Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Trần Lạc lắc đầu, lười nghĩ nhiều, giở sách ra xem thật giả. Trận pháp là thứ rất thâm ảo, huyền diệu, gì mà trận pháp chúc phúc, trận pháp gia cố, trận pháp nguèn rủa, trận pháp công kích, trận pháp thủ hộ, rất nhiều chủng loại. Nhiều trận sư chuyên môn một loại, Trần Lạc thì khác, hắn thấy gì học cái đó. Cứ có trận pháp là Trần Lạc ngứa tay nghiên cứu, đặc biệt kiểu lấy tinh thần lực làm kim hệ chữa trị là thứ hắn thèm từ lâu.
Trần Lạc đang đọc say sưa chợt nghe bên ngoài có tiếng nức nở. Trần Lạc khép sách lại, bước xuống giường. Trần Lạc ra khỏi phòng thấy bốn học đồ Tiểu Kim Câu học viện chật vật ngồi bệch dưới đất, áo rách rưới, mặt hằn dấu tay sâu. Đặc biệt là vương Uy, năm dấu tay đẫm máu, mặt sưng phù.
- Là ai đánh?
Vương Uy bụm mặt, rên rỉ khóc, thấy Trần Lạc thì càng muốn khóc. Đám người Nghiêm Tu từ bên ngoài chạy về.
Nghiêm Tu nhìn Trần Lạc, nghiêm túc nói:
- Hôm nay Thiên Khải tửu lâu miễn phí cho các học đồ, mọi người muốn đi ăn một bữa, khó khăn lắm chiếm được chỗ ngồi. Người Trục Lộc học viện nói chúng ta giành chỗ của bọn họ, nhóm vương Uy lý luận với người Trục Lộc học viện. Người Trục Lộc học viện hành hung đám vương Uy, nhưng Ngưu Manh đã chạy qua rồi, chúng ta chờ xem chút nữa hắn nói sao.
Trần Lạc chửi thề:
- Tổ cha nhà nó!
Trần Lạc định đi ngay, Nghiêm Tu vội cản lại.
Nghiêm Tu nói:
- Trần Lạc, ngươi không thể xúc động. Lúc đến Ngưu Manh cố ý dặn đừng nói cho ngươi biết là vì sợ ngươi xúc động. Chỗ này là Vực Đô, không phải Trường Tín thành chúng ta, không thể gây chuyện.
- Lão Nghiêm, chúng ta không gây chuyện, nhưng chuyện đến cũng không thể sợ. Ngươi hãy xem đám khốn kiếp kia đánh vương Uy ra hình dạng gì? Bố tiên sư cha nhà nó đi, vương Uy! Hôm nay bọn chúng đánh ngươi mấy tát thì Trần Lạc ta sẽ lấy lại gấp mười lần cho ngươi!
Trần Lạc kéo vương Uy chạy đi, Nghiêm Tu muốn ngăn cản.
Trần Lạc tức giận quát:
- Lão Nghiêm, đừng ngăn ta nữa, nếu không ta sẽ trở mặt!
Tại Vực Đô, Thiên Khải tửu lâu mới khai trương không lâu, có năm ngày. Theo thông lệ thì tất cả chi nhánh Thiên Khải các như trang viên, tửu lâu mười ngày đầu khai trương sẽ chiêu đãi miễn phí, nhưng mỗi ngày đãi nhóm người khác nhau. Ví dụ ngày đầu tiên chỉ miễn phí với Quang Minh Thủ Vệ đoàn, ngày thứ hai chỉ miễn phí với học viện, lão sư, ngày thứ ba chỉ miễn phí với vinh diệu giả, hôm nay là ngày miễn phí cho học đồ.
Tuy lúc này không phải giờ ăn cơm nhưng ba tầng tửu lâu đông kín người, rất nhiều người xếp hàng chờ bên ngoài, có thể nói là một ghế khó kiếm.
Trong đại sảnh lầu hai, hai mươi ba cái bàn ngồi đầy người. Chiếc bàn gần cửa sổ là hấp dẫn chú ý nhất, tất nhiên không phải cái bàn hấp dẫn mà là người ngồi tại đó. Vũ Hóa Phi, Tiết Thường Uyển, Mộ Hạo nhóm thứ nhất thi đấu lần này, còn có ba ngựa ô nhóm thứ hai Đinh Tử Hiên, Diệp Thanh, Bạch Kiếm.
Áo trắng hơn tuyết, thanh tú tuyệt vời, tựa tiên nữ lạc xuống trần gian. Tiết Thường Uyển nhìn bàn ăn món ngon vật lạ nhưng không thèm ăn. Gần đây tâm tình của Tiết Thường Uyển rất tệ, đầu tiên là bị Tiêu Du Tử đả kích mạnh, lòng tự tin tan nát. Sau này là Trần Lạc có linh hồn quái dị, Tiết Thường Uyển thắc mắc, rối rắm. Tiết Thường Uyển vốn không thích dự mấy bữa tiệc thế này, nhưng nhiều học đệ, học muội trong Úy Lam học viện mời nên nàng phải đi.
Vốn nói chuyện với các học đệ, học muội cũng tốt, nhưng Tiết Thường Uyển đến Thiên Khải tửu lâu vì không đủ chỗ ngồi, mỗi người xé lẻ ra. Chia tới chia lui cuối cùng Tiết Thường Uyển ngồi chung với bốn học đồ Tiểu La Thiên học viện, nàng không ghét nhưng cũng không thích bọn họ. Nếu là bình thường có lẽ Tiết Thường Uyển còn trao đổi một chút, nhưng bây giờ nàng không có tâm tình lá mặt lá trái.
- Bởi vì chuyến đi Tiểu Phật linh Giới, xem Thiên Ngộ Bia mở ngộ tính, lại được mưa vân linh ôn nhuận, linh hồn tăng mạnh, thật khiến người hâm mộ.
Vũ Hóa Phi phẩy quạt, biểu tình thản nhiên, khóe môi treo nụ cười. Ngoài miệng Vũ Hóa Phi nói hâm mộ nhưng biểu tình không có vẻ là vậy, không một chút nào.
- A! Chẳng qua là may mắn.
Con người Mộ Hạo khá sắc bén, giọng nói đầy kiêu ngạo:
- Lần này chúng ta đi Tiểu Phật linh Giới không ngờ sẽ được mưa vân linh ôn nhuận, nói đến may mắn thìthua xa Vũ Hóa Phi ngươi đây.
Vũ Hóa Phi buồn cười, lắc đầu:
- Ha ha.
Vũ Hóa Phi bất đắc dĩ nói:
- Mộ Hạo ơi Mộ Hạo, sao ngươi cứ thích chĩa mũi nhọn vào ta?
- Ta không hề.
Mộ Hạo liếc trộm Tiết Thường Uyển, thấy biểu tình nàng buồn bã thì quan tâm hỏi:
- Thường Uyển tiểu thư có tâm sự sao?
Tiết Thường Uyển là nữ thần trong lòng nhiều người, Mộ Hạo cũng nằm trong số dó. Có lẽ người khác ngại chênh lệch, ngại Vũ Hóa Phi nên không dám theo đuổi Tiết Thường Uyển nhưng Mộ Hạo thì dám. Mộ Hạo có thực lực, gã không sợ Vũ Hóa Phi.
Tiết Thường Uyển cười cười, lắc đầu.
Mộ Hạo định gắp đồ ăn cho Tiết Thường Uyển nhưng bị nàng từ chối:
- Đa tạ, không cần, ta không đói.
Vũ Hóa Phi thấy vậy lắc đầu, mỉm cười, đang cười Mộ Hạo không có ánh mắt. Vũ Hóa Phi nhìn thấu Tiết Thường Uyển có tâm sự, biết nàng sẽ không ăn đồ ai gắp cho, nếu không thì đã chẳng đến lượt Mộ Hạo.
- Này Vũ công tử, hội triển lãm Thiên Khải các ngày mai công tử cũng nhận được lờim ời đúng không?
Người hỏi là Diệp Thanh, nàng không thích ngồi chung với Tiết Thường Uyển, càng ghét tất cả vây quanh Tiết Thường Uyển. Ở trong lòng Diệp Thanh thì tiêu điểm hôm nay nên thuộc về nàng, Diệp Thanh không cho phép bất cứ ai cướp đi, Tiết Thường Uyển cũng không thể.
Vũ Hóa Phi gật đầu, nói:
- Ta có được mời.
Diệp Thanh đắc ý nói:
- Hì hì, nghe nói lần này Thiên Khải các chỉ mời chúng ta.
Vũ Hóa Phi khó hiểu hỏi:
- Chúng ta?
- Thì là chúng ta, bốn ngôi sao lớn các ngươi, ba ngôi sao mới chúng ta, còn có nhóm Trịnh Khải Trạch.
Bốn ngôi sao lớn tất nhiên là Vũ Hóa Phi, Tiết Thường Uyển, Mộ Hạo, Triển Phi. Ba ngôi sao mới là Diệp Thanh, Bạch Kiếm, Đinh Tử Hiên. Diệp Thanh rất hưởng thụ danh hiệu đầy vinh dự này, tuy nhiên nàng thích không có nghĩa là người khác thích. Vũ Hóa Phi lắc đầu, im lặng.
- Nghe nói lần này Thiên Khải các sẽ triển lãm linh bảo Huyền Cổ đại sư luyện chế, thật khiến người mong đợi.
Nếu Tiết Thường Uyển là nữ thần trong lòng nam nhân thì Vũ Hóa Phi là nam thần của các nữ nhân. Diệp Thanh rất tôn sùng Vũ Hóa Phi, luôn như vậy. Dù bây giờ Diệp Thanh đã thân với Đinh Tử Hiên đến nỗi xưng sư huynh gọi sư muội nhưng nàng không che giấu lòng ngưỡng mộ Vũ Hóa Phi.
- Đúng là làm người ta mong chờ, đặc biệt là Huyền Cổ đại sư. Lão nhân ia luyện chế linh bảo toàn là báu vật linh hồn, nếu được một cái thì sẽ có ích rất lớn cho linh hồn.
Diệp Thanh hỏi dồn:
- Hóa Phi công tử biết tin tức bên trong sao? Công tử có biết Thiên Khải các sẽ triển lãm báu vật linh hồn nào của Huyền Cổ đại sư không?
Vũ Hóa Phi lắc đầu ý bảo không biết