Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Thiên Tài Nhi Tử Và Mẫu Thân Phúc Hắc
  3. Chương 341
Trước /677 Sau

Thiên Tài Nhi Tử Và Mẫu Thân Phúc Hắc

Chương 341

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Trong phòng, Vân Tiểu Mặc nhìn thân thể mẫu thân run rẩy, không khỏi kinh ngạc hỏi: “Mẫu thân sao vậy? Thoạt nhìn thật giống như tức giận.” Dung Thiếu Hoa ngồi bên cạnh hắn, ho nhẹ nói: “Cháu nhìn nhầm rồi? Mẫu thân cháu không phải vẫn đang cười sao? Có thể hôm nay khí trời có chút lạnh, cho nên hơi run.” “Vậy tại sao ánh mắt mẫu thân như đang phóng hỏa? Hừ, nhất định là nữ nhân hư hỏng kia chọc tức mẫu thân, mẫu thân ghét nhất là nữ nhân hư hỏng cười với phụ thân.” “......” Dung Thiếu Hoa lau mồ hôi, đứa nhỏ này lớn quá sớm đi? “Cháu đi theo mẫu thân, như vậy mẫu thân cũng sẽ không tức giận.” “......” Dung Thiếu Hoa vẫn không phản bác được, không thể làm gì khác hơn là tùy ý để bé đi về hướng đài tỷ võ. Trên đài tỷ võ, Hoa Oánh Oánh vừa mới nghe trọng tài tuyên bố trận tỷ võ chính thức bắt đầu, khuôn mặt mang theo nụ cười quyến rũ mỹ lệ, bỗng nhiên trở nên dữ tợn như Tu La, miệng nàng khẽ quát một tiếng: “lên!” Nói xong, cả người nhanh chóng lui về phía sau. Tốc độ của nàng mau, tốc độ Long Thiên Tuyệt còn nhanh hơn nàng, nàng lùi một bước, Long Thiên Tuyệt tiến tới gần ba bước, trong nháy mắt đã bắt được tay nàng ta. Hoa Oánh Oánh không có ngờ tới tốc độ phản ứng của đối phương nhanh như vậy, thật giống như sáng sớm đã khóa mục tiêu, thực lực như vậy, nàng ta căn bản không thể trốn được. Tất nhiên nàng ta không thể ngờ, mặc dù Long Thiên Tuyệt không nhìn nàng ta, cũng không có nghĩa là không nghe thấy những lời cô ta nói. Hừ, có ý định khích bác quan hệ giữa hắn và Khê nhi, quả thực tội không thể tha thứ! Tốt, hắn sẽ làm cho nàng ta sống không bằng chết! Những cao thủ học viện Kim Sư cả kinh, rối rít công kích Long Thiên Tuyệt. “Buông sư tỷ ra!” “Buông sư tỷ ra!” “......” Năm thân ảnh đồng loạt nhảy khỏi mặt đất, trường kiếm sắc bén, mang theo huyền khí hùng hồn, hung hăng đâm tới các bộ vị Long Thiên Tuyệt. “A!” Năm người mỗi lần ra một kiếm, Long Thiên Tuyệt liền đem Hoa Oánh Oánh làm như tấm chắn, chỉ nghe Hoa Oánh Oánh liên tục thét chói tai, khiến cho năm người chỉ có thể nửa đường thu kiếm, không cách nào thi triển hết sở trưởng. “Hèn hạ! Đường đường cao thủ, lại biến một nữ nhân thành bia đỡ đạn?” Một người trong đó bực tức nói, hắn tức giận là không chỉ là hành động của Long Thiên Tuyệt, tức giận hơn chính là Hoa Oánh Oánh không có bản lãnh gì, cũng chỉ cản trở bọn hắn ở trên đài, nếu có thể, hắn cũng muốn đánh rớt Hoa Oánh Oánh, như thế bọn họ mới có thể phóng tay phóng chân, chiến đấu ác liệt với đối phương một lần. “Ở trong từ điển của ta, chưa từng có hai chữ hèn hạ! Chỉ có làm hay không làm!” Long Thiên Tuyệt lạnh lùng cười một tiếng, huyền khí hùng hồn trong nháy mắt tản ra, mọi người phảng phất có thể thấy chung quanh thân thể của hắn tụ lại một tầng thật dầy như vậy, xung quanh không thể xâm nhập. Ánh mắt hắn âm lãnh như hàn băng ngàn năm, nhìn làm da đầu bốn người như tê dại. Đột nhiên, hắn nhanh chóng ra tay, Hoa Oánh Oánh giống như đồ vật, bị ném bay khỏi tay hắn, ném về hướng một gã cao thủ Huyền tôn thất phẩm. Đồng thời, miệng của hắn quát khẽ: “Giết!” Năm người Chiến Thiên Dực nghe tiếng mà động, tự động dàn trận, thẳng hướng hai gã cao thủ đều là thất phẩm trở xuống. “Mau cứu ta!” Hoa Oánh Oánh cảm giác thân thể mình, giống như là như diều đứt dây, căn bản không chịu khống chế của mình, mắt thấy sẽ phải vọt tới một gã đồng bọn, nàng ta liên tục kêu cứu. Gã cao thủ thất phẩm chán ghét nhíu mày lại, đưa tay đi đón, mà hai gã thất phẩm cao thủ khác bên cạnh hắn cũng theo đó ra tay, đồng loạt công kích nhằm vào Long Thiên Tuyệt. Chợt thi triển thực lực thuộc về Huyền tôn thất phẩm, huyền khí chấn động, gào thét mà sinh. Toàn trường chấn động! Ở trên trận tỷ võ này, thực lực Huyền tôn lục phẩm, cũng đã cũng coi là hoa tuyệt thế rồi, càng đừng nói là thực lực Huyền tôn thất phẩm, đủ để trong lòng của mỗi người nho nhỏ chấn động. Cơ hội tốt! Hiện tại cuối cùng trong tay hắn không có người có thể uy hiếp bọn họ, bọn họ có thể mạnh tay nhất bác (một cú quyết định). Hai gã thất phẩm cao thủ thầm nghĩ như thế. Song, bọn họ nghĩ lầm rồi. Long Thiên Tuyệt hoàn toàn không có ý định bỏ qua cho Hoa Oánh Oánh, hắn buông lỏng tay, không phải là vì buông nàng ta ra, mà là biến nàng ta thành mồi thả câu, đi dụ ba tên thất phẩm cao thủ. Huyền khí mạnh mẽ, tỏa ra làn khói tím nhàn nhạt, Long Thiên Tuyệt tận lực thu liễm hơi thở của mình, đợi đến hai gã cao thủ thất phẩm đánh đến trước mắt, hắn xoay người liền biến mất không thấy. Chỉ nghe một tiếng kêu thảm thiết thê lương, tên cao thủ thất phẩm thứ ba bị một luồng kình phong hung hãn đánh tới giữa không trung, thân ảnh cao thủ thất phẩm bị tung lên, lộ ra trước mặt Long Thiên Tuyệt khóe môi nhấc lên cười lạnh. Tốc độ của hắn...... Thật là nhanh! Lại thoáng cái liền xuất hiện ở phía sau đối phương, hơn nữa trong tay lại thêm một Hoa Oánh Oánh, xoay người, xuất chưởng, bắt người...... Một loạt động tác làm liền một mạch, nhanh làm cho người khác hoa mắt chóng mặt! Toàn trường một mảnh xôn xao! Không khỏi vì bản lĩnh xuất sắc của hắn mà reo hò. “Làm sao sẽ nhanh như vậy? Thực lực của hắn thoạt nhìn cũng chẳng qua mới vừa bước vào Huyền tôn bát phẩm, ba Huyền tôn thất phẩm đối phó hắn, dư dả, làm sao lại kém nhiều như vậy?” Vân Thúc Thừa oán hận cắn răng, vì mình tính sai mà ảo não, “Chẳng lẽ hắn cố ý ẩn dấu chân thật thực lực của mình, thật ra thì phẩm cấp của hắn đã không chỉ là Huyền tôn bát phẩm?” Nghĩ đến khả năng này, Vân thúc Thừa nắm chặt tay thành quả đấm, nghiến răng nghiến lợi, không nhịn được mắng: “Hèn hạ a hèn hạ! Sớm biết lão phu liền tự mình ra sân, chắc chắn đem tiểu tử ngươi đánh răng rơi đầy đất!” “Buông! Mau buông! Đối phó một nữ nhân, coi là bản lãnh gì?” Hoa Oánh Oánh bị quản chế, không ngừng giãy dụa, đáng tiếc đều không hề có tác dụng. Long Thiên Tuyệt hừ lạnh một tiếng, không rảnh mà để ý. Vân Khê ở dưới đài nhìn đã nghiền, không khỏi trầm trồ khen ngợi: “Thiên Tuyệt, không cần khách khí với nàng ta!” Long Thiên tuyệt không nhìn nàng, nhìn nghiêng mặt thấy hắn gợi lên độ cong mỉm cười, tay phải vung lên lần nữa, đem Hoa Oánh Oánh đẩy hướng về một gã cao thủ Huyền tôn thất phẩm khác. Giờ phút này Hoa Oánh Oánh đã bị hắn coi là công cụ dò đường trước khi hành động, người nào đi đón Hoa Oánh Oánh, một khắc sau người đó chính là người gặp xui xẻo. Trong trận đánh những tuyển thủ của Kim sư tử học viện khổ không thể tả, hận không được tự mình đem Hoa Oánh Oánh vứt xuống đài, nàng nơi nào là hỗ trợ chiến đấu, rõ ràng chính là một sao chổi, một gánh nặng phiền toái, người nào đón lấy nàng là người đó toi rồi. Rút kinh nghiệm từ vừa nãy, hai gã cao thủ thất phẩm thấy thân ảnh Hoa Oánh Oánh hướng bọn họ đập tới, hai người lại ăn ý nhảy khỏi chỗ đứng, mặc kệ Hoa Oánh Oánh thẳng tắp té xuống đất. “A! Cái mũi của ta! Chết tiệt! Các ngươi lại dám né!” Hoa Oánh Oánh bị ném, rơi không nhẹ, xương mũi bị lệch rồi, máu tươi trong lỗ mũi chảy ròng, nàng gục trên mặt đất rất giống một con chó cái. Bất quá, cuối cùng cũng thoát khỏi ma trảo đối phương, Hoa Oánh Oánh trong lòng thở phào nhẹ nhỏm, ai ngờ vừa mới thả lỏng một nửa, trên lưng của nàng trầm xuống, một hai chân người đạp vào trên lưng của nàng, đạp mạnh đến nỗi cột sống đều sắp sửa gãy, vang lên tiếng răng rắc. Nàng quay đầu nhìn lại, vừa nhìn, thiếu chút nữa đem nàng dọa ngất. Lại lại là Long Thiên Tuyệt! Hắn không có ý định dễ dàng bỏ qua cho nàng, từ đầu đến cuối, đều coi nàng như là một đồ vật muốn ném đi, hiện tại hơn thế nữa, trực tiếp đem nàng coi là gạch kê chân. Nàng hận a, hận thực lực của mình vì sao yếu như thế. Nàng hận hơn nữa, hận mình mới vừa rồi vì sao miệng lưỡi nhanh nhẹn, đem đối phương hoàn toàn đắc tội, hiện tại coi như báo ứng nàng đã đến. “A! Lưng của ta!” Nàng càng la, hai chân trên lưng nàng ngược lại càng thêm dùng sức, đến cuối cùng, thanh âm của nàng đều nhanh la đến khàn cả giọng. “Nhanh lên một chút buông nàng ra!” Hai gã thất phẩm cao thủ nhớ trước khi đi Tam gia phân phó, nhất thiết phải bảo vệ tốt Hoa Oánh Oánh, bởi vì nàng là tỷ muội tốt của tiểu thư khi còn sống, hai người khẽ nguyền rủa, thi triển toàn lực, lần nữa hướng Long Thiên Tuyệt tấn công. Bọn họ ngạc nhiên, Long Thiên tuyệt không có thi triển ra toàn bộ thực lực của hắn, lại có thể thành thạo cùng bọn họ ngươi tới ta đi, thực lực của hắn rốt cuộc là như thế nào? Bọn họ rất muốn hiểu rõ. Hai đạo huyền khí ba động như phá thể ra, ở nửa đường hợp thành một luồng kình phong hung hãn, còn kèm theo tiếng xé gió chói tai, hung hăng hướng đầu Long Thiên Tuyệt đánh tới. Thực lực hai gã cao thủ thất phẩm hợp lại, khí thế hung mãnh, không thể chống đỡ. “Ầm!” Thanh âm nặng nề, nhanh chóng truyền ra, theo âm truyền ra, một thân ảnh cô gái cũng phóng lên cao cùng với vòng huyền khí hung mãnh. Hai gã cao thủ kinh hãi, đồng loạt trợn mắt nhìn về phía đối phương, thẳng gọi hèn hạ. Long Thiên Tuyệt thì từ tốn thu chân, mặt không đổi sắc, một đôi con ngươi đen nhánh hướng Hoa Oánh Oánh sắp rơi xuống liếc mắt một cái, tay áo bỗng nhiên lay động, liền tăng thêm một chưởng lực cho nàng ta, đẩy nàng ta ra khỏi võ đài, bay thẳng về chỗ Vân Khê. Vẫn là đem nàng đưa cho Khê Nhi tới thu thập! Hai gã cao thủ thấy thế, liền muốn giết người, đáng tiếc đã tới đã không kịp. Vân Khê nhìn bóng người hướng nàng bay tới, ánh mắt không khỏi mà lóe lên, tinh thần phấn chấn. “Mẫu thân, là nữ nhân hư hỏng kia!” Vân Tiểu Mặc cũng nhìn thấy, giơ đầu ngón tay chỉ, ở một bên hô to lên. “Nữ nhân hư hỏng, thì phải làm gì bây giờ?” Vân Khê lạnh lùng nhếch môi. Vân Tiểu Mặc không chút nghĩ ngợi đáp nói: “Nữ nhân hư hỏng, phải trừng trị nghiêm khắc!” Hai mẹ con một lòng, nhất tề cất bước, xông về Hoa Oánh Oánh còn chưa từ không trung rơi xuống. Hoa Oánh Oánh choáng váng từ giữa không trung rơi xuống, còn lưu lại một chút ý thức, chợt thấy có hai bóng người một lớn một nhỏ hướng nàng chạy tới, nàng trừng mắt nhìn, đợi thấy rõ trước mặt là Vân Khê, nàng hô nhỏ một tiếng, thầm kêu không ổn. Đáng tiếc, khi nàng muốn hô lớn, đã không kịp. Hai mẹ con bao vây mà lên, một tay bịt miệng nàng, một tay nhanh chóng điểm huyệt vị trên người nàng, một quyền đấm cước đá, hướng trên người nàng chào hỏi. “Hư nữ nhân! Đá chết ngươi!” “Hư nữ nhân! Đánh chết ngươi!” Hội trường mọi người thấy thế, không khỏi ngơ ngẩn. Đây là trạng huống gì, này hai mẹ con chẳng lẽ là nhổ cỏ tận gốc? Giọng con nít mềm nhũn của Vân Tiểu Mặc, vừa giòn vừa đáng yêu, hơn nữa động tác quơ cánh tay, chân nhỏ, trong mắt mọi người, không thể giống bạo lực, ngược lại cảm thấy hắn hết sức khả ái, sẽ không đối với đối phương tạo thành bao nhiêu thương tổn, cho nên cũng không có ai tiến lên khuyên can. Có ít người thậm chí thấy Hoa Oánh Oánh bị một đứa bé đá đánh, rất vui, bởi vì Hoa Oánh Oánh thật sự quá thiếu ăn đánh, công khai ở trên đài tỷ võ đùa giỡn trượng phu người ta, này còn không đáng đánh? Nhìn một cái, thê nhi người ta đều nhất tề ra trận đến báo thù. “Hoa sư tỷ, làm sao không cẩn thận như vậy? té đau sao?” “Tiểu Mặc, nhẹ một chút, đừng đem a di xinh đẹp như vậy đánh cho xấu đi.” “Tiểu hài tử không hiểu chuyện, chớ cùng hắn so đo.” Ánh sáng lạnh sắc bén từ đáy mắt Vân Khê xẹt qua. Hoa Oánh Oánh căng lớn ánh mắt, gắt gao nhìn chằm chằm Vân Khê, cảm giác huyền khí trong cơ thể điên cuồng mà biến mất, nàng...... Nàng là ma quỷ! Lại ngầm thu nạp huyền khí trong cơ thể nàng! Vân Khê một đôi tay đặt tại trên người Hoa Oánh Oánh, âm thầm thu nạp huyền khí trên người nàng. Không có biện pháp, nàng cũng muốn hung hăng đập nàng một bữa, nhưng người vây xem quá nhiều, nàng cũng chỉ có thể ra ám chiêu. Được thân ảnh nho nhỏ của con trai che dấu, nàng làm được thần không biết quỷ không hay. Sau lưng nụ cười nhàn nhạt, là tà khí lạnh lẻo, Vân Khê hận không hút khô toàn bộ huyền khí trên người nàng, làm cho nàng cùng Vân Tiên Tử giống nhau già nua khô héo mà chết, chỉ tiếc a, mọi người đang nhìn, nàng phải hơi thỏa hiệp. Không thể để cho nàng già nua khô héo mà chết, nhưng ít ra cũng muốn trước tiên phế đi nàng một thân võ công, làm cho nàng cũng không còn có thể dùng lực hại người khắp nơi, nơi nơi thông đồng nam nhân! Hoa Oánh Oánh càng lúc càng hoảng sợ, nàng giãy giụa xoay chuyển con người về phía Vân Thúc Thừa, muốn cầu cứu hắn, đáng tiếc thân ảnh Vân Tiểu Mặc chặn lại, nàng càng ngày càng tuyệt vọng, thế nhưng miệng không thể nói, chỉ có thể dùng cổ họng phát ra từng âm thanh quái dị. Vân Thúc Thừa thấy Hoa Oánh Oánh bị đánh khỏi võ đài, thật cũng không để ý, thực lực nàng thấp như thế, bị loại bỏ là chuyện sớm muộn. thấy hai mẹ con vây mà lên, hướng về phía Hoa Oánh Oánh quyền đấm cước đá, hắn khẽ nén giận, lại không định xuất thủ, bại lộ thân phận của mình. Song càng đi về phía sau, hắn càng thấy được có cái gì không đúng, tình cờ phát hiện hai chân Hoa Oánh Oánh có quắp không quy luật, hắn mới đột nhiên cả kinh, từ chỗ ngồi phi thân ra. “Dừng tay cho ta!” Hơi thở nguy hiểm đập vào mặt, đủ để khiến người hít thở không thông. Lực lượng thật là cường đại! Vân Khê trong lòng thất kinh, vội vàng đưa tay đem nhi tử kéo tới phía sau, nhấc chân, đá bay Hoa Oánh Oánh ra ngoài không trung. Hắc y nhân ở giữa không trung tiếp được Hoa Oánh Oánh, hướng mẹ con bọn hắn quăng tới một cái ngoan trừng, tuy là cách một tầng lụa đen, thấy không rõ ánh mắt của đối phương, Vân Khê vẫn cảm thấy lạnh lẽo cùng ánh mắt cừu hận thị sát. Người này rốt cuộc là người nào? Vì sao đối với nàng tràn đầy địch ý? Vân Khê âm thầm đề phòng. Hắc y nhân kia cũng không lại ra tay nữa, giống như là sợ tiết lộ thân phận chân thật của mình, mang theo Hoa Oánh Oánh, liền bay trở về chỗ ngồi. Vân Khê âm thầm cắn răng, thật đáng tiếc, lại cứ như vậy để cho Hoa Oánh Oánh chạy. Bất quá, nàng đã thu nạp nàng hơn phân nửa huyền khí, thực lực nàng ta bây giờ, sợ rằng còn không bằng cả Tiểu Mặc. “Mẫu thân, hư nữ nhân được cứu đi, làm sao bây giờ?” “Không cần gấp gáp! Sẽ có cơ hội khác! Trừ phi từ bây giờ trở đi nàng không lộ diện nữa......” Vân Khê lôi kéo con trai, một lần nữa trở về chỗ ngồi, lần nữa chú ý tỷ võ trên đài. Long Thiên Tuyệt cũng chầm chậm thu hồi tầm mắt, nếu đối phương thật muốn đối phó vợ con của hắn, hắn tất nhiên sẽ liều lĩnh xung phong liều chết đi qua. Tỷ võ thắng bại, đối với hắn mà nói, căn bản không có trọng yếu hơn an toàn thê nhi. Không có Hoa Oánh Oánh vướng chân vướng tay tồn tại, chiến cuộc thoáng cái liền đốt nóng, bay lên đến nhiệt độ cao nhất. Trên đài tỷ võ, công kích cùng phòng ngự hoa cả mắt, kiếm khí tương giao tiếng vang thanh thúy, vang lên một mảnh. Kiếm quang lóe lên, huyền khí tung hoành, song phương đánh cho hôn thiên ám địa. Lại là một cuộc kịch chiến! Đã nghiền! Xem trên lôi đài, Thiên Long học viện cùng Bạch Hổ học viện tỷ võ, song phương tỷ võ sớm đã kết thúc. tàn binh Bạch Hổ học viện, căn bản khó có thể chống lại đội hình cường đại Thiên Long học viện, nhanh chóng liền thua. Hoa Oánh Oánh được cứu trở về thính phòng, Vân Thúc Thừa mới phát hiện nàng bị điểm huyệt, hơn nữa huyền khí toàn thân cũng chỉ còn dư lại chút ít. “Oánh Oánh, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra? huyền khí Trên người của ngươi làm sao bị mất?” “Bá phụ, ta...... Ta hận a!” Hoa Oánh Oánh mềm vô lực thở hào hển, chỉ còn lại có một hơi, “Vân Khê...... Vân Khê không biết đối với ta đầu độc cái gì, làm mất toàn bộ huyền khí trên người của ta. Bá phụ, ngươi nhất định phải thay ta báo thù!” Vân Thúc Thừa dò xét dò mạch đập nàng, nhíu mày nói: “Không nghĩ tới Vân Khê còn có công phu tà môn như thế...... Ngươi trước an tâm nghỉ ngơi, chuyện này, lão phu tự có chủ trương.” ” Công lực của ta...... Ta không cam lòng a!” Hoa Oánh Oánh chảy xuống một hàng lệ nóng, khóc không thành tiếng. Vân Thúc Thừa cúi đầu nhìn bộ dạng mềm mại lê hoa đái vũ của nàng, đáy lòng đột nhiên mềm nhũn, ôm hông của nàng, nhẹ giọng an ủi: “Đừng sợ! Vân tộc Chúng ta còn nhiều linh thạch linh quả, chỉ cần ngươi theo ta trở về, ta bảo đảm ngươi rất nhanh là có thể khôi phục thực lực, thậm chí cao hơn.” “Thật?!” Hoa Oánh Oánh hai tròng mắt tuyệt vọng trong nháy mắt sáng lên, một lần nữa dấy lên hi vọng. Bộ dạng phục tùng, tay lớn ôm bên hông nàng, nàng ánh mắt dao động, lần nữa ngước mắt, hai mắt ẩn tình, mị nhãn như tơ, tay phải của nàng từ từ bò lên trên lồng ngực đối phương, ôn nhu nhỏ nhẹ nói, “Tạ tạ bá phụ như thế thương yêu Oánh Oánh, Oánh Oánh ngày sau chắc chắn toàn lực báo đáp ân tình bá phụ......” Trước ngực truyền đến một trận tê dại, Vân Thúc Thừa hít vào thở ra một hơi, cúi đầu nhìn Hoa Oánh Oánh, vọng động trong lòng nổi lên đã lâu. Trên đài tỷ võ, giờ phút này thắng bại đã thấy rõ. Kèm theo Long Thiên Tuyệt một tiếng quát chói tai, trường kiếm trong tay, đột nhiên bốc cháy lên, ngọn lửa cuồn cuộn, màu vàng chói mắt, phía trên từ trường kiếm bắn ra, hóa thành mấy cái Hỏa Long. Hỏa Long quấn quanh trên người đối thủ, một ngụm đem đối phương nuốt hết. Mấy tên cao thủ Kim sư tử học viện trên đài, vô luận Huyền tôn thất phẩm, hay là thất phẩm trở xuống, hết thảy đắm chìm trong hỏa diễm hoàng kim. Thân thể của họ, ý chí của bọn họ, linh hồn của bọn hắn, đều thiêu đốt! Tiếng gào thét thống khổ, tràn đầy trong tai mọi người, nghe thấy trong lòng đều nhảy lên. “Đó là...... Đó là Đại nhật kim diễm kiếm pháp! Là tuyệt kỹ thành danh của Viên lão! Hắn làm sao biết?” trong đám trưởng lão Thiên Long học viện, có người lên tiếng hô lên. Một tiếng la này, giống như là tạo nên một gợn sóng trên mặt nước, dâng lên tiếng xôn xao trong đoàn trưởng lão. Ai cũng biết, Viên lão cùng viện trưởng chính là bằng hữu tốt mấy thập niên, thực lực hai người tương đương, có thể được xưng tụng là một đại tông sư, chỉ bất quá tính cách hắn quái gở chút ít, không muốn cùng người lui tới, nhưng là thân là các trưởng lão Thiên Long học viện, bọn họ đối với Viên lão vẫn có chút hiểu biết. Đại nhật Kim diễm kiếm pháp chính là kiếm pháp độc đáo mà Viên lão sáng tạo, cũng là tuyệt kỹ thành danh, uy lực của nó không phải chuyện đùa. Tuyệt kỹ của hắn cho tới bây giờ cũng là không truyền ra ngoài, nhưng giờ này được thi triển ra từ tay một người nam tử tuổi còn trẻ, không thể không khiến bọn họ cảm thấy kinh ngạc. Chẳng lẽ Viên lão thu một đệ tử khác? “Đại nhật kim diễm kiếm pháp.” Vân Trung Thiên cúi đầu nhớ tới mấy chữ này, như có điều suy nghĩ. Vân Thúc Thừa nhìn thấy một màn này, cúi đầu hừ lạnh một tiếng: “Không nghĩ tới tiểu tử này có khả năng như thế.” Hoa Oánh Oánh nhìn thấy mắt choáng váng, nếu trên người của nàng đều bị đốt, thống khổ tru lên, thê thảm không nỡ nhìn. Nàng âm thầm may mắn, mình rời đi tỷ võ đài trước, nếu không giờ phút này những người bị thiêu chôn, cũng bao gồm cả nàng. Tiếng gào thét kéo dài không ngừng, trên đài có năm tên cao thủ trên người cũng bị đốt, lăn lộn đầy đất, thống khổ giãy dụa, trong đó tầng da trên mặt ba tên cao thủ Huyền tôn thất phẩm đều bị thiêu hủy, lộ ra hình dáng bọn họ. Trong đám người, lập tức có người tinh mắt phát hiện: “Bọn họ không phải là đệ tử Kim sư học viện! Kim sư học viện phạm quy ăn gian!” Mọi người rối rít ồn ào, vốn là còn có vài người đồng tình tình cảnh của đối phương, hiện tại cũng thu hồi đồng tình. Đại hội tỷ võ là một chuyện thần thánh như thế nào? Kim sư học viện lại coi thường quy tắc, lén đổi tuyển thủ của mình tham gia thi đấu, hiện tại mọi người rốt cục hiểu, vì sao trước sau tỷ võ, thực lực toàn thể Kim sư học viện lại chênh lệch như thế. Đổi một nhóm tuyển thủ mới, thực lực kia có thể không lật ngược sao? “Trận tỷ võ thứ ba, võ trường thứ hai, học viện Vạn hoàng thắng!” “Ngày mai chính là trận đại quyết chiến giữa học viện Thiên Long cùng học viện Vạn hoàng, mọi người mỏi mắt mong chờ! Dựa theo quy tắc trận đại tỷ võ lần này, miễn là học viện tiến vào tốp ba hạng đầu có thể đạt được phần thưởng tương ứng, trong đó học viện đoạt giải quán quân, sẽ giành được nửa bản đồ chỉ vị trí Phiêu Miểu Địa phủ.” Toàn trường lần nữa ồ lên. “Bản đồ vị trí Phiêu Miểu Địa phủ? Đây chính là thứ tốt a! Nghe nói bên trong Phiêu Miểu Địa phủ ẩn dấu vô số bảo bối, vô luận bên nào, đều giá trị liên thành. Nếu ta có tấm bản đồ này, ta đây liền phát tài.” “Đáng tiếc, chỉ có nửa tấm bản đồ.....” “Nửa là đủ rồi! Long Tường đại lục không biết có bao nhiêu người trông mà thèm tấm bản đồ này, thậm chí nguyện ý táng gia bại sản, chỉ vì nửa bản đồ này. Nếu ta chiếm được nửa bản đồ này, ta chỉ muốn đem nó bán với giá cao ra, cả đời đều không cần lo nữa.” “......” Bản đồ vị trí Phiêu Miểu Địa phủ? Thì ra là đại ca cố gắng cùng kiên trì như thế chính là vì muốn nhận được nửa tấm bản đồ này, hắn rốt cuộc là vì cái gì đây? Vân Khê tuyệt đối không tin đại ca là vì nhận được bảo tàng, mới muốn có nửa tấm bản đồ này, hắn nhất định có nổi khổ âm thầm khác, nàng nguyện ý tin tưởng hắn. Long Thiên Tuyệt thu kiếm, dẫn theo mấy người Vạn hoàng học viện xuống lôi đài, vô kinh vô hỉ, lạnh nhạt như thường. Thiên Long học viện và Vạn hoàng học viện đồng thời tiến vào đến trận chung kết cuối cùng, mà Kim sư học viện là bởi vì phạm quy, khiến cho Bạch Hổ học viện cứ thế là ngồi vào vị trí thứ ba, mặc dù như thế, Bạch Hổ học viện vẫn bị bao phủ ở trong không khí tối tăm. “Chúng ta đi thôi! Chuẩn bị trận đại quyết chiến ngày mai!” Long Thiên Tuyệt nói. Mọi người không có bất kỳ dị nghị gì, đi theo phía sau hắn, đồng thời rời đi hội trường. Vân Trung Thiên lặng yên đưa mắt nhìn bọn họ, cho đến bọn họ biến mất ở hội trường, tâm tư trầm trọng. Trong lúc vô tình nhìn lại, vừa vặn bắt gặp ánh mắt có thâm ý khác đến từ Vân Thúc Thừa, hắn khẽ nhíu mày, rất nhanh dời đi tầm mắt, đứng dậy, cũng vì trận chung kết ngày mai chuẩn bị chiến đấu. Vân Thúc Thừa âm lãnh híp mắt, rất không hài lòng với phản ứng của Vân Trung Thiên, xem ra hắn cần phải nhắc nhở hắn, đến lúc ra tay nên ra tay, nên vào lúc hạ sát thủ, tuyệt không thể nhân từ. Trong đám người, Cửu trưởng lão kích động xoa xoa hai tay, hắn rất muốn vọng động xông đi lên, cùng Tuyệt thiếu gia nói một tiếng hỉ, nhưng hắn không thể làm như vậy, cố nén vọng động cùng hưng phấn trong lòng, hắn đi theo dòng người, rời đi hội trường. Thực lực Thiên Long học viện cường đại, để cho đám người Vân Khê bội cảm áp lực, mấy người trở lại chỗ ở, liền tụ tập lại thương nghị kế sách đối địch. Không khí có chút ngưng trọng, tinh thần không cao. Trừ Long Thiên Tuyệt điềm nhiên như không có việc gì ngồi uống trà, sáu người còn lại đều trầm mặc, chân mày nhíu chặt. Lúc này, có người đẩy cửa vào, cũng là mấy ngày gần đây không biết đi nơi nào Côn Luân lão giả. “Bọn trẻ các ngươi, các ngươi sao vậy? Mọi người đều vẻ mặt đưa đám, thua tỷ võ?” Côn Luân lão giả du côn trêu chọc nói. “Sư phụ, lão nhân gia ngài có thể đừng mở miệng quý của ngài hay không? Mỗi lần có chuyện tốt, lão nhân gia ngài vừa mở miệng, liền bảo đảm biến thành chuyện xấu!” “đứng vậy, sư phụ chính là mỏ quạ đen, rất linh, linh thối!” Đinh Lâm cùng Đinh Phong hai người không nhanh không chậm nói. Côn Luân lão giả bước xa tiến lên, lúc này liền cho hai người cái chụp vào đầu: “Tiểu tử thúi! Uổng phí sư phụ khổ cực đi vơ vét linh thạch cho các ngươi như vậy, giúp đỡ bọn ngươi thăng cấp, hiện tại tổn hại sư phụ như thế?” “Linh thạch?!” Không chỉ bốn người ngọc thụ lâm phong mắt sáng rực lên, ánh mắt Vân Khê cùng Chiến Thiên Dực cũng đi theo lóe sáng. “Tiền bối, mau cùng chúng ta nói một chút, có vật gì tốt?” Vân Khê khẩn cấp tiến lên trước, ánh mắt lòe lòe. Côn Luân lão giả thần bí cười một tiếng, đưa tay sờ mó, nhanh chóng lấy lần ra bảy viên Huyền phẩm linh thạch còn đang tỏa ra linh khí, phẩm chất viên nào cũng đều hoàn mỹ hơn một lần bốn viên. Côn Luân lão giả mặt tràn đầy mong đợi nhìn mọi người, ai ngờ mấy người vừa thấy, hoặc là bĩu môi, hoặc là thở dài, lại không có một người nào, không có một ai kích động hưng phấn, làm cho hắn rất tức. Hắn thiên tân vạn khổ, làm ra bảy viên Huyền phẩm linh thạch, hắn dễ dàng sao? ” Thái độ các ngươi là sao?” “Sư phụ, lại là Huyền phẩm linh thạch? Còn tưởng rằng ngài chuẩn bị luyện linh thạch ngoài Huyền phẩm rồi chứ.” “Vậy là sao! Huyền phẩm linh thạch đối với cao thủ Huyền tôn ngũ phẩm chúng ta mà nói, không tạo nên tác dụng quá lớn, huống chi chúng ta chỉ có một ngày thời gian, cho dù là muốn hấp thu toàn bộ linh nguyên linh thạch cũng không kịp, có ích lợi gì sao?” Lại là hai huynh đệ Đinh Lâm cùng Đinh Phong bực tức nhiều nhất, đại ca của cùng nhị ca bọn hắn thì không dám càu nhàu ở trước mặt sư phụ. “Tiền bối, cám ơn hảo ý của ngươi rồi, nhưng là nước xa không cứu được lửa gần......” Vân Khê thiếu hứng thú nói. “Nói như thế nào cũng là ý tốt của tiền bối, mọi người đừng kén cá chọn canh, vẫn là Chiến Thiên Dực tương đối thiện lương. Côn Luân lão giả thổi râu mép, giận đến phát run, một đám bạch nhãn lang a! “Được! Các ngươi không cần, ta đây liền thưởng cho tên khất cái đi, thật đả thương tấm lòng lão nhân gia a!” Hắn làm bộ sẽ phải ra cửa. Vân Khê vội vàng tiến lên kéo hắn lại, cười hắc hắc nói: “Tiền bối, đừng nóng giận! Chính là cùng ngài đùa một chút mà thôi, linh thạch tốt như vậy, chúng ta đốt đèn lồng cũng tìm không được a.” Vừa nói, vừa tiện thể thu toàn bộ linh thạch từ trong tay của hắn vào tay, tuy nói đối với tỷ võ trước mắt mà nói, tác dụng tương đối nhỏ, nhưng tóm lại là đồ tốt. “Tiền bối, ngài kinh nghiệm phong phú, ngài nói chúng ta muốn thế nào mới có thể chiến thắng cao thủ Thiên Long học viện? Có mấy phần thắng?” Vân Khê đỡ hắn ngồi xuống, tự mình rót trà đưa nước. Bốn người Ngọc Thụ Lâm Phong cũng rối rít bu lại, nắn vai nắn vai, đấm lưng thì đấm lưng, một vòng phục vụ. Lúc này Côn Luân lão giả mới lộ ra khuôn mặt cười híp mắt, mím môi uống trà, hướng Long Thiên Tuyệt liếc một cái, nói: “Theo lão phu quan sát, tiểu tử ngươi thực lực bây giờ cùng Vân Trung Thiên của Thiên Long học viện ngang tay, nếu là đến trên trận tỷ võ, chỉ sợ cũng chính là trận đánh của hai người các ngươi.” Long Thiên Tuyệt khẽ nhíu mày, từ chối cho ý kiến. Côn Luân lão giả cười cười, tầm mắt trở lại quay chung quanh trên người mấy người vây quanh người hắn, từ từ nói: “Về phần chín người còn lại, các ngươi phải chiến thắng mục tiêu.” “Tiền bối có diệu chiêu gì?” Vân Khê hỏi. Trong ánh mắt chờ đợi của nàng, Côn Luân lão giả không chút do dự lắc đầu, Vân Khê giận đến đầu đầy hắc tuyến. Nói hồi lâu, cũng là đùa bỡn nàng đây mà? “Tiểu nha đầu, đừng nóng vội! Lão phu chỉ nói là lấy thực lực các ngươi bây giờ, theo chân bọn họ so sánh, căn bản là lấy trứng chọi đá, không có bất kỳ phần thắng, cũng không nói sau khi các ngươi trải qua sự huấn luyện của lão phu, vẫn không cách nào chiến thắng đối phương.” “Tiền bối, ngươi định huấn luyện chúng ta như thế nào? Ngày mai là trận chung kết rồi, chúng ta chỉ còn lại không tới một ngày.” Vân Khê vội vàng nói. “Thời gian một ngày, đích xác là không đủ. Nhưng mà lão phu nghe nói Long Vương cốc có kiện khí cụ thượng phẩm hiếm thấy, tên là tháp thời gian, con người một khi tiến vào bên trong tháp, ngoài tháp một canh giờ, bên trong tháp cũng là một ngày. Nhưng nếu các ngươi có thể từ trong tay Long Vương mượn đến vật bảo bối này, như vậy các ngươi có thể có ít nhất thời gian mười một ngày tu luyện thăng.” “Tháp thời gian?” Vân Khê trong lòng khẽ nhúc nhích, một bảo bối hiếm thấy như thế, vợ chồng Long Vương có thể bằng lòng cho mượn sao? Huống chi vợ chồng Long Vương giờ phút này căn bản không có ở Thiên Long Thành, có lẽ bây giờ còn đang Dực Long học viện, chữa trị cho Phì Long đây. Đang suy nghĩ, cửa phòng tự động mở ra, từ ngoài cửa đi tới ba người một sủng, chính là cả nhà vợ chồng Long Vương cùng Vân Tiểu Mặc. “Bổn vương có thể cho ngươi mượn tháp thời gian.” Long Vương thanh âm trầm ổn có lực, cho mọi người vô cùng lòng tin cùng ủng hộ. “Long vương điện hạ, long hậu tỷ tỷ, các ngươi làm sao nhanh như vậy trở lại rồi? Thiên Thần đâu?” Lúc Vân Khê hỏi tình huống Long Thiên Thần, Long Thiên Tuyệt cũng đi theo tiến bước đi tới, khẩn trương nhìn vợ chồng Long Vương. “Yên tâm đi! Hắn và Phì Long đã không sao rồi, chỉ là bây giờ Phì Long còn cần ở trong Dực Long học viện tĩnh dưỡng một thời gian ngắn, Thiên Thần cũng không còn biện pháp một mình trở lại.” Long Vương tiếng nói thâm trầm nói. “Thiên Thần ở lại Dực Long học viện, có thể có nguy hiểm không?” Long Thiên Tuyệt không nhịn được hỏi. Long hậu thần bí cười cười, nói: “Hắn hiện tại chẳng những sẽ không có nguy hiểm, người của Dực Long học viện sợ rằng còn có thể cung phụng hắn như bồ tát đây.” “Đến tột cùng là chuyện gì xảy ra?” Long Thiên Tuyệt tiếp tục truy vấn. “Chuyện này, chúng ta lúc nữa sẽ cùng với các ngươi nói tỉ mỉ. Tóm lại các ngươi không cần lo lắng, hắn và Phì Long hết thảy mạnh khỏe.” Long Vương cũng bảo đảm rồi, bọn họ còn có thể có nghi vấn gì đây? Long Thiên Tuyệt cùng Vân Khê nhìn nhau một cái, trong lòng thấp thỏm cũng yên ổn lại. Lúc này, Tiểu Bạch uốn tại trong ngực long hậu được dịp khoe mẽ: “Nữ ma đầu, là ta bảo phụ thân cùng mẫu thân tới giúp các người nha!” Long hậu ôn nhu nhìn Tiểu Bạch, thấy thế nào đều xem không đủ. Vân Tiểu Mặc vui vẻ đến bên người Vân Khê, liếc mắt cười nói: “Mẫu thân, Long phụ thân, Long nương nương, còn có Tiểu Bạch cũng muốn giúp cha mẹ rồi, cha mẹ nhất định phải thắng nha.” Vân Khê cảm động nhìn vợ chồng một nhà Long vương, bọn họ hào phóng cho mượn tháp như thế, tất cả đều là bởi vì quan hệ Tiểu Bạch cùng Tiểu Mặc, mặc dù như thế, nàng cũng rất cảm kích. Sờ sờ đầu nhi tử, nàng hướng về phía vợ chồng Long Vương mỉm cười nói: “Bởi vì cái gọi là chính nghĩa thì được ủng hộ, có mọi người toàn lực ủng hộ, chúng ta nhất định sẽ thắng!” “Tiểu Bạch, ngươi làm chuyện tốt, khi về lại mua đồ ăn ngon khen thưởng cho ngươi!” “Tốt!” Tiểu Bạch vui vẻ được quên hết tất cả rồi, phải biết rằng ngày thường nữ ma đầu rất là keo kiệt, khó được thời điểm hào phóng giống như lần này vậy, ăn của nữ ma đầu còn ngon hơn của những người khác nhiều lắm. Long hậu nhìn Tiểu Bạch vui vẻ như thế, không khỏi ghen tị: “Tiểu Long Long, chẳng lẽ mẫu thân mua cho ngươi ăn không ngon, ngươi không vui?” “Ngô, ngô...... Mẫu thân, không phải như vậy!” Tiểu Bạch làm khó, vừa sợ mẫu thân thương tâm khổ sở, vừa không muốn cùng mẫu thân nói láo, thật quấn quýt nha. “Long nương nương, Tiểu Bạch không phải là ý tứ này! Ngài không biết, mẫu thân của ta keo kiệt lắm, từ nhỏ đều không cho ta cùng Tiểu Bạch ăn no, cho nên hai người chúng ta lớn lên luôn nhỏ như vậy. Nếu mẫu thân cho chúng ta ăn ngon nhiều chút, chúng ta bây giờ khẳng định đều lớn bằng mọi ngừời rồi.” Vân Tiểu Mặc khoa tay múa chân khoa trương nói, trên khuôn mặt nhỏ nhắn chứa nhiều ủy khuất cùng oán trách, thật giống như vóc dáng của hắn bây giờ còn nhỏ như vậy, tất cả đều là mẫu thân làm hại. Tiểu Bạch dùng sức gật đầu, tỏ vẻ nghiêm trọng đồng ý. Vân Khê đầu đầy hắc tuyến, cúi đầu nhìn nhi tử, nhìn lại Tiểu Bạch, lắc đầu thở dài: bạch nhãn lang a bạch nhãn lang, uổng công nuôi lớn hai người các ngươi! Không biết cái gì gọi là ăn uống điều độ khỏe mạnh sao? Cho các ngươi ăn ít một chút, còn không phải là vì các ngươi suy nghĩ cho các ngươi khỏe mạnh? Mọi người nghe vậy, không nhịn được cười lớn lên, bị Tiểu Mặc ngây thơ chất phác chọc cười. Long Vương cho tới bây giờ đều là người ăn nói nghiêm túc, nhưng giờ phút này trong mắt cũng mỉm cười. Long hậu cởi mở cười to lên tiếng, cười đến tiền phủ hậu ngưỡng. Long Thiên Tuyệt hàm chứa nụ cười, đi tới bên cạnh Vân Khê, vỗ vỗ vai của nàng, tỏ vẻ an ủi cùng đồng tình. Sau khi cười, mọi người tụ ở một chỗ, bắt đầu thương nghị kế sách phá kẻ địch như thế nào. Có vợ chồng Long Vương cùng Côn Luân lão giả gia nhập, lòng tin mọi người càng thêm tràn trẻ, tinh thần phấn chấn. Đã có đầy đủ thời gian, Vân Khê đề nghị nàng cùng Chiến Thiên Dực, Ngọc Thụ Lâm Phong sáu người cùng luyện một trong kiếm trận tương đối cao cấp trong tàn Hoa bí lục—— Thiên Cương kiếm trận, mà Côn Luân lão giả thì truyền thụ bọn họ một chút kỷ xảo ngăn địch khác, huấn luyện đặc biệt cho bọn họ. Long Thiên Tuyệt thì một mình tiếp nhận Long Vương huấn luyện, mục tiêu cùng đối thủ duy nhất của hắn, chính là Vân Trung Thiên! Đoàn người đồng loạt tiến vào đến trong tháp thời gian, kế hoạch huấn luyện cấp tốc, chính thức triển khai. Dực Long học viện, ở vào Tây Bắc Long Tường đại lục, chỗ trời xa, học viện tọa lạc ở chạy dài trong sa mạc hoang vu phập phồng, ít có người tới. Xác thực mà nói, nó tọa lạc ở trong một đại sa mạc, trong sa mạc khó được tìm được vài ốc đảo, mà trong đó một mảnh ốc đảo lớn nhất đã bị Dực Long học viện chiếm đoạt. Dực Long học viện chính là vây quanh ốc đảo mà xây, trở thành một ngọn kiến trúc khổng lồ trong cả đại sa mạc, một đóa hoa tuyệt thế! Cũng khó trách khi học sinh Dực Long học viện ra sân, khó coi như vậy rồi, cũng không phải nói Dực Long học viện rất nghèo, mà là bọn họ đi ra từ Dực Long học viện, lặn lội đường xa đi tới Thiên Long Thành, nhất định phải trải qua đại sa mạc, lộ trình mấy ngày mấy đêm, coi như là quần áo gọn gàng, cũng nhuộm đầy bụi bậm. Đây chính là phong cách Dực Long học viện, điệu thấp, thần bí. Ở nơi cấm địa trong Dực Long học viện, trong cấm địa có một long trì, bên bờ ao, có một nam tử trẻ tuổi đầu gật gật buồn ngủ. Xiêm y của hắn hiện đầy bụi bậm, dưới bụi bậm là loang lổ vết máu, thần sắc của hắn thoạt nhìn rất mệt mỏi, nhưng vẫn là vẫn kiên trì canh giữ ở bên bờ ao. Bởi vì ở giữa ao, đang có một Phì Long hôn mê đang ngâm mình ở trong hồ nước, cũng không nhúc nhích, chỉ có một cái bọt khí từ trong nước hồ toát ra, biểu hiện ra hô hấp của nó. Lúc này, có hai cô gái trẻ tuổi, lớn lên giống nhau như đúc, nhẹ nhàng chậm rãi tiến vào đến trong cấm địa. Hai người tuy là lớn lên giống nhau như đúc, xinh đẹp khả ái, nhưng cũng có chút khác biệt, một người trong đó hết sức yêu cười, bên môi thỉnh thoảng có má lúm đồng tiền, người còn lại thì có vẻ thành thục hơn chút ít, mặt không chút thay đổi, chỉ có một đôi ánh mắt linh động, rất thu hút ánh mắt người khác. Đi tới trước mặt nam tử trẻ tuổi, hai cô gái hạ giọng, nói. “Tỷ tỷ, phụ thân bảo chúng ta tới chiếu cố hắn, rốt cuộc là có ý gì đây? Thoạt nhìn hắn không có gì đặc biệt, ngược lại rất xấu, vô cùng bẩn, trên người thối quá, cũng không biết mấy ngày không tắm rồi.” cô gái yêu cười nhăn nhăn cái mũi xinh xắn, ghét bỏ nói. “Đứa ngốc! Người không thể xem bề ngoài! Phán đoán một người tốt hay xấu, sao có thể chỉ nhìn bề ngoài của hắn? Huống chi trên mặt của hắn dính nhiều tro bụi như vậy, đến tột cùng là đẹp hay là xấu, căn bản là nhìn chưa ra, làm sao ngươi có thể như vậy võ đoán, liền cho là hắn lớn lên xấu đây?” Cô gái thành thục ngẩng đầu mắt liếc Phì Long trong hồ nước, nhìn lại nam tử bên ao nước, sóng mắt hơi động một chút, lại nói: “Ngươi nhìn! Hắn một mực nơi này trông coi Long này, liền đủ thấy hắn là người rất có tâm, trên người của hắn còn có vết thương, cũng không vội vã chữa thương, cũng không đổi cho mình bộ xiêm y sạch sẽ, đã nói lên hắn là người trọng tình nghĩa, ngay cả đám thú cưng chìu hắn cũng có thể bỏ cái tôi mà bảo vệ trân trọng như thế, huống chi là đối với mình bằng hữu cùng người nhà đâu?” Cô gái yêu cười nghe vậy, gật đầu như giã tỏi, khả ái cười nói: “Tỷ tỷ nói thật có đạo lý! Xem ra hắn thật là một người tốt đâu rồi, nên là phụ thân mới bảo chúng ta tới chiếu cố hắn. Vậy chúng ta bây giờ nên làm gì? Có phải nên tắm rửa cho hắn trước không? Thoạt nhìn hắn rất nặng, ta nhất định là không khiêng nổi.” “Ngươi đi cầm kiếm của hắn, ta tới dìu hắn.” cô gái thành thục giao phó muội muội, khom người khiêng nam tử lên đầu vai, lại không tốn sức chút nào, không khác gì khiêng một bao bố. “Ha ha, vẫn là tỷ tỷ có khí lực! Ta bội phục tỷ tỷ nhất.” Hai tỷ muội cười nói, từ từ khiêng nam tử ra ngoài cấm địa. Có thể là vì quá lâu không ngủ, Long Thiên Thần vừa cảm giác ngủ được rất sâu, bị khiêng lên, đưa ra cấm địa, hắn cũng không có phát hiện. Cho đến trên người truyền đến một trận nhiệt độ nóng hổi, hắn mới tỉnh táo lại, mở mắt ra, phát hiện mình ngâm mình ở trong thùng tắm nóng hôi hổi, bốn bề vắng lặng. Đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra? Hắn không phải là ở trong cấm địa phụng bồi phì phì sao? Làm sao đột nhiên đến nơi này? Nơi này xem ra giống như là một gian phòng thuộc về cô gái, chung quanh đều tỏa ra phấn mùi thơm của con gái, mỗi một vật dụng cần thiết cũng mang phong cách nữ tử cực phú. Căn phòng này rất lớn, thoạt nhìn cũng không giống như là một người ở, bởi vì hắn thấy bên trong gian phòng bày biện vô cùng nhiều đồ đôi, giống nhau như đúc. “Tê ——” vết thương trên người trải qua ngâm nước nóng, truyền đến cơn đau, hắn cúi đầu dò xét vết thương của mình, vết thương dường như có chút dấu hiệu rướm máu. Hắn muốn bò dậy khỏi trong thùng tắm, muốn đi ra ngoài tìm phì phì, không thể theo ở bên cạnh của nó, trong lòng hắn thủy chung không cách nào yên tâm. Một cái chân đang muốn bước ra thùng tắm, lúc này, có người đẩy cửa vào, theo đó có tiếng nữ tử truyền tới. “Tỷ tỷ, người kia có thể ngủ, đến bây giờ còn chưa tỉnh.” “Hắn nhất định là mệt muốn chết rồi, chúng ta giúp hắn tắm rửa đã, sau đó thay hắn băng bó vết thương một chút.” Long Thiên Thần chợt vừa nghe là tiếng con gái, cả kinh hắn vội vàng đem chân rụt trở về. Chỉ nghe ùm ùm tõm tõm, cả người hắn ngã vào trong thùng tắm, đến đầu cùng nhau vùi sâu vào trong nước nóng, sặc vài hớp nước. Hai tỷ muội nghe được tiếng nước, vội vàng chạy tới. “Nha! Tỷ tỷ, hắn chìm đến trong nước luôn rồi!” “Mau vớt hắn lên!” Long Thiên Thần ở đáy nước nghe được thanh âm của các nàng, gấp đến độ xoay quanh, thế nào lại là hai nữ tử tắp cho hắn, muốn lấy mạng hắn luôn rồi! Làm sao bây giờ? Tiếp tục giả vờ ngủ đi! Hai tỷ muội vớt hắn từ trong nước lên, chỉ thấy hắn sống chết nhắm chặt mắt lại, mí mắt bởi vì khẩn trương, mà run run. muội muội yêu cười thấy thế, không chút nghĩ ngợi, liền lập tức vạch trần hắn, tay nhỏ bé trên cánh hắn tay ngoan nhéo một cái: “Uy! Ngươi đừng giả bộ rồi! Ta biết ngươi đã tỉnh!” “Ta không có tỉnh!” Long Thiên Thần nhắm mắt lại, đáp lại nàng một câu. Ngay tức thì hai tỷ muội liền hé miệng nở nụ cười, rất thích thú, chưa tỉnh còn biết nói, lừa gạt ai đó? Long Thiên Thần thấy giả bộ không được đi, không thể làm gì khác hơn là mở mắt ra, tận lực đem thân thể của mình lui vào trong nước, nhìn hai bên hai tỷ muội một chút, hỏi: “Các ngươi là ai? Tại sao bắt ta đến nơi này?” Muội muội yêu cười khả ái trả lời: “Ta tên là Triệu Hiểu Du, đây là tỷ tỷ ta Triệu Hiểu Mẫn, là phụ thân đại nhân của chúng ta bảo chúng ta tới chiếu cố ngươi.” “Phụ thân đại nhân của các ngươi là?” Long Thiên Thần hỏi. Triệu Hiểu Du cười một tiếng ha ha, má lúm đồng tiền cũng lộ ra ngoài: “Ngươi thật đần nga! Phụ thân đại nhân của chúng ta, tự nhiên là viện trưởng Dực Long học viện rồi.” Long Thiên Thần nghe nói, không khỏi thở phào: “may mắn, ta còn ở Dực Long học viện.” “Ngươi dĩ nhiên ở Dực Long học viện! Nơi này bốn phía cũng là đại sa mạc, một mình ngươi nếu như không có Thần Long giúp, căn bản không thể nào đi ra.” Hai tỷ muội bỗng nhiên tiến lên một bước, trong tay mỗi người đều cầm chiếc khăn tắm rửa, làm Long Thiên Thần sợ đến co rúc thành một đoàn, hoảng sợ nhìn các nàng: “Các ngươi muốn làm gì?” “Tắm cho ngươi a!” Triệu Hiểu Du khờ dại nói, tỷ tỷ Triệu Hiểu Mẫn thì không nói lời nào, cường thế bắt lấy một cái cánh tay Long Thiên Thần, dùng sức cầm miếng vải lau. ” Tắm...... rửa?” Long Thiên Thần chấn kinh không nhỏ, liên tục lắc đầu nói, “Không cần! Không cần! Tự ta tắm rửa là tốt rồi, các ngươi không cần phải để ý đến ta, nam nữ thụ thụ bất thân!” “Cái gì thụ thụ bất thân? Ta mỗi ngày đều giúp tỷ tỷ tắm, tỷ tỷ cũng giúp ta tắm, không có gì a.” Triệu Hiểu Du khả ái nghiêng nghiêng đầu, vểnh lên cái miệng nhỏ nhắn nói, “Bất quá, trên người của ngươi có một địa phương lớn lên rất kỳ quái, không giống ta và tỷ tỷ, ta có thể hỏi một chút không, đó là cái gì đây?” Nói xong, Triệu Hiểu Du liền xắn tay áo lên, tay mò vào trong nước. Sau đó, một tiếng kinh la vang trời liền từ trong phòng truyền ra xa xa, kinh thiên động địa. “A —— cứu mạng a!”

Quảng cáo
Trước /677 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Khi Cô Ngốc Là Ôsin

Copyright © 2022 - MTruyện.net