Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Mỹ nhân đường, Hồng Âm mới vừa ở phòng trong kiểm kê hàng hóa xong. Lúc đi ra đại đường liếc mắt một cái liền nhìn thấy một nữ tử xinh đẹp mặc y phục màu vàng đang ở quầy dưới lầu.
Vừa thấy đến đối phương, trên mặt Hồng Âm liền hiện lên nụ cười vui sướng. Đây không phải là tỳ nữ Thiên Y luôn luôn đi theo bên người Tĩnh vương phi sao. Nàng đã nhiều ngày trái chờ phải chờ chính là chờ không đến người của Tĩnh vương phủ, đang buồn rầu nên thế nào cùng tiểu thư báo cáo kết quả công tác, thế mà Thiên Y lại tự đưa đến cửa.
Hồng Âm vội vàng nâng bước đi xuống dưới lầu. Lúc này Thiên Y đang đứng ở trước quầy chọn lựa các màu son. Từ lúc cùng vương phi đã tới nơi này vài lần, nàng liền triệt để thích lên những thứ ở nơi này, luôn luôn khát vọng có thể đi lại Mỹ Nhân đường mua về một hai dạng, nàng liền thỏa mãn.
Hôm nay thật vất vả mới tìm cơ hội ra phủ, nàng mang hết tiền bạc mà mấy năm nay thật vất vả tích góp từng tí một xuống dưới thẳng đến Mỹ Nhân đường.
Đang cẩn thận chọn lựa, lại nghe đến bên tai truyền đến một tiếng kêu to. Quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Hồng Âm tươi cười ngọt ngào đứng ở bên cạnh nàng.
“Thiên Y tỷ tỷ.” Hồng Âm mỉm cười ngọt ngào gọi.
Thiên Y nhìn thấy là Hồng Âm, cũng giơ lên khuôn mặt tươi cười “Thì ra là Hồng Âm muội muội nha.” Nàng may mắn cùng vương phi đã tới nơi này vài lần, biết Hồng Âm là nữ nhi của chưởng quầy Mỹ Nhân đường này, tất nhiên là mừng rỡ cùng đối phương thân cận.
Hồng Âm liếc nhìn son bầy trên quầy một cái, cười nói “Thiên Y tỷ tỷ hôm nay khó được qua đây, không bằng cùng muội lên trên lầu ngồi một chút. Muội muội có mấy thứ tốt cho tỷ tỷ nhìn xem đấy.”
Thiên Y hơi hơi sửng sốt, sau đó phản ứng lại, trong lời nói của Hòng Âm ám chỉ thập phần rõ ràng, xem ra là có sự chuyện muốn tìm nàng. Lại không biết đến cùng là chuyện gì.
Hồng Âm một phen kéo tay của Thiên Y qua đi lên trên lầu “Tỷ tỷ cùng muội muội hướng bên này đi.”
Thiên Y cũng không cự tuyệt, tùy ý đối phương nắm, vừa đi vừa nghĩ, cũng thế, là chuyện gì đợi đến trên lầu không phải biết được sao.
Hai người đi đến một căn phòng ở lầu hai ngồi xuống, Hồng Âm mang sang mấy hộp nhỏ đặt tới trước mặt Thiên Y.
Vươn tay mở nắp hộp, cười nói “Thiên Y tỷ tỷ, tỷ nhìn một cái, có thích không?”
Thiên Y chỉ cảm thấy một cỗ mùi hoa nồng đậm đánh úp lại, cực kì dễ ngửi. Nhìn thấy màu son đỏ tươi trong hộp, vừa thấy liền biết là nàng mua không nổi thứ tốt này.
Cầm lấy nhìn xem, tất nhiên là lại một trận tâm động. Nhưng nàng cũng biết chuyện gì cũng không là đến không (không có gì tự đến), cố nén không tha buông son trong tay nói “Đồ tốt như vậy, tất nhiên là ta cực thích, nhưng lại không biết ý của muội muội là gì?”
Mắt thấy đối phương động tâm, tiếng cười của Hồng Âm càng thanh thúy nói lên “Tỷ tỷ yên tâm, muội muội không có ý tứ khác. Chỉ là có chút tò mò chuyện thế tử Tĩnh vương tuyển thân, muốn nhờ tỷ tỷ giúp muội muội giải thích nghi hoặc thôi.”
Trong lòng Thiên Y vừa động, đây là muốn hỏi chuyện thế tử tuyển thân? Vậy cũng không có gì khó mà nói. Lại nhìn Hồng Âm cười thật ngọt liếc mắt một cái, sợ là có phu nhân nhà nào có nữ nhi trúng cử nhờ nàng đến hỏi thăm đi.
Hồng Âm cười khanh khách nhìn Thiên Y “Không biết tỷ tỷ có thể nói cho muội muội biết một hai hay không nha?”
Thiên Y lại nhìn nhìn son trên bàn, trong lòng khẽ cắn môi, dù sao cũng không phải chuyện gì quan trọng hơn, chỉ là lộ ra chút tin tức mà người trong phủ đều biết đến, có thể được đến mấy hộp son tốt nhất này, cớ sao mà không làm đâu.
Nghĩ vậy, Thiên Y cũng không lại lạnh nhạt thân mình, thay một khuôn mặt tươi cười nói “Muội muội muốn biết chuyện thế tử tuyển thân là chuyện gì?”
Nhìn đến đối phương nhả ra, Hồng Âm vội vàng sát gần nói “Không biết lần này tuyển thân bị chọn các vị tiểu thư là thế nào nha?”
Nghe được Hồng Âm hỏi như vậy, Thiên Y càng xác định phỏng đoán lúc trước, quả nhiên là có phu nhân phủ nào đó nhờ nàng ấy đến hỏi thăm.
Nhẹ giọng nói với Hồng Âm: “Là nhị tiểu thư Hạ phủ, vương phi đã để lại canh thiếp của nàng ấy.”
Hồng Âm tiếp tục nói “Vậy còn có đâu?” Chuyện tiểu thư nhà mình bị chọn trúng nàng sớm đã biết.
Thiên Y lắc lắc đầu “Không có, thế tử cũng chỉ chọn một bức họa của tiểu thư Hạ phủ rồi đi.”
Hồng Âm cảm thấy cả kinh, vội vàng nói “Là thế tử tự mình lấy? Lúc đó là tình huống gì?” Nàng thật không nghĩ tới, thế tử Tĩnh vương nhưng lại chỉ chọn một mình tiểu thư.
Thiên Y dựa vào gần chút, thấp giọng nói “Lúc đó có một tỳ nữ không cẩn thận, biến thành bức họa rớt nhất. Cũng không biết sao, thế tử vừa thấy đến bức họa của tiểu thư Hạ phủ kia lại đứng im bất động. Sau này tự mình nhặt bức họa lên không nói, lại càng chỉ lấy đi một bức kia mà thôi. Còn lại một ít, thế mà ngay cả xem cũng chưa xem. Ta nghe gac sai vặt trong viện của thế tử nói, thế tử coi bức họa kia như bảo bối, không chỉ thu đặt ở bên gối, mỗi ngày cũng sẽ lấy ra nhìn vài lần đấy.” Trên dưới hạ nhân trong phủ đều đang truyền tiểu thư Hạ phủ còn chưa có vào cửa lại được thế tử thích như vậy, cũng không biết đến cùng là thiên hạ như thế nào.
Hồng Âm cố gắng áp chế kinh ngạc trong lòng, thật không nghĩ tới thì ra là thế tử Tĩnh vương tự mình nhìn trúng tiểu thư.
Tròng mắt vòng vo chuyển động, khẩn trương hỏi “Vậy ben người thế tử liệu có thông phòng hoặc là tiểu thiếp linh tinh gì đó không?” Quy củ trong Mỹ nhân dường là ‘Nam tử không được nạp thiếp, nữ tử không được làm thiếp’ là do tiểu thư định xuống, nghĩ đến tiểu thư là không chấp nhận được những truyện này.
Thiên Y tiếp tục lắc đầu “Chuyện đó thật không có, thân mình thế tử uôn luôn không tốt lắm. Vương gia liền không để vương phi cấp an bày chuyện này. Tự thế tử cũng không nguyện ý, trong viện cũng chỉ có hai tỳ nữ hầu hạ.”
Nếu không phải là xương cốt thế tử không tốt, đối tỳ nữ này ngay cả nhìn đều không có nhiều xem liếc mắt một cái, bằng không dựa theo thân phận cùng tướng mạo của thế tử, tỳ nữ trong phủ người nào sẽ không đem tâm tư phóng ở trên người hắn.
Hồng Âm lại tiếp tục hỏi chút việc, hai người hàn huyên chừng hai nén hương. Mà sau đó Thiên Y mới tươi cười đầy mặt mang theo son rời khỏi Mỹ Nhân đường.
Chờ Thiên Y vừa đi, Hồng Âm vội vàng đưa tới xe ngựa, thẳng đến Hạ phủ mà đi.
Hạ Thính Ngưng lúc này đang ở nằm ở trên giường chợp mắt một chút, Vãn Ngọc bỗng nhiên báo lại “Tiểu thư, Hồng Âm đến.”
Hạ Thính Ngưng mở đôi mắt buồn ngủ mông lung, từ trên giường ngồi dậy nói “Cho nàng ấy đi vào.”
Sau khi được đến cho phép, Hồng Âm vội vàng đi vào trong phòng phúc thân hành lễ đối với Hạ Thính Ngưng “Tiểu thư.”
Hạ Thính Ngưng nhẹ nhàng xua tay “Miễn, nhưng là nghe được chuyện gì?” Giờ phút này tìm đến nàng, hẳn là có tin tức của Tĩnh vương phủ.
Hồng Âm gật đầu, một năm một mười đem lời nói hỏi được từ chỗ Thiên Y đều nói ra.
Sau khi Hạ Thính Ngưng nghe xong thì ngẩn ra, nàng luôn luôn nghĩ là Tĩnh vương phi tuyển nàng, không nghĩ tới cũng là hắn tự mình chọn. Đây là vì sao?
Đang khi nghe đến Hồng Âm nói đối phương cũng không có thông phòng cùng tiểu thiếp, trong lòng Hạ Thính Ngưng hơi hơi vừa động, có cái gì này nọ chợt lóe mà qua, nàng lại chưa kịp bắt lấy.
Nghe Hồng Âm thuật chuyện xong, Hạ Thính Ngưng chỉ cảm thấy ý nghĩ có chút hỗn loạn, chỉ phải phất phất tay nói “Ta đã biết, ngươi làm được tốt lắm. Đi về trước đi.”
Vãn Ngọc thật thức thời đưa Hồng Âm ra cửa, nàng biết tiểu thư đây là muốn chính mình một người yên lặng một chút.
Hạ Thính Ngưng vô lực nằm lại trên giường, hơi có chút mờ mịt.
Đem bức họa của nàng cất ở bên gối, mỗi ngày sẽ lấy ra nhìn một cái. Hành vi như vậy không phải nói rõ cho mọi người là hắn ái mộ nàng sao.
Không thể phủ nhận, ngày ấy mới gặp, hắn quả thật khiến nàng cảm thấy kinh diễm. Hắn là một nam tử cực kì xuất sắc, gia thế tốt, bộ dạng tốt. Không gì ngoài thân mình kém hạng nhất, hắn cơ hồ hoàn mỹ đến không thể soi mói.
Nàng kỳ thật cũng không bài xích hắn, nhưng là chưa bao giờ nghĩ tới một ngày kia sẽ gả cho hắn.
Hiện thời nghe Hồng Âm nói chuyện xong, hắn làm như cố ý đối nàng. Nhưng nếu như thật muốn lập gia đình, nàng cũng tuyệt đối không có khả năng làm thiếp người khác. Ví như nàng yêu cầu vị trí chính thê, cũng không cho hắn ngày sau có nữ nhân khác. Yêu cầu như vậy hắn có thể đáp ứng sao.
Trong lòng nàng một chút để đều không có. Phía trước chưa từng nghĩ tới hắn sẽ có ý đối nàng. Lúc này sau khi biết mọi chuyện ngược lại trở nên phức tạp lên.
Gả vẫn là không gả? Đối phương có nguyện ý hứa hẹn yêu cầu của nàng hay không? Đây đều phải quyết định thái độ bởi song phương.
Chuyện này cho nàng quá lớn đánh sâu vào, nàng thật sự cần suy nghĩ thật tooys một chút, mới có thể biết bước tiếp theo nên làm như thế nào.
Hạ Thính Ngưng trái lo phải nghĩ, cũng không nghĩ ra kết quả, chỉ có thể bất đắc dĩ nhắm lại hai mắt, trong đầu lại dần dần hiện lên bóng dáng ôn nhã như ngọc, lạnh nhạt quý khí kia.