Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Nhiếp Hải Đường nói: "Ngâm suối nước nóng á, được, nhưng mà hình như thành phố Quảng chúng ta chỉ có trang viên Nam Sơn mới có suối nước nóng tự nhiên, nhưng mà chỉ phí ở đó đắt lắm, đắt cắt cố luôn ấy"
Vương Hiếu Lê cười nói: "Ôi trời, mang theo anh người yêu dự bị hoặc bạn trai là miễn phí rồi mà? Chẳng phải đàn ông là ATM của chúng ta à, loại đàn ông không nỡ tiêu tiền cho chúng ta thì giữ lại cũng vô ích"
Trương Tình Tình lườm Vương Hiểu Lê khiến trách, đây không phải là đồng đội heo đấy chứ? Cô ta kéo Nhiếp Hải Đường nói: "Hải Đường, chắc chắn cậu không thiếu tiền.
Cậu lo cho Tần Minh chứ gì? Chúng ta bỏ tiên là được, trong tay tớ có thẻ VIP ưu đãi giảm hai mươi phần trăm, tiêu phí một đêm cũng chỉ mất tám mươi nghìn thôi, chúng ta đi đông, mỗi người góp một ít thì rẻ lắm"
Nhiếp Hải Đường nghe thế, cảm thấy chia tiền ra cũng không đắt, cô nói: "Không cần, tớ trả tiền cho hai đứa bọn tớ"
Thật ra Trương Tình Tình đã ngâm ra hiệu cho Nhiếp Hải Đường, kết quả cô vẫn muốn mang Tần Minh đi cùng, cô ta giận lãm, giận cô không biết cố gắng, sao lại thích cái tên Tần Minh giẻ rách chuyên bám váy đàn bà này chứ? Mới rôi Vương Thành Hổ khinh người quá đáng, Tần Minh sắp thành con rùa rụt đầu, cuối cùng đấm một cú thật ra là tức nước vỡ bờ thôi, hơn nữa hiệu trưởng cũng đến rồi.
Đã thế anh còn đứng ra làm chứng Vương Thành Hổ là đầu sỏ, không đếm xỉa đến việc sau này sẽ bị trả thù, quả thật là IQ thấp.
Trương Tình Tình thầm động viên bản thân: "Hải Đường à, ai bảo cậu là bạn thân của tớ chứ, chắc chắn tớ sẽ đuối tên giẻ rách bần cùng đáng ghét này đi, tớ nhất định sẽ bảo vệ cậu"
Mọi người lên lịch hẹn năm giờ chiều sau khi tan học thì xuất phát, mỗi người tự lái xe đến trang viên Nam Sơn.
Tần Minh không có ý kiến gì, anh chưa ngâm suối nước nóng bao giờ, với cả lần này đi cùng Nhiếp Hải Đường, thật ra trong lòng anh rất mong ngóng, không cần biết được đi ngâm suối nước nóng ở đâu, anh cũng đã không kiềm được lòng chờ mong.
Buổi chiều, vừa học xong, Tần Minh lập tức về ký túc xá hỏi ba anh em của mình: "Các anh em, ngắm suối nước nóng cần chú ý những gì? Có người mới tôi đi ngâm suối nước nóng"
Triệu Lập Trâu nói: "Mang quần bơi, túi chống nước cho điện thoại, ngâm xong nhớ tắm lại"
Lương Thiếu Dũng nói: "Dở à, những thứ đó đi đâu chả mua được, chú ý đừng làm gì ở suối nước nóng, trời mới biết trong suối nước nóng có con cháu của những người khác không."
Mọi người phá lên cười: "Ha ha ha, Thiếu Dũng cậu được đấy"
Tôn Chí Bằng tò mò hỏi: "Sao? Tiểu Minh, cậu tìm được người mới nhanh thế cơ à? Xem ra Trần Mục Linh mà ba đứa bọn tôi giới thiệu cho cậu không phải gu của cậu nhỉ"
Tần Minh cười gượng: "Người ta chướng mắt tôi mà, mặt nóng dán mông lạnh làm gì"
Triệu Lập Ngưu cười xấu xa: "Chưa chắc đâu, dán mông lạnh của gái xinh cũng tốt mà"
Mọi người lại cười đùa: "Đệch, Lập Ngưu mới là người hạ lưu nhất phòng chúng ta, ha ha ha"
Tần Minh mua vài món đồ, đang định xuất phát thì Bạch Ngọc Thuần bỗng gọi điện.
Giọng nói thấp thỏm của Bạch Ngọc Thuần vang lên ở đầu dây bên kia: "A lô, Tần Minh? Em, em có việc muốn nhờ anh, được không anh?"
Tần Minh hỏi: "Việc gì?"
Bạch Ngọc Thuần nói: "Em đang tham gia phỏng vấn ứng tuyển nhân viên phục vụ cho một buổi dạ tiệc, tạm thời không về được, không kịp đi ship đồ ăn tối nay, cho nên em muốn nhờ anh làm giúp em làm một tiếng, được không anh? Em phỏng vấn xong sẽ đến ngay"
Một tiếng? Tần Minh suy nghĩ, lần trước từ trường đại học lái xe đến trang viên Nam Sơn cũng mất nửa tiếng, nếu tắc đường sợ là phải tốn một tiếng đồng hồ, đến lúc đó anh đi bằng máy bay trực thăng thì sẽ đến kịp.
Thế là anh đồng ý: "Không thành vấn đề, em nói tên cửa hàng đồ ăn cho anh, anh giao hàng giúp em"
Ở một phía khác, các mỹ nữ của học viện kinh doanh đã tập trung trước cửa trường học.
Trương Tình Tình nói với hai cô gái khác: "Vương Hiểu Lê, Vương Tĩnh, hai cậu nghe cho kỹ đây, dặn dò bạn trai của các cậu nhất định phải chờ Tần Minh đến rồi hãy đi, sau đó để họ lái xe đến đây, tớ đoán Tần Minh sẽ đặt taxi đi, lúc đó bảo bạn trai các cậu phải chế giễu cậu ta ác vào, biết chưa?"
Vương Hiểu Lê làm động tác OK, nói: "Chuyện nhỏ, Chu Vũ của chúng ta là trai đẹp lắm tiên mà, khí chất ngời ngời như thế Tần Minh làm sao mà sánh được?"
Vương Tĩnh lấy bút kẻ mày từ trong túi xách đắt tiền ra, vừa trang điểm vừa nói: "Đã nói rồi mà, đó không phải là bạn trai tớ, là một trong số những bạn trai dự bị thôi, khá giàu có, hơi đần chút, ha ha"
Nhiếp Hải Đường đeo balo thể thao Nike đến, nói: "Tình Tình, cậu bảo Triệu Thác chở tớ đi với, Tần Minh nói có việc đột xuất, anh ấy sẽ đến muộn một chút"
Mấy người Trương Tình Tình đều hết sức kinh ngạc, tên giẻ rách đáng ghét này làm sao đấy? Nữ thân hẹn anh đi ngâm suối nước nóng mà lại còn đến muộn? Mạch não của anh cấu tạo kiểu gì thế? Có còn muốn tán gái không vậy? Trương Tình Tình thầm nghĩ không ổn, Tần Minh làm như thế thì chẳng phải lát nữa có thể tránh né đủ loại chế giễu và trào phúng một cách hoàn mỹ sao? Cô ta hung tợn nói: "Tên khốn lươn lẹo."
Vương Hiểu Lê nói: "Chậc, Hải Đường à, cậu gọi người khác đi.
Cái tên Tần Minh này rõ là không tôn trọng cậu, cậu hẹn cậu ta đi ngâm suối nước nóng mà cậu †a vẫn đi muộn như thế đấy"
Nhiếp Hải Đường cười nói: "Anh ấy có việc bận mà, cũng đâu còn cách nào khác, anh ấy nói nhất định sẽ đến trước sáu rưỡi."
Brrr brrr brrr, động cơ Audi A8 nổ vang, còn có một chiếc BMW 7 Series, tính ra Audi A6 sản xuất trong nước của Triệu Thác là rẻ nhất.
Trương Tình Tình không cười nổi, trước kia thấy Triệu Thác mua Audi A6 đến tán cô ta, thật ra cũng khá là đẳng cấp, nhưng không sợ hàng không tốt, chỉ sợ hàng đọ hàng, sau khi so sánh Trương Tình Tình cũng đã biết hơn thua thế nào.
Cái gì? Nhà Triệu Thác có du thuyền? Đừng nhắc đến chiếc du thuyền second-hand đấy, Trương Tình Tình ám ảnh về nó rồi.
Vương Hiểu Lê giới thiệu người theo đuổi cô ta: "Đây là Chu Vũ, anh ấy là du học sinh mới về nước, hiện nay đang là sếp tổng của công ty chứng khoán Thiên Thành.
Mọi người kinh ngạc không thôi, công ty chứng khoán Thiên Thành là công ty chứng khoán hàng đầu thành phố Quảng, anh ta còn trẻ như thế mà đã lên làm sếp tổng, quả thật khiến ta phải khâm phục.
Vương Tĩnh cũng vui vẻ giới thiệu: "Trương Hạo Vân, sinh viên xuất sắc đang học năm tư của Đại học Hý kịch bên cạnh, không chỉ thế còn là ngôi sao trong nước.
BMW 7 Series này là anh ấy tự kiếm tiền mua được đấy"
Mẹ nó, Trương Tình Tình nhìn mà hâm mộ và đố kỵ chết mất.
Bạn trai của hai đứa lắng lơ này không phải sếp tổng của công ty chứng khoán thì là ngôi sao giới giải trí, lại còn đẹp trai nữa chứ.
Quan trọng nhất chính là Chu Vũ hay Trương Hạo Vân đều là kiểu người nỗ lực kiếm tiền bằng đôi tay của mình, còn Triệu Thác trộm tiền trong nhà mua xe Audi, hơn nữa hai người họ còn đẹp trai hơn Triệu Thác, Trương Tình Tình lại càng cảm thấy thua kém.
Trương Tình Tình nói với giọng hờ hững: "Triệu Thác, mọi người cũng biết rồi"
Nhiếp Hải Đường xấu hổ nói: "Tần Minh có chút việc, chúng ta đi trước đi.
Triệu Thác, tôi ngồi xe của cậu, không ngại chứ?"
Triệu Thác phấn khởi: "Ha ha, hoa khôi Nhiếp ngồi xe của tôi đúng là vinh hạnh cho tôi.
Có điều, tôi rất tò mò cậu mời ai? Người nào may mắn được hoa khôi của trường chúng ta coi trọng thế?"
Chu Vũ cũng hết sức tò mò, anh ta hỏi: "Sao thế? Vẫn còn có ai chưa đến à? Để bạn gái chờ thế này, cậu †a sơ ý thật đấy"
Trương Hạo Vân nói: "Không sao, dù sao cũng chơi một đêm mà, chờ thêm lát nữa đi"
Nhiếp Hải Đường nói: "Không được, chúng ta xuất phát trước đi.Anh ấy nói còn bận chút việc, nhưng sẽ đến nhanh thôi.Chúng ta đi chuẩn bị sẵn chờ anh ấy đi"
Triệu Thác nổi nóng: "Cậu ta là ai mà có mặt mũi như vậy, lại còn để chúng ta đi chuẩn bị trước chờ đợi thế?"
Trương Tình Tình đang định nói chuyện, đột nhiên cô ta trông thấy một bóng người quen thuộc ở đăng trước, đang đi xe đạp, chở mười mấy hộp cơm đi vào trong trường học.
Cô ta lớn tiếng nói: "Kìa kìa kìa, đó chẳng phải là Tần Minh à?"
Mọi người thuận thế nhìn về hướng đó, quả nhiên là Tần Minh, đối phương đang đi giao đồ ăn ư? Trương Tình Tình mừng húm, rốt cuộc cũng chờ được cơ hội đến, nếu Tần Minh không có ở đây thì bạn trai cô ta sẽ là kẻ kém cỏi nhất, cô ta lao nhanh ngăn cản Tần Minh: "Cậu đứng lại cho tôi.".