Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
- Vậy thì đa tạ!
Thanh Linh đại hỉ nói ra, sau đó, liền thấy Chu Báo thi triển Vạn Giới Đại Na Di, na di hắn và Thanh Linh trở về thế giới cũ.
- Ồ?
Thời điểm thân hình của hai người đồng thời xuất hiện trên Tích Lôi Sơn, Chu Báo giống như phát hiện cái gì đó, kinh dị một tiếng.
- Gì thế?
- A, không có gì, chỉ là thời điểm thi triển Vạn Giới Đại Na Di, có một phát hiện nhỏ!
- Phát hiện nhỏ? Ha ha, Tam Giới Tiểu Na Di, Vạn Giới Đại Na Di, đây là hai pháp môn na di nổi danh nhất trong Chu Thiên Vạn Giới, cũng là thần thông cơ bản nhất, như thế nào, ngươi có lĩnh ngộ mà người trong Chu Thiên Vạn Giới không ai ngộ ra sao?
- Nếu là chuyện tốt như vậy, người đầu tiên ta nói sẽ là ngươi!
Chu Báo lắc đầu nói ra.
- Ta thấy ngươi không có tâm tư muốn nói, ta cũng không phiền ngươi!
Nhìn thấy Chu Báo có điều suy nghĩ, Thanh Linh cũng cười, chào hỏi, liền hóa thành một đạo kim quang, rời khỏi Tích Lôi sơn.
- Vậy mà có khách đến, hình như là đại nhân vật, xem ra kế hoạch của ta đã có hiệu quả rồi!
Hắn ngây ngốc trong Bích Lạc Bí Cảnh mười ngày, Chu Báo đã ngưng luyện ra ba khiếu huyệt, dựa theo trí nhớ truyền thừa của Chu Yếm thì có phát sinh một lần biến hóa, sau khi quen thuộc ba khiếu huyệt, linh giác của Chu Báo đã khuếch trương, ở trên đỉnh núi Tích Lôi Sơn, rất dễ dàng phác giác ra khí tức trong phủ lãnh chúa của mình, thậm chí, hắn vừa vào mũi cũng có thể phân biệt được.
- Mẹ kiếp, đúng là biến thành súc sinh mà, còn thính hơn cả mũi chó nữa!
Chu Báo tự giễu thầm mắng một tiếng, thân hình nhoáng một cái, xuất hiện trong phủ lãnh chúa.
- Thiên địa tối xuất (đẹp trai nhất thiên địa), thiên thu muôn đời, đại nhân đẹp trai đã trở lại!
Lúc này, bên trong và bên ngoài phủ lãnh chúa, nhiều người đang tụ tập, đột nhiên Chu Báo xuất hiện, làm cho bọn họ kêu to một tiếng, sau đó, trên mặt hiện ra thần sắc vui mừng.
- Có phải có khách tới?
- Vâng, đại nhân, thái tử điện hạ tới!
- Thái tử điện hạ?
Chu Báo gật đầu, ý bảo hạ nhân lui xuống, đi thẳng vào nội viện.
- Ha ha, Chu Báo, ngươi đã trở lại!
Vừa vào nội viện, đã nghe được tiếng cười nói của thái tử, nếu là người khác không biết, còn tưởng hắn là bạn lâu năm của Chu Báo.
- Thì ra là thái tử giá lâm, không tiếp đón từ xa, mong được thứ tội!
Chu Báo chắp tay, ngoài miệng nói thứ tội, nhưng có thể từ thái độ, ngữ khí, hay các biểu hiện khác, đều không có ý cầu người ta thứ tội.
Đương nhiên thái tử cũng không dám ngang ngược, trên mặt xuất hiện nụ cười sáng lạng.
- Là ta đến đường đột, đến thăm quá mức đột ngột, thất lễ!
- Thái tử đến có chuyện gì?
Hai người đi vào nội đường và ngồi xuống, Chu Báo hỏi.
- Thật không có chuyện gì, chỉ là có một việc muốn nhờ ngươi hỗ trợ.
- Chuyện gì?
- Là như thế này, phía nam có một tiểu thành, gọi là Chúc Chiếu, gần đây xảy ra một chút chuyện, nghe nói là có đan phương Đoán Cốt Đan và Định Mạch Đan xuất hiện, nhưng không biết là thật hay giả.
- Đoán Cốt Đan và Định Mạch Đan?
Trên mặt Chu Báo xuất hiện vẻ mặt khó tin, nói ra.
- Đây cũng không phải là việc nhỏ a, thái tử điện hạ, ngươi xác định?
- Chỉ là đồn đãi, ngươi cũng biết, phía nam là thiên hạ của Bái Hỏa Huyền Giáo, thế lực triều đình rất yếu, chỉ có một ít thực lực thì bỏ đi, ở rất nhiều địa phương, còn không có nha môn, nhưng bất kể thế nào, tin tức này, có tám phần tin được!
Nói đến đây, thái tử đầy thâm ý liếc nhìn Chu Báo.
- Ta biết rõ, bây giờ tu vi của ngươi cực cao, căn bản không phải là ta có thể tưởng tượng, hai chủng đan phương này không có trợ giúp gì với ngươi, nhưng dù ngươi không cần, thì thủ hạ của ngươi cũng rất cần, đúng không?
- Đúng vậy, nếu như đan phương là thực, ta tuyệt đối sẽ lấy tới tay.
Ánh mắt Chu Báo lóe lên.
- Thái tử điện hạ, xem ra nhược điểm của ta, ngươi cũng biết rõ a.
- Đâu có, đâu có, cái khác không nói, ngươi thì làm gì có nhược điểm chứ, chỉ là thủ hạ dưới tay ngươi hơi yếu mà thôi!
- Thái tử đến đây, chẳng lẽ chỉ muốn nói cho ta biết chuyện này hay sao?
- Ta cũng muốn đan phương, cho nên mới phải tới, nhưng ta cũng biết, nếu như ngươi ra tay, có lẽ không ai tranh giành với ngươi, nhưng mà, cho dù ngươi muốn cướp đan phương, cũng phải biết tình hình cụ thể của đan phương a!
- Ý của ngươi là...
- Ta ra tình báo, ngươi xác định mục tiêu, sau khi chuyện này thành công, đan phương cho ta sao chép một phần, thế nào?
- Không có vấn đề, bây giờ ngươi nói cho ta biết đan phương ở nơi nào, ngài mai ta sẽ có thể mang đan phương về!
- Tốt, đúng là quá tốt!
Thái tử nghe vậy liền vui mừng, nói ra.
- Hiện giờ đan phương đang nằm trong tay Vạn Lý Độc Hành Bùi Kỳ Thiên, Bùi Kỳ Thiên là đạo tặc nổi danh phía nam, một thân tu vi dạt tới Lục phẩm đỉnh phong, chỉ thiếu chút nữa, hắn có thể bước vào Thất phẩm, tiến vào cường giả cảnh, hiện tại hắn có được đan phương, là cơ hội lớn nhất của hắn, cho nên...
- Vạn Lý Độc Hành? Nghe ra khinh công của hắn không tệ a!
- Hắn mượn khinh công mà thành danh, khinh công cũng là thủ đoạn bảo vệ tính mạng, mà kinh công của hắn không tầm thường, hắn nhiều lần đào thoát đuổi giết, lại thiện dùng thuật ẩn nấp!
- Hẳn là không có vấn đề, chỉ cần nói cho ta biết rõ địa phương của hắn là xong!
- Bây giờ hắn đang trốn, nhưng ta biết mục đích cuối cùng của hắn là Thanh Châu, bởi vì tại đây, chính là nơi giao dịch dược liệu lớn nhất của Đại Tấn, Thanh Châu Vân Mộng Sơn là nơi sản xuất dược liệu lớn nhất Đại Tấn, chỉ cần ngươi tới Thanh Châu, tùy tiện tìm một nha môn, bọn họ sẽ nói hành tung của Bùi Kỷ Thiên cho ngươi biết!
- Nha môn?
- Đúng vậy, là nha môn!
Thái tử mỉm cười, nói ra.
- Thế nào, có gì không đúng sao?
- Không phải là không đúng, buổi sáng mai, đan phương sẽ là của ngươi!
- Sai, không phải của ta, là của chúng ta!
Trên mặt thái tử bảo trì nụ cười ôn hòa, nói ra.
Đại Tấn, năm Vĩnh Bình thứ năm sáu, thiên hạ phong vân tái khởi.
Lúc này phong ba nổi lên từ Chúc Chiếu thành phía nam của Đại Tấn, hai chủng đan phương thất truyền ngàn vạn năm đã xuất thế, đan phương Đoán Cốt Đan và Định Mạch Đan xuất hiện cùng một lúc, trải qua một phen điên cuồng tranh đoạt, đan phương rơi vào tay của một đạo tặc độc hành nổi tiếng ở phía nam, nằm trong tay Vạn Lý Độc Hành Bùi Kỳ Thiên, mà sau khi Bùi Kỳ Thiên đạt được đan phương, liền chạy thục mạng tới Thanh Châu, sau đó mất tích.
Mà sau đó các đại môn phái, thế gia trắng trợn tìm tòi nhưng không có kết quả, ở Thanh Châu quận trước cửa thành Hoài Trữ, đột nhiên xuất hiện một tấm vải trắng dài mười trượng, phía trên ghi lại đan phương của Đoán Cốt Đan và Định Mạch Đan.