Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Duật Hành đang định lái xe đến rước cô thì nghe tin như vậy, anh nhanh chóng dừng xe bên đường rồi hỏi Lưu Vân:
"Chân của cô ấy sao rồi, có nghiêm trọng lắm không?"
Giọng nói của Lưu Vân nhỏ nhẹ hẳn đi, cô ấy khẽ nhìn vào trong phòng thấy vết thương của cô cũng không nghiêm trọng nên đã trả lời lại anh:
"Không sao, chỉ cần ngày nào cũng cố gắng đắp thuốc thì chân sẽ mau lành!"
"Được rồi, cô ở đó chăm sóc vợ tôi, tôi sẽ đến bệnh viện liền!"
Duật Hành cúp máy, anh nhanh chóng gọi điện thoại cho ai, giọng rất nghiêm trọng bảo người đó:
"Tôi muốn cậu giúp tôi rút hết đầu tư vào Ái gia, tôi muốn Ái gia phải nhanh chóng biến mất khỏi thành phố C ngay bây giờ!"
Phía đầu dây bên kia là trợ thủ đắc lực của anh trong công việc - Lâm Cơ trả lời lại anh:
"Vâng, Cố nhị thiếu gia, tôi sẽ làm ngay!"
Duật Hành cúp máy rồi lái xe thẳng đến bệnh viện.
Vừa đến bệnh viện, anh đỗ xe vào bãi rồi nhanh chóng mở cửa xe chạy vào trong bệnh viện.
Lưu Vân vừa nhìn thấy anh, đã đứng lên đi đến nói tình hình của cô:
"Vết thương trên chân của Nhược Hy không có gì đáng ngại cả! Chỉ là vừa nãy cậu ấy bị Ái Tư Lộ xô rất mạnh, may mà tôi đỡ kịp nên cái thai chỉ là bị động một chút!"
Duật Hành khẽ nhìn vào bên trong phòng bệnh của Nhược Hy rồi quay sang hỏi Lưu Vân:
"Cô nói Ái Tư Lộ xô cô ấy? Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, cô nói rõ cho tôi biết đi!"
Lưu Vân thở dài, cô ấy khẽ ngồi xuống ghế, nhìn vào bên trong phòng bệnh, cô ấy thầm nghĩ lại chuyện mà Tư Lộ vừa làm với cô, không nuốt nổi cục tức, cô ấy ngước lên nhìn anh rồi nói:
"Thật ra, họp lớp chỉ là cái cớ để Ái Tư Lộ trả thù Nhược Hy chuyện lần trước! Chúng tôi vừa mới đến, cô ta đã đặt xô nước phía trên cửa nhằm để cho Nhược Hy bị mất mặt, may mà tôi nhận ra điều bất thường nên đã giúp cậu ấy né được! Chưa hết, cô ta nghĩ là anh chơi đùa với Nhược Hy nên nói với cậu ấy những điều không hay, Nhược Hy cũng không ngồi yên để Tư Lộ sỉ nhục, cậu ấy nhờ tôi ghi âm lại lời nói ngu ngốc của Tư Lộ cho nên, cô ta mới tức giận cầm lấy ly nước ném thẳng vào Nhược Hy, cậu ấy né được nên những miếng vỡ mới vô tình rơi xuống làm chân của cậu ấy bị thương, cô ta vẫn chưa chịu thua, đi đến định xô ngã Nhược Hy, may mà tôi kịp thời đỡ kịp, nếu không chắc bây giờ cái thai sẽ không giữ được!"
Nắm đấm của Duật Hành nắm chặt lại rồi đấm thật mạnh vào tường, Lưu Vân ngồi cạnh cũng cảm thấy sợ hãi, anh bắt đầu lên tiếng nói:
"Lưu tiểu thư, cô còn giữ đoạn ghi âm đó không?"
Lưu Vân gật đầu, cô ấy nhanh chóng lấy điện thoại trong túi xách, mở ngay đoạn ghi âm vừa nãy cho anh nghe.
Duật Hành nghe xong, thì vô cùng tức giận, anh cầm lấy điện thoại gọi điện cho Lâm Cơ:
"Bây giờ tôi có thêm chuyện cho cậu làm tiếp này!"
Lâm Cơ đầu dây bên kia đang xử lí về việc đầu tư Ái gia, cậu ấy đang bắt đầu giúp anh rút hết đầu tư vào đó thì nghe anh chuẩn bị giao thêm việc cho cậu ấy nên đã lập tức hỏi ngay:
"Chuyện gì vậy Cố nhị thiếu gia?"
Duật Hành khẽ nhếch môi lên cười nửa miệng, nhanh chóng nói ra:
"Lập tức phong sát Ái gia!"
Lâm Cơ nghĩ thầm không biết Ái gia đã đắc tội gì với anh mà anh lại phong sát, không nghĩ nhiều nữa, cậu ấy trả lời anh ngay:
"Được, trong đêm nay tôi sẽ phong sát Ái gia nhanh nhất có thể!".