Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Edit: voi còi
Sau khi xác định Lưu công công đi tuyên thánh chỉ xong, Bách Lí Dung Cẩn chờ ở phía ngoài Hạ phủ mới cho xe ngựa rời đi, trở lại Tĩnh vương phủ.
Buổi chiều hôm đó, Lưu công công liền tự mình đến cửa, đưa tới vài ngày hoàng đạo mà khâm thiên giám chọn lựa cùng hoàng thượng ban thưởng sính lễ liên quan.
Sau khi Tĩnh vương phi tiễn bước Lưu công công, vội vàng phái tỳ nữ bên người đi Thanh Lan viên mời Bách Lí Dung Cẩn đến. Tuy rằng trong lòng bà chẳng phải quá đồng ý cửa hôn nhân này, nhưng nghĩ đến mọi chuyện đều không có quan trọng hơn thân thể của con, vẫn là nhanh chóng đem hôn sự làm xung hỉ cho tốt.
Nghĩ đến đây, Tĩnh vương phi cũng liền tạm thời bỏ qua ý tưởng khác sang một bên, chỉ chuyên tâm xem mấy ngày hoàng đạo mà khâm thiên giám chọn ra, nhìn xem muốn chọn ngày nào thành thân cho thỏa đáng.
Tỳ nữ tiến đến Thanh Lan viên không bao lâu liền đem Bách Lí Dung Cẩn mời đến Tố Viên.
Tĩnh vương phi cười vẫy vẫy tay hướng hắn, ý bảo đối phương đến bên người bà ngồi xuống. Mà sau đó đem trang giấy đỏ thẫm viết vài cái ngày hoàng đạo đưa tới trước mặt Bách Lí Dung Cẩn, chỉ vào một ngày trên cùng nói “Cẩn Nhi, con xem, hiện tại đã gần đến cuối năm, năm nay một ngày hoàng đạo cuối cùng đã qua đi. Khâm thiên giám lấy ra những ngày tốt này đều là sang năm. Nương vừa rồi đã nhìn, chúng ta liền đem ngày thành thân định ở mùng sáu tháng một sang năm đi. Qua năm sau không mấy ngày liền có thể thành hôn.”
Bà muốn sớm đem người thú vào cửa, làm tốt xung hỉ cho Cẩn Nhi, liền chọn một ngày hoàng đạo sớm nhất.
Bách Lí Dung Cẩn nhíu nhíu mày, hiện tại đã là mười bốn tháng mười hai, cách mùng sáu tháng một sang năm chỉ có ngắn ngủn hai mươi mấy ngày, thời gian vội vàng như vậy chỉ sợ có rất nhiều thứ cũng không thể chuẩn bị đầy đủ hết.
Lập tức liền lắc lắc đầu nói “Không ổn, thời gian quá mức vội vàng, đến lúc đó rất nhiều chuyện cũng không thể chuẩn bị thỏa đáng. Lại chọn ngày khác tốt hơn đi.” Hắn không muốn đến lúc đó ủy khuất nàng.
Tĩnh vương phi lại hơi có chút mất hứng “Vậy con muốn chọn ngày nào?” Bà đều đã tiếp nhận đối phương vào cửa, chỉ là muốn sớm làm xong hôn sự thôi. Tuy rằng thời gian vội vàng chút, nhưng đối phương là một thứ nữ, còn muốn chú ý phô trương thế nào nha.
Bách Lí Dung Cẩn cẩn thận nhìn nhìn vài ngày hoàng đạo, sau một phen suy tư mới nói “Liền ngày mùng ba tháng ba đi, thời gian hơn hai tháng hẳn là đủ để vương phủ chuẩn bị mở hôn sự.”
Hắn vừa không muốn ủy khuất nàng, qua loa chuẩn bị liền thú nàng qua cửa, nhưng cũng không muốn đem hôn kỳ rời lại quá trễ. Thời gian hai tháng, chắc là đủ.
Tĩnh vương phi khẽ nhăn đôi mi thanh tú “Có phải quá muộn hay không. Lại chọn ngày tìm lúc trước đó đi.”
Bách Lí Dung Cẩn quay đầu nhìn về phía Tĩnh vương phi “Nương, ngài đừng như vậy. Dượng đã hạ chỉ tứ hôn, sau đó không lâu nàng sẽ là thê tử của con, con không muốn ủy khuất nàng. Ngài hãy buông tâm đi, đừng luôn nhớ chuyện than phận cuat nàng. Còn có, không chỉ hôn sự muốn chuẩn bị thỏa đáng, sính lễ cũng không thể thiếu.”
Hắn làm sao không biết mẫu thân suy nghĩ cái gì, không phải là cảm thấy thân phận của nàng không xứng với chính mình sao.
Tĩnh vương phi uất nghẹn, có chút rầu rĩ nói “Vậy con muốn nói, muốn nâng bao nhiêu sính lễ đi qua?”
Bách Lí Dung Cẩn cười yếu ớt nói “Lúc trước không phải dì đã nói hai trăm bốn mươi tám nâng sao, liền cấp dựa theo điều này đi. Muốn chọn tốt mới được.”
Tĩnh vương phi càng bực mình, còn muốn nói chút gì đó, nhưng nhìn đến vẻ mặt con kiên trì, cuối cùng vẫn là bất đắc dĩ thỏa hiệp. Thôi thôi, dù sao đều phải thú vào cửa không thể sửa đổi, cấp liền cấp đi.
Bởi vì cửa ải cuối năm buông xuống, mới sáng tinh mơ Hạ Thính Ngưng liền đứng dậy bận việc, bày ra ra một danh sách làm cho bọn hạ nhân ra phủ đặt mua hàng tết.
Hôm nay lại thức dậy có chút sớm, liền thừa dịp canh giờ này đi đến phòng bếp, tính toán xuống bếp làm vài món ăn sáng tinh xảo.
Đầu tiên là gạo nếp đãi sạch sẽ cho vào trong nồi thêm nước, sau khi cho nước xong dùng lửa to để nấu, sau lại dùng lửa nhỏ chậm rãi ninh. Lại làm táo đỏ chưng trứng, cơm rang tố hương, bánh dày đậu đỏ, bánh rán trái cây, sủi cảo tôm thủy tinh óng ánh trong suốt các loại.
Hai tay linh động nắm từng cái vỏ bánh bao tôm lại, lúc này Vãn Ngọc lại vội vàng đi đến, tiến đến bên tai Hạ Thính Ngưng nói “Tiểu thư, Tĩnh vương thế tử ở bên cửa chờ ngài đấy.”
Hạ Thính Ngưng ngẩn ra, sao hắn đến. Thuận thế buông sủi cảo trong tay, rửa sạch tay mang theo Vãn Ngọc ra phòng bếp hướng cửa hông đi đến.
Dọc theo đường đi sau khi nghe xong Vãn Ngọc giải thích mới biết được, thì ra vừa rồi gã sai vặt trông cửa hông đi tới Lê viện, nói là cửa hông bên kia có người muốn tìm, Vãn Ngọc rất là kỳ quái, sau khi đi qua nhìn thấy rõ ràng nam tử kia là thị vệ luôn đi theo bên người Tĩnh vương thế tử. Bên ngoài cửa hông dừng một chiếc xe ngựa tinh xảo hoa mỹ, vừa thấy chỉ biết định là Tĩnh vương thế tử tiến đến tìm tiểu thư nhà mình. Chính là không thể nói rõ với gã sai vặt trông cửa mới đem nàng đi ra trước.
Quả nhiên, nàng(VN) vừa đi ra cửa hông, liền nghe được vị thị vệ kia nói “Vị cô nương này, phiền toái mời chuyển lời cho tiểu thư nhà ngươi, thế tử cho mời.”
Có thế này nàng mới vội vã chạy về đến nói cho Hạ Thính Ngưng chuyện này.
Một đường đi đến cửa hông Hạ phủ, chỉ thấy một chiếc xe ngựa tinh xảo hoa mỹ đứng ở một bên, sau khi thị vệ đứng ở xe ngựa nhìn thấy Hạ Thính Ngưng đi lại liền hành lễ nói “Hạ tiểu thư, mời lên xe ngựa.”
Hạ Thính Ngưng gật gật đầu, cho gã sai vặt trông cửa một ít bạc vụn, dặn dò hắn chớ để lộ tin tức, chỉ làm như không phát hiện.
Sau đó mới từ Vãn Ngọc nâng đỡ đi lên xe ngựa, nhẹ nhàng xốc màn xe lên xoay người đi vào.
Trong xe rất là ấm áp, không giống bên ngoài rét lạnh như vậy, nàng liếc mắt một cái liền nhìn thấy Bách Lí Dung Cẩn đang ngồi ở bên trong lẳng lặng nhìn nàng. Khiến nàng hơi có chút khẩn trương.
Đã thấy đối phương nhẹ nhàng cười, vươn tay đỡ nàng đến bên người hắn ngồi xuống.
Bởi vì quan hệ đến thể chất, nên tay hắn có chút mát, không ấm áp giống như nàng.
Hạ Thính Ngưng thu liễm một chút khẩn trương trong lòng, điềm nhã (điềm đạm, nhã nhặn) nhìn đối phương nói “Làm sao huynh có thể qua đây?” (ta để huynh nha, vì lúc này HTN cũng đã nhận định anh là chồng rùi, với lại cô ấy cũng là người hiện đại mừ)
Nguyên bản nàng còn tưởng rằng phải chờ tới ngày thành thân mới có thể gặp lại hắn.
Bách Lí Dung Cẩn cười yếu ớt nói “Vừa mới hạ triều, ta liền đi tới đây, có một số việc muốn nói cùng nàng.”
Mấy ngày không thấy, hắn tựa hồ có chút nhớ nhung nàng. Đợi sau này hắn cùng nàng thành thân, liền có thể mỗi ngày đều giống như hiện tại nhìn thấy nàng.
Hạ Thính Ngưng lại có chút nghi hoặc hỏi “Là chuyện chúng ta thành thân sao? Có vấn đề gì huynh nói đi, ta nghe đây."
Bách Lí Dung Cẩn ôn hòa nhìn Hạ Thính Ngưng nói “Hôn kỳ đã định xuống, ngay tại mùng sáu tháng ba sang năm. Còn có không sai biệt lắm hai tháng thời gian, vương phủ sẽ đem hôn sự chuẩn bị thỏa đáng.”
Hạ Thính Ngưng có vẻ có chút kinh ngạc “Mùng sáu tháng ba sang năm? Ta còn tưởng rằng sẽ sớm hơn rất nhiều đấy.”
Dù sao hắn là muốn thành thân xung hỉ, nàng nguyên bản còn tưởng rằng sẽ sớm liền gả đi qua, không nghĩ tới còn có hai tháng thời gian.
Bách Lí Dung Cẩn nhợt nhạt gợi lên khóe môi “Qua mấy ngày nữa người của vương phủ nhân sẽ tiến đến hạ sính, ấn tập tục ta không thể tới, trước ngày thành thân cũng không thể gặp nàng. Nhưng nếu nàng có chuyện gì liền viết thư, sai người đưa đến Tĩnh vương phủ giao cho Thanh Vũ, ta tự có thể thu được.”
Đôi mắt hắn đen láy đẹp như ngọc, nhìn xem nàng một trận giật mình.
Chỉ nhẹ nhàng cười “Ta đã biết, nếu có chút chuyện ta sẽ tìm huynh."
Trong câu nói của hắn để lộ ra một ý tứ, thì phải là hắn sẽ không để nàng chịu ủy khuất. Nàng chưa gả qua, hắn liền đối đãi với nàng như vậy, vì nàng lo lắng chu toàn.
Bách Lí Dung Cẩn thấy nàng đáp ứng khóe môi cũng giãn ra, bàn tay tinh tế thon dài cầm hộp gỗ để ở một bên đưa tới trước mặt Hạ Thính Ngưng.
Hạ Thính Ngưng nhìn hộp gỗ trước mắt điêu khắc hoa văn tinh xảo, không hiểu nhìn về phía Bách Lí Dung Cẩn nói “Đây là cái gì?”
Chỉ thấy đôi mắt đối phương mỉm cười “Mở ra nhìn xem liền biết.”
Hạ Thính Ngưng trừng mắt nhìn, nhẹ nhàng vươn tay đẩy nắp hộp gỗ ra, chỉ thấy theo bên trong lộ ra từng đợt lam quang oánh oánh xinh đẹp.