Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Kim Hạn đối với sự nghi hoặc của Thái Tử Mạc Ly chỉ đơn giản mỉm cười, trước khi đi báo tin đương nhiên hắn đã tính đến chuyện này, cho dù hoàng thất Mạc Ly muốn điều tra cũng không tài nào tra ra được? Bởi vì hắn vốn dĩ không động tay động chân vào bất cứ việc gì, sự tình hôm nay nói ra thì chính là cơ may mà hắn vô tình nhặt được.
Chuyện bày kế là do Mạc Tiên Sở và Mạc Lục Diệp tự mình bày ra, mà người bọn họ muốn hại lại là Cố Ngữ Yên và Tiêu Huyền.
Động đến cành vàng lá ngọc của Cố gia hay động đến Huyền Vương phủ đối với hoàng thất Mạc Ly đều không có lợi.
Do vậy cho dù bọn họ có điều tra như thế nào thì vẫn quy về một điểm gậy ông đập lưng ông.
Mạc Tiên Sở và Mạc Lục Diệp tự làm tự chịu mà thôi.
Kết thúc, người nào về nhà nấy, chuyện đêm nay cứ như vậy mà trôi qua.
Cố Ngữ Yên trở về Bạch Mai viện ngủ một giấc đến sáng.
Giờ Thìn ngày mai chính là lúc phần thi đấu tổ đội bắt đầu, bản thân là người trực tiếp đứng ra hướng dẫn, nếu không đi đến xem thì thật sự rất thiếu tinh thần trách nhiệm.
Do vậy mặc dù mí mắt đang muốn dính vào nhau, Cố Ngữ Yên vẫn đến sân tỷ thí đã được chuẩn bị tại Bích Lâm Sơn để ngồi tham dự.
Nàng lần này để cả Tiểu Phượng, Tiểu Hổ và bốn huynh đệ khí linh ra bên ngoài, có người trò chuyện rôm rả bên cạnh, nàng cũng phần nào bớt buồn ngủ.
Quan trọng là Mạc Lục Diệp đã bị cấm túc, hắn không có ở đây để nhận ra Tiểu Phượng cùng bốn huynh đệ Cửu Thiên, không biết tên tam hoàng tử đó còn nhớ đến chuyện Huyết Linh Quả hay không?
Đợi đại hội Tứ Quốc qua đi nàng phải kiếm thời cơ để Tiểu Hổ đích thân xả giận mới được.
Giữa sân Ngụy viện trưởng trên tay cầm một quả cầu mây, đứng bên cạnh ông còn có người đại diện của ba đại quốc còn lại, cả bốn người nhanh như chớp liền phi thân biến mất, bọn họ là đang đi giấu quả cầu ở một nơi nào đó.
Thời gian nửa nén nhang trôi qua, tiếng trống báo hiệu phát lên.
Phần thi tổ đội năm người của đệ tử Tứ Quốc chính thức bắt đầu, các thí sinh đều nhanh chóng tản ra đi tìm quả cầu mây.
Tổ đội của quốc gia nào tìm được quả cầu mây sớm nhất, thuận lợi mang về vị trí cũ treo lên cây cọc gỗ dựng cao giữa sân thì sẽ chiến thắng.
Trong màn thi đấu này sẽ có ba vòng lặp, theo thứ tự phân định hạng nhất nhì ba, mỗi lần bắt đầu cũng chỉ sử dụng đúng duy nhất một quả cầu mây.
Vòng đầu tiên Vân Hữu Khiêm của đội Mạc Ly quốc là người tìm ra được cầu mây nhưng tìm được là một việc còn đem được cầu mây về thì lại là một vấn đề khác.
Người của Thủy Hòa quốc, Triều Dương quốc và Bắc Nguyên quốc ngay tức khắc tiến hành tranh đoạt, quả cầu mây chuyền từ tay người này sang người khác.
Đến cuối cùng thì văng ra khỏi khu vực hỗn chiến.
Nhóm đệ tử Triều Dương quốc, nắm lấy thời cơ, bọn họ linh lực cùng lúc bộc phát, mở ra một lối đi vừa đủ cho một người, bốn người phòng thủ, bảo hộ một người chạy đến lượm lấy quả cầu mây, thành công treo được quả cầu lên cây cột gỗ cao giữa sân.
Kết quả vòng một đã định, Triều Dương quốc dẫn đầu, giành hạng nhất.
Vị sứ thần Triều Dương mới hôm qua còn hậm hực thì hiện tại lại tươi cười vui vẻ, thập phần đắc ý.
Vòng thi đấu thứ hai bắt đầu, trên sân hiện tại chỉ còn mười lăm người, gồm ba đại quốc, nhóm đệ tử Triều Dương quốc đã trở về vị trí nghỉ ngơi.
“Khả năng phối hợp của nhóm người Triều Dương quốc rất tốt, bọn họ chín phần là người có xuất thân từ quân đội.” Trứng Gà lên tiếng nói.
Cố Ngữ Yên khẽ gật đầu, cho dù không xuất thân từ quân đội thì chắc hẳn nhóm đệ tử vừa nãy của Triều Dương quốc cũng đã luyện tập theo hình thức tổ đội trong một khoảng thời gian rất dài, không phải một tháng hai tháng, chí ít cũng được một năm hai năm.
Hơn nữa mỗi quốc gia đều có quy định về đệ tử học viện khác nhau, Triều Dương quốc cũng không cấm tướng sĩ tham gia vào học viện Triều Dương.
Mạc Ly quốc thì lại tổ chức huấn luyện binh lính, tướng sĩ tách biệt.
Chính sách khác nhau, có mặt lợi cũng có mặt hạn chế.
Vòng hai kết quả đều vượt ngoài dự đoán của tất cả mọi người, vốn tưởng Bắc Nguyên quốc sẽ xếp thứ hai nhưng nào ngờ Mạc Ly quốc lại nhanh hơn một nhịp.
Cố Ngữ Yên đối với kết quả này là thập phần hài lòng, mọi người đều đã tập luyện rất chăm chỉ, hiện tại cũng nhận được quả ngọt rồi.
Năm năm liên tục ở hạng mục tổ đội Mạc Ly quốc đều xếp cuối, năm nay lại thành công vươn lên hạng hai, điều này khiến ba quốc gia còn lại kinh ngạc không thôi.
“Hoàng đế Mạc Ly, chúc mừng, đại hội năm nay quý quốc đúng là khiến ta mở rộng tầm mắt.” Sứ thần Triều Dương quốc lên tiếng.
Mạc Trạch Thiên vui vẻ gật đầu, nói mấy câu khách sáo đáp lễ, trên thực tế thì kết quả này cũng nằm ngoài dự đoán của ông ta.
Vòng thi đấu thứ ba, cũng là vòng cuối cùng, phần lớn mọi người ở đây đều sớm đoán được kết quả, người người đều biết Thủy Hòa quốc tinh thông nhất chính là luyện đan thuật, về hạng mục đấu tổ đội chưa bao giờ vượt qua khỏi Bắc Nguyên quốc và kết quả lần này cũng không phải ngoại lệ.
Bắc Nguyên quốc xếp thứ ba và Thủy Hòa quốc xếp thứ tư.
Hai trên bốn hạng mục của đại hội Tứ Quốc đã diễn ra, Mạc Ly quốc tạm thời dẫn đầu với một lần đứng nhất và một lần xếp thứ nhì.
Triều Dương và Bắc Nguyên đồng thời xếp ngay phía sau, còn về phần Thủy Hòa quốc, hiện tại Thủy Hòa chính là đại quốc xếp cuối bảng.