Từ lúc cô còn nhỏ, mẹ cô đã qua đời, không bao lâu sau, bố đón mẹ kế vào cửa, đi theo bà ta còn có một cô em gái nhỏ hơn cô hai tháng tuổi.
Hai mẹ con bọn họ là tu hú chiếm tổ chim thước, chẳng những chiếm hết sự thương yêu của bố cô là Tống Chính Nguyên, mà lần này, họ còn muốn đẩy cô vào chỗ chết.
‘Tống Nhã Đình, dù sao thì chị cũng chỉ là một kẻ vô dụng, bố không thích chị, anh Trạch Phong cũng chán ghét chị, vậy nên, chị cứ ngoan ngoãn ở đây mà hưởng thụ đi! Còn về vị trí cô cả nhà họ Tống, và cả anh Trạch Phong, cứ để đó tôi lo!”