Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Thiên Tài Nhi Tử Và Mẫu Thân Phúc Hắc
  3. Chương 459
Trước /677 Sau

Thiên Tài Nhi Tử Và Mẫu Thân Phúc Hắc

Chương 459

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

“Song Nhi, chúng ta mau trở về đi thôi, tất cả mọi người rất lo lắng cho nàng.” Long Thiên Thần ôm lấy người trong ngực, ôn nhu nói. Bách Lí Song lấy khăn che mặt, che ở vẻ mặt, hướng hắn lắc đầu. “Tại sao?” Long Thiên Thần không giải thích được. Bách Lí Song kéo tay của hắn, nơi lòng bàn tay của hắn viết: “Chàng cũng đã biết là ai đem ta hại thành như vậy?” Long Thiên Thần tay khẽ run lên, một lúc lâu, hắn gật đầu, ánh mắt buông xuống thở dài: “Ta biết, là Tử Ngữ, đúng không?” Bách Lí Song nhìn hắn, lại dang tay hắn viết: “Chàng bây giờ còn yêu nàng ta sao?” Nàng viết nhanh tiết lộ sự khẩn trương cùng do dự, Bách Lí Song không cách nào xác định hắn có hay không đã hoàn toàn đem Hách Liên Tử Ngữ buông tay. Sau một hồi còn chưa viết xong, Long Thiên Thần bắt được tay nàng, lắc đầu mỉm cười: “Ta cùng Tử Ngữ duyên phận đã hết, không thể nào ở cùng một chỗ. Mỗi lần ở cùng nàng ấy, gặp thời điểm phải lựa chọn, nàng ấy luôn đem ta đặt ở cuối cùng, ở trong lòng của nàng ấy, ta vĩnh viễn không quan trọng bằng đệ đệ của nàng. Không quan trọng thù hận, không quan trọng tự ái cùng kiêu ngạo...... Có đôi khi, ta nghĩ, ta đối với nàng ấy mà nói, có thể hay không?” “Mới vừa rồi nàng ta mạo nhận thân phận của nàng, để tới gần ta, thật ra thì ta đã phát giác ra được, người kia chính là nàng ta. Trong đầu ta chỉ có một suy nghĩ duy nhất, chính là nàng ở đâu, ta lo lắng cho an nguy của nàng, vội vàng mà nghĩ phải tìm được nàng. Ta không suy nghĩ được nhiều, ta không biết nàng ta làm như thế, đến tột cùng có mục đích gì, nhưng mà nàng ta đã làm ra chuyện như vậy, liền chứng minh nàng ta đã không còn là Tử Ngữ thiện lương đơn thuần lúc trước …” Bách Lí Song trong lòng đau xót, nước mắt không nhịn được rơi xuống, chuyện nàng vẫn lo lắng, hiện tại rốt cục bình thường trở lại. Nàng thật rất sợ người trong lòng của hắn cuối cùng là Hách Liên Tử Ngữ, nàng sợ mình thật lòng, lại không chiếm được tâm hắn. Hiện tại nàng rốt cục yên tâm, thấy hắn hai lần lo lắng tìm kiếm nàng, nhanh như vậy liền phân biệt ra được thật giả Bách Lí Song, trong lòng nàng cao hứng cực kỳ. “Chàng sẽ đối đãi ta giống như...... Đối đãi với nàng ta sao?” Nàng lại cầm tay hắn viết. ” Ta sẽ đối với nàng tốt nhất!” Long Thiên Thần ôm nàng thật chặt, ngửi được hương thơm trên người nàng, cất giọng nói, “Ta vẫn rất hâm mộ đại ca cùng đại tẩu, ta vẫn muốn hiểu rõ bọn họ vì sao có thể như thế gần nhau yêu nhau. Hiện tại hiểu được, bọn họ sở dĩ có thể gần nhau yêu nhau, là bởi vì bọn họ tin tưởng đối phương, tôn trọng đối phương. Hai người nếu muốn cùng nhau chung sống lâu dài, tin tưởng cùng tôn trọng là quan trọng nhất.” “Song Nhi, chúng ta sau này bất kể phát sinh chuyện gì, phải tin tưởng đối phương được không? Chỉ cần chúng ta tin tưởng lẫn nhau chuyện gì cũng có thể làm, ta tin tưởng chúng ta cũng có thể giống như đại tẩu vậy, vẫn luôn gần nhau yêu nhau......” Bách Lí Song ở trong lòng ngực của hắn liên tiếp gật đầu, ai cũng muốn có sự tin tưởng trong tình yêu này? Giọt lệ nóng hổi rơi xuống tay của hắn, Long Thiên Thần trong lòng nóng lên, đem nàng ôm càng chặt hơn, hắn nghĩ có lẽ lần này, hắn thật có được hạnh phúc. Di tích chiến trường cổ, một nơi bị lịch sử lãng quên, chung quanh phất phới hơi thở tử vong. Nơi này không có màu xanh biếc, không có màu đỏ, chỉ có màu xám tro hắc ám, màu xám tro cây cối, màu xám tro đất đai, còn có màu xám tro trống rỗng trong không khí. Ở chỗ sâu trong di tích, loại thanh âm quỷ mị ngâm lên, hàng năm quấy nhiễu địa bàn, để cho người nghe được không tự chủ liên tưởng đến cửa vào Địa Ngục. Trong phút chốc, một mảnh hỗn độn màu xám tro ở bên trong, một quái vật màu tím to lớn từ dưới đất bay lên, lao thẳng vào đám mây. Lúc này, bầu trời gào thét, bụi bay cuồn cuộn, hàn khí như đao. Ở phía sau quái vật màu tím to lớn, một con Cự Long cũng theo sát phóng lên cao, đuổi theo quái vật màu tím to lớn, ở trung tâm nhìn thấy đầu không thấy đuôi. “Ghê tởm! Lão quái vật này vạn năm không chết, lại còn nghĩ là gây ra được sóng gió? Đại vương, người đạp nó, ta tới đâm nó, xem nó còn có thể chống đỡ thế nào?” Một giọng nữ dũng mãnh quanh quẩn ở trên bầu trời, rõ ràng chính là thanh âm của Long Hậu. Bà cùng Long Vương tiến vào di tích chiến trường cổ, tìm kiếm Trấn Ngục Thiên Hỏa, ai ngờ lại đem Quái vật ngủ say trong lòng đất vạn năm gọi cho tỉnh lại. Hôm nay đã là một trăm ba mươi lần bọn họ cùng quái vật kia đại chiến, bất phân thắng bại, chẳng phân biệt được trên dưới. Long Hậu cùng Long Vương hợp lực, lại không cách nào giết chết quái vật kia, có thể thấy quái vật kia thực lực rất kinh khủng. “Vương Hậu, thương tổn trên người của nàng còn chưa khỏi hẳn, nàng trước đi qua một bên nghỉ ngơi, ta tới thu thập nó!” Long Vương vừa cùng quái vật đại chiến, vừa quan tâm truyền âm cho Long Hậu, trên thực tế trải qua một trăm ba mươi lần đại chiến, hai bên đều có tổn thương trong người, đây cũng là nguyên nhân khiến Long Vương sức lực suy yếu. Bất quá quái vật kia ngủ say trong lòng đất vạn năm, một lòng nghĩ tới chỗ xung yếu nơi phong ấn nó, thoát đi di tích chiến trường cổ, cho nên phàm là có quan hệ liền biết, nó liều mạng thoát ra bên ngoài, mà Long Vương Long Hậu vừa liều mạng trấn áp nó, không để cho nó có cơ hội chạy trốn. Kể từ đó, hai bên nhìn nhau chằm chằm, khiến cho Long Vương Long Hậu căn bản không rảnh nghỉ ngơi dưỡng thương, lại vùi đầu vào trận đại chiến tiếp theo. “Không được! Đại vương thương tổn trên người của chàng tổn thương cũng không có khỏi hẳn, chúng ta hãy kề vai chiến đấu, cùng đi đối phó này lão quái vật, ta liền không tin, nó có thể tổn thương chúng ta.” Vảy màu bạc lay động, Long Hậu thân ảnh dũng mãnh, hướng quái vật đánh nhau. Chỉ một thoáng, diện tích hơn 10 dặm mang đi theo ba dư chấn, dư âm to lớn. “Ngao —— hai người các ngươi là con giun xấu xí, không có ai có thể ngăn cản bổn tọa xuất hiện nhân gian, người muốn ngăn ta, hết thảy điều chết!” Trên bầu trời màu tím đục ngầu cuồn cuộn bắt đầu khởi động, tràn ngập bốn phía chung quanh, đem hơi thở tử vong phất phới bốn phía chung quanh hết thảy hấp dẫn tới đây, dung hợp với bản thể màu tím. Trong nháy mắt bản lĩnh, thân thể của nó tăng trưởng lên gấp đôi, giống như một Cự Nhân đứng sừng sửng ở trời đất, đỉnh thiên lập địa, khí thế khiếp người. “Cái gì? Con giun xấu xí?” Long Hậu âm thanh kêu lên, hai con mắt toát ra ánh lửa, hừng hực thiêu đốt. Lại dám đem bà so sánh với lại con giun xấu xí? Lão quái vật đáng chết này, rốt cuộc có hay không một chút thị lực, có hay không một chút phẩm vị? Bà là Long Vương đẹp nhất Long cốc, nhớ năm đó hào hoa phong nhã, thịnh hành cả Long Tộc, khuynh đảo chúng Long. Coi như là hiện tại, bộ dáng của bà cũng thùy mị, thướt tha, quyến rũ động lòng người, vẫn là Long Vương cốc đệ nhất Mĩ Long. Lão quái vật đáng chết này, một chút năng lực thưởng thức đẹp xấu cũng không có, còn dám trước mặt nó xuất khẩu cuồng ngôn? A a a...... Thật là tức chết nó! “Ngươi là đồ thối tha! Đi chết đi!” Đuôi rồng màu bạc như trường tiên vung lên hung ác, bành bạch rung động. Nhìn Long Hậu cùng quái vật dây dưa lại với nhau, Long Vương đuôi rồng màu trắng rung lên ánh sáng lấp lánh, cũng xung phong liều chết đi vào. Hai con Thần Long, một con quái vật, thật là một cuộc đại chiến kinh động! Trận chiến này kéo dài một ngày một đêm, cuối cùng cả hai bên đều tổn thương mà chấm dứt. Hai bên phòng bị, tiến vào trạng thái ngừng chiến của riêng mình, từng người chữa thương. “Đại vương, thương thế của chàng như thế nào? Lão quái vật kia tựa hồ lực lượng càng ngày càng lớn mạnh, nó có thể không qua trời đất hấp thu hơi thở tử vong chung quanh để tăng cường thực lực bản thân, ngày càng trở nên cường đại, nếu càng như vậy, chúng ta rất nhanh không cách nào trấn áp nó nữa, phải tìm phương pháp cầu viện mới được.” Long Hậu vừa tự trị thương cho mình, vừa âm thầm truyền lời cho Long Vương. Bọn họ đã cùng quái vật đại chiến hơn nửa năm thời gian, chứng kiến quái vật từng bước trở nên cường đại, bọn họ trấn áp nó trở nên càng ngày càng khó khăn, Long Hậu trong lòng bắt đầu lo lắng. Lần này so sánh, bọn họ sớm muộn cũng không cách nào trấn áp đối phương, khiến nó chạy trốn, nó một khi thoát khỏi đất phong ấn, ra đến thế giới bên ngoài, đến lúc đó sinh linh đồ thán, không chịu nổi suy nghĩ. “Mới vừa chúng ta cùng nó đại chiến thời, đã để cho kết giới phong ấn di tích chiến trường cổ bị tổn hại, chúng ta phải thừa dịp hiện tại gọi về Long Vương cốc, kêu chúng long đến đây trợ giúp. Vô luận như thế nào, cũng muốn đem quái vật kia một lần nữa phong ấn, không thể để cho nó trở lại nhân gian làm hại.” Long Vương nghiêm túc nói. Long Hậu ánh mắt sáng lên: “Tốt, ta tới giúp chàng!” Nơi này chiến đấu gay gắt, bên ngoài di tích chiến trường cổ, cũng có cảm ứng, kết giới phong ấn di tích chiến trường cổ bắt đầu xuất hiện vết nứt nẻ. Tại phía xa Tứ Hiền cốc, Tứ Hiền rất nhanh đã nhận ra, đem tất cả cao thủ triệu tập đến một chỗ, chuẩn bị tiến vào di tích chiến trường cổ. “Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Làm sao đột nhiên thời gian lại tới trước thời hạn?” “Ta vừa vặn giống như cảm thấy mặt đất kịch liệt chấn động, có phải di tích chiến trường cổ bên kia xảy ra chuyện gì chuyện ngoài ý muốn không?” “Ta cũng cảm thấy vậy, là từ hướng bên kia di tích truyền đến......” Mọi người nghị luận rối rít, từng người có suy đoán riêng của mình. Đám người Vân Khê cũng rất ngạc nhiên, cảm thấy sắp có đại sự phát sinh. Vừa lúc đó, hai tiếng rồng vang khí thế tận trời, mang theo vô cùng vô tận sóng âm, xa xa truyền lại. Thanh âm rồng vang giống như là gọi về, giống như là hiệu lệnh, mang theo khí phách vương giả, uy hiếp tứ phương. “Là phụ thân cùng mẫu thân! Là phụ thân cùng mẫu thân!” Thanh âm non nớt đột nhiên ở trong đám người chui ra, trước mắt mọi người xẹt qua một thân bạch quang, một Thần Long toàn thân màu trắng ánh vào mi mắt mọi người. Nguyên lai là Tiểu Bạch nghe được tiếng rồng ngâm, nhận ra thanh âm của bọn nó, sự kích động khó có thể đè xuống. Cách xa nhau mấy tháng, nó rốt cục lại nghe thanh âm phụ thân cùng mẫu thân gọi về, trong hốc mắt giọt nước mắt không ngừng chảy ra. “Là Long Vương cùng Long Hậu? Thật tốt quá! Bọn họ quả nhiên ở gần đây!” Vân Khê vui vẻ nói. Nghe được đây là âm thanh của “Long Vương cùng Long Hậu”, đám người bắt đầu vui mừng xôn xao, trong suy nghĩ của bọn hắn, Long Vương Long Hậu chính là đại biểu cho sức mạnh cường hãn ở đại lục này. Ai không muốn tận mắt gặp một lần Long Vương cùng Long Hậu, lực lượng mà mọi người luôn sùng bái cùng kính ngưỡng chứ? “Tiểu Bạch, ngươi đừng gấp gáp! Mau nói cho ta biết, Long cha cùng Long nương bọn họ đang nói cái gì?” Tiểu Mặc theo sát Tiểu Bạch, từ Ngọa Long cư chạy vừa ra ngoài, hắn và Tiểu Bạch tâm tình là giống nhau là kích động, hưng phấn. Tiểu Bạch yên tĩnh trở lại, lắng nghe chỉ chốc lát, giọng nói càng ngày càng lo lắng: “Không tốt! Phụ thân cùng mẫu thân triệu tập tất cả cao thủ Long Vương cốc, kêu chúng long chạy tới trợ trận, bọn họ giờ phút này đang trấn áp một đầu quái vật, cần trợ giúp......” “Cái gì? Ngay cả Long Vương cùng Long Hậu không cách nào trấn áp quái vật?” “Đó rốt cuộc là quái vật gì? Khủng bố như vậy?” “Chúng ta có muốn đi nữa không? Long Vương cùng Long Hậu liên kết mà không đối phó được, chúng ta đi rồi, chẳng phải là chịu chết?” “Dĩ nhiên phải đi! Có thể cùng Long Vương, Long Hậu kề vai chiến đấu, đó chính là vinh hạnh!” “Không sai, nhất định phải đi!” Mọi người thảo luận rối rít. Tứ Hiền liếc nhau một cái, vẻ mặt ngưng trọng. “Bốn vị tiền bối, đây tột cùng là chuyện gì xảy ra? Trong Di tích như thế nào lại xuất hiện quái vật lợi hại như thế?” Long Thiên Tuyệt nhận thấy được Tứ Hiền thần sắc Khác thường, không nhịn được hỏi thăm. “Không dối gạt mọi người nói, trong di tích chiến trường cổ đúng là phong ấn một con quái vật, chỉ bất quá đã là chuyện vạn năm trước rồi, vạn năm này nó vẫn ngủ say dưới mặt đất, chưa bao giờ có dấu hiệu muốn thức tỉnh. Ai có thể nghĩ đến giờ phút này nó sẽ tỉnh lại......” Mai công tử nói. “Vậy nó đến tột cùng là cái gì quái vật? Sách cổ nào có thể ghi lại cẩn thận việc này?” Long Thiên Tuyệt suy nghĩ nói. Mai công tử lắc đầu: “Liên quan đến quái vật kia không đoán được, sách cổ không có ghi lại rõ ràng, có cũng chỉ là hàm hồ suy đoán có một bức họa là có mô tả một chút. Ta nhớ được lúc ta còn rất nhỏ, sư phụ ta từng nói tới quái vật, bất quá theo hắn nói, quái vật kia sức mạnh cũng không có đáng sợ như vậy, ban đầu có mấy tên cao thủ đem nó phong ấn, cũng không có hao phí quá nhiều sức lực. Bởi vì nó cũng không cường đại, không có quá nhiều tính chất uy hiếp, cho nên mọi người cũng chưa có chú ý nó, ai có thể nghĩ đến nó hiện nay trở nên đáng sợ như thế, thật là khiến người ta không khỏi suy nghĩ......” “Các ngươi không nên thảo luận nó rốt cuộc là quái vật gì rồi, nhanh lên một chút đi cứu phụ thân cùng mẫu thân ta sao!” Tiểu Bạch gấp gáp vung cái đuôi la to, hận là giờ phút này không thể bỏ đi cứu cha cùng mẫu thân của mình. “Tiểu Bạch, ngươi đừng vội! Tin tưởng Đại trưởng lão rất nhanh là có thể dẫn đoàn Long Vương cốc chạy tới nơi này, chúng ta cùng bọn họ hội hợp sau, một chút đi vào trợ giúp cha mẹ ngươi, kể từ đó mới còn có phần thắng! Ngươi yên tâm, phụ thân cùng mẫu thân ngươi nhất định không có việc gì.” Vân Khê an ủi “Có thật không?” Tiểu Bạch chớp liếc tròng mắt, đối với nàng rất là tín nhiệm. Vân Khê hướng nó trịnh trọng gật đầu: “Ta bảo đảm, phụ thân cùng mẫu thân ngươi nhất định bình an vô sự!”

Quảng cáo
Trước /677 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Bách Hợp Yêu Thương

Copyright © 2022 - MTruyện.net