Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Trên một chiếc xe Rolls Royce EWB được đặt làm riêng, Tần Minh cầm tất cả tài liệu có liên quan đến khu vực miền nam Hoa Hạ của tập đoàn Thế kỷ Hoàn vũ đã được Tổng Dĩnh sắp xếp lại.
Trong đó còn có cả thông tin cá nhân và lý lịch của Thích Vân Đông.
Sau khi Tần Minh xem qua lý lịch cá nhân, xúc động nói: "Không ngờ Thích Vân Đông lại là em trai của ba nuôi, còn làm hơn ba mươi năm từ dưới cơ sở lên, đạt được không ít thành tích, có thể nói là nhân viên tận tụy, bỏ ra rất nhiều công sức"
Tổng Dĩnh nói: "Vâng, cậu chủ.
Sau khi biết ông cụ lập di chúc mà người thừa kế không phải là con trai con gái có tiếng không có miếng, cũng không phải là vợ, không ít người trong nội bộ tập đoàn Thế kỷ Hoàn vũ đều chấn động.
Ông cụ sẽ dần dần để cho một số người biết tới sự tồn tại của cậu chủ.
Trước hết là người bên phía Hoa Hạ này."
Nửa giờ sau, chiếc Rolls Royce đã đến trang viên Nam Sơn.
Tần Minh ngồi trên xe nhìn qua, thấy trang viên Nam Sơn này là trang viên giải trí cao cấp nhất của thành phố Quảng, phong cách giống như cung điện của hoàng gia thời cổ đại, không gian yên tĩnh, không khí trong lành, bên trong lại che giấu những công trình hiện đại hóa, phía sau còn có sân quân ngựa và bãi đỗ cho máy bay trực thăng.
Trong những trường hợp bình thường, một đêm ở đây phải có giá một trăm nghìn.
Nhưng bây giờ chủ nhân đã tới, nên không thể mở cửa cho người ngoài vào.
Sau khi chiếc Rolls Royce của Tần Minh vừa vào trang viên, lại có tảm vệ sĩ áo đen chạy theo hai bên xe để bảo vệ.
Đây là mức bảo vệ dành cho tổng thống rồi.
Cuối cùng chiếc xe đỗ lại ở bên ngoài am Phật Liên trong trang viên Nam Sơn.
Thích Vân Đông đã hơn năm mươi tuổi dẫn theo các tổ trưởng quản lý các sản nghiệp ở các tỉnh trong khu vực miền Nam đứng xếp thành hàng ở cửa.
Những người cấp bậc thấp nhất đều là tổ trưởng cấp tỉnh.
Trợ lý cấp thành phố thì chỉ có một người, chính là tổ trưởng thành phố Quảng, Hầu Khánh.
Tống Dĩnh mở cửa xe cho Tần Minh.
Anh vừa bước ra, đám người Thích Vân Đông đều cung kính cúi người chín mươi độ và | đồng thanh nói: "Chào cậu chủ, cung kính đón cậu chủ"
Tần Minh thật ra hơi chột dạ.
Anh đã bao giờ gặp qua đội hình với lễ chào đón lớn lại cung kính như vậy chứ?
Nhưng để tránh miệng ăn núi lở, anh nhất định phải đối mặt với những cấp dưới mà ba nuôi để lại cho anh.
Tần Minh thản nhiên trả lời: "Trời nóng, mọi người vào trong nói chuyện đi"
Đám người Thích Vân Đông lập tức tách ra hai bên, đồng thời tò mò quan sát người thừa kế được Thường Hồng Hi bổ nhiệm "từ trên trời hạ xuống" này, xem rốt cuộc cậu ta có gì hơn người mà có thể tiếp nhận tập đoàn Thế kỷ Hoàn vũ - một quái thú siêu cấp nắm giữ vô số tài sản trên thế giới như vậy.
Sao nhìn qua cậu chủ chẳng có gì đặc biệt, trong lôi thôi lếch thếch, ăn mặc quần áo rẻ tiền, chỉ duy nhất có đôi mắt sáng ngời là rất có tinh thần.
Sau khi mọi người ngồi xuống, Tần Minh cảm nhận được một điểm khác biệt, đó là ánh mắt kính nể và e sợ mà từ trước tới nay anh chưa từng được hưởng thụ qua.
Người có thể ngồi cũng không nhiều, tổng cộng chỉ có sáu người.
Đó là Thích Vân Đông - tổ trưởng quản lý khu vực miền nam.
Hoa Hạ, Hầu Khánh - tổ trưởng thành phố Quảng và bốn tổ trưởng tổng phụ trách bốn tỉnh Phúc, Vân, Tích, Hồ, những người khác đều là thư ký phải đứng.
Đám người Thích Vân Đông tự giới thiệu bản thân và phạm vi cũng như sản nghiệp do mình quản lý trước.
Tần Minh nhớ kỹ từng người.
Sau khi bọn họ giới thiệu xong, Tần Minh nói rất dõng dạc: "Tôi biết các người chắc chắn sẽ nghi ngờ, không biết tôi và ông Thường có quan hệ thế nào? Tương lai tôi có thể xử lý được Hoàn Vũ không? Tôi sẽ không mở ngân phiếu khống cho mọi người nhưng tôi có thể nói cho các người biết, ông chủ tập đoàn Thế kỷ Hoàn vũ sau này chỉ có thể là tôi thôi."
Đám người Thích Vân Đông nghe vậy thì trái tim run lên.
Người trẻ tuổi này thật quá tự tin.
Đọc tiếp tại truyện t amlinh.2 47
Tần Minh nói tiếp: "Hi vọng mọi người đều làm thật tốt.
Mọi người đều hiểu đạo lý vua nào triều thần nấy.
Ông Thường mắc bệnh ung thư, ai cũng biết ông không còn sống được bao lâu.
Lúc này là thời điểm quan trọng để đứng vào hàng, hi vọng mọi người đừng đứng nhầm"
Đám người Thích Vân Đông đều im lặng.
Dường như cậu chủ này cũng không tầm thường như vẻ bề ngoài.
Cậu ta biết rõ tình.
cảnh trước mắt của mình, hơn nữa vừa hứa hẹn đưa ra lợi ích cũng cảnh cáo mỗi người bọn họ.
Thật ra những lãnh đạo cấp cao của Hoàn Vũ đương nhiên biết sự đáng sợ của tập đoàn Thế kỷ Hoàn vũ, ngoại trừ sản nghiệp và buôn bản khổng lồ bên ngoài, còn có các đội ngũ ẩn trong bóng tối.
Trước đây nội bộ Hoàn Vũ đã từng có người phản bội nhưng đều biến mất không thấy bóng dáng.
Mà những đội ngũ bí ẩn này độc lập với bọn họ, bọn họ cũng chưa từng gặp qua.
Mà bọn họ biết, Tống Dĩnh ở bên cạnh Tần Minh có thể liên hệ những đội thợ săn này.
Thích Vân Đông đứng dậy biểu hiện lòng trung thành trước: "Cậu chủ, anh tôi đã bảo chúng tôi phải cố gắng trợ giúp cậu chủ.
Thích Vân Đồng tôi thề với trời sẽ cố gắng ra sức làm việc cho cậu chủ ở Hoàn Vũ tới khi chết"
Các tổ trưởng khác đều đứng dậy và thể hiện lòng trung thành, chỉ nghe lệnh Tần Minh.
Cuộc gặp mặt này vô cùng thuận lợi, tiếp theo chính là báo cáo công tác và tiệc rượu.
Bầu không khí cũng dịu xuống, mỗi người đều tới nói với Tần Minh vài cầu, cố gắng làm quen với chủ nhân sau này.
Nếu có thể làm Tần Minh nhớ kỹ, vậy sau này | bọn họ cũng có cơ hội lên chức.
Tục ngữ có câu rất hay, có thể uống bao nhiêu rượu thì có thể kết bạn được bấy nhiều người.
Tần Minh thật ra uống cũng được, sau khi uống mấy chén, quan hệ giữa anh với mọi người cũng dần thân thiết hơn.
Mà nghe các cấp dưới báo cáo, anh phát hiện tập đoàn Thế kỷ Hoàn vũ có liên quan đến quá nhiều ngành như công nghệ sinh học, linh kiện vũ khí, kim loại nặng, khoáng sản, vận tải, công nghệ vũ trụ, buôn bán vật dụng, ô tô vân vân.
Số lượng sản nghiệp vừa nhiều lại lớn, thậm chí còn có rất nhiều dự án hợp tác với bên phía chính phủ.
Cuối bữa tiệc, Tần Minh ở lại cùng Thích Vân Đông tổ trưởng khu vực miền Nam Hoa Hạ và Hầu Khánh tổ trưởng thành phố Quảng.
Đọc tiếp tại truyện t amlinh.2 47
Tần Minh nói: "Ông Thích, ông Hầu, tôi sẽ ở lại thành phố Quảng trong một thời gian rất dài.
Tôi hi vọng cuộc sống của tôi không bị quấy rầy, thuận lợi hoàn thành việc học tập."
"Tôi hiểu" Hai người đồng thanh nói.
Tần Minh nói tiếp: "Tôi sẽ dần làm quen với nghiệp vụ trong nước Hoa Hạ, sau này có tình huống nào không thể phán đoán, có người chống đối lại tôi thì các ông có thể không cần báo cáo lên trên, cử trực tiếp nói cho tôi biết là được.
Tôi đã nói với ba tôi về chuyện này, ông ấy cũng đồng ý rồi.
Dù sao sau này tôi cũng phải tiếp nhận cả một tập đoàn
Thích Vân Đông và Hầu Khánh nhìn nhau và có thể nhận ra sự hưng phấn trong mắt đối phương.
Tần Minh nói vậy với bọn họ, chứng tỏ sau này bọn họ chính là người được Tần Minh tin cậy.
Chỉ cần bọn họ làm thật tốt, cậu ta thuận lợi tiếp nhận cả tập đoàn Thế kỷ Hoàn vũ, vậy sau này bọn họ chính là cánh tay đắc lực, tất nhiên sẽ được lên chức thôi.
Sau khi căn dặn hai người vài câu, Tần Minh phất tay nói: "Được rồi, các ông đều là người bận rộn, cứ về đi."
Thích Vân Đông cúi chào, sau đó vỗ tay.
Lúc này có ba người đẹp khoảng hai mươi tuổi mặc váy lụa mỏng màu trắng bước vào và đứng ở trước mặt Tần Minh.
Chiếc váy lụa này rất mỏng, có thể mơ hồ nhìn thấy dáng vẻ quyến rũ của người đẹp.
- Kích thích thế này thì ai mà chịu nổi chứ? Tần Minh không khỏi có suy nghĩ kỳ quái.
Thích Vân Đông nói: "Cậu chủ, tôi tự ý quyết định tìm ba cô gái đẹp giỏi ca múa cho cậu.
Nếu cậu chủ mệt mỏi thì có thể.."
Có thể ngủ với bọn họ, nội dung phía sau không cần nói cũng biết.
Thích Vân Đông này suy nghĩ thật chu đáo.
Cho dù Tần Minh rất thích, nhưng hôm nay anh tới để tìm hiểu về một vài cấp dưới của mình chứ không phải tới chơi gái.
Anh phất tay nói: "Không cần, tôi còn có việc.
Tống Dĩnh, trở về thôi"
- --------------------.