Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Thiên Tôn Bất Bại - Quân Tường
  3. Thiên Tôn Bất Bại (Full) - Chương 141
Trước /174 Sau

Thiên Tôn Bất Bại - Quân Tường

Thiên Tôn Bất Bại (Full) - Chương 141

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Quân Tường vội nhìn Tiểu Đao.

Sắc mặt Tiếu Đao tiều tụy, da dẻ vàng ệch.

Mở to hai mắt, khi nhìn thấy Quân Tường anh ta liền trở nên kích động.

Nước mắt nóng hổi bắt đầu chảy xuống.

Khóe miệng vài lần mấp máy, nhưng chỉ phát ra được mấy tiếng ô ô a a, nói không thành lời.

“Tiểu Đao, đừng vội, sức khỏe của cậu cần hồi phục từng chút một”.

“Nhất định phải thả lỏng ra, bình tĩnh lại thì mới nhanh hồi phục được”.

Dù sao Tiểu Đao cũng bị trúng độc, lại cộng thêm nằm trên giường suốt một thời gian dài.

Nên dẫn đến rất nhiều chức năng trên cơ thể đã bị thoái hóa.

Bàn tay nắm chặt lấy Quân Tường, Tiểu Đao không ngừng rơi nước mắt.

Trước đó Tiểu Đao vẫn có ý thức.

Từng câu từng chữ mà Thượng Khả và tên cao kều nói anh ta đều nghe rõ mồn một bên tai.

Đau đớn như đứt từng khúc ruột.

Người anh ta thích bao nhiêu năm trời, người vợ đầu ấp tay gối cùng sống với nhau.

Thế mà lại nhẫn tâm hạ

độc.

Muốn hại chết anh ta.

Trong lòng Tiểu Đao đã tuyệt vọng đến tột cùng.

Nếu như không phải Quân Tường xuất hiện thì Trần Tiểu Đao chỉ còn một con đường chết.

“Tâm khoảng trên dưới một tuần là cậu có thể hồi phục lại hoạt động, đến lúc đó tôi đưa cậu đi báo thù”.

Tiểu Ú đứng bên cạnh cũng xúc động nói.

“Tiểu Đao, cậu yên tâm đi, một tuần này cần bù đắp cho cậu những gì tôi đều sẽ làm! Bảo đảm có thể bù đắp cho

cậu .

Tiểu Đao nhìn Tiểu ú, mặc dù không nói được ra lời, nhưng nước mắt vẫn không ngừng tuôn ra.

“Kỳ tích, đúng là kỳ tích…”, viện phó đứng bên cạnh nhìn Tiểu Đao.

Vội vàng quay lại nói với cô y tá bên cạnh: “Mau đi gọi người làm kiếm tra tống thể cho anh ta”.

Quân Tường gật đầu nói: “Tổng thể, đặc biệt là não bộ, đều cần kiểm tra một lượt”.

“Ngoài ra nhất định vẫn phải tiếp tục dùng thuốc giải độc trước đó”.

Viện phó quay lại nhìn Quân Tường, ánh mắt như bừng tỉnh.

Gật đầu nói: “Nhất định làm theo lời cậu dặn”.

Quân Tường gật đầu, sau đó nắm tay Tiểu Đao rồi nói chuyện với Tiểu Đao thêm một lúc nữa.

Mặc dù chưa nói được nhưng tinh thần của Tiểu Đao rõ ràng đã tốt hơn vừa nãy nhiều roi.

Sự xuất hiện của Quân Tường khiến anh ta đặc biệt an tâm.

“Tiểu Ú à, tôi vẫn còn có việc, ngày mai hoặc ngày kia mới tới được, mấy ngày này cậu ở lại chăm sóc Tiểu Đao nhé”.

Tiểu Ú nghe Quân Tường nói vậy, vội vàng gật đầu: “Vâng, anh Tường, anh mau đi làm việc đi, ở đây có em rồi, lát nữa em sẽ báo tin Tiểu Đao tỉnh lại cho bọn họ”.

Quân Tường gật đầu, rồi quay lại nói với Tiểu Đao:

“Không cần lo lắng, có tôi ở đây, đôi gian phu dâm phụ kia không chạy được đâu”.

“Đợi cậu khỏe lại tôi sẽ dẫn cậu đi báo thù!”

Tiểu Đao gật đầu, dõi mắt nhìn theo Quân Tường rời đi.

Quân Tường đi một mình trong bệnh viện, xung quanh đều là những gương mặt đau khổ sầu não của bệnh nhân hoặc người nhà bệnh nhân.

Tất cả chúng sinh đều đang đau khổ.

Quân Tường nhớ đến những người bạn thuở nhỏ của mình.

Cuộc sống của đám bạn thuở nhỏ này cũng đều không được như ý.

Tất cả đều ở tầng lớp thấp nhất trong xã hội, cuộc sống từ lâu đã giày vò họ đến mức chết lặng.

Nghĩ đến đây, Quân Tường liền rút điện thoại ra gọi cho Trần Nộ.

“Chiến tôn”.

“Tìm một khách sạn có quy mô vừa tầm chuyển nhượng qua đây, tôi có việc cần dùng”.

“Tuân lệnh”.

Quân Tường vừa đi ra khỏi cổng bệnh viện thì nhìn thấy một cô gái nhỏ vội vội vàng vàng chạy tới.

Vừa nhìn thấy Quân Tường, ánh mắt liền sáng lên, lập tức chạy về phía Quân Tường.

“Anh ơi cứu em với!”

Quảng cáo
Trước /174 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Giữa Vạn Nhân Thiên Hạ Chỉ Yêu Độc Mình Em!

Copyright © 2022 - MTruyện.net