lão nhân ở nhất mạch đem ra ngoài, từ đó không biết tung tích.
Mặc dù những năm gần đây hắn một mực điều tra, nhưng cũng không tìm được cái gì, dù sao cũng là việc không thể lộ ra ngoài, mấy vị lão tổ trong tộc cũng mở một mắt nhắm một mắt cho qua chuyện này.
Mặc dù nhất mạch kia bị tàn lụi, nhưng hắn cũng không biết trong tộc có giấu đi một hai lão ngoan đồng hay không.
Sự tồn tại của tất cả mạch cổ lão của Cố gia, dù sao cũng có cách làm như vậy, không thật sự tìm hiểu rõ ràng, thì sẽ không biết hắn rốt cuộc là chết hay vẫn đang bế quan.
"Mọi chuyện rất thành công." Cố Trường Ca đáp, phụ mẫu đối xử với mình thật tốt, thậm chí đã đến mức yêu chiều.
Giống như mấy khuôn mẫu truyện trên mạng, phụ mẫu khí vận chi tử không thèm để ý đến hắn, thậm chí vô cùng xem thường, mà phụ mẫu của nhân vật phản diện thì lại hoàn toàn tương phản, đối xử với hắn vô cùng yêu chiều.
Cái gọi là đánh con thì cha tới, cả nhà sẽ cùng che chở cho con, ở bên con.
"Để vi phụ giúp ngươi xem thử, đã từng là binh khí của Ma Chủ, bây giờ chỉ sợ ngươi không thể thực sự khống chế được nó." Cố Lâm Thiên nói.
"Vâng, phụ thân."
Nói xong, Cố Trường Ca tâm niệm vừa động.
Bát Hoang Ma Kích trong không gian binh khí đột nhiên biến mất.
Ông!
Hư không run rẩy, có thể là sợ sát khí như muốn phá thiên địa của nó!
Nó xuất hiện trong hư không ngay trước mặt Cố Trường Ca.
Nhưng mà khác với ma khí ngập trời kinh khủng lúc đầu, lúc này nó lại giống như một ngọn lửa nhỏ bị sức mạnh nào đó áp chế.
Trong mắt Cố Trường Ca, đây lại giống một ngọn nến nhỏ trong cuồng phong dữ dội, cảm nhận được sự áp chế khủng bố không khỏi run lẩy bẩy.
"Phụ thân, ngươi dọa sợ nó." Cố Trường Ca không khỏi có chút bất đắc dĩ nói.
Đồng thời truyền ra thần niệm trấn an nó, mới khiến cho nó dần dần bình tĩnh lại.
Nhưng vẫn e dè sợ sệt như cũ, cảm thấy sợ hãi Cố Lâm Thiên.
Nó sinh ra thần trí không lâu, vốn cho là mình đã rất mạnh.
Nhưng phát hiện ở trước mặt nam tử này, nó giống như chiếc thuyền nhỏ trên biển cả bao la, vô cùng nhỏ bé.
"Xem ra ngươi hẳn có tạo hóa khác. Cũng tốt, như vậy ta cùng mẫu thân ngươi cũng yên tâm rồi, miễn cho nàng ngày nào tối muộn cũng chạy đến chỗ ta phàn nàn."
"May là ma kích này không có ác niệm với ngươi, nếu không thì nó cũng không cần có thần trí nữa, ngoan ngoãn làm một khí linh không có ý thức cũng tốt. . ."
Cố Lâm Thiên cười cười, sau đó gật đầu nói, thu hồi thần niệm dò xét.
Hết chương 79.
Chương 80 Mưu đồ thiên hạ
Mặc dù Bát Hoang Ma Kích này lai lịch bất phàm, là binh khí của một vị Ma Chủ cái thế nào đó.
Cho dù bây giờ đã khôi phục , nhưng ở trước mặt hắn, chỉ cần một ý niệm trong đầu liền có thể áp chế.
Nhưng nếu đây là tạo hóa của Cố Trường Ca, hắn cũng không quản nhiều.
Trên người Cố Trường Ca bí mật không ít, hắn thân là phụ thân, không muốn hỏi quá nhiều, đây là bí mật thuộc về Cố Trường Ca.
Nhưng cần bảo hộ hắn nhất định sẽ bảo hộ, sẽ không cho những người khác động thủ với con trai của hắn.
Cố Trường Ca gật gật đầu, hắn cũng không phải người vô tình vô nghĩa, người thực sự đối tốt với hắn ,hắn cảm nhận được.
Bản thân mặc dù được định là nhân vật phản diện, nhưng mình không phải người tuyệt tình máu lạnh , chẳng qua chỉ là vô tình đứng đối lập với khí vận chi tử mà thôi.
"Lần này hạ giới tu vi của ngươi ngược lại tăng tiến không ít, những thiếu niên trẻ tuổi chí tôn còn lại trong mạch đã khó có thể vượt qua ngươi. . ."
Hắn nhìn qua tu vi bây giờ của Cố Trường Ca, có chút thỏa mãn khen.
Năm đó khi hắn bằng tuổi Cố Trường Ca bây giờ, cũng chỉ là Phong Hầu cảnh mà thôi.
Nhưng Cố Trường Ca đã đến Phong Hầu cảnh đỉnh phong, thậm chí chỉ cách Phong Vương cảnh nửa bước.
Thiếu niên chí tôn ở Thượng giới không ít, nhưng có thể tu luyện nhanh như Cố Trường Ca, ngay cả hắn cũng không có khả năng này.
"Phụ thân quá khen."
Cố Trường Ca cười cười, ngược lại không có phủ nhận.
Dù sao trên đường trở về thượng giới, hắn hao tốn năm ngàn giá trị thiên mệnh, tăng tu vi lên tới Phong Hầu cảnh đỉnh phong.
Dựa theo thực lực thật sự của hắn, Hư Thần Cảnh hắn cũng có thể tùy ý nghiền chết.
Đương nhiên những điều này Cố Trường Ca trong lòng tự biết là tốt rồi.
Hắn có không ít bí mật, bao gồm cả Thôn Tiên Ma Công, việc này phụ thân hắn cũng không biết.
Cũng không phải hắn không yên tâm nói cho phụ thân hắn, mà là chuyện này, càng ít người biết càng tốt.
"Bát Hoang Ma Kích trước kia là binh khí của Ma Chủ, mặc dù rất khó liên hệ quan hệ giữa ngươi và hắn, nhưng trước khi chưa thật sự nắm được quyền chấp chưởng Trường Sinh gia trong tay, cố gắng không sử dụng nó càng tốt. . ."
Sau đó, Cố Lâm Thiên lại nói với Cố Trường Ca.
Cũng không phải lo lắng binh khí của Cố Trường Ca bị đoạt mất, thế gian này người có dũng khí đoạt đồ của Cố gia còn chưa sinh ra đâu.
Chỉ là một khi khiến cho người ta biết được Cố Trường Ca có ma tâm, sẽ âm thầm bị phê bình trong tộc, bây giờ hắn tuy là thiếu chủ, nhưng thân phận gia chủ tương lai còn chưa nắm chắc.
Binh khí tuy tốt nhưng thân phận gia chủ Cố gia tương lai hiển nhiên quan trọng hơn.
Một khi thân phận gia chủ đã định, đám lão đầu kia dù muốn hối hận cũng vô ích, dù biết Cố Trường Ca có ma tâm, bọn hắn cũng phải nhịn xuống.
Thật ra trong lòng Cố Lâm Thiên là muốn cho Cố Trường Ca một tương lai tốt đẹp, chỉ còn chờ Cố Trường Ca từ từ chấp chưởng Cố gia mà thôi.
"Xem ra, ngươi gần đây đã trưởng thành rồi. . ."
Bỗng nhiên, hắn chú ý tới dưỡng hồn ngọc Cố Trường Ca mang theo bên người, trong nháy mắt cảm nhận được khí tức của Diễm Cơ trong đó.
Trên mặt Cố Lâm Thiên lộ ra vẻ mặt lạnh lùng thâm thúy ngày thường, trong lòng có chút vui mừng.
"Phụ thân ngươi hiểu lầm rồi. . ."
Cố Trường Ca sững sờ, không khỏi bật cười, tùy ý nói ra lai lịch của Diễm Cơ.
Đương nhiên hắn cũng không nói chuyện khiêu khích quan hệ của Diệp Trần và Diễm Cơ, nếu như không phải cảm thấy thú vị cũng như mưu đồ điểm khí vận , giá trị thiên mệnh, hắn cũng sẽ không tốn công tốn sức như vậy.
Đương nhiên một mặt khác cũng là bởi vì cảm giác cắt rau hẹ khí vận chi tử cũng rất đã.
Sau khi trở lại thượng giới, việc xử lý Diễm Cơ như thế nào, kỳ thật cũng không quan trọng .
Bất quá nàng thực chất đến từ thượng giới, chắc hẳn biết được không ít cơ duyên bí ẩn.
"Đây là chủng tộc Tiên Thiên Hỏa Chi Bản Nguyên, vốn cho rằng chủng tộc này đã tuyệt tích, nhưng Trường Ca ngươi đã thích, giữ lại bên người cũng được."
Cố Lâm Thiên nói, liếc mắt liền nhận ra bản thể của Diễm Cơ.
Bên trong Tiên Thiên Thần Chi ẩn chứa Hỏa Chi Bản Nguyên, cũng đã từng là chủng tộc chí cường, vừa sinh ra đã có được tu vi rất mạnh.
Đáng tiếc bây giờ đã không còn tung tích nữa.
Dựa theo tuổi tác của nàng, cũng giống cô nương nhân tộc 20 tuổi, Cố Trường Ca cũng trẻ tuổi, chỉ cần không có dị tâm giữ lại bên người cũng không có gì đáng ngại.
"Thời kì đỉnh phong, nàng có lẽ đã đạt tu vi Đại Thánh Cảnh , cũng được coi là thiên phú dị bẩm. . ."
Cố Lâm Thiên nói.
" Tu vi Đại Thánh Cảnh, không trách được điểm khí vận cao như vậy, bản thân nàng cũng là người có đại khí vận ."
Nghe phụ thân nói vậy, Cố Trường Ca cuối cùng cũng hiểu ra.
Diễm Cơ lúc toàn thịnh là Đại Thánh Cảnh.
Ở thượng giới này cũng có thể tùy ý tung hoành, tay hái sao, bay vào vũ trụ, cũng là chuyện dễ như trở bàn tay.
Ở Cố gia, Thần Vương cảnh có thể nói là lực lượng trung kiên, Thánh Cảnh trở lên mới được tính là đại cao thủ của các mạch lớn, Đại Thánh Cảnh tương đương với thực lực của các tộc lão.
Nói như vậy, hắn ngược lại cảm thấy hắn lần này lời rồi.
"Ngươi có thời gian thì trở về Đạo Thiên Tiên Cung một chuyến, ngươi biến mất nửa năm này có không ít người phê bình ngươi, mà vị trí truyền nhân bên đó cũng nên định ra rồi. . ."
Lúc này, Cố Lâm Thiên lại mở miệng nói, con ngươi dần dần trở nên thâm thúy, trong mắt hắn hiện ra rất nhiều cảnh tượng kinh khủng, vũ trụ sụp đổ, Càn Khôn bị đánh rách tả tơi, Tinh tú bị phá nát.
Giờ khắc này, hắn là chúa tể vô thượng
" Phụ thân yên tâm, thân phận truyền nhân Đạo Thiên Tiên Cung, hài nhi chắc chắn sẽ lấy được." Cố Trường Ca nói.
Vị phụ thân này của hắn dã tâm rất lớn.
Mà hắn cũng vậy.
Bất Hủ đại giáo Đạo Thiên Tiên Cung, sớm muộn sẽ rơi vào tay cha con bọn họ .
Hết chương 80.