Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Thiên Tôn Bất Bại - Quân Tường
  3. Thiên Tôn Bất Bại (Full) - Chương 162
Trước /174 Sau

Thiên Tôn Bất Bại - Quân Tường

Thiên Tôn Bất Bại (Full) - Chương 162

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Trần Nộ cũng không nương tay, vung tay lên…

Chu Xuyên đau đến nỗi mặt mày nhăn nhó.

Những vị khách có mặt ở đây đều thấy ớn lạnh.

Mặc dù Chu Xuyên không phải nhân vật lớn nhưng cũng coi như có máu mặt ở thành phố Giang Dương. Đi đến đâu người khác cũng phải nể mặt vài phần.

Nhưng sao hôm nay lại như con lợn chết bị người ta đè xuống đất vậy.

Mọi người ngẩng đầu nhìn ánh mắt của Quân Tường thì càng có chút kinh hãi và kiêng kị.

Còn Chu Xuyên mất liền hai ngón tay nên khi thấy Trần Nộ vẫn giơ dao lên thì lập tức nói:

(IT« • _ r* « £ • _ r • II

Tôi nói, tôi nói….

Quân Tường ngẩng đầu lên nhìn.

“Năm đó tôi trẻ tuổi thiếu hiểu biết, có ý với cô gái đó…”.

,êV vậy đã sai người đến cướp cô ấy. Nhưng thật không ngờ, cô gái đó quá cứng rắn”.

“Cô ấy cướp con dao lại rồi chạy đi!”

“Vậy cô ấy đâu?”, giọng nói của Quân Tường càng lạnh lùng hơn.

“Tôi không biết… Tôi cử ra mấy người nhưng đều không đuổi được”.

Quân Tường nheo mắt lại, trong ánh mắt đều là sát khí.

“Cô ấy không sao cả… Bởi vì nửa tháng sau, người của tôi nhìn thấy cô ấy ở ga tàu nhưng vẫn để cô ấy chạy thoát…”.

Sát khí trong mắt Quân Tường càng rõ hơn.

“Vậy có nghĩa là, trước tiên là các người định bẳt cô ấy, sau khi đế cô ấy chạy thoát rồi lại điều tra nửa tháng lại đuổi bắt nhưng vẫn để cô ấy chạy thoát”, Quân Tường thở dài nói tiếp: “Trần Nộ! Tim tất cả những người có liên quan đến vụ năm đó, điều tra từng chút một”.

Anh lại nhìn về phía Chu Xuyên rồi khoát tay nói: “Điều tra nếu như phát hiện người nhà họ Chu có hành vi vi phạm nào thì xử lý hết, không để lại một ai”.

Quân Tường dường như mất đi toàn bộ sức lực, thất thần đi ra khỏi nhà họ Chu, không ngừng lẩm bẩm: “Khương Hân… Em đi đâu rồi?”

vốn tưởng rằng lần này nhất định tìm được tung tích của Khương Hân.

Nhưng… Lại công cốc!

Trong lòng Quân Tường thấy hụt hẫng khó tả!

Mặc dù Quân Tường có quyền thế ngút trời nhưng Võ Quốc rộng lớn như vậy, muốn tìm một người thì có khác nào mò kim đáy biển.

Quân Tường lắc đầu thở dài.

Nghĩ đến những ngày tháng Khương Hân phiêu bạt chạy trốn khỏi Giang Dương mà trong lòng anh đau như dao cắt.

Một người phụ nữ kiêu ngạo như vậy nhưng lại phải trốn chui trốn lủi đế sinh Tiểu Khương Quân.

Để tránh bị bạn thân hại, thậm chí cô ấy còn không được ở cữ mà đã phải rời khỏi thành phố Thiên Nam.

Vậy mà ở thành phố Giang Dương cũng bị người ta nhắm đến.

Quân Tường nghĩ đến mà thật sự thấy đau lòng.

Anh chậm rãi đi ra khỏi nhà họ Chu rồi đi trên đường phố, vẻ mặt âm trầm.

Không biết Doanh Tiêu xuất hiện ở phía sau Quân Tường từ lúc nào.

Có lẽ anh ta đã lặng lẽ đi theo Quân Tường từ lâu.

Quảng cáo
Trước /174 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Tâm Can

Copyright © 2022 - MTruyện.net