Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Hình dạng mới của ba huynh đệ nhà Cửu Thiên là ba bé trai đáng yêu, kích thước chỉ to hơn bàn tay một xíu, nhìn qua là chỉ muốn nựng muốn ôm, muốn cắn một miếng.
Cố Ngữ Yên ôm cả ba huynh đệ, nàng nựng nựng hai má Trứng Gà, Tiểu Hành và Tiểu Nấm thì đang bị tập kích bởi nhóm linh thú.
Kích thước cơ thể còn có thể thay đổi, nếu muốn Trứng Gà, Tiểu Hành và Tiểu Nấm có thể biến lớn, bộ dạng vẫn như cũ nhưng nhìn qua thì cao tầm đứa trẻ ba tuổi.
Lại càng đáng yêu, yêu yêu yêu quá.
-“Nựng nựng cái đầu ngươi, bỏ tay ra.” – Trứng Gà phụng phịu nói.
-“Không thích.”
Cố Ngữ Yên lại tiếp tục nựng, hai má mềm mềm giống như mochi, muốn cắn quá đi.
-“Tạm tha cho cả ba.” – Cố Ngữ Yên ban ý chỉ đặt xá cho ba huynh đệ nhà Cửu Thiên.
Nàng bắt đầu bày ra rất nhiều món ăn, kẹo hồ lô, bánh nướng, sủi cảo, bánh bao xíu mại…
-“Lại đây, lại đây, hôm nay chúng ta ăn mừng.”
Tiểu Hành và Tiểu Nấm nhanh chóng bay đi lấy rượu hoa đào.
-“Haha hôm nay ta được uống rượu rồi.” – Tiểu Phượng phấn khởi nói.
-“Chú ý một chút, đừng nên uống nhiều.” – Tiểu Hổ nói.
Nhóm người trong không gian huyễn tưởng ăn no uống say, xong xuôi mọi việc thì Cố Ngữ Yên, Tiểu Hổ và Trứng Gà dọn dẹp chiến trường, bọn còn lại đều lăn ra ngủ cả rồi.
Cố Ngữ Yên nhìn không gian huyễn tưởng đã được mở rộng, có sông suối, đồi núi, căn nhà gỗ đã biến thành một biệt phủ tầm trung, mặc dù không rộng lớn bằng Huyền Vương phủ nhưng cũng không nhỏ.
Cố Ngữ Yên trong lòng nảy sinh ý tưởng, muốn biến nơi này thì khu nghỉ dưỡng.
Lát sau, khi vừa rời khỏi không gian huyễn tưởng Cố Ngữ Yên đi đến một tiệm chuyên làm đồ gỗ, vật dụng bày trí.
Nàng đưa bản vẽ cho những người thợ ở đó xem, đa phần là bàn ghế, xích đu, cầu trượt…bàn bạc xong xuôi hẹn ngày giao hàng.
Cố Ngữ Yên lại đi đến chợ linh thạch, nàng mua rất nhiều linh thạch hệ hỏa, mục đích là muốn mang về không gian huyễn tưởng làm suối nước nóng.
Chuyện tạo thành con suối thì rất đơn giản, bọn Trứng Gà chỉ cần búng tay là có thể làm được, không gian huyễn tưởng dù sao cũng do bọn nó cai quản.
Cố Ngữ Yên chỉ cần gom thật nhiều hỏa linh thạch chuyển đến cho Tiểu Nấm là xong.
Về phần bày trí Tiểu Phượng đã xung phong giành phần làm, hơn nữa còn có Tiểu Hổ giúp đỡ.
Túm cái ống quần lại Cố Ngữ Yên chỉ cần bỏ tiền mà thôi.
Buổi học chiều kết thúc, Cố Ngữ Yên nhìn Mộc Nhiên.
-“Mộc Nhiên, ngươi đã vào Bích Lâm Sơn bao giờ chưa?”
-“Rồi, mỗi năm có buổi rèn luyện theo tiểu đội đệ tử Thiên Trung viện đều vào đó trải nghiệm thực chiến.
Mà Yên Yên sao ngươi lại hỏi chuyện này?”
-“Không có gì, ta nghe hai biểu huynh nói, tò mò nên hỏi thôi.”
-“Đệ tử tinh anh thì vào rừng Bích Lâm Sơn rất thường xuyên, hơn nữa còn tiến vào rất sâu.
Có điều…” – Mộc Nhiên tỏ vẻ thần bí.
Cố Ngữ Yên nhướng mày, chống cằm chờ đợi.
Mộc Nhiên kéo ghé ngồi đối diện Cố Ngữ Yên vẻ mặt nguy hiểm.
-“Yên Yên, đệ tử tiến vào Bích Lâm Sơn chỉ được đi vào lối phía Đông và phía Nam.
Phía Bắc là khu vực vách đá, vực núi căn bản không thể tiến vào.
Nhưng còn phía Tây…” – Mộc Nhiên đột nhiên trầm mặt, giọng nói u ám huyền bí.
-“Yên Yên khu vực phía Tây, tuyệt đối không được đi vào, nơi đó…có…ma.”
Nói đến đây Mộc Nhiên bất ngờ nhoài người, trợn mắt le lưỡi.
Cố Ngữ Yên phì cười.
-“Mộc Nhiên ta thấy ngươi so với ma càng dọa người hơn.”
Hai người luyên thuyên thêm vài câu thì mỗi người về mỗi phòng.
Màn đêm buông xuống, canh hai đã điểm ( từ 21 giờ đến 23 giờ đêm.)
Phía Tây rừng Bích Lâm Sơn, hai bóng đen vụt qua, thoắt cái đã biến mất giữa màn đêm tối tăm.
Gió hiu hắt thổi, tiếng lá cây xào xạc hòa lẫn với tiếng gió, trong không gian tĩnh lặng tạo nên những âm thanh xì xầm như thể có rất nhiều người đang rì rầm trò chuyện.
Trên những tàn cây âm u, đôi mắt sáng quắc của cú đêm lấp ló ẩn hiện, không gian quỷ dị đến choáng ngợp.
Tiếng bước chân dẫm trên lá, mùi hôi thối xộc vào mũi, khiến người ta rùng mình đây là mùi tử khí, mùi xác chết thối rửa.
Từ phía xa xa, đột nhiên xuất hiện những đóm lửa lập lòe, lập lòe, thoắt ẩn thoắt hiện.
Càng tiến vào sâu bên trong, mùi hôi thối càng bốc lên nồng đậm.
Lần lượt có những bóng trắng xuất hiện, dưới đất mơ hồ nhìn thấy được những vệt đen đỏ kéo dài, tựa như là máu đã và đang khô.
-“Rắc.”
Tiếng nhánh cây khô bị đạp gãy.
-“A.”
Âm thanh vừa phát ra đến cửa miệng, một bàn tay đột nhiên từ phía sau xuất hiện, che kín miệng nàng, cổ họng lúc này đã nghẹn ứ chỉ có thể phát ra tiếng ú ớ vô nghĩa.
Lông tóc toàn thân dựng đứng, sống lưng bất giác lạnh toát, nàng cảm nhận được thứ phía sau đang từng chút từng chút, ghé sát người nàng, trái tim như muốn ngừng đập, nếu có thể nó sẽ nhảy ra ngoài bỏ chạy.
Một giọng nói vang lên sát bên tai.
-“La cái gì mà la, còn chưa thấy đủ kịch tính hả?”
Mọi người vote xem ba huynh đệ Cửu Thiên, ai cute nhất???
Lão Đại - Trứng Gà
Lão Nhị - Tiểu Hành.
Em Út - Tiểu Nấm.