Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Phốc!
Vào lúc này Bạch Hổ nhịn không được, thoáng cái cười lên, chỉ vào Chu Báo và liên tục gật đầu, nói:
- Đúng đúng đúng, ngươi nói có đạo lý, cũng không phải năm đại tông môn chúng ta không giảng đạo lý, nhất là Linh Tiêu Điện, tài đại khí thô, có yêu cầu gì cứ nói ra, nhất định bọn họ sẽ thỏa mãn yêu cầu của ngươi, trên đời này, sẽ không có chuyện gì mà Linh Tiêu Điện không làm được.
- Bạch Hổ huynh, chẳng lẽ đây là chuyện của một nhà Linh Tiêu Điện ta sao, đừng quên, Vũ Dương Vương đã ở trong Trung Thổ Vực, cho dù hắn có náo Trung Thổ Vực long trời lỡ đất, cũng không có bao nhiêu quan hệ tới Linh Tiêu Điện chúng ta.
- Nhân Nhị tiên sinh nói thế nhưng còn có dụng ý khác a!
Bạch Hổ quay đầu lại, liếc nhìn Nhân Nhị, nói ra:
- Chiếu theo ý tứ của ngươi, không phải là muốn đem toàn bộ quan hệ lợi hại trong đó nói ra hay sao? Làm rõ ra đi!
- Bạch Hổ, ngươi không nên quá mức!
- Không phải ta quá mức, mà là Linh Tiêu Điện các ngươi quá phận!
Bạch Hổ cũng không nhường bước mà cười lạnh, mà Chu Báo là nhân vật chính là này đang ngồi ngay ngắn trên ghế, vừa uống trà xem cuộc vui.
- Chuyện này, sau này hãy nói!
Nhân Nhị liếc nhìn Bạch Hổ thật sâu, quay đầu nhìn vẻ mặt cười lạnh của Chu Báo, không khỏi có chút xấu hổ, nói ra:
- Vũ Dương Vương nói rất có đạo lý, năm đại tông môn chúng ta cũng không phải không giảng đạo lý, chúng ta tuyệt đối sẽ không để cho ngươi chịu thiệt.
- A, thật sao? Ta lại có hứng thú nghe một chút, các ngươi sẽ dùng cái gì để bồi thường tổn thất cho ta đây!
- Chỉ cần Vương gia đáp ứng không nhúng tay vào chuyện thế tục, thì chúng ta và bát đại thế gia sẽ thừa nhận Tây Bắc Chu gia là một trong cửu đại thế gia của Đại Tấn, cùng bát đại thế gia của chúng ta tồn tại thiên thu muôn đời.
Không đợi Nhân Nhị nói ra, một thanh âm từ bên cạnh truyền ra.
- Ha ha ha ha ha ha...
Chu Báo nghe xong liền cười to, cười không ngừng, cười đến mức chén trà trong tay cũng rung rung lên.
- Thiên hạ đệ cửu thế gia, chê cười, một chân của ta cũng có thể giẫm Vương gia các ngươi thành bột mịn, Vương gia các ngươi dựa vào cái gì có thể đứng ngang hàng với Chu gia ta?
Chu Báo dùng ngón tay chỉ vào gia hỏa vừa nói, nghiêm nghị hỏi lại.
- Hiện tại ta nắm giữ An Viễn Đường, nắm giữ đan phương Đoán Cốt Đan và Định Mạch Đan, chỉ cần ta nguyện ý, tùy thời có thể đào tạo ra một lượng lớn cao thủ, cường giả, thực lực cũng không chênh lệch với Vương gia các ngươi, hơn nữa, Vương gia các ngươi có tư cách gì đứng ngang hàng với ta?
Chu Báo không thèm liếc nhìn hắn, liền xoay đầu nhìn Nhân Nhị, nói ra:
- Điều kiện này không được, không có thành ý!
- Như vậy, Vương gia cho rằng làm như thế nào mới có thành ý?
- Rất đơn giản, ta nghĩ các ngươi cũng biết, đoạn thời gian, ta rời khỏi Vũ Dương Lĩnh, kết quả Vũ Dương Lĩnh lọt vào tập kích của Côn Lôn Sơn và Tịch Diệt Ma Cung, trong nhà lại xảy ra chuyện, một mình không có phương pháp phân thân, cho nên, ta cần năm đại tông môn các ngươi cam đoan, cho dù như thế nào, dù là cái gì, bởi vì sao, các ngươi đều phải bảo vệ an toàn cho người nhà của ta!
- Chuyện này...
Điều kiện của Chu Báo quá rộng, nghe thì thấy khó xử lý, nhưng thử nghĩ lại xem, nếu quả thật đáp ứng hắn, thì tương đương với việc năm đại tông môn sẽ làm bảo tiêu miễn phí cho người nhà của hắn, lại nói, Chu Báo một câu "Người nhà ", phạm vi bao trùm quá rộng, có thể là phụ mẫu, có thể là thê nhi, thậm chí có thể làm tôn tử hậu nhân, chỉ cần là người có quan hệ huyết thống với Chu Báo, đều có thể gọi là người nhà, nếu như đáp ứng, vậy công việc phiền lòng trong tương lai quá nhiều.
Nghĩ vậy phương diện, nhân hai sắc mặt không khỏi có chút khó xử,
- Vương gia, ta biết rõ ngươi cố kỵ người nhà của mình, nhưng cho dù là luật trời, cũng không có hạn chế đột phá Tán Tiên, thậm chí là Chân Tiên, không thể nhúng tay vào chuyện người nhà ở thế tục, cho dù là thành Tán Tiên, một khi người nhà bị uy hiếp, cũng không ai ngăn cản hắn ra tay, thậm chí còn ra tay giúp đỡ!
- Vấn đề là ta không phải Tán Tiên a!
Chu Báo khoát khoát tay, nói ra:
- Được rồi, ta biết rõ, lời này của ta quá rộng, làm cho ngươi có chút khó xử, như vậy đi, ta ra thời hạn một trăm năm, thời gian một trăm năm, tính từ bây giờ, trong một trăm năm, như vậy, ta mới không có nổi lo về sau, cũng không còn băn khoăn lớn, nếu như các ngươi đồng ý, ta sẽ không đánh chủ ý lên thế tục, các ngươi thấy thế nào?
- Ta không có vấn đề!
Lúc này Bạch Hổ là người đầu tiên tỏ thái độ, nói ra:
- Nói cho cùng, ngươi là ở Trung Thổ Vực, căn cơ Tiên Cung của ta cũng ở Trung Thổ Vực, nếu như ngươi có chuyện gì phiền toái, cũng có Tiên Cung chúng tôi, chắc không có gì phiền toái cả, cho nên, ta đồng ý, các ngươi thấy thế nào?
- Đồng ý!
Tuyết Sơn Đại Luân Tự là Ngọc Côn Phật, hắn suy nghĩ một chút, gật đầu nói ra.
- Ta không có ý kiến!
Kế tiếp, Long Lôi Cung, Dao Trì và những phái khác gật đầu, đối với bọn họ mà nói, Chu gia an toàn trăm năm, chẳng khác gì là một bữa ăn sáng, chỉ cần Chu Báo không chọc gậy bánh xe, trả giá chút ít vất vả cũng đáng, lại nói, cẩn thận suy nghĩ, kỳ thật cũng không có cái gì, với danh tiếng của Chu Báo, hơn nữa thực lực của Vũ Dương Lĩnh hiện giờ, cũng không có kẻ nào ngu đi trêu chọc phiền toái, mà vụng trộm gây phiền toái nhỏ, cũng bị năm đại tông môn khóa lại, khả năng nhỏ nhất, cho dù năm đại tông môn không quản những gia hỏa này, năm đại tông môn cùng phát ra tin tức, với thế lực của bọn họ, nếu có động thủ, tất sẽ bị năm đại tông môn phát hiện, đề phòng chuyện trước khi nó diễn ra rất dễ dàng, thời gian trăm năm, chỉ một thoáng là qua, nếu không, thì cũng không dễ dàng đồng ý, tránh được một kẻ có thể chọc gậy bánh xe, nếu không đồng ý thì hắn sẽ ỷ vào tu vi Cửu phẩm mà đại náo, đến lúc đó, tổn thất của bọn họ sẽ rất lớn.
- Nhân Nhị tiên sinh, ý của ngươi thế nào?
Nghe được bốn đại tông môn khác tỏ thái độ, Chu Báo hết sức hài lòng, quay đầu lại hỏi.
- Nếu mọi người đã không có ý kiến, đương nhiên ta sẽ không có ý kiến.
Nhân Nhị nói, vào lúc này, hắn đương nhiên sẽ không phản đối.
- Những chi tiết, phương diện tỉ mĩ, có phải chúng ta nên thương lượng cho tốt đúng không?
- Đó là đương nhiên!
Chu Báo nói ra.
- Có một số việc, nói trước vẫn tốt hơn!