Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
- Hiện tại, nhưng trước khi đi tới đảo hoang kia, chúng ta còn phải đi tìm một người, có lẽ chỗ này của hắn sẽ có được những tin tức mà chúng ta cảm thấy hứng thú đấy!
- Ai?
- Tống Tử Phật!
Tống Tử Phật bây giờ đang ở Đại Luân Tự rất thoải mái, theo ý nào đó mà nói, hiện tại hắn đã là người nối nghiệp trong dự định của Đại Luân Tự, đạt được đại lượng tài bồi của Huyễn Nhật pháp vương, có trời mới biết hắn dùng thủ đoạn gì, đạt được thừa nhận của Huyễn Nhật pháp vương, mà đối với chuyện Chu Báo và Vương Xà đến, hắn đã sớm có dự cảm, sớm đã chuẩn bị nước trà trong tĩnh thất, điểm tâm, còn có một tiểu thiếp đang nằm trên ngực, lộ ra vẻ vô cùng thích ý.
- Tên hòa thượng phá giới đáng chết!
Phá vỡ hư không, Chu Báo lần đầu tiên nhìn thấy bộ dáng này của Tống Tử Phật, âm thầm mắng một tiếng.
- Ta nói, ngươi kiềm chế một chút, có thể tương lai sẽ chết trên bụng của nữ nhân, không ai có thể tới cứu ngươi đâu!
- Ha ha ha ha, ta sẽ không như vậy, ngược lại là ngươi, tương lai mười phần sẽ chết trong chữ tham!
Đối với trêu chọc của Chu Báo, Tống Tử Phật dùng ngữ khí sắc bén đáp trả, lại liếc nhìn Vương Xà, nói.
- Các ngươi là vì chuyện cửa vào cổ khư trên hoang đào mà tới đây?
- Như thế nào, cổ khư kia thật sự tồn tại!
Ánh mắt Chu Báo lóe lên, nghe ra ý tứ trong lời nói của Tống Tử Phật, Tống Tử Phật khoát khoát tay, ý bảo tiểu thiếp bên cạnh rời đi, sau đó, ngồi trước mặt hai người, mở tấm bản đồ ra.
- Ta biết rõ, thứ này các ngươi cũng không thiếu, đúng không?
- Xem ra thứ này ai cũng không thiếu a!
Chu Báo cười cười.
- Đây là bản đồ Đại Lôi Đế Hành Cung từ thời Thượng Cổ, bên trong đúng là có vạn kiếp lôi trì!
Nói đến đây, Tống Tử Phật cười cười.
- Ta đã đoán ra người thả tin tức này là ai rồi!
- Ai?
- Ma thai!
Lôi Đế Hành Cung!
Chỉ một câu Lôi Đế Hành Cung đã làm cho Vương Xà và Chu Báo ngẩn người.
Thượng Cổ có Cửu Thập Cửu Đế, xếp hàng thứ nhất không thể nghi ngờ chính là Ngọc Hoàng Đại Đế, hắn trấn áp Chư Thiên, thống ngự vạn giới, tọa trấn trung ương tinh vực, nhưng mà, Ngọc Hoàng Đại Đế xếp hàng thứ nhất, tuy vô cùng cường đại, nhưng địa vị của hắn có chút giống như Yến Vân Thiên Nhân là Hoàng hậu tuyển, chiếm đại thế, đại nghĩa, nói theo ý nào đó, vị trí của hắn đại biểu cho ý nghĩa đặc thù, hắn đã sớm che giấu thực lực thật sự của bản thân, trừ một số ít người ra, còn lại không ai biết thực lực chân chính của bản thân Ngọc Hoàng Đại Đế rốt cuộc là mạnh bao nhiêu, hắn cũng không thường ra tay, đợi đến lúc hắn toàn lực ra tay một lần, chính là đem Thiên Giới chuyển dời ra khỏi tinh vực trung ương, đó là kinh thiên đại thần thông, không có mấy người có thể làm được, nhưng mà, dùng cũng quá chậm một chút.
Vào thời đại Thượng Cổ, trong Thượng Cổ Cửu Thập Cửu Đế, mạnh nhất trừ Ngọc Hoàng Đại Đế ra, những người khác cũng không có kết luận, nếu như muốn xếp hạng thì rất khó khăn, nhưng có mấy người xếp hạng mạnh nhất trong các Đại Đế thì rất dễ dàng.
Lôi Đế là một trong số đó.
Trong Thượng Cổ Cửu Thập Cửu Đế, thực lực của Lôi Đế xếp số một số hai, trên thực tế, hắn có rất nhiều truyền thuyết, chiến lực của hắn là đệ nhất, bởi vì hắn khống chế Lôi Kiếp Thiên trong Tam Thập Tam Thiên, có được năng lực khống chế lôi kiếp.
Thông qua Lôi Kiếp Thiên, Lôi Đế có thể ảnh hưởng đến lôi kiếp, điều chỉnh uy lực lớn nhỏ, thậm chí thời gian, bởi vậy, đây cũng là thủ đoạn mà Thiên Đình dùng để chế ước tiên nhân hữu dụng nhất, nếu ngươi nghe lời, tốt, lôi kiếp của ngươi sẽ nhỏ hơn một chút, nếu nhươi không nghe lời, lôi kiếp của ngươi sẽ lớn hơn vài lần, có thể nói, có một thời gian quyền lực của Lôi Đế tại Thiên Đình còn không nhỏ hơn so với Ngọc Hoàng Đại Đế, thậm chí có khi còn hơn.
Không phải có câu như thế này, quan huyện không bằng hiện quản, chỉ cần tao có thủ đoạn quản chế mày, thì tao chính là trời, tao chính là đất của mày.
Vào thời kỳ Thượng Cổ, Lôi Đế chính là người sắm vai nhân vật này.
- Lôi Đế chính là Đại Đế duy nhất ở thời kỳ Thượng Cổ có năng lực chế tác vạn kiếp lôi trì.
Tống Tử Phật thản nhiên nói ra.
- Chỉ khi hắn ở bên trong Lôi Kiếp Thiên, hắn mới có năng lực chế tác vạn kiếp lôi trì, cho nên, nói bên trong Lôi Đế Hành Cung có vạn kiếp lôi trì, một chút cũng không kỳ quái!
- Vì sao ngươi lại hiểu biết nhiều chuyện như thế?
Vương Xà có chút nghi ngờ nói ra, đối với lai lịch của Tống Tử Phật, hắn càng cảm thấy kinh dị, loại chuyện ẩn giấu này vào thời Thượng Cổ, chỉ sợ dù là Linh Tiêu Điện cũng không biết nhiều lắm.
- Chuyện này Linh Tiêu Điện khẳng định biết rõ, nhưng bởi vì bọn họ không truyền ra mà thôi!
Tống Tử Phật cười lạnh hắc hắc.
- Mà tên gia hỏa bị ma thai phụ thể là đệ tử hạch tâm của Linh Tiêu Điện, cho nên mới biết rõ những bí mật này!
- Linh Tiêu Điện trước kia vì cái gì không có động tĩnh?
- Ta nói Linh Tiêu Điện biết rõ cũng không phải là nói Linh Tiêu Điện đã biết rõ phương vị Lôi Đế Hành Cung, bọn họ chỉ biết nhiều hơn một chút về tin tức của Lôi Đế, về phần Lôi Đế Hành Cung, chỉ sợ là tin tức của ma thai.
Con mắt Tống Tử Phật híp lại.
- Tuy Thất Thần Vực chúng ta vào thời điểm Thượng Cổ thuộc về Thiên Giới, nhưng đã sớm suy sụp, có rất nhiều bí mật cũng bị thất truyền, tại nhiều khi còn không hiểu biết rõ bằng Đại Thế Giới, tinh vực khác, phải biết rằng, bọn họ có rất nhiều truyền thừa trực tiếp từ thời Thượng Cổ, rất nhiều bí mật, bọn họ cũng nắm giữ cho mình, mà ma thai xuất thân từ Vạn Tinh Hải, là do Thái Cổ ma đầu bị trấn áp ở Vạn Tinh Hải truyền ra, còn biết thêm những tin tức khác nữa, lúc này đây, hắn đi vào Thiên Giới, làm sao có thể không đánh chủ ý lên các kỳ trân của Thiên Giới từ thời Thượng Cổ chứ!
- Nói cách khác, nghe đồn là thật, nhưng nói cho cùng chính là mưu kế của ma thai bày ra, mà cái ma thai này biết rõ một ít huyền bí của Lôi Đế Hành Cung, nhưng lại không có nắm chắc là sẽ toàn thân trở ra, cho nên mới tung tin tức này ra, làm cho người trong thiên hạ chú ý tới, hắn sẽ ngồi làm ngư ông đắc lợi.
- Hừ, nó đúng là có lòng tin vào bản thân của mình mà, chẳng lẽ nó thật sự cho rằng dưới hoàn cảnh ngư long hỗn tạp này có thể kiếm lợi được sao, chẳng lẽ có đủ sức để tranh đoạt chỗ tốt thật sự sao?
Chu Báo có chút không tin.
- Nó dám làm như thế, chắc có lẽ là bản thân của nó có nắm chắc, có lẽ nó có một ít át chủ bài, biết rõ một ít huyền bí mà người ta không biết!