Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Nghiêm chưởng quỹ kiểm tra năm mươi bình Cố Ngữ Yên đem đến trực tiếp bị dọa, toàn bộ đều là đan dược thượng phẩm, hoàn hảo vô khuyết.
Lý Khinh thấy Nghiêm chưởng quỹ im lặng, còn tưởng ông đang tức giận liền khẳng định Cố Ngữ Yên là kẻ lừa đảo bán đan dược giả.
-“Mỹ nhân thiếu tiền thì theo bản công tử đi, ta đảm bảo sẽ cho nàng ăn ngon mặc đẹp, không cần giở trò bán đan dược giả.”
Cố Ngữ Yên không đỡ nổi trường hợp này, nhìn nàng giống kẻ lừa đảo lắm sao? Đan dược giả??? Nàng nhớ là bản thân đen ra toàn đan dược thượng phẩm.
Thực ra nàng cũng luyện được không ít đan dược hạ phẩm và trung phẩm nhưng bọn Trứng Gà, Tiểu Phượng, Tiểu Hổ lại lấy làm đồ ăn vặt cả rồi.
Cả đan dược thượng phẩm cũng ăn nốt nên hiện tại nàng chỉ còn lại năm mươi bình mà thôi.
Nghiêm chưởng quỹ tiến đến trước mặt Cố Ngữ Yên, nhìn chằm chằm nàng.
Lý Khinh bộ dạng đắc ý, đợi nàng bị Nghiêm chưởng quầy giáo huấn còn không phải sẽ đến cầu xin hắn giúp đỡ sao.
-“Cô nương là luyện đan sư sao?”
Cố Ngữ Yên nghe chưởng quỹ hỏi thì gật đầu.
-“Số đan dược này là do cô nương luyện chế?”
Cố Ngữ Yên lại gật đầu.
-“Cô nương là đệ tử của Vô đại sư sao?”
Lần này Cố Ngữ Yên lắc đầu, nàng còn không biết Vô đại sư là ai, thì làm sao thành đệ tử của người ta.
-“Nghiêm chưởng quỹ, Vô đại sư sao có thể nhìn trúng loại vô danh như nàng?”
Vô đại sư chính là đệ nhất luyện đan sư của Mạc Ly quốc, ông đã đạt đến trình độ thất phẩm nghe nói sắp đột phá đến bát phẩm, sao có thể nhận một kẻ vô danh như nữ tử này làm đồ đệ.
Cố Ngữ Yên bị chọc tức rồi, cái tên Lý Khinh này hết nói nàng là kẻ lừa đảo lại đến loại vô danh.
Nàng đây có tên có tuổi hẳn hoi, hắn không hỏi liền bảo nàng vô danh.
Mà cho dù hắn hỏi nàng cũng không thèm nói.
Nhắc mới nhớ, đại danh phế vật của nàng hình như rất nổi tiếng, haizzz phải nhanh chóng tẩy sạch mới được.
-“Lý nhị công tử, nếu công tử đến mua đan dược ta thì mời vào trong chọn đan, sẽ có tiểu nhị giúp người thanh toán còn nếu công tử không có việc gì khác thì xin mời đi cho.”
Nghiêm chưởng quỹ trầm giọng nói với Lý Khinh, ông còn đang vội muốn hỏi chuyện Cố Ngữ Yên.
Lý Khinh thấy Nghiêm chưởng quỹ lên tiếng thì ôm eo Hồng nhi đi vào bên trong chọn đan dược, hôm nay hắn đến là để mua cho nàng một viên Tú Dung đan.
Nghiêm chưởng quỹ mời Cố Ngữ Yên đến bàn, gọi tiểu nhị mang bình trà lên, rót cho nàng rồi bắt đầu hỏi.
-“Cô nương có thể cho ta biết tên không?”
-“Chưởng quỹ, ta đến là để bán đan dược.”
Nàng đến Trân Đan Các là để kiếm tiền không phải để làm quen, hàn huyên tâm sự.
-“Cô nương, số đan dược của người mang đến ta đều mua hết, 250 viên mỗi viên mười ngàn kim tệ, không phân cấp bậc, như vậy có được không?”
Cố Ngữ Yên gật đầu sảng khoái, giàu rồi giàu rồi, lần này nàng giàu to rồi.
Nghiêm chưởng quỹ căn dặn tiểu nhị cất đan dược cẩn thận, ông đưa cho Cố Ngữ Yên thẻ kim tệ màu vàng rực.
Đây chính là thẻ hoàng kim giá trị kim tệ trong thẻ lên đến hàng triệu.
-“Cô nương có thể dành chút thời gian trò chuyện với lão chưởng quỹ già này được chứ?”
Nể tình Nghiêm chưởng quỹ đề giá tốt mua hết đan dược, lại thêm việc sau này Cố Ngữ Yên còn muốn tới Trân Đan Các kiếm tiền nên bèn gật đầu đồng ý.
-“Cô nương, có thể cho ta biết tên không?”
-“Lão chưởng quỹ, ta là Cố Ngữ Yên.”
Nghiêm chưởng quỹ cau mày, Cố Ngữ Yên nhìn ra được ông đang nghĩ đến chuyện gì bèn nói.
-“Ta là Cố Ngữ Yên, tiểu thư Cố gia, cũng là người ông đang nghĩ đến.”
Nghiêm chưởng quỹ cảm thán, lời đồn đúng là không thể tin, trước nay ông chưa từng gặp phế vật có khí chất như vậy? Nếu luyện đan sư trẻ tuổi như nàng bị xem là phế vật vậy ông tính là cái gì?
-“Ngữ Yên cô nương, ta mãn phép hỏi, cô nương năm nay bao nhiêu tuổi?”
-“Mười lăm, sắp mười sáu tuổi.”
Shock lần một, luyện đan sư tứ phẩm mười sáu tuổi, hơn nữa còn luyện được đan dược chất lượng thượng phẩm, kỳ tài quả là kỳ tài.
-“Cô nương học luyện đan được bao lâu? Sư phụ là ai?”
-“Ta không có sư phụ, chỉ dựa theo sách rồi luyện thôi, hình như cũng được ba bốn tháng gì đó.”
Shock lần hai, không cần người chỉ dạy cũng đạt đến tứ phẩm.
Mới học ba bốn tháng đã bằng người khác nổ lực nửa đời người, còn thành thục đến mức luyện được thượng phẩm đan dược.
Yêu nghiệt nàng chính là yêu nghiệt.
-“Ngữ Yên cô nương, ta thấy cô nương bán đều là đan dược thượng phẩm vậy trung phẩm hạ phẩm thì sao?”
Đừng nói với ông là nàng luyện một cái liền được đan dược thượng phẩm, như vậy chính là quái nhân, quái kiệt, quái vật.
-“À, linh thú của ta ăn hết rồi.”
Shock lần ba, đem đan dược cho linh thú ăn, hoang phí, quá hoang phí, không thể chấp nhận được.
Nghiêm chưởng quỹ tuổi đã cao liên tục bị shock ba lần khiến ông muốn nhồi máu cơ tim, phải cực lực đè nén tâm tình kích động tránh ngất xỉu.
Cố Ngữ Yên thấy bộ dạng kiềm nén của Nghiêm chưởng quỹ cất tiếng hỏi.
-“Chưởng quỹ, không sao chứ?”
Nghiêm chưởng quỹ xua tay, hai mắt long lanh nhìn Cố Ngữ Yên khiến nàng nhất thời nổi da gà.
Tình huống gì đây? Sao lại nhìn nàng với ánh mắt đó?
-“Ngữ Yên cô nương đã thông qua khảo hạch của Công Hội Luyện Đan chưa?”
Cố Ngữ Yên lắc đầu, nàng là lần đầu nghe đến việc này.
-“Cô nương ta dẫn người đi tham gia khảo hạch.”
Nghiêm chưởng quỹ hăng hái muốn đưa Cố Ngữ Yên đi khảo hạch chỉ cần nàng tham gia khảo hạch ông liền có cơ hội giới thiệu nàng với mấy lão già trong Công Hội, kỳ tài luyện đan ngàn năm khó gặp như vậy nhất định phải lôi kéo để nàng tham gia vào Công Hội Luyện Đan.
-“Ê Ê khoan, Nghiêm chưởng quỹ, bình tĩnh.”
-“Ngữ Yên cô nương sao vậy?”
-“Cái việc khảo hạch kia có tác dụng gì?”
Nghiêm chưởng quỹ đứng hình, chính thức shock lần bốn, trên đời có luyện đan sư nào lại không biết khảo hạch để làm gì? Cố Ngữ Yên là từ trên rừng mới xuống à?
-“Thông qua khảo hạch của Công Hội Luyện Đan cô nương mới chính thức trở thành luyện đan sư, có thể xem như một dạng chứng nhận.”
Thì ra là thủ tục làm giấy chứng nhận, vậy trước giờ nàng chính là làm chui, luyện đan sư chưa được công nhận sao?