Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Trước đó nàng ta phái người bỏ thuốc vào rượu của hắn, nên hắn vừa đi đã ngã khuỵu trên tuyết.
Sau đó nàng ta dặn dò Nam Cung Nguyệt lái xe ngựa, vô tình đi ngang qua cứu Sở Diệp Hàn một cách hợp lý.
Sở Diệp Hàn sẽ cảm kích và nhớ ơn cứu mạng của Nam Cung Nguyệt, còn nhìn thấy nàng ta có vài phần giống nàng, hắn sẽ thấy thích nàng ta.
Cuối cùng xem nàng ta là hồng nhan tri kỉ rồi cưới nàng ta.
Tô Thường Tiếu đã đạt được mục đích.
Nàng ta muốn Sở Diệp Hàn bị mình khống chế, chỉ có thể yêu nữ nhân mà nàng ta muốn hắn yêu.
! !
Ly Vương phủ.
Khi Nam Cung Nguyệt nhận được bức thư Phương Phương gửi đến từ Đàm Nhi, cẩn thận đọc nội dung bức thư, rồi vội đem bức thư đi đốt.
Có hai thiếp mời được gửi đến cùng bức thư.
Một cái là của nàng ta, cái còn lại là của Trưởng công chúa.
"Phu nhân, Tấn vương phi đã nói gì bên trong vậy?" Đàm Nhi tò mò hỏi.
"Nàng bảo ta thuyết phục Trưởng công chúa, đến tham dự bữa tiệc thưởng mai của Ngụy Quốc phu nhân được tổ chức vào ngày kia.
" Nam Cung Nguyệt nhẹ nhàng nói, mí mắt khép hờ.
Đàm Nhi sững sờ: "Trưởng công chúa và Nguỵ Quốc phu nhân luôn bất hoà với nhau, từ trước tới nay nàng ấy luôn khinh thường Nguỵ Quốc phu nhân, với tính cách của nàng ấy, sẽ không đến đâu.
Hơn nữa, đang yên đang lành, Nguỵ Quốc phu nhân mời Trưởng công chúa đến đó làm gì chứ?"
"Không liên quan đến chúng ta, không có chuyện gì mà tự dưng đối xử tốt, chẳng phải kẻ gian cũng là trộm, các nàng mời Trưởng công chúa, có thể có chuyện tốt gì sao?" Trong lòng Nam Cung Nguyệt đã lờ mờ đoán được từ đầu.
"Vậy người có muốn thuyết phục Trưởng công chúa đi không? Ngộ nhỡ Nguỵ Quốc phu nhân gây khó dễ cho Trưởng công chúa, Vương gia chắc chắn sẽ rất tức giận.
" Đàm Nhi nói.
Nàng ta thấy mỗi ngày phu nhân đều ân cần chăm sóc Trưởng công chúa, nên cho rằng phu nhân thực sự quan tâm đến Trưởng công chúa.
Nào ngờ Nam Cung Nguyệt lạnh lùng nói: "Chuyện này liên quan gì đến ta? Mỗi người đều có số mệnh riêng, trời cao đã định, nếu thật sự xảy ra chuyện, cũng không liên quan đến ta.
"
Là lệnh của Tô Thường Tiếu, nàng ta không thể không nghe.
Đây là âm mưu chỉ nhắm đến Trưởng công chúa, nàng ta chỉ nghe lệnh mà làm.
Đàm Nhi lập tức cúi đầu, nàng ta không ngờ, phu nhân đối với Trưởng công chúa không phải thật lòng thật dạ.
Phu nhân thật độc ác, không chỉ tàn nhẫn với Thuý Nhi mà còn ác với Trưởng công chúa.
Trong lòng nàng ta run lẩy bẩy, không dám đắc tội với phu nhân.
Lúc này, Nam Cung Nguyệt đột nhiên nghĩ đến một kế, nhân tiện nói luôm: "Đàm Nhi, Nguỵ Quốc phu nhân nhất định sẽ không mời Vân Nhược Linh, ta có nên làm một thiếp mời giả để mời nàng ta không? Khiến nàng ta xấu mặt ở đó.
Đàm Nhi nói: "Nên ạ, ai cũng biết Vương phi của chúng ta là một người ngu ngốc, nàng ta sao biết thưởng thức hoa mai chứ, kỳ thi hoạ, thơ ca đều yêu cầu tài nghệ rất cao, lúc đó ở yến tiệc nhất định sẽ có rất nhiều tài nữ khắp nơi đến, chúng ta sẽ đè bẹp nhuệ khí của Vương phi.
"
Nam Cung Nguyệt đắc ý gật đầu: "Đúng vậy, hơn nữa Nguỵ Quốc phu nhân vốn không mời nàng ta, mà nàng ta lại đến đó, còn làm giả thiếp mời, đến lúc đó chắc chắn mọi người sẽ cười rụng răng mất.
"
"Đúng, tốt nhất là khiến nàng ta mất hết thể diện, không có mặt mũi nào đi gặp người khác nữa.
"
!.
.
Sau khi Nam Cung Nguyệt thảo luận với Đàm Nhi xong, cầm thiếp mời của Trưởng công chúa, đến Vân Hiên các.
Trưởng công chúa nghe nói Nguỵ Quốc phu nhân mời nàng ta tham gia yến tiệc thưởng thức hoa mai, sắc mặt lập tức trở nên trầm lắng: "Bổn cung và bà ta không quen biết gì gì, sao lại mời bổn cung? Bà ta lại là muội muội của Hoàng hậu, bổn cung không đi.
"
Nam Cung Nguyệt sớm đã đoán được.
Nàng ta cười dịu dàng, bước từng bước đến khuyên nhủ: "Nguỵ Quốc phu nhân tuy là muội muội của Hoàng hậu, nhưng tiếng tăm rất tốt, bà ấy là người khoan dung độ lượng, nhân từ lương thiện, tính tình hoàn toàn khác xa với Hoàng hậu, trưởng tỷ, không phải tỷ luôn cảm thấy ở Vương phủ rất buồn chán sao? Đây vừa hay là cơ hội tốt để tỷ làm quen với các phu nhân trong thành.
"