Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
- Trần Lạc, ngươi làm gì? Chờ ta chút!
Từ lúc tỉnh dậy từ hôn mê Bạch Kiếm luôn do dự có nên nói cho Trần Lạc biết không? Tuy Bạch Kiếm quen Trần Lạc không lâu nhưng biết một chút tính tình của hắn, gã biết hắn và Vương Khắc lão sư có quan hệ thế nào. Bạch Kiếm sợ kể chuyện ra Trần Lạc sẽ tức giận mất hết lý trí đi tìm Lý Nguyên báo thù, vì vậy gã không dám nói với hắn. Hôm nay đi Thiên Khải trang viên không phải Bạch Kiếm tìm Trần Lạc vì gã không biết tiệc mừng công tổ chức tại đây. Bạch Kiếm nghe bên ngoài ồn ào nên tò mò đi xem thử, ai ngờ mới tới đã gặp Trần Lạc, gã đành kể ra sự thật.
Vốn Bạch Kiếm lo lắng Trần Lạc giận dữ tìm Lý Nguyên chấp sự tính sổ, đang định bàn bạc với hắn là chờ vết thương của gã lành rồi hai người cùng hành động. Bạch Kiếm chưa mở miệng Trần Lạc đã đi, gã sốt ruột cuống quýt chạy theo nhưng đã không thấy bóng dáng Trần Lạc đâu.
Bỗng có hai bóng người xuất hiện, là Tiết Thường Uyển, Lạc Anh. Hai thiếu nữ ngạc nhiên nhìn Bạch Kiếm.
- Bạch Kiếm, sao ngươi...
- Bạch Kiếm vịn vách tường, thở dốc, suy yếu nói:
- Các người có thấy Trần Lạc không?
Tiết Thường Uyển nghi hoặc hỏi:
- Trần Lạc? Chúng ta đang tìm hắn, không lẽ hắn không tìm ngươi?
- Hắn đến, nhưng vừa đi, ta nghĩ... Nghĩ hắn tìm Lý Nguyên. Tiết... Tiết Thường Uyển, mau... mau cản hắn lại.
Tiết Thường Uyển, Lạc Anh mặt cứng đơ, không tin nổi Trần Lạc thật sự đi tìm Lý Nguyên chấp sự. Tình huống khẩn cấp không kịp nghĩ nhiều, Lạc Anh, Tiết Thường Uyển nhanh chóng quay về.
- Trần phú ông có xúc động đến nỗi này không?
Chân mày Lạc Anh nhíu chặt nói:
- Tuy hắn ngưng tụ vô thượng thuần dương đại nhật linh nguyên nhưng dù sao chỉ mới ngưng tụ chưa được vài ngày, có vận chuyển bình thường được không còn chưa biết. Lý Nguyên chấp sự tuy chỉ là một vu sư trung cấp nhưng dù gì ngừng ở cảnh giới này mấy chục năm, dù một linh nguyên không có thuộc tính gì nhưng chắc chắn dồi dào, cường đại rất đáng sợ. Trần Lạc không phải là đối thủ của hắn!
Khuôn mặt Tiết Thường Uyển tràn ngập lo âu nói:
- Chúng ta phải ngăn Trần Lạc lại cho bằng dược, tuyệt đối không để hắn hành động. Nơi đó đang tổ chức tiệc mừng, nếu Trần Lạc làm gì thì không tưởng tượng nổi hậu quả.
Đầu óc Lạc Anh xoay nhanh, gật đầu, nói:
- Đúng vậy! Tạm không nói đến Trần phú ông có phải là đối thủ của Lý Nguyên không, trong bữa tiệc có mặt các đại nhân vật nổi tiếng, có uy tín danh dự trong Kim Thủy Vực các ngươi. Nếu Trần phú ông thật sự hành động là phá hoại bữa tiệc, nghĩa là hắn không để các đại nhân vật Kim Thủy Vực vào mắt.
- Nếu chỉ là đám người điện nghị sự Kim Thủy Vực thì phụ thân của ta còn có thể áp chế chuyện này được, nhưng vương tử điện hạ cũng có mặt.
- Chết tiệt! Sao ta quên mất vương tử điện hạ? Hắn có thân phận tôn quý, đại biểu cho hoàng uy Thánh thành. Đánh nhau trước mặt vương tử điện hạ là bất kính với Thánh thành, nếu vương tử điện hạ trách tội thì mười Trần Lạc cũng không đủ giết.
Nghĩ đến đây mặt Lạc Anh trắng bệch, khó tin hỏi:
- Trần phú ông sẽ không ngốc như vậy đi?
Tiết Thường Uyển lắc đầu, nàng cũng không biết.
Thiên Khải trang viên, tiệc mừng công.
Khi Lãnh Cốc làm lộ ra những hành động của Lý Nguyên chấp sự thì mọi người chửi mắng gã âm hiểm, đê tiện, tàn hại đồng nghiệp. Lý Nguyên chấp sự chết không thừa nhận, vì gã biết nếu thừa nhận sẽ có hậu quả là cái chết. Tiểu La Thiên học viện sẽ không tha cho Lý Nguyên chấp sự, điện nghị sự Kim Thủy Vực cũng sẽ không, vương tử điện hạ quyết không buông tha gã. Người điện nghị sự đang bàn bạc xử lý Lý Nguyên chấp sự như thế nào, Tiết Vân Sơn vực chủ đại nhân hỏi ý vương tử điện hạ. Vương tử điện hạ biểu thị nơi này là Kim Thủy Vực nên đương nhiên tùy Tiết vực chủ quyết định.
Tiết vực chủ vung tay lên, quát to:
- Người đâu, bắt Lý Nguyên lại áp giải vào tù, ba ngày sau công khai xét xử!
Trong bữa tiệc mừng công có nhiều Quang Minh Thủ Vệ. Tiết vực chủ vừa dứt lời liền có bốn Quang Minh Thủ Vệ đứng ra, một Quang Minh Thủ Vệ lấy một sợi xích trói Lý Nguyên chấp sự lại. Sợi xích bắn ra tia điện, mọi người biết đó là bảo khí thuộc về Quang Minh Thủ Vệ, 'Quang minh tỏa liên'. Hễ bị thứ này trói lại linh hải thì mặc cho ngươi có tu vi cao đến đâu, linh lực cường đại cỡ nào, linh hải đã bị khóa không thi triển được gì.
Không biết là ai kêu lên tên Trần Lạc, mọi người nhìn theo hướng phát ra thanh âm.
Quả nhiên một thiếu niên từ xa đến gần. Thiếu niên mặc áo lam, thân hình gầy gò, khuôn mặt đẹp trai hơi giống con gái, biểu tình lạnh lùng, hờ hững, đôi mắt sâu thẳm tựa hồ nước. Trần Lạc chậm rãi bước đến, hắn cho người cảm giác rất lạ, như mặt trời trên cao bỗng nhiên bị che lấp, bóng tối buông xuống. Giờ phút này trời sao trong lành nhưng mọi người cảm giác bị bóng tối phủ trùm.
Trông thấy Trần Lạc thì Vũ Hóa Phi thẫn thờ, mọi nỗi nhục nhã ùa về. Lòng Vũ Hóa Phi đã bình tĩnh nay lại điên cuồng.
Vũ Hóa Phi chạy tới trước mặt vương tử điện hạ, gã hành lễ nói:
- Xin điện hạ hãy cho ta một cơ hội, ta nhất định sẽ chứng minh ta mạnh hơn Trần Lạc!
Lòng tự tôn, kiêu hãnh mãnh liệt khiến Vũ Hóa Phi sốt ruột muốn chứng tỏ bản thân. Bây giờ Vũ Hóa Phi chỉ có một suy nghĩ, đó là đánh bại Trần Lạc, chứng minh bản thân.
Vương tử điện hạ ngồi trên ghế, trong mắt chỉ có Trần Lạc. Vương tử điện hạ nhíu mày suy nghĩ điều gì, liếc hướng Vũ Hóa Phi, gã thất vọng lắc đầu.
Vương tử điện hạ nói:
- Vũ Hóa Phi, ngươi không cần chứng minh cái gì với ta.
Lúc này một nam nhân đứng ra cầu xin vương tử điện hạ cho Vũ Hóa Phi một cơ hội, mọi người đều biết mặt nam nhân này, là phó đường trưởng Quang Minh Thủ Vệ đoàn Kim Thủy Vực, phụ thân của Vũ Hóa Phi, gia chủ Vũ gia.
Viện trưởng Úy Lam học viện bước ra xin vương tử điện hạ cho Vũ Hóa Phi một cơ hội.
Vũ Hóa Phi bị người đá xuống trong cuộc thí luyện Trung Ương học phủ làm Vũ gia, Úy Lam học viện thấy mất mặt. Khi Lãnh Cốc kể ra người đánh Vũ Hóa Phi rớt đài là một phê vật chỉ mở tử hải thì tộc nhân Vũ gia, Úy Lam học viện càng thấy nhục nhã. Bọn họ không biết Trần Lạc sử dụng thủ đoạn gì đánh rơi Vũ Hóa Phi nhưng rõ ràng là bây giờ gã đã ngưng tụ ra linh nguyên thuộc tính lôi xếp hạng bảy, còn luyện hóa một bí bảo thuộc tính lôi. Linh hải biến dị thuộc tính lôi cộng với linh nguyên thuộc tính lôi, bí bảo thuộc tính lôi. Thuộc tính lôi là lực lượng sắc bén nhất, có được một loại đã là khó mà Vũ Hóa Phi tập hợp cả ba, sức chiến đấu cao hơn trước gấp mấy lần. Vũ Hóa Phi dám năm lần bảy lượt xin vương tử điện hạ cho chiến là vì dựa vào ba loại lực lượng thuộc tính lôi của mình.
Vương tử điện hạ lắc đầu, nói:
- Ta đã bảo là ngươi không phải là đối thủ của hắn, sao các ngươi cứ...