Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Thú Tu Thành Thần
  3. Chương 97: Tử Lan , Tử Mộng
Trước /1343 Sau

Thú Tu Thành Thần

Chương 97: Tử Lan , Tử Mộng

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Phi Thiên Lan tỉnh dậy thì thấy một nữ nhân đang nhìn mình chăm chú, người này đẹp đến mức một người tự tin về nhan sắc như nàng cũng không dám nói hơn. Người này uy áp cũng vô cùng khủng bố, nhìn thẳng vào mắt của Phi Thiên Lan nàng ta hỏi:

"Ngươi tới Nhạc gia theo dõi bọn họ làm gì?"

Nhưng thay vì trả lời thì Phi Thiên Lan hỏi ngược lại:

"Mộng Tử học tỷ có phải không? Nếu ta đoán không sai cái cô nương mặc áo hồng vừa nãy là con gái của ngươi đúng hay không."

Mộng Tử nhìn nàng sau đó ngạc nhiên hỏi:

"Sao ngươi biết được?" 

Trong mắt nàng toát ra sát khí người này không lẽ điều tra được nàng, Phi Thiên Lan mỉm cười nói:

"Học tỷ Mai Hoa đỡ đẻ cho ngươi đâu phải chỉ có mình nàng, ta cũng hỗ trợ đó chứ.Đứa bé phía sau gáy có một nốt ruồi rất đặc trưng sao ta quên được."

Mộng Tử hơi bất ngờ sau đó hỏi:

"Ngươi là Thiên Lan nhưng sao ngươi trông khác quá vậy, ta từng tìm ngươi nhưng nghe đồn ngươi gặp tai nạn chết lâu rồi cơ mà."

Phi Thiên Lan cười nói:

"Chuyện dài lắm nhưng trước tiên tỷ có thể cởi dây trói cho ta được hay không? "

Mộng Tử biết là người quen liền hấp tấp rút đi dây trói, thứ này là một loại bảo vật không có tu vi Vũ Tôn thì đừng hòng dãy dụa.Đợi cả người được giải thoát thư thái rồi thì mới bắt đầu nhìn Mộng Tử sau đó buồn bã kể:

"Tỷ còn nhớ Trình Thành không? "

Mộng Tử nhìn nàng sau đó gật đầu nói:

"Phu quân của ngươi ta làm sao không biết."

Bỗng trong mắt Phi Thiên Lan đầy căm hận nói:

"Hắn tự tay giết hết toàn bộ người trong gia tộc của ta chỉ còn sót lại mỗi cháu trai Phi Thành.Còn ta thực tế thì bị hoàng đế Hỏa Vân quốc hại chết, không ngờ ta chết đi hắn không trả thù còn khiến gia tộc ta cửa nát nhà tan."

Mộng Tử không thể tin được người sư đệ xưa kia lại trở nên tàn nhẫn như thế, Phi Thiên Lan lúc này mới bắt đầu kể chi tiết sự việc cho nàng nghe.

"Tên kia thật khốn nạn thế nhưng muội làm sao lại sống được không phải ngươi bảo mình đã chết sao?"

Phi Thiên Lan khi này lại mỉm cười với nàng nói:

"Có lẽ ta sống đủ tốt lên được trời thương, tuy rớt xuống vực thẳm nhưng lại kích phát huyết mạch hóa thành một cây hoa.Sau nhiều năm ta rốt cục có thể hóa lại thành hình người đã thế tu vi còn tiến thẳng lên Vũ Hoàng nhất trọng.

Lần này ta về đây muốn thăm cháu trai cùng hai đứa con gái nhưng không ngờ hai người đã có người thương.Ta quả thật không muốn xen vào cuộc sống lúc này của bọn họ, chắc tỷ cũng giống ta."

Mộng Tử gật đầu sau đó nói:

"Lần này chúng ta đến đây thăm dò thì không tiện lắm bởi cuộc sống thường ngày làm sao khiến tiểu tử kia bộc lộ hết bản chất.Lần này khảo hạch của học viện chúng ta theo sau sẽ biết hết, chúng ta cũng lên lui đi một thời gian, đợi đến ngày khảo hạch ta mang ngươi theo thì sẽ không bị phát hiện.

Nhạc phủ lão tướng quân hôm nay không ở nhà nếu không ngươi đã bị phát hiện rồi, bao nhiêu tuổi rồi còn bất cẩn như thế.Đã quyết định không ảnh hưởng tới cuộc sống của các nàng cũng được nhưng chúng ta có cách khác để ở bên các nàng."

Phi Thiên Lan sau đó ngạc nhiên hỏi:

"Không lẽ tỷ có cách gì sao?"

Mộng Tử gật đầu sau đó bắt đầu nói ra:

"Ta đã thành công cài cắm người vào trong Thiên Nguyên học viện, bây giờ chúng ta tham gia khảo hạch cũng chẳng có vấn đề.Quan trọng hơn hết phải xem nhân phẩm của tên kia thế nào thế nên chúng ta chỉ cần thực hiện đúng kế hoạch của ta thì sẽ biết ngay thôi."

Phi Thiên Lan rất gấp gáp kéo tay Mộng Tử hỏi:

"Tỷ có cách gì thì nói với ta đừng để ta phải mong."

Mộng Tử cười nhìn nàng sao đó nói:

"Trước tiên chúng ta phải thử lòng thương người của hắn để tránh có Trình Thành thứ hai. Đây là sau khi nghe chuyện của ngươi ta lầm thời sắp xếp nếu hắn qua ai thi trong lần khảo hạch chúng ta sẽ tiếp tục thử hắn ta xem có thực sự xứng đáng với các nàng không."

Phi Thiên Lan từ Mộng Tử lúc này nhìn thấy người đại tỷ năm xưa từng dẫn dắt các nữ sinh trong học viện.Đại tỷ Mộng Thư người được tất cả nữ sinh thần tượng bởi khả năng lãnh đạo tài tình, nàng đã tạo ra một đế chế ngay bên trong Thiên Nguyên xuất một thời gian dài thống trị học viện giới học sinh.

Mộng Tử nghĩ đến cái gì sau đó hỏi:

"Cháu trai hay con gái của ngươi không nhận biết ngươi lúc này chứ?"

Phi Thiên Lan bĩu môi nói:

"Tỷ còn nhận không ra mấy đứa trẻ vài tuổi đã không còn được gặp ta, huống chi ta còn biến hóa như thế này.Phi Thành đừa bé này thì tất cả do ta mới khiến cho hắn không có nhà để về, ta còn mặt mũi nào đi gặp hắn.

Ta đã thề với Thiên Đạo dù chết cũng không tiết lộ thân phận của mình cho mấy đứa trẻ biết để bọn họ có thể sống an vui.Nếu có thể ở gần họ ta cũng sẽ chọn một thân phận khác chứ không phải là Phi Thiên Lan xưa kia từ nay ta tên Tử Hoa."

Mộng Tử thấy nàng có vẻ thật sự quyết tâm thì cũng không nói gì phản đối bởi như vậy đã là tốt nhất rồi. Đôi khi yêu thương một người thì không nhất định phải giữ khư khư người ấy bên cạnh mình.Mình cùng người ấy đều vui vẻ là được.

Mộng Tử vỗ vai nàng sau đó nói:

"Từ ngày hôm nay Phi Thiên Lan đã chết, Mộng Tử cũng chết ta cũng đổi tên thành Tử Mộng.Bắt đầu từ hôm nay chúng ta sẽ là chị em vĩnh viễn, cầu cho thiên đạo chứng giám cho tấm lòng của chúng ta."

Tử Hoa cảm động nước mắt ào ào rơi xuống, Tử Mộng ôm lấy vai nàng cười nói:

"Hôm này là một ngày vui chúng ta đi uống rượu thôi, Mộng Thiên tên kia tích trữ rất nhiều rượu ngon ta đã lấy đi một ít hôm này chúng ta không say không ngừng."

Sau đó tiếng cạn chén vang lên trong căn phòng trống, hai nàng tựa vào nhau ngủ nước mắt vẫn chảy nhưng khóe môi lại nở nụ cười.Các nàng lại giống như những ngày vô âu vo lo trước kia uống rượu ngủ luôn trên bàn. Mộng Thiên từ ngoài đi vào nhìn đống rượu thì trong lòng nhỏ máu tuy nhiên thấy các nàng thoải mái đã tốt lắm rồi. 

Hắn ta hôm nay phải nghỉ sớm ngày mai còn phải đi đón lão bà nữa, nhiều năm không gặp phải tươm tất một chút mới được.Hắn ta huýt sao vui vẻ đi về phòng, mấy tên hộ vệ thấy Mộng Thiên đi ngang thì trợn mặt không hiểu chuyện gì.

Mộng Thiên bỗng nhiên quay lại vỗ vai bọn họ sau đó nói:

"Các ngươi canh gác rất chăm chỉ, ta rất hài lòng cho các ngươi một trăm lượng hết ca trực có thể đến tửu quán ăn chút đồ uống chút rượu ngon.Nếu có thể đến kỹ viện chơi gái cũng được mà có vẻ chơi gái sẽ tốn nhiều cho các ngươi thêm hai trăm lượng."

Nhét ba tờ ngân phiếu cho bọn họ sau đó hắn tiếp tục huýt sáo đi về hướng phòng mình.Hai người hộ vệ trợn mắt nhìn không thể tin keo kiệt lão gia lại cho mình tiền đi uống rượu chơi gái.

Một người nhíu mày hỏi người kia:

"Thế ngươi có ý định đi chơi gái thật không hay lão gia khảo nghiệm chúng ta."

Người bị hỏi chỉ về một hướng khác Mộng Thiên cũng đang nhét tiền cho ngươi khác thì hắn ta nói:

"Sợ gì cả đống người cứ đi chơi gái thôi mấy tháng rồi ta chưa được chạm vào nữ nhân rồi coi chùng ta thông ngươi bây giờ."

Người kia cũng gật đầu quá lâu không được đụng vào nữ nhân quả thật khiến bọn họ rất bức bối.Bỗng hai người nha hoàn đi ngang nháy mắt với bọn họ sau đó nói nhỏ:

"Lão gia vừa nãy nói cho nha hoàn chúng ta nghỉ vài ngày để kiếm chồng không biết A Tam huynh xem ta thế này có ai hứng thú hay không. "

A Tam nuốt nước bọt một cái, nữ nhân này khuôn mặt cũng coi như xinh xắn dáng người lại tốt.Nói thế này với mình rõ ràng có ý làm đàn ông hắn sao không hiểu ra nàng đang coi trong mình, đợi hai nàng đi thì A Tam nói với người hộ vệ canh gác kia:

"Tiền chia đôi mai ta không đi kĩ viện nữa ngày mai là ngày đại sự của đời ta, huynh đệ thông cảm."

Người kia bĩu môi khinh thường nói:

"Tiểu Hà có ý với ngươi làm như không có ai có ý với ta vậy, mai uống một chút sau đó đi về tìm bà mối thôi.Lão gia bỗng nhiên cho tiền không lập gia đình còn đợi đến khi nào nữa, tiền này chơi thanh lâu chỉ được một bữa nhưng cưới vợ thì xài cả đời đấy.Vả lại từ mai nghiêm cấm ngươi nhắc lại với bất kỳ ai về chuyện chúng ta đi thanh lâu."

A Tam bất mãn đẩy vai người kia nói:

"Ngươi không nghĩ ra ngu như thế chứ?"

Người kia phì cười nói:

"Ngươi không ngu thì ai ngu nếu là ta Tiểu Hà thể hiện ra từ lâu như thế bây giờ nàng nói trực tiếp như thế mới biết."

A Tam nghe hắn ta nói thì ngẫm nghĩ thì cảm giác có vẻ đúng như thế:

"Cơ hội lần này nhất định không được bỏ lỡ Tiểu Hà như thế là hoa khôi trong đám nha hoàn mình để vuột mất thì chắc chắn sẽ có người nẫng tay trên lúc đó khóc cũng không kịp."

Nghĩ thế hắn ta liền phóng thật nhanh chặn trước mặt nàng ta, hành động của hắn khiến hai cô nàng bất ngờ vô cùng.A Tam biết mình lỗ mãng gãi đầu xấu hổ nhưng vẫn có gắng lấy hết can đảm nói:

"Tiểu Hà ngày mai đi chơi với ta nhé."

Quảng cáo
Trước /1343 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Sống Cùng Biểu Tỷ Convert

Copyright © 2022 - MTruyện.net