Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Quân Tường nhìn Thẩm Thiên, gã để đầu đinh, vẻ mặt kiểu lấy lòng.
“Thưa anh! Đây là một chục triệu tệ mà nhà họ Thẩm chúng tôi đã chuẩn bị”.
Quân Tường nhìn Thẩm Thiên một cái, xem ra tên này cũng biết cách ứng xử đấy.
Thẩm Thiên lại lấy ra một chiếc hòm, nói: “Đây là hai tay của quản gia, còn người thì nhà họ Thẩm đã xử lý rồi”.
Thấm Thiên ngẩng đầu lên, nói với vẻ mặt lấy lòng: “Mong anh đừng trách nhà họ Thẩm nữa .
Quân Tường ngẩng đầu lên nhìn Thấm Thiên.
Thoạt nhìn biểu cảm thì như lấy lòng nhưng trong ánh mắt vẫn có chút nham hiểm, là kẻ không đáng tin.
“Nhìn thấy mặt anh là thấy ngán rồi. Cút đi!”, Quân Tường nói.
Nụ cười lấy lòng trẽn khuôn mặt Thấm Thiên vẫn không giảm bớt, nói: “Vâng, vâng!”
Nói xong, gã lập tức quay về xe rồi biến mất.
Quân Tường nhìn đèn xe biến mất mà lắc đầu, nói: “Nhà họ Thẩm cũng thú vị đấy”.
“Cậu chủ! Chúng ta mất tiền công cốc như vậy sao?”, tên đi theo Thẩm Thiên xót một chục triệu tệ, vừa lái xe vừa nói với gã.
Thẩm Thiên sờ lên đầu đinh của mình.
“Khi thực lực không bằng người ta thì kể cả bị đánh cũng phải chịu. Người ta bảo quỳ cũng phải quỳ, bảo cút cũng phải cút .
“Như vậy mới có cơ hội sống sót và tiếp tục đổi đời được”.
Thẩm Thiên châm điếu xì gà, nheo mắt nói: “Không cần, không cần bao lâu nữa đâu”, gã nhìn ra bên ngoài cửa sổ xe, nói.
“Chỉ cần chúng ta liên hôn với nhà họ Hoàng thì có thể ngẩng cao đầu mà sống ở thành phố Giang Dương này rồi…”.
Quân Tường đi vào trong phòng rồi vận động một chút. Vừa rót được cốc trà thì điện thoại vang lên. Là một số điện thoại lạ!
Anh ấn nút nghe thì trong điện thoại truyền lại giọng nói của Diệp Chỉ: “Sư phụ! Tôi đang ở thành phố Giang Dương… Tôi lại bị bệnh rồi”.
Giọng nói của Diệp Chỉ vô cùng yếu ớt, cảm giác rất khó chịu.
“Gửi tôi địa chỉ!”
Sau đó Diệp Chỉ nói ra chỗ mình đang ở.
“Đợi tôi!”, Quân Tường cúp điện thoại rồi đi ra bên ngoài.
Bệnh đó của Diệp Chỉ lúc đau thì đúng là nguy hiếm đến tính mạng!
Thư viện thành phố Giang Dương.
Các học sinh đứng xem đều trở nên hoảng loạn.
“Không hay rồi, Diệp Chỉ ngất rồi”.
“Xe cứu thương? Hiện trường không có xe cứu thương!”
“Sao còn quay nữa?”
“Mau đến cứu người!’
Đây vốn là một chương trình hàng đầu mời các ngôi sao đang hot đến tham dự.
Hôm nay là kỳ sinh lý của Diệp Chỉ.
Lại thêm hoạt động mạnh nên giờ cô ta đau đến mức nằm ra đất.
Bởi vì đau mà cả người co quắp.