Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Chương 91 Thách chiến thanh niên toàn tộc
Trong đại điện ở chủ phong, toàn trường lặng ngắt như tờ tiếng kim rơi cũng có thể nghe thấy được!
Tất cả mọi người ngây dại.
Bao gầm cả phụ thân của Cố Trường Ca, Cố gia gia chủ bây giờ Cố Lâm Thiên, hắn hoàn toàn không nghĩ tới Cố Trường Ca sẽ nói ra những lời cuồng vọng như vậy.
Đây cũng không phải là cuồng vọng nữa.
Mà đây là coi thường, xem thường.
Không để đám thiên kiêu trẻ tuổi của Cố gia vào trong mắt.
Thần sắc của Cố Trường Ca vẫn như cũ.
Theo như những gì hắn nói, hắn hoàn toàn không coi đám người này là gì.
Ý tưởng của Cố Trường Ca rất đơn giản, cũng rất trực tiếp.
Một đám thiên kiêu trẻ tuổi Cố gia không phải sợ mình sao.
Không dám đánh với mình sao?
Sợ bị mình đánh bại, sau đó mất đi tư cách tranh đoạt vị trí gia chủ tương lai.
Hắn quyết định trực tiếp khiêu khích tất cả mọi người ở đây.
Không đánh cho bọn hắn biết ai mới là người đứng đầu Cố gia hiện tại, bọn hắn sẽ không dễ dàng thỏa hiệp.
"Cố Trường Ca ngươi đừng đắc ý, ngươi không phải có người cha tốt thôi sao?"
Ngay lập tức, một thiếu niên trẻ tuổi thân hình cao lớn nhịn không được bước ra, khuôn mặt đỏ bừng nói.
Hắn trông rất khôi ngô, toàn thân tỏa ra một tầng ánh sáng màu vàng óng, giống như là tiên kim, đây chính là một loại công pháp luyện thể cực kỳ đáng sợ.
Ở ngoại giới cũng danh chấn một phương, khó tìm địch thủ.
Cố Trường Ca liếc mắt nhìn hắn một cái, thần sắc vẫn không thay đổi, "Ngươi là nhi tử của tứ thúc tên là Cố Thần Tinh đúng không? Câu này ngươi dám nói lại một lần nữa không?"
Nam tử tên Cố Thần Tinh không khỏi sững sờ, sau đó càng giận dữ hơn.
Cùng là đệ tử dòng chính Cố gia, một câu nói mà thôi có gì không dám?
"Có gì không dám, Cố Trường Ca ngươi đừng đắc ý, ngươi không phải có người cha tốt thôi sao?" Cố Thần Tinh không khỏi cả giận nói.
Nếu như không có phụ thân là gia chủ, bằng vào bản thân Cố Trường Ca có thể đứng ở chỗ này sao? Sớm bị lưu vong không biết đi đâu rồi.
Cố Trường Ca cười, "Ta thích câu nói này của ngươi, ta biết các ngươi cũng hâm mộ ta có người cha tốt. Bất quá, chuyện này có thể trách ta sao?"
Lời này, một lần nữa làm cho tất cả mọi người ngơ ngác.
Sắc mặt Cố Thần Tinh cũng ngốc trệ.
Rất nhiều tộc lão không khỏi trợn tròn mắt.
Gặp qua kẻ vô sỉ nhiều rồi, chưa bao giờ gặp được kẻ vô sỉ mà ăn nói thanh lệ thoát tục như thế.
Trách không được sẽ làm ra loại chuyện táng tận lương tâm kia.
"Trường Ca. . ."
Cố Lâm Thiên hơi ho một tiếng, tuy câu này Cố Trường Ca nói không sai, khiến hắn nghe trong lòng cũng cảm thấy rất dễ chịu.
Nhưng ở trước mặt nhiều tộc nhân nói ra như vậy, nếu người ngoài nghe được sẽ cho hắn làm gia chủ nhưng không công bằng công chính, luôn thiên vị Cố Trường Ca.
"Vẫn là câu nói kia, ta muốn vị trí gia chủ, không phải hỏi ý kiến chư vị tộc lão mà là muốn nói cho các ngươi."
"Bây giờ hoặc là chư vị tộc huynh tộc tỷ cùng xông lên đánh với ta, chứng minh năng lực của các ngươi, hoặc là về sau thấy ta thì đi đường vòng ba dặm ? Các ngươi thấy thế nào? Sợ thì có thể lăn sang một bên."
"Cố gia gia chủ chi vị, cũng không phải để đám phế vật như các ngươi nhúng chàm."
Sắc mặt Cố Trường Ca vô cùng thản nhiên, bình tĩnh.
"Gia gia. . ."
"Để chúng ta xuất thủ đi, ta không chịu nổi nữa, Cố Trường Ca ngươi đúng là khinh người quá đáng. Ai sợ ngươi!"
"Gia hỏa này thật quá đáng!" Một vị đường tỷ mới đó còn thấy Cố Trường Ca rất thuận mắt, bây giờ cũng bị chọc tức khiến gương mặt xinh đẹp đỏ lên.
Sao có thể nói những lời phách lối một cách thản nhiên như vậy?
Nếu như thái độ của hắn phách lối, cuồng vọng, có lẽ bọn hắn sẽ không tức như thế.
Nhưng hắn lại làm ra vẻ thản nhiên, không quan trọng.
Điều này mới khiến bọn hắn tức sôi máu.
Cùng là thiên kiêu trẻ tuổi Cố gia, trẻ tuổi nóng tính, còn chưa giao đấu qua, ai sẽ thừa nhận mình không bằng người khác?
Cố Trường Ca rất mạnh thì đã sao? Bình thường gặp hắn thì đều tránh đi.
Nhưng bây giờ hắn đã trực tiếp khiêu khích như vậy.
Chẳng lẽ còn lùi bước sao? Vậy bọn hắn còn tu luyện làm cái khỉ gì nữa.
Nhìn thấy một màn này, khiến rất nhiều tộc nhân bất đắc dĩ cười khổ.
Thường ngày tộc lão khuyên giải bọn hắn đủ kiểu, để bọn hắn đừng gây xung đột với Cố Trường Ca, chính là sợ bọn hắn đánh nhau, nhất là trong tình huống vị trí gia chủ Cố gia tương lai chưa được quyết định.
Dù sao tộc quy chính là như vậy, lựa chọn người mạnh nhất của đời này lên làm gia chủ tương lai.
Cố Trường Ca cường đại đương nhiên không thể nghi ngờ, từ khi còn nhỏ đã xuất hiện thiên phú khủng bố, đánh vỡ không ít kỉ lục.
Tư chất ngút trời, Chân Tiên chi tư, trời sinh thần nhân.... những danh hào này cũng có thể nhìn ra sự thán phục của mọi người đối với Cố Trường Ca.
Theo lý thuyết, có được thiên phú như vậy, đám người Cố gia phải vui mừng mới đúng.
Thế nhưng chuyện xảy ra mười mấy năm trước, khiến ấn tượng của các tộc lão cấp cao Cố gia với Cố Trường Ca sụt giảm trầm trọng.
Tuổi còn nhỏ tâm tư lại tàn nhẫn vô tình, không phải lựa chọn tốt nhất cho vị trí gia chủ.
Nếu như không đến cuối cùng, bọn hắn sẽ không đồng ý một người có tình cách như Cố Trường Ca đảm nhiệm gia chủ tương lai.
Khơi mào gia tộc đấu đá, không có cái nhìn đại cục, từ điểm này mà nói, ấn tượng của bọn hắn đối với Cố Trường Ca càng không tốt đẹp gì.
Tộc nhân chân chính Trường Sinh thế gia, bao gồm tất cả các thế lực phụ thuộc lớn nhỏ, làm sao có thể dùng triệu, chục nghìn để hình dung.
Một người có tính tình như thế này chấp chưởng Trường Sinh gia, sẽ phát sinh chuyện gì?
Bọn hắn hoàn toàn không dám tưởng tượng.
Mặc dù ở cả Nội Vực mà nói, Cố Trường Ca chính là chí tôn trẻ tuổi cực kì xuất chúng, danh chấn các phương.
Những người trẻ tuổi ở bất hủ thế lực, vô thượng đạo khi đề cập đến Trường Sinh Cố gia, đầu tiên nghĩ đến chính là thiếu chủ Cố Trường Ca.
Nhưng hình tượng bên ngoài kia là gia tộc duy trì vì hắn.
Dù sao hắn đi lại bên ngoài, đại biểu cho mặt mũi Trường Sinh Cố gia.
Bây giờ bị Cố Trường Ca khiêu khích, khinh thị như thế, cũng làm cho tất cả đại tộc lão trên trán nổi đầy gân xanh.
Nhất là dáng vẻ không thèm để ý của Cố Trường Ca.
Đây chẳng khác nào nói những mạch còn lại của bọn hắn bởi vì e ngại Cố Trường Ca, cho nên không dám để cho hậu bối cùng hắn giao thủ.
Đương nhiên chuyện này hiểu rõ trong lòng là được rồi, nhất định phải nói ra khiến cho người người phẫn nộ.
Thân là tộc lão, nhất cử nhất động của bọn họ đều có thể quyết định đến thế cục ngoại giới.
Bây giờ bị rất nhiều tộc nhân Cố gia nhìn chằm chằm.
Nhẫn nhịn cho qua?
Đừng nói đến bọn hắn còn nhịn không nổi, một đám bọn tiểu bối phía sau bọn họ, chắc chắn bị đả kích không nhẹ.
Vạn nhất lưu lại chướng ngại trên đạo tâm, thì được không bằng mất.
Hết chương 91.
Chương 92 Lên cả đi
"Thủ đoạn này của Trường Ca lần đầu tiên ta gặp, nếu như không phải chính hắn nghĩ ra, vậy thì hẳn là gia chủ đứng sau lưng chỉ đạo. . ."
"Nhưng nhìn dáng vẻ của gia chủ thế kia, chắc hẳn cũng bất ngờ, tuyệt đối không ngờ được chuyện này. Xem ra Trường Ca cũng không phải giống vẻ bề ngoài như thể không quan tâm chuyện gia tộc, thật ra là thâm tàng bất lộ. . ."
"Xem ra hôm nay trận giao đấu này không thể tránh được."
"Bất quá như vậy cũng tốt, cũng có thể mượn cơ hội này biết được thiên phú Thần Thông của Cố Trường Ca rốt cuộc là cái gì. Mặc dù bên ngoài hắn vẫn luôn lấy đạo cốt gặp người, có lẽ cái này chỉ là để giấu diếm thôi. . ."
Không ít tộc lão nhìn Cố Trường Ca suy đoán như thế.
Bọn hắn cũng rất nghi ngờ.
Thiên phú Thần Thông của Cố Trường Ca rốt cuộc là cái gì?
Mà nhiều năm như vậy cũng không ai biết.
Cho nên trong lòng bọn họ thầm có suy đoán không tốt, đây cũng là một trong những nguyên nhân không đồng ý cho Cố Trường Ca đảm nhiệm vị trí gia chủ tương lai.
" Trường Ca cũng đã nói như vậy, các ngươi cùng hắn tỷ thí một chút."
Lúc này, một tộc lão sắc mặt không mấy vui vẻ , nhìn chằm chằm Cố Trường Ca, phảng phất muốn ăn tươi nuốt sống hắn.
"Trường Ca, cùng là tộc nhân cùng huyết mạch, ngươi ra tay phải biết nặng nhẹ. . ."
"Tôn nhi ta nếu như xảy ra chuyện gì, lão phu nhất định phải chạy đến tộc đường đi tìm lão tổ kiện phụ tử các ngươi. . ."
Nhiều tộc lão nói lời cảnh cáo, sợ Cố Trường Ca xuất thủ không lưu tình, khiến hậu bối của bọn hắn bị thương nặng.
Dù sao đây đều là làm theo tộc quy, bọn hắn cũng không thể nói thêm điều gì.
Nhưng đơn đả độc đấu, Cố gia cùng thế hệ không có người nào là đối thủ của Cố Trường Ca.
Sự cường đại của hắn là không thể nghi ngờ.
Hơn hai mươi tuổi Phong Vương cường giả?
Nghĩ kĩ lại thì hình như chỉ có mình Cố Trường Ca đột phá đến cảnh giới này.
Tất cả truyền nhân đạo thống, đại giáo khác không nghe thấy tin tức nào.
"Các vị tộc lão yên tâm, Trường Ca tự biết chừng mực. Chỉ là các ngươi một mực ngăn cản ta làm gia chủ tương lai, chuyện này khiến cho ta. . ."
"Có chút khó khăn a."
Cố Trường Ca hơi đáng tiếc lắc đầu.
Lời này của hắn lập tức khiến biểu cảm của chúng tộc lão không khỏi cứng đờ, thầm mắng một câu tiểu tử hỗn đản, rõ ràng là ngươi dự định mượn cơ hội này để trả thù.
"Cũng không ức hiếp các ngươi, cùng xông lên đi, ta đem tu vi áp chế xuống Phong Hầu cảnh, hoặc là ép xuống Thánh Chủ cảnh cũng đủ để đánh bại được các ngươi."
Cố Trường Ca vẫn làm bộ dáng thản nhiên, nhìn về một đám đường huynh đường tỷ phía trước đang thở hổn hển, nổi giận đến đỏ mặt tía tai.
Đương nhiên, áp chế xuống Thánh Chủ cảnh, dưới tình huống không bại lộ quá nhiều át chủ bài, muốn đánh bại bọn hắn ngược lại có chút phiền toái.
Dù sao thân là nhân vật thiên tài tất cả mạch, ở ngoại giới đều nổi tiếng là Phong Vân thiên kiêu, không có ai là đèn đã cạn dầu.
Nói như vậy đương nhiên là để chọc tức bọn hắn một chút.
Quả nhiên nghe xong lời này.
Cơn giận của bọn hắn bừng lên, ngay cả mấy vị đường tỷ bình thường xinh đẹp tựa như cửu thiên tiên nữ, thanh cao thoát tục, phong thái xuất trần, lúc này cũng vô cùng tức giận, nghiến rang ken két muốn cắn người.
"Khinh người quá đáng! Cố Trường Ca, ta hôm nay nhất định phải giáo huấn ngươi một trận!"
Một vị thiên kiêu trẻ tuổi phẫn nộ quát, vọt thẳng tới, sau lưng hiện lên vòng tròn sáng chói .
Mày kiếm chính trực, đôi mắt sáng ngời, khí vũ hiên ngang.
Cố Trường Ca nhận ra, đây là nhi tử của lục thúc tu vi Thánh Chủ cảnh đỉnh phong, có được một môn thiên phú bí thuật cực kỳ cường đại, có thể khiến thực lực đề cao mấy lần.
Sau một khắc, hắn đứng chắp tay, thân hình không di chuyển chút nào, một cước đá ra, hư không trước mặt gợn sóng.
Phốc một tiếng!
Đá bay tên thiên kiêu này, tên đó đầu gối mềm nhũn, lập tức ngã dáng chó chụp mồi, hắn ngã xuống dáng vẻ ngơ ngác không hiểu chuyện gì vừa xảy ra.
"Làm sao có thể. . ."
Trong đầu hắn vẫn là một mảnh mờ mịt, Cố Trường Ca cách xa hắn như vậy, làm như thế nào đá hắn ngã lăn trên mặt đất được?
Coi như chênh lệch tu vi lớn hơn nữa cũng không thể làm được như vậy.
Mà đám người ngồi trên ngọn núi cũng sững sờ nhìn nhau, lâm vào trạng thái yên tĩnh.
"Ba động vừa rồi...không hề có ."
"Đây là hư không thiên phú. . ."
"Nguyên lai đây mới là thiên phú Trường Ca vẫn luôn giấu kín."
Mà giờ khắc này, rất nhiều tộc lão cũng ngây ngẩn cả người, trong lòng không khỏi nhấc lên sự kinh hãi tột độ.
Hư không thiên phú, đây là thiên phú song hành cùng thời gian, là thiên phú Thần Thông cực kì khủng bố, thượng giới tồn tại bao nhiêu năm qua cũng không gặp bao nhiêu tu sĩ có được thiên phú này.
Hai loại lực lượng, thật sự nghịch thiên a.
Bọn hắn hoàn toàn không nghĩ tới, thiên phú Cố Trường Ca vẫn luôn giấu kín không ngờ lại là cái này.
Cũng không đúng, hắn không ẩn giấu.
Chỉ là loại thiên phú này trừ phi tận mắt nhìn thấy, nếu không sẽ không có cảm giác gì .
Dù sao trước đó, bọn hắn chưa từng nhìn thấy Cố Trường Ca xuất thủ.
Nhất thời, sắc mặt mấy vị tộc lão vô cùng phức tạp, bọn hắn trước đó hoài nghi Cố Trường Ca có được ma tâm, cho nên mới phải lấy đạo cốt che lấp.
Sự hoài nghi này, hiển nhiên là sụp đổ.
"Xem ra Trường Ca còn có cơ duyên khác." Cố Lâm Thiên mỉm cười, có chút kinh hỉ.
Dù sao chuyện Cố Trường Ca ma tâm là một tai hoạ ngầm.
Mà bây giờ hắn đã có thiên phú kinh khủng khác có thể giấu diếm đi ma tâm.
Điều này cũng làm cho hắn yên tâm hơn nhiều.
Mà lúc này, Cố Trường Ca mới chậm dãi ung dung liếc mắt nhìn đường huynh dưới.
"Tỷ thí mà thôi, đường huynh làm gì phải làm đại lễ? Coi như xin lỗi cũng không cần làm như vậy, ta sẽ không tiếp nhận đâu."
Nói xong lại đá ra một cước.
Vị đường huynh này lập tức trừng to mắt, kêu lên một tiếng đau đớn, bay ra ngoài lập tức hôn mê.
Sẽ không bị trọng thương, nhưng muốn đứng dậy phải mất một đoạn thời gian nữa.
Mấy vị tộc lão trán đầy gân xanh, thủ đoạn này cũng chỉ có Cố Trường Ca mới dám làm.
"Cùng xông lên đi. Ta không muốn lãng phí thời gian, ta cũng không muốn lần lượt đánh với các ngươi từng trận một ."
"Ta đã nói rồi, vị trí gia chủ tương lai này các ngươi không tranh được của ta."
Mà thấy mục đích của mình đã đạt được.
Cố Trường Ca lại nhìn về phía những nhân vật thiên tài còn lại, trên mặt nở nụ cười nhàn nhạt, thần sắc chẳng hề thay đổi.
Hết chương 92.
Chương 93 Phong thái vô địch
Cố Trường Ca từ đầu đến cuối đều tỏ ra thản nhiên , thành công khiêu khích tất cả mọi người, khiến bọn họ tức điên lên.
Lúc này đương nhiên không có người nào coi trọng đạo đức hay không đạo đức.
Thân là thiên kiêu trẻ tuổi, ai cũng tâm cao khí ngạo, trẻ tuổi chính là thời điểm nóng tính nhất, bốc đồng nhất, bị những lời này của Cố Trường Ca làm tức đến sôi máu.
Sau đó tất cả mọi người xuất thủ, toàn bộ thi triển thần công mạnh nhất xông đến vây công hắn.
Trong mắt bọn họ.
Tất cả mọi người đều là người Cố gia, từ nhỏ cùng nhau lớn lên, tình cảm có thể không thân thiết nhưng cũng là huynh đệ tỷ muội trong tộc, không thể ức hiếp người như vậy được.
Mới vừa rồi đạp vị đường huynh kia ngất đi, kết quả không hề nói lời xin lỗi , suýt chút nữa khiến phụ thân vị đường huynh kia tức ngất xỉu.
Nếu như hôm nay không phải gia chủ Cố Lâm Thiên đang ngồi ngay ngắn trên thủ vị.
Cố Trường Ca chắc chắn sẽ bị một đám thúc bá ra tay hung hăng giáo huấn một trận, cho hắn biết thế nào gọi là cậy lớn hiếp nhỏ, bọn hắn hoàn toàn không thèm để tâm đến xử phạt.
Ông!
Tất cả mọi người xuất thủ, các loại Thần Thông bảo thuật, phù văn đan xen lẫn lộn, toả ra ánh sáng chói lọi, hóa thành đủ loại chiêu thức cường đại.
Có pháp thân cường đại, có thần quyền vô địch, có Kim Cương Bất Hoại chi thể. ..
Có trường tiên đánh tới, có mưa kiếm rơi xuống, cũng có đao quang quét ngang, cũng có rất nhiều hung thú khủng bố xuất hiện, đồng loạt ập tới, hướng về phía Cố Trường Ca.
Loại uy thế đáng sợ này, cho dù là Phong Vương cảnh cường đại cũng sẽ biến sắc.
Thân là thiên kiêu Cố gia, bọn hắn đương nhiên đều không có tu vi đơn giản, trong đó không ít người đã bước vào Phong Hầu cảnh, ở ngoại giới cũng nổi tiếng có riêng danh hào của mình.
Bây giờ đồng loạt ra tay, bọn họ đều mang theo lửa giận, đương nhiên là thi triển thế công cực kỳ cường đại, chuẩn bị trực tiếp trấn áp Cố Trường Ca, dạy dỗ hắn một trận.
Bọn hắn nghĩ như vậy.
Cũng thuận theo ý của Cố Trường Ca.
Trong hư không ba động truyền đến.
Ông một tiếng.
Trước mặt trở nên mơ hồ.
Trên mặt Cố Trường Ca vẫn phong khinh vân đạm như cũ.
Nhưng mà thân ảnh của hắn lập tức biến mất tại chỗ, tốc độ này khiến mọi người cảm giác hắn như biến mất trong hư không, ngay cả một phù văn cũng không thi triển.
Không thể không nói Hư Không Chi Lực vô cùng cường đại và thần bí.
Trừ phi có được thiên phú Thần Thông tốc độ cực kì mạnh, hoặc là các loại bí thuật về tốc độ , nếu không căn bản không thể đuổi kịp Cố Trường Ca.
Cho nên Cố Trường Ca biến mất tại chỗ.
Một đám thiên kiêu trẻ tuổi cũng cảm giác được không đúng, thế công thất bại.
Cố Trường Ca không ngốc.
Hắn chắc chắn sẽ không lựa chọn đỡ một kích hợp lực của đám người này, dù sao tu vi áp chế ở Phong Hầu cảnh, đổi cách khác để dễ dàng đánh bại bọn họ không phải tốt hơn sao.
Một khắc sau, thân ảnh của hắn một lần nữa hiện ra, đột nhiên xuất hiện ở sau lưng đám thiên kiêu.
Ba động khủng bố từ trong hư không truyền đến, phía sau hắn tỏa ra ánh sáng vô lượng, một bàn tay vàng óng ngưng tụ ở bầu trời.
Bàn tay màu vàng này không ngừng phóng đại, vân tay rõ ràng, có vẻ vô cùng chân thực, tựa như bàn tay của một vị thần vậy.
Ba động nặng nề mà mênh mông xuất hiện!
Đây chính là Cố gia Thần Thông, Thượng Thương Ấn.
"Xuống."
Nghe theo lời Cố Trường Ca nói, bàn tay màu vàng óng đột nhiên từ trên bầu trời phủ xuống, mang theo lực lượng vô cùng kinh khủng.
Giống như muốn hủy diệt thiên địa!
"Không tốt, mau lui lại!"
Một đám thiên kiêu đương nhiên phản ứng rất nhanh, bọn hắn biết môn Thần Thông Thượng Thương Ấn này cường đại như thế nào, không muốn đón đỡ, nhao nhao chạy trốn.
Nhưng Cố Trường Ca đã sớm biết ý đồ của bọn hắn.
Thần sắc vẫn mang theo nét cười nhạt như cũ, "Phong Thiên Tỏa Địa!"
Ông!
Trong hư không lập tức truyền đến giam cầm chi lực vô cùng kinh khủng , không gian trước mắt giống như bị quán chú trọng lực ngàn vạn quân.
Điều này đương nhiên là vận dụng hư không thiên phú.
Phốc!
Chưởng ấn kim sắc khổng lồ đột nhiên rơi xuống, sắc mặt tất cả mọi người đại biến, có chút khó có thể tin, sau đó liều mạng muốn chống cự.
Nhưng “phụt” một tiếng, cùng nhau phun ra mấy ngụm máu tươi , trực tiếp đỡ một chưởng này của Cố Trường Ca mà bị thương.
Mặc dù không thể giam cầm bọn hắn lâu trong phiến thiên địa này, nhưng phòng ngừa bọn hắn trốn mất giam cầm một chút cũng đủ rồi.
Mặc dù chỉ một chút cũng đủ để tất cả bọn hắn bị thua, trong nhất thời có chút chán nản, sắc mặt trắng bệch, ủ rũ, vô cùng uể oải.
Mà đây còn là Cố Trường Ca đem tu vi áp chế xuống Phong Hầu cảnh, vì hắn không định "Lấy lớn hiếp nhỏ".
Nhưng tất cả bọn hắn cộng lại cũng không phải là đối thủ của hắn.
Mặc dù biết sẽ kém hơn Cố Trường Ca, nhưng tuyệt đối không nghĩ tới chênh lệch sẽ lớn như vậy.
Bọn hắn rất không cam tâm, chịu đủ đả kích.
Mà lúc này, Cố Trường Ca hiển nhiên sẽ không dễ dàng buông tha, lần lượt đi đến từng người, đạp lăn tất cả bọn hắn trên mặt đất, động tác vô cùng thô bạo.
Hắn lắc đầu, có chút tiếc nuối nói,
"Cho các ngươi cơ hội ra tay trước, cũng không biết trân quý. Vị trí gia chủ này, các ngươi sao có thể tranh với ta?"
Những lời này như con dao đâm thẳng trái tim bọn hắn, khiến da mặt bọn hắn đỏ lên, giống như lửa đốt, vô cùng phẫn nộ, không cam lòng.
Tất cả mọi người cộng lại, cũng không phải là đối thủ của hắn?
Bọn hắn còn có thể nói cái gì, tài nghệ không bằng người ta, có thể trách người khác sao?
Mà lúc này, một đám tộc nhân quan sát trận chiến cũng không khỏi hít vào một ngụm khí lạnh, vô cùng rung động.
Cố Trường Ca làm thiếu chủ, thực lực đương nhiên không cần phải bàn, hắn là đại diện cho mặt mũi của Cố gia ở ngoại giới.
Nhưng hôm nay nhìn thấy một màn này, mới phát hiện trước đó bọn hắn còn đánh giá thấp thực lực của Cố Trường Ca.
Áp chế ở Phong Hầu cảnh mà vẫn mạnh như vậy.
Nếu như hắn thể hiện toàn bộ thực lực của mình thì sẽ thế nào?
Đông đảo thế hệ thiên kiêu trẻ tuổi ở Thượng giới, như những vì sao sáng chói, nhưng không thể nghi ngờ Cố Trường Ca chắc chắn là ngôi sao sáng nhất!
Trầm mặc!
Tất cả vẫn là trầm mặc!
Hết chương 93.
Chương 94 Con hư biết nghĩ còn quý hơn vàng
Nhìn thấy đám thiên kiêu trẻ tuổi Cố gia bị Cố Trường Ca dùng một chưởng đánh cho nằm rạp dưới đất.
Tất cả tộc lão khóe miệng không khỏi giật giật, sắc mặt đen như đít nồi, không biết nên nói gì.
Mọi chuyện phát sinh quá nhanh.
Nhất là tên gia hỏa Cố Trường Ca tâm ngoan thủ lạt này thể hiện vô cùng xuất sắc.
Đám tôn tử của bọn hắn thì không nói làm gì.
Nhưng đám tôn nữ dáng vẻ như hoa như ngọc, đẹp như tiên nữ của bọn hắn cũng bị gia hỏa này đạp một cước, nước mắt đầm đìa.
Mà tên Cố Trường Ca này còn không hề quan tâm.
Tâm ngoan thủ lạt lại vô tình!
Quá đáng, ức hiếp người quá đáng!
Bọn hắn hôm nay tức muốn phát điên rồi!
" Thực lực của Trường Ca, xem ra lại tăng lên rất nhiều."
Cố Lâm Thiên ngược lại cảm thấy hành động của Cố Trường Ca không có gì không đúng, ngược lại hắn cảm thấy thư thái không ít.
Dù sao cho tới nay Cố Trường Ca ngoại trừ đối đãi với thân nhân ra, đối đãi với những người khác cơ bản đều là như vậy.
Bất quá một khi chuyện lập gia chủ kết thúc, hắn cũng giải quyết được không ít phiền phức.
"Các vị tộc lão, còn lời gì muốn nói sao?"
Sắc mặt Cố Trường Ca vẫn không thay đổi, sau đó quét mắt nhìn một đám tộc lão trước mặt, chậm rãi hỏi.
Hắn cũng không tin, hôm nay ngay trước mặt đông đảo tộc nhân, đánh bại thiên kiêu các mạch trong một chiêu , bọn hắn về sau còn ai dám nhắc đến vị trí gia chủ.
Đám tộc lão này da mặt coi như dày, cũng tuyệt đối không dám lại đem chuyện này ém đi, kéo dài càng lâu, càng mất mặt bọn hắn.
Ngay lập tức, mấy vị tộc lão tương đối thân cận cùng với mạch của Cố Trường Ca, đứng dậy cười lớn mở miệng nói, "Thực lực Trường Ca như thế, chuyện để hắn đảm nhiệm vị trí gia chủ tương lai chúng ta trước nay không có dị nghị, dù sao Trường Ca đại biểu mặt mũi của Cố gia chúng ta."
"Hắn đi lại bên ngoài, thực lực càng mạnh, mặt mũi của Cố gia chúng ta đương nhiên cũng được nâng lên, bây giờ tất cả đạo thống lớn ở thượng giới đều có truyền nhân xuất thế, thiếu chủ Cố gia ta ở bên ngoài, ngay cả danh phận gia chủ tương lai cũng không phải, chẳng phải trở thành trò cười cho đám Bất Hủ đại giáo còn lại sao?"
"Lão phu cảm thấy, không có ai thích hợp đảm nhận vị trí này như Trường Ca, không cho Trường Ca làm gia chủ tương lai, lão phu sẽ không để yên cho các ngươi. . ." Một vị tộc lão khác cũng nói, dáng vẻ tất cả vì đại nghĩa.
"Trước đó ngươi không nói như vậy. . ." Mấy vị tộc lão khác, sắc mặt biến thành màu đen, bị lão già không cần mặt mũi này hù dọa. . . . .,
Bất quá đám người này cũng đều là lão hồ ly, biết chuyện này hôm nay rốt cuộc không thể ngăn cản được.
Bọn hắn không khỏi thở dài, cũng không biết đem Cố gia giao vào tay Cố Trường Ca tương lai sẽ phát sinh chuyện gì.
Dù sao Cố gia từ xưa đến nay, mối quan hệ giữa tất cả các mạch trong tộc vẫn luôn rất hòa hợp hòa thuận, thi thoảng có mâu thuẫn nhỏ, nhưng mắng nhau vài câu, sau một thời gian lại thân nhau như thường.
Chuyện mười mấy năm trước thật sự khiến bọn hắn tổn thương không nhẹ.
Mặc dù không đến mức nguyên khí đại thương, nhưng cứ như thế Cố gia sẽ biến thành cái dạng gì?
Một gia tộc muốn đi càng xa, đứng vững vàng trong dòng thời gian, đầu tiên không thể có nội đấu.
"Thôi thôi, lão phu muốn đi bế quan, Cố gia sau này sẽ như thế nào. . . Các ngươi tự xem rồi xử lý đi. . ."
"Lâm Thiên bây giờ chấp chưởng Cố gia, đang đưa Cố gia ta vào thời kì đỉnh phong, ngươi cũng không nên tùy ý từ chức chạy đi bế quan tu luyện."
Không ít tộc lão có chút nản lòng thoái chí, mất hết hứng thú.
So sánh với việc cho Cố Trường Ca đảm nhiệm vị trí gia chủ chấp chưởng tất cả.
Bọn hắn vẫn hi vọng Cố Lâm Thiên có thể tiếp tục đảm nhiệm vị trí này hơn.
Nghe bọn hắn nói như thế, Cố Trường Ca khẽ lắc đầu.
Bọn hắn nói như thể đưa Cố gia giao cho mình, sẽ bị mình hủy hoại?
Bất quá dựa theo tính cách trước kia của hắn mà nói, chuyện này cũng có thể xảy ra.
Các vị tộc lão hoàn toàn suy nghĩ vì Cố gia.
Nhưng Cố Trường Ca hiện tại cũng sẽ không giải thích mình hồi tâm chuyển ý gì cả, hắn cũng không ngốc, thân là thiếu chủ Cố gia, chắc chắn phải nghĩ biện pháp khiến Cố gia huy hoàng hơn.
Chỉ có những kẻ đầu óc có vấn đề mới làm gia tộc sụp đổ.
Hành động ngày hôm nay đơn giản chỉ là muốn bức bách chúng tộc lão một phen mà thôi.
Nhìn cảnh tượng trước mắt, rất nhiều tộc nhân ở bốn phía ngọn núi cũng không khỏi cảm khái.
Chuyện phát sinh ngày hôm nay, khiến trong lòng bọn họ sợ hãi cùng thán phục, dù sao Cố Trường Ca thể hiện thực lực vô cùng cường đại, ngay cả đông đảo tộc lão cũng không ngăn cản được.
Mà Cố Trường Ca đương nhiên cũng thuận lý thành chương trở thành thiếu chủ chân chính, nghe thì có vẻ không khác gì với lúc trước, nhưng quyền lợi nắm trong tay khác nhau một trời một vực.
Mà lúc này, mấy vị tộc lão nản lòng thoái chí bỗng nhiên dừng bước, bên tai bọn hắn truyền đến một tin tức.
Tin tức liên quan tới Ngoại Vực Tây Lăng Châu.
Động tĩnh phía Minh lão đương nhiên không gạt được bọn hắn.
Thân là tộc lão Trường Sinh thế gia, quyền thế ngập trời, ánh mắt khắp thượng giới, mặc dù ở bên trong Cố gia, nhưng rất nhiều chuyện bên ngoài thượng giới bọn hắn thật ra đều biết hết.
"Trường Ca, ngươi là đem nhất mạch kia đón trở về sao?"
Ngay lập tức, một tên tộc lão dừng lại, có chút không dám tin hướng về phía Cố Trường Ca hỏi.
Những năm nay, bọn hắn luôn lo lắng Cố Trường Ca sẽ đuổi cùng giết tận nhất mạch đó, cho nên sai người nhìn chằm chằm nhất cử nhất động ở đây.
Nhưng không ngờ Cố Trường Ca vậy mà phái người đi đón bọn hắn trở về.
Điều này khiến bọn hắn có chút sững sờ, vậy mà sinh ra một cảm giác đứa con hư của mình đã trưởng thành rồi .
"Việc này, chư vị tộc lão không cần quản nhiều, Trường Ca khi đó còn nhỏ không biết gì, bất quá những ân oán này, Trường Ca sẽ tự mình gánh chịu, không có bất cứ quan hệ nào với những người còn lại của Cố gia."
Nghe vậy, Cố Trường Ca cũng thu liễm lại vẻ tùy ý trên mặt, hơi trầm ngâm một chút, sau đó mở miệng nói.
Dáng vẻ thật sự áy náy này, cũng khiến cho một đám tộc lão có chút ngây ngẩn cả người.
Mặt trời mọc phía tây sao?
"Trường Ca ngươi nói thật sao? Hi vọng ngươi không phải chỉ là biểu hiện bên ngoài lừa gạt chúng ta?" Mấy vị tộc lão dừng lại, quay đầu nhìn hắn, trong mắt có tia hi vọng.
Cố Trường Ca gật đầu, " Trong lòng Trường Ca biết nên làm thế nào."
"Tốt tốt tốt. . ."
"Chúng ta đương nhiên tin tưởng Trường Ca."
Bọn hắn nghe vậy, hiếm thấy Cố Trường Ca có vẻ mặt như vậy, cũng cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều, nếu hắn thật sự biết hối cải, hồi tâm chuyển ý, cũng có thể xem là một chuyện may mắn.
Hết chương 94.
Chương 95 Trách nhiệm
Chuyện gia chủ tương lai đã được quyết định, trên chủ phong rất nhiều tộc nhân cũng nhao nhao tản đi, từ hôm nay trở đi cũng có từng đạo dụ lệnh truyền đi khắp nơi thông báo chuyện này.
Cố gia thần đạo tiên sơn vô số, có thể tiến vào chủ phong chí ít cũng là nhân vật quyền cao chức trọng trong một mạch, sau lưng đại diện cho thực lực kinh thiên.
Chuyện Cố Trường Ca trở thành gia chủ tương lai, đương nhiên phải thông báo cho toàn Cố gia cũng như tất cả các thế lực phụ thuộc biết!
Chuyện lớn này giống như Bất Hủ đại giáo định ra truyền nhân, đủ để oanh động thượng giới.
Bây giờ đối với Cố Trường Ca mà nói, thiếu chủ chi vị cũng đã danh chính ngôn thuận.
"Chúc mừng thiếu chủ!"
"Thiếu chủ nhất định có thể dẫn Cố gia ta ngày càng huy hoàng."
Ngay lập tức rất nhiều tộc nhân Cố gia đến đây chúc mừng hắn.
Bất kể nói thế nào, chuyện Cố Trường Ca chấp chưởng Cố gia trong tương lai là chuyện chắc như đinh đóng cột rồi.
Nhất là hôm nay, khi hắn thể hiện ra thực lực kinh khủng, khiến tất cả tộc nhân đều kinh thán không thôi, không nói các phương diện khác, riêng thiên phú và thực lực của Cố Trường Ca đã không ai bằng.
Vị trí thiếu chủ chi vị, danh xứng với thực.
Cố Trường Ca khẽ vuốt cằm.
Tất cả mọi chuyện đều nằm trong tính toán của hắn, bất quá thái độ của chư vị tộc lão khiến hắn có chút xúc động, Trường Sinh Cố gia có thể đứng sừng sững ngàn vạn năm, đương nhiên là có đạo lý của nó.
Trong tộc mặc dù có mâu thuẫn nhỏ, nhưng tổng quát mà nói bầu không khí vẫn rất hoà thuận hòa hợp.
Không giống mấy gia tộc kiếp trước hắn đọc trên mấy tiểu thuyết trên mạng, trên dưới tất cả đều lục đục với nhau, vì một cơ duyên nho nhỏ mà tranh nhau đến ngươi chết ta sống.
Tất cả tộc lão của Cố gia, đều suy nghĩ tới lợi ích chỉnh thể của Cố gia, đến mức bị hậu bối như hắn chọc tức, mặt đen như đít nồi, cũng không có nhiều lời với hắn.
Cố Trường Ca quả thực có chút ngoài ý muốn.
Bất quá cũng đúng, nếu như một gia tộc trên dưới đều đấu đá lẫn nhau, thì Cố gia làm sao có thể đứng sừng sững không ngã bây giờ, đã sớm biến mất trong dòng chảy lịch sử rồi?
Đã giao tương lai Cố gia lên tay hắn, hắn đương nhiên sẽ khiến Cố gia ngày càng phát triển, càng thêm huy hoàng.
Đương nhiên hiện tại hắn chỉ là thiếu chủ.
Toàn bộ Cố gia vẫn là do phụ thân hắn chấp chưởng.
"Trường Ca, ngươi đi theo ta một chuyến."
Trên chủ phong, sau khi tất cả mọi người giải tán, Cố Lâm Thiên thần sắc ôn hòa nói với Cố Trường Ca.
Sau đó dưới chân hắn hiện ra một chiếc cầu vồng, hóa thành một đại đạo Thông Thiên, hạ xuống cung điện ngày thường hắn ở đó tu luyện.
"Vâng, phụ thân."
Cố Trường Ca gật đầu, cũng đi theo.
Hắn biết phụ thân hắn nhất định có rất nhiều nghi vấn muốn hỏi hắn, bất quá hắn đã sớm chuẩn bị chọn lọc từ ngữ cùng kế hoạch,.
Rất nhanh, bên trong đại điện.
Hai người đứng thẳng mặt đối mặt.
"Trường Ca, quyết định hôm nay ngươi đã suy nghĩ kĩ chưa?" Cố Lâm Thiên cất giọng nhẹ nhàng hỏi.
Vị trí thiếu chủ chi vị đã được định ra, hắn đương nhiên yên tâm.
Tính cách của Cố Trường Ca hắn hiểu rõ, nếu như không phải dính đến lợi ích của hắn, hắn sẽ không thèm vị trí thiếu chủ này.
Cho nên hắn đang suy đoán Cố Trường Ca có phải gặp vấn đề gì hay không, nên mới muốn làm như vậy.
Cố Trường Ca nghe vậy, gật đầu nói, "Hài nhi đương nhiên là suy nghĩ kĩ lưỡng rồi, thiếu chủ chi vị phải nắm trong tay, cũng không thể kéo dài thêm nữa."
"Còn nữa nếu phụ thân hỏi về chuyện nhất mạch của Thập Tam gia bị lưu phóng kia, chắc hẳn cũng đã đoán được dụng ý của ta."
"Chuyện năm đó tuy nói là vì ta mà ra, việc này cũng đã trở thành cây gai trong lòng không ít người trong tộc, vì vậy cũng sẽ không dễ dàng chấp nhận chuyện ta trở thành thiếu chủ."
"Vừa vặn mượn việc ngày hôm nay, cho chư vị tộc lão chút thể diện, hòa hoãn mối quan hệ trong tộc. Ta có thể danh chính ngôn thuận đảm nhiệm vị trí thiếu chủ."
"Ngoài ra, trong lòng phụ thân kỳ thật vẫn luôn áy náy với nhất mạch kia của Thập Tam gia đúng không, ta đón bọn hắn trở về, cũng là muốn đền bù chuyện năm xưa." Cố Trường Ca ánh mắt bình tĩnh giải thích.
Đương nhiên hắn cũng không nói muốn lấy chuyện này làm thủ đoạn uy hiếp Cố Tiên Nhi.
Chuyện này trong lòng hắn hiểu là tốt rồi.
Hắn có tư tâm.
Nhưng tổng thể mà nói, vẫn là vì nghĩ cho đại cục của Cố gia.
Nghe được những lời này của Cố Trường Ca, Cố Lâm Thiên cũng không khỏi sững sờ, khẽ mỉm cười nói, "Trường Ca ngươi bây giờ có thể nghĩ được như vậy thật tốt. Ta có lỗi với Lâm Hiên đệ . . ."
"Bất quá thù này ngươi cũng không cần một mình gánh chịu, Thập tam thúc bọn hắn sẽ không dễ dàng bỏ qua, người năm đó xuất thủ là ta, đến lúc đó bọn hắn từ thế giới vị diện đang bị nhốt trở về, cùng lắm thì vi phụ mất chút thể diện. Cũng sẽ không để bọn hắn tổn thương tới ngươi dù chỉ một chút."
Cố Lâm Hiên trong miệng hắn, cũng chính là cha ruột của Cố Tiên Nhi, năm đó hai người cùng tranh đoạt vị trí gia chủ, nhưng cuối cùng hắn hơn một chút.
Nghe được mấy câu này.
Trong lòng Cố Trường Ca không khỏi có chút xúc động, trong lòng cảm động, phụ thân mình đối với mình thật sự quá tốt.
Sau đó hắn lắc lắc đầu nói, "Phụ thân không cần nói như vậy, việc này đương nhiên nguyên nhân bắt nguồn từ ta, cừu hận này một mình ta gánh chịu, không cần liên luỵ những người khác, huống chi năm đó cũng là ta khuyên ngươi, ngươi làm như vậy đều là vì ta. . ."
Nghe vậy, Cố Lâm Thiên không khỏi trầm mặc, trong lòng vô cùng phức tạp.
Tính tình lạnh lùng vô tình thường ngày của Cố Trường Ca , hôm nay lại nói ra được những lời như vậy, khiến trong lòng hắn vui buồn lẫn lộn.
Năm đó nếu như không có chuyện ma tâm thì tốt biết bao?
Hết chương 95.