Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Mấy tên đàn em nghe xong đều sửng sốt, bọn họ không ngờ Lý Phàm lại hống hách như thế, ai cũng nghiến chặt răng, nếu không trừng trị anh, có lẽ anh sẽ coi trời bằng vung.
Nghĩ đến đây mấy tên đàn em đều nghiến răng nghiến lợi, sắc mặt trở nên lạnh lẽo.
Lý Phàm chẳng hề sợ hãi, anh ngoắc tay, nói với đám người đó: “Nếu mấy người muốn ra tay thì cứ việc tới đây.”
Đám đàn em như nghe thấy câu chuyện buồn cười nhất thế giới, bọn họ không biết Lý Phàm lấy đâu ra can đảm, mà dám hống hách với họ.
Bọn họ kết luận rằng Lý Phàm không biết tự lượng sức mình, nên siết chặt nắm đấm phát ra tiếng răng rắc.
Lý Phàm thấy thế thì mỉm cười không nói gì.
Chỉ trong chốc lát, đám đàn em đó đều bị Lý Phàm đánh đến mức nằm la liệt dưới sàn.
Mấy cô chủ đều trợn tròn mắt, bọn họ đều nghe nói chồng Cố Họa Y là tên ở rể ăn hại nổi tiếng nhất Hán Thành, chẳng hề có tác dụng gì, sao lại đánh nhau giỏi như thế?
Đám đàn ông cao lớn như nhìn thấy quái vật, bọn họ tưởng thể trạng Lý Phàm yếu ớt, ai dè lại đánh giỏi như thế, nếu không tận mắt chứng kiến, bọn họ không dám tin đây là sự thật.
Mấy người đàn ông cao lớn đều sửng sốt, nghĩ mãi không ra.
Sau khi nhìn thấy Lý Phàm, bọn họ đều hoảng loạn, vội lùi về sau mấy bước, không dám hành động gì nữa.
Giờ Lý Phàm mới quay đầu nhìn đám cô chủ, sau khi cảm nhận được ánh mắt của anh, bọn họ đều chột dạ dời mắt đi chỗ khác, vì ánh mắt của Lý Phàm làm trong lòng bọn họ cực kỳ khó chịu.
Lý Phàm gai mắt nhất là đám cô chủ này đi tới đâu nói kháy tới đó.
Một cô chủ ở trong đó chế giễu: “Cố Họa Y, không ngờ ông chồng vô dụng này của cô cũng có chút tác dụng đấy.”
Đúng lúc này, một người đàn ông đi vào, anh ta ăn mặc rất sang trọng, vừa nhìn đã biết là người có địa vị.
“Doanh Nhi.” Người đàn ông ngọt ngào gọi cô chủ nhà giàu kia.
Cô chủ được gọi là Doanh Nhi kia chạy tới, rất tự nhiên ôm chầm lấy người đàn ông.
“Anh tới thật đúng lúc, em đang bị người khác bắt nạt đây này.” Cô chủ tên Doanh Nhi đó bắt đầu tỏ vẻ đáng thương một cách thuần thục.
“Cái gì, là ai mà lại to gan như thế, dám bắt nạt em, xem ra anh ta chán sống rồi.” Sắc mặt người đàn ông bỗng trở nên lạnh lẽo.
Đây chính là kết quả mà cô chủ tên Doanh Nhi kia mong muốn, cô ta nở nụ cười nham hiểm nhìn Lý Phàm, rồi chỉ trích: “Là hai vợ chồng bọn họ.”
Giờ người đàn ông mới nhìn qua đó, lúc nhìn thấy Cố Họa Y, anh nhất thời động lòng, anh đã từng gặp không ít người đẹp, nhưng đây là lần đầu tiên nhìn thấy người đẹp như này.
Anh không khỏi rung động, nhưng lúc nhìn thấy Lý Phàm, sắc mặt anh lại trở nên lạnh lẽo, trong lòng rất buồn bực, sao người đẹp cực phẩm như Cố Họa Y lại ở bên Lý Phàm, chuyện này đã làm anh không thể nhìn thấu.
Nói thật, người đàn ông rất xem thường Lý Phàm, anh cho rằng anh ta không có tư cách đứng cùng Cố Họa Y.
Giờ người đàn ông bỗng kỳ lạ hỏi: “Tôi nghe nói ở Hán Thành có một tên ở rể vô dụng, liệu có phải là anh không?”
Rõ ràng câu nói này đang ám chỉ Lý Phàm..