Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Trình Ngọc gằn từng tiếng, nói:“Ta cảm thấy, nhị ca làm như thế là đúng . Nếu như là ta ở trong hoàn cảnh như thế, ta cũng không có biện pháp nào tốt hơn.”
Trình Quân gật đầu, khe khẽ thở dài, nói:“Ngươi quả nhiên cũng nghĩ như thế.”
Trình Ngọc nói:“Ta một đường chạy tới đây , trong đầu chỉ nghĩ tới việc làm sao có thể cứu tính mạng của nhị ca, còn chưa kịp nghĩ tới, cứu xong thì làm sao bây giờ? Nhị ca tài trí cũng không hề kém ta , hắn suy nghĩ lại càng thêm thấu đáo hơn ta. Nếu đám tu sĩ này còn sống, sẽ cuồn cuộn không dứt tìm đến phiền toái, cho dù hiện tại không đem những người trong Bàn Thành giết sạch, Trình gia, Mục gia, Nghiêm gia còn có này tất cả đám người kia , nhất định sẽ lại đi lên , khi đó bọn họ lại càng thêm hung tàn. Muốn để bọn họ vĩnh viễn dừng tay, chỉ có thể chết đi mới được. Nhiều nhất kéo theo đám người bọn hắn chôn cùng . Một khi đã như vậy, nhất định phải có người hy sinh. Không phải nhị ca, vậy thì chính là ta.”
Nàng đứng thẳng dậy, đối với mặt với linh vị nghiêm mặt nói:“Chúng ta đều là con cái của Trình Chiết , ai đi chết vốn cũng không phân biệt. Trong lòng ta cũng không cảm thấy tánh mạng của nhị ca trọng yếu hơn tánh mạng của ta, cũng không có thấy tánh mạng của ta nặng hơn so với tánh mạng của nhị ca . Nhưng thiên phú của nhị ca tốt hơn ta, hắn sống sót còn có khả năng báo thù. Cho nên theo lý thường ta phải gánh vác trách nhiệm hiện tại . Chỉ cần sau khi ta chết, Trình Tranh biến mất, không còn có người còn quan tâm tới chuyện này, cho dù bọn họ muốn di vật của phụ thân , cũng không thể đi bức bách ai. Có lẽ sau khi nhị ca báo thù sẽ đoàn viên với chúng ta ở trên trời, nhưng nếu như hắn nghĩ thông suốt , liền coi như gánh vác tánh mạng của chúng ta mà sống tiếp, vô luận như thế nào, quyết định của ta là tốt nhất trong thời điểm này.”
Trình Tranh nghe vậy, cũng chỉ duy trì tư thế quỳ thẳng, trong mắt toát ra một loại tư vị phức tạp đến vô cùng, sau đó lại không nói gì mà chống đỡ thần sắc.
Trình Quân thản nhiên nói:“Thân là huynh đệ thủ túc, tính cách và tư tưởng đại khái đều giống nhau . Chính là mỗi người có lựa chọn bất đồng mà thôi.”
Trình Ngọc nói:“Đại ca, nếu là ngươi, ngươi sẽ làm thế nào?”
Trình Quân nói:“Ta sao, nếu như ta ở tuổi của các ngươi, gặp chuyện như vậy...... Ta cũng lựa chọn không khác gì các ngươi a.”
Sự thật đúng là như thế, tính cách lúc trước của hắn vô cùng cương liệt. Nếu hắn có thể trong lúc tuổi nhỏ uống hết cả một chảo dầu sôi, đương nhiên cũng không tiếc rẻ dùng tánh mạng chính mình để cho địch nhân phải trả một cái giá thật lớn.
Trình Quân quay đầu nói:“Nhưng ngươi so với nhị ca của ngươi mạnh hơn một chút, ngươi còn biết lo lắng đến tâm tình của hắn. Bởi vậy hoàn toàn không đề cập tới chuyện tình Lôi Hỏa Dược, chỉ nói phóng hỏa cùng địch nhân đồng quy vu tận , thậm chí thêm vào thái độ điên cuồng của chính mình, làm cho hắn nghĩ là thần chí của ngươi ở trạng thái không rõ ràng mà làm ra quyết định như vậy. Ngươi sợ hắn vì vậy mà tự trách mình , có phải hay không?”
Trình Ngọc khẽ mở miệng , nói:“Cũng không phải tất cả đều như thế. Ta cảm thấy...... Tính cách của ta vốn hơi điên cuồng . Kỳ thật ta không thích bình tĩnh suy nghĩ rồi mới làm ra quyết định, ta thích tùy tâm sở dục, cho nên...... Vừa rồi mới là chân chính Trình Ngọc. Ta cũng không nói sai a, ta không muốn gả cho tục nhân, ta tình nguyện đem thân gả cho liệt hỏa.”
Trình Quân cười cười, nói:“Biểu diễn như thế , không nghĩ đến ý tứ đem ta xuất hiện hay sao?”
Trình Ngọc lắc đầu nói:“Làm sao có thể như vậy. Ta cũng không phải thần tiên sống , tuy rằng biết có người giúp đỡ chúng ta, nhưng không biết ngươi chính là đại ca, đương nhiên cũng không biết buổi tối hôm nay ngươi sẽ đến a. Ta chỉ muốn, hôm nay là cơ hội cuối cùng để cứu vãn , những người đó hôm nay không xuất hiện, có lẽ ngày mai sẽ xuất hiện. Nhị ca tuy rằng có thể không động thủ ở trên linh đường nhưng tính tình hắn cương liệt như thế, tùy thời đều có khả năng dẫn bạo hỏa dược. Cho nên mới lựa chọn đêm nay động thủ .” Nàng vừa cười nói : “Kỳ thật ta cũng quá hồ đồ. Đại ca thông minh như vậy, chuyện tình ta nghĩ được đến, ngươi sao có thể không nghĩ ra chứ, ngươi hôm nay tới là chuyện bình thường mà thôi.”
Trình Quân gật gật đầu, quay đầu đối với Trình Tranh nói:“ Lời nói của Trình Ngọc, ngươi đã hiểu chưa?”
Trình Tranh ngơ ngác nhìn linh vị ở phía trước, cũng không nói hiểu được , cũng không nói không rõ. Trình Ngọc nói xong mọi chuyện, trong lòng còn có chút lo lắng, nhìn Trình Tranh.
Trình Quân nói:“Nếu không phải ngươi làm ra lựa chọn đồng quy vu tận , Trình Ngọc hiện tại đã an an toàn toàn tới Cửu Nhạn Sơn. Nếu ngươi sớm một chút nghĩ thông suốt, lựa chọn cho chính mình một con đường sống, Trình Ngọc cũng sẽ không bị ngươi đưa vào tử lộ. Hôm nay cũng may vận khí không sai, nếu Trình Ngọc thật sự vì ngươi mà chết......”
Trình Tranh “A” một tiếng. Trình Ngọc không khỏi có chút kinh hoảng nói:“Đại ca!”
Trình Quân nặng nề nói:“Trình Ngọc, ngươi cũng giống như vậy. Các ngươi đều thực sự dũng cảm kiêu ngạo, có thể nhẹ nhàng quyết định hi sinh, các ngươi cũng quá tự phụ, luôn cảm thấy quyết định của chính mình là tốt nhất. Hiện tại các ngươi nghe thấy rồi đó, huynh đệ thủ túc của các ngươi không phải là đồ ngốc, cho dù các ngươi may mắn thành công , có thể hồ lộng mọi người cả đời hay sao? Nếu không thể gạt được, sẽ tạo thành kết quả thế nào?”
Thấy Trình Ngọc cùng Trình Tranh đều choáng váng như nhau không nói lời nào, Trình Quân thở dài, sau khi tuổi già đi , quả nhiên đã trở nên dong dài. Khi ở Hạc Vũ Quan, hắn cũng chưa từng quá nhiều lời với Cảnh Xu, hôm nay lần đầu tiên gặp được đệ muội, lại giáo huấn như vậy, hắn cũng hiểu là có chút không có ý nghĩa. Nhưng Cảnh Xu lúc trước mặc dù có tâm bệnh, nhưng so với người của Trình gia mà nói, cũng là đứa nhỏ khá hồn nhiên, tính cách sáng sủa.
Huyết thống, thật sự là một thứ vô cùng kỳ diệu gì đó.
Cương liệt tính cách có lẽ là bọn họ cũng không thể sửa được.
Không chỉ là lo lắng cho một đôi đệ muội, Trình Quân cũng lo lắng cho mình.
Bồ đề bổn vô thụ, minh kính diệc phi đài, bổn lai vô nhất vật, hà xử nhạ trần ai.*
(Bài kệ của Lục tổ Huệ Năng, vị Tổ thứ sáu của Thiền tông TQ , ý nói bản tâm vốn trong sạch, nào có thể vướng bụi trần)
Đây vốn là bài kệ của Phật gia, nếu đối chiếu với Đạo gia cũng là tương tự. Tu đạo, tu tâm, cuối cùng vẫn là tu một chữ ngộ.
Trình Quân tâm tình của bản thân đã đại thành, trừ bỏ tu hành của chính mình ra, còn có liên quan tới tính cách độc hành của hắn. Bổn lai vô nhất vật, trong lòng hắn hướng đến không có vướng bận, tự nhiên cũng sẽ không bị cảm tình gây thương tích. Một đoạn cảm tình duy nhất của hắn, chính là thời gian cùng thê tử sống cùng nhau, xem như chân chính hoàn mỹ, chẳng những đối với tâm tình của hắn không có chỗ nào tổn hại, ngược lại có giúp ích. Đối với người tu đạo , cánh cửa trảm tình gian nan nhất, hắn nhẹ nhàng dịch dịch đã vượt qua.
Đến kiếp này, đột nhiên xuất hiện một loại thân duyên khó có thể chém đứt, hắn lại không có kinh nghiệm đối mặt, bởi vậy cũng dễ dàng tiếp nhận, quan niệm nguyên bản của hắn cũng không khỏi trì trệ.
Hắn hiện nay, cũng không phải là “Bổn lai vô nhất vật” .
Vì bảo trì đạo tâm, cứng rắn trảm tình , hắn cũng không làm được. Tu đạo, rốt cuộc là theo đuổi cái gì?
Các loại đạo thống đều có giải thích của riêng mình, có khi là tu là trường sinh có khi là tu tiêu dao, có khi là tu giác ngộ.
Trình Quân cũng không phải thế , Thượng Thiên Đài là vì trường sinh, mà vô luận ở nơi nào, đều yêu cầu một cái tiêu dao. Bắt buộc vong tình lại không hợp tiêu dao chi đạo, cũng không tính là ngộ đạo.
Nếu không thể bổn lai vô nhất vật, như vậy thường xuyên lau chùi , tâm cũng không nhiễm bụi trần .
Hắn cũng không tin, đạo tâm của mình sẽ dễ dàng bị phá, sẽ thông qua thay đổi tâm ý của chính mình để đối phó.
Hắn cũng có kiêu ngạo .
Không đề cập tới việc này, Trình Quân đứng dậy trước linh vị, nói:“Chúng ta trước tiên đi ra ngoài đi. Chỗ này không nên nói nhiều lời.”
Trình Ngọc gật đầu, cũng đứng lên theo, thấy Trình Tranh còn đang sững sờ, tiến lên nâng hắn dậy, nói:“Nhị ca, không quan hệ , đại ca sẽ không mắng nữa .” Trong lòng nàng, đã muốn đem Trình Quân trở thành trưởng bối giống như phụ thân, lúc trước Trình Chiết còn sống, chính là thường thường răn dạy Trình Tranh, lại thập phần sủng ái nàng, cũng rất ít nói nặng lời. Bởi vậy nàng ở trước mặt trưởng bối luôn có vẻ thả lỏng một chút, bản năng cũng sẽ làm nũng.
Trình Tranh bị nàng nói thế , Trình Quân buồn cười, nói:“Được rồi chuyện lúc trước đã nói hết, chúng ta còn muốn nói chuyện về sau.”
Trình Tranh lúc này mới bừng tỉnh, tuy rằng huynh đệ đoàn tụ, nhưng chuyện tình bên ngoài, một chút cũng chưa giải quyết.
Ba người ra khỏi linh đường, nơi này vốn là địa phương của Trình Tranh , tự nhiên do hắn dẫn đường. Bởi vì đều là thân nhân, cũng không dẫn vào phòng khách, trực tiếp đi vào nội đường.
Vào nội đường, Trình Quân trước tiên ngồi xuống, Trình Tranh cùng Trình Ngọc một lần nữa chào hắn, chính thức sửa cách xưng hô, định ra sắp thứ bậc, sau đó mới ngồi xuống.
Trình Quân nói:“Cách thời điểm mấu chốt cuối cùng, còn có hai ngày thời gian, các ngươi thấy thế nào?”
Trình Tranh cúi đầu, Trình Ngọc nói:“Đại ca làm chủ đi, chúng ta nếu có chủ ý, cũng không nghĩ đồng quy vu tận .”
Trình Tranh không dám nói như vậy cùng với Trình Quân, bất quá hắn cũng nghĩ như vậy , trong lòng vừa động, nói:“Vì sao ngài biết thời điểm mấu chốt cuối cùng chỉ có hai ngày?”
Trình Quân nói:“Là ta nói với bọn họ như thế , để cho bọn họ ba ngày sau lại đến.”
Trình Tranh ngạc nhiên, Trình Ngọc “A” lên một tiếng, nói:“Lần trước thời điểm nhìn thấy đại ca , ngài cùng quận thành Thủ quan sứ giả ở cùng một chỗ, ta nhớ mang máng ngài mặc đạo bào cũng là đạo môn đích truyền , thân phân của đại ca , nhất định là phi thường đi.” Nàng dừng một chút, lại nói:“Ta nhớ rõ ngài cùng lão đạo kia ngồi cùng một bàn, dường như hắn còn kính ngài ba phần, ngài...... không phải là Trúc Cơ chứ?”
Trình Quân cười nói:“Phải, vừa mới Trúc Cơ không bao lâu.”
Trình Tranh hoảng sợ, sợ tới mức đứng lên, bất khả tư nghị quan sát hắn, có chút chần chờ nói:“Đại ca... Ngài thật sự Trúc Cơ sao? Ta nhớ rõ ngài chỉ hơn ta một tuổi, năm nay hẳn là không đến... Không đến mười tám tuổi đi?”
Trình Quân từ từ nói:“Phải vậy sao? Thì ra là thế. Ta không nhớ rõ ta sinh năm nào.”
Trình Tranh kinh sắc, nói:“Vậy cũng quá bất khả tư nghị .”
Trình Ngọc bất khả tư nghị nói:“Đại ca...... Ngài tu đạo mấy năm rồi?”
Trình Quân nói:“Nếu từ Nhập Đạo bắt đầu tính, như vậy chính là hơn ba năm, sắp được bốn năm .”
Trình Ngọc mạnh mẽ bưng kín miệng, rốt cuộc nói không ra lời. Trình Tranh nhìn chằm chằm vào Trình Quân, qua nửa ngày mới nói:“Đại ca chính là đại ca a...... Ta vọng tự tự xưng thiên tài, quả thực chính là đồ ngốc. Tu đạo mười năm, vừa mới vừa đột phá Nhập Đạo hậu kỳ, cùng ngài so sánh thì...... Ai, vẫn không so sánh thì tốt hơn.”
Trình Quân cười, nói:“Ngươi cũng thực không sai, tu đến Nhập Đạo hậu kỳ , có phải hay không?” Nếu không phải hắn đến Nhập Đạo hậu kỳ, không có khả năng ở ngay trước mặt đánh nát giáp thuật của Nhập Đạo trung kỳ Trình Khâm .
Trình Tranh nói:“Vâng. Ngày đó ta ở linh đường có một giấc mộng, tỉnh lại tâm tình tốt hơn nhiều , bình chướng cũng buông lỏng , hôm trước đột phá quan tạp. Nhưng,... Nhưng tốc độ của ta đã muốn phi thường nhanh, đại ca ngài rốt cuộc tu luyện như thế nào?”
Trình Quân cười nói:“Ta dùng chút thủ đoạn nhỏ.”
Cái gọi là thủ đoạn, chính là Tụ Linh pháp trận trên đầu ngón tay của hắn, không có lúc nào là không vận chuyển manhj mex, tương đương với tùy thời hắn đều tiến bộ, loại tốc độ này không phải người bên ngoài có thể so sánh .
Trình Tranh thiên tài đều không phải là giả dối, ít nhất là có bảy linh khiếu, bảy phân tiên cốt so với Trình Quân kiếp trước khi không biết tới Tiên Cốt Luận , còn muốn tốt hơn một đường. Chính là hắn chỉ có một phần Kế đô tiên cốt, tổng cộng là tám phân tiên cốt, so với Trình Quân liền kém một chút .
Nhưng thật ra Trình Ngọc, nàng thân mình tính tiên cốt chỉ có bốn phần, hơn nữa là thuần Thái Dương mệnh tiên cốt, theo lý là không thể Trúc Cơ . Ẩn hình La hầu tiên cốt cũng là bốn phần. Trình Quân cho tới bây giờ chưa thấy qua phối hợp quái dị như vậy , Thái Dương mệnh tiên cốt chẳng những ít xuất hiện ở trên người nữ tử, hơn nữa cùng thiên ám La hầu tiên cốt phạm hướng , nàng nếu tu đạo, tổng yếu phải tìm một chút đạo pháp khác biệt đôi chút.
Trình Quân nói:“Ta cũng chỉ vừa Trúc Cơ, cũng không có chỗ trọng dụng gì nhiều. Đối phó một hai tu sĩ Trúc Cơ trung kỳ cũng còn kém không nhiều lắm , tu sĩ Trúc Cơ hậu kỳ ta cũng trêu chọc không nổi. Bên trong Quận thành thủ quan có một Trúc Cơ hậu kỳ tọa trấn còn có hai Trúc Cơ trung kỳ , năm sáu Trúc Cơ tu sĩ ta cũng không thể lập tức chọc giận, bởi vậy có một số việc vẫn phải tính toán kế hoạch một chút.”
Trình Tranh càng líu lưỡi, Trình Quân khẩu khí càng lúc càng lớn, ngay cả hắn nghe đều có điểm không tin tưởng, tuy rằng hắn không muốn hoài nghi Trình Quân, nhưng là vẫn nhịn không được có chút nghi ngờ, vội vàng cúi đầu, sợ lộ ra thần sắc vô lễ.
Trình Ngọc nói:“Vậy thân phận bên ngoài của ngài là cái gì?”
Trình Quân nói:“Ừ, ta là một đạo sĩ ở Hạ Dương Quận Tử tôn quan. Bất quá hiện tại ta đang được mượn một chút thể diện, trở thành Đạo cung sứ giả.”
Trình Ngọc cùng Trình Tranh đang nhìn hắn, nghe vậy bị chấn đắc choáng váng, có chút chết lặng. Nửa ngày, Trình Ngọc mới nói:“Nếu như vậy, đại ca nói đi, đám người xấu này, chúng ta có nên làm thịt cả nhà bọn họ hay không?”
Lúc này Trình Quân bị nàng nói cho cứng họng, nửa ngày mới nói:“Cô nương gia gia, nói không cần rất rõ ràng. Thân phận của nói lớn không lớn, nói nhỏ cũng không nhỏ. Vô luận làm như thế nào , ta dùng chút thủ đoạn là có thể đạt tới mục đích . Chính là ta ở bên ngoài dù có trù tính thế nào, vẫn là muốn nghe ý tứ của các ngươi , nhất là ý tứ của Trình Tranh . Ta hỏi ngươi trước, muốn quay về Trình gia sao?”
Trình Tranh lắc đầu, chém đinh chặt sắt nói:“Không muốn.” Ngừng lại một chút, có chút ảm đạm nói: “Nhưng mà, phụ thân có lẽ không từ bỏ được Trình gia.”
Trình Ngọc lập tức nói:“Phụ thân năm đó rời khỏi Trình gia đã kiên quyết cỡ nào, hắn quả quyết sẽ không lưu luyến Thượng Dương Trình thị.”
Trình Quân nói:“Trước khi lâm chung, phụ thân còn dặn dò cái gì không?”
Trình Tranh lắc đầu, Trình Quân nói:“Như vậy không cần phỏng đoán tâm ý của phụ thân . Thời điểm kỷ niệm , có thể kỷ niệm người đã mất, nhưng thời điểm làm việc , ý nguyện của người sống hẳn là phải đặt trước, huống chi chỉ là tùy ý phỏng đoán tâm ý người đã mất. Ngươi nếu không muốn quay lại Trình gia, như vậy sẽ không trở về đi.” Chính hắn kết thân duyên cũng thôi, đối với việc nhận tổ quy tông không hề hứng thú. Nếu nói cay nghiệt một chút, làm thượng vị giả nhiều năm như vậy, hắn rất khó để nhận thức một ít “Tổ tông sống” ở trên đầu hắn. Hắn đã rất khó ở chung cùng trưởng bối, nếu Trình Tranh không phải đệ đệ hắn, mà là huynh trưởng, như vậy ở chung sẽ phi thường quái dị.
Trình Ngọc nói:“Nếu không trở về Trình gia, vậy chúng ta xuất gia đi. Ta cũng tình nguyện gia nhập vào Đạo môn, tìm một môn phái cả đời tu đạo. Đỡ phải có người dùng chuyện lập gia đình ra làm lý do uy hiếp.” Nói xong hoành liếc nhìn Trình Tranh một cái.
Trình Tranh nghe xong lời ấy, lại là cười khổ, đột nhiên nhớ tới một chuyện, nói:“Tiểu Ngọc, đem châu trên đầu gỡ xuống.”
Trình Ngọc từ trên đầu lấy một cây trâm cài trên đầu tháo xuống, Trình Tranh tiếp nhận, lấy tay chỉ nhất hoa, máu tươi chảy ra, đầu ngón tay tại trên mặt hạt châu vẽ một cái ký hiệu, hào quang chợt lóe, hạt châu tách ra, hóa ra một đoàn kim quang.
Kim quang vô hình vô chất, lại phủ trên mặt đất bao quanh không tiêu tan, Trình Tranh cẩn thận nâng lên, nói:“Thỉnh đại ca nhận và giữ lấy.”
Trình Quân ngạc nhiên nói:“Đây là cái gì?”
Trình Tranh nói:“Đây là Cửu Nhạn Sơn tín vật. Chúng ta một chi là từ Cửu Nhạn Sơn Kiếm các phân ra tái truyền đệ tử, dựa theo môn quy, có tư cách tuyển chọn trở thành Kiếm các trông coi, chính là chỉ có Trúc Cơ kì đệ tử mới có tư cách. Trước kia phụ thân còn sống thì do phụ thân nhận và giữ lấy, đại ca nay cũng đã Trúc Cơ , nên nhận và giữ vật ấy.”
Trình Quân trong lòng vừa động, nói:“ Vật này ta không dùng được, ngươi lưu lại đi. Thời điểm ngươi Trúc Cơ lưu cho ngươi. Ta phỏng chừng chốc lát đều không dùng được.” Trong lòng hắn, đem vật nọ giống như hòn đá làm bỏng tay mà đối đãi . Cửu Nhạn Sơn ở toàn bộ Bắc quốc thậm chí ngay cả Yến Vân bảo cảnh ở phía nam đều có địa vị đặc thù, nắm giữ bí mật trọng yếu . Đệ tử của bọn họ rất thưa thớt, mỗi một đệ tử đi ra, đều so với Trình Quân đều cường đại hơn. Nhưng mà.
Không tới vài năm nữa, Cửu Nhạn Sơn sẽ bị Trương Duyên Húc ép buộc suy sụp . Trương Duyên Húc này ở tu đạo giới nổi tiếng , trừ bỏ tự tay hủy diệt vô số môn phái to nhỏ ra , môn phái bị hắn liên luỵ diệt môn , cũng không phải một cái hai cái.
Bởi vì người rất thưa thớt, hơn nữa vị trí đứng mũi chịu sào, thời điểm Trương Duyên Húc khơi mào đại loạn , Cửu Nhạn Sơn đại hạ lật úp, chết một cái rõ ràng.
Bằng không Trương Duyên Húc sao lại chết dưới sự trả thù của đệ tử Cửu Nhạn Sơn?
Trình Quân nếu muốn tham dự đại chiến, không nghĩ tới đi phúc sào dưới làm phá đản. Bất quá vốn cũng không có cơ hội. Tín vật vốn chỉ áp dụng cho Kiếm các, trừ phi Kiếm các trông coi hoặc chết hoặc phi thăng, nếu không người khác tuyệt đối không có cơ hội . Không tới vài năm , vị trông coi Kiếm các của Cửu Nhạn Sơn không đến mức xảy ra chuyện không may như vậy.
Vừa nghĩ như vậy, đột nhiên, đoàn kim quang đột nhiên ảm đạm đi xuống, ngay sau đó, quang hoa đại phóng.
Hào quang lóe ra mấy lần, rốt cục ngừng lại, nhưng hào quang rõ ràng so với phía trước ảm đạm rất nhiều, có chút ý tứ hơi thở mong manh .
Trình Tranh cả kinh nói:“Là dự bị Triệu Tập Lệnh! Cửu Nhạn Sơn triệu tập Kiếm các tái truyền đệ tử . Chẳng lẽ là người trông coi Kiếm các ngã xuống ?” Hắn cười hì hì nói:“Đại ca thật có phúc khí. Cửu Nhạn Sơn chi nhánh vốn ít, Kiếm các càng thêm ít. Cho dù là chi nhánh, cũng không nhất định vừa lúc có Trúc Cơ chọn người. Bằng bản sự cùng tuổi tác của đại ca , tự nhiên là tuyển chọn tốt nhất.”
Trình Quân sắc mặt nhất hắc, nói:“Tạm thời đừng động vào nó.” Nói xong đem hào quang thu lại, thu hồi ở bên trong chiếc trâm. Ở hào quang tiếp xúc tay hắn trong nháy mắt, hắn lại cảm giác được một tia hơi lạnh thấu xương, hàn ý dễ dàng sụp đổ, trong phút chốc thất thố, lại coi như chưa từng phát sinh.
Trình Ngọc cùng Trình Tranh hai mặt nhìn nhau, thầm nghĩ trong lòng: Đại ca vì sao như thế, cơ hội tốt như vậy cũng không cần. Chẳng lẽ hắn cùng với Cửu Nhạn Sơn có cừu oán?
Trình Quân đem tram cài đưa cho Trình Ngọc, nói:“Dùng để làm trang sức là tốt lắm, đặt ở địa phương càng rõ ràng, ngược lại không dễ bị phát giác. Bọn họ cùng hung cực ác như thế, trừ bỏ cướp đoạt vị trí thân truyền đệ tử , ngoài Cửu Nhạn Sơn hứa hẹn ra, còn vì cái gì?”
Trình Tranh nói:“Phụ thân nhiều năm tích tài, ta nơi này có một phần, Tiểu Ngọc nơi đó có một phần, tuy rằng cũng không tính thiếu, nhưng đối một gia tộc mà nói cũng không để vào mắt. Ở Thượng Dương Quận phụ thân danh nghĩa còn có hơn mười mảnh linh điền, nay tự nhiên đã muốn thay đổi chủ nhân, cho dù cầm địa khế tới , bất quá là danh chính ngôn thuận thôi. Nếu nói còn có cái gì để cướp đoạt, như vậy chính là thanh kiếm mà phụ thân rất yêu thích.”
Trình Quân nói:“Sao?”
Trình Tranh nói:“Đó là kiếm từ Cửu Nhạn Sơn Kiếm các mang ra , ta cũng chỉ nghe qua một lần, hẳn là một kiện pháp khí Nhân đạo đỉnh cấp . Phụ thân cũng không thể sử dụng, chỉ có đặt ở bên người. Bất quá thanh kiếm này ta cũng chỉ nghe nói qua, ngay cả thấy cũng chưa từng thấy. Trong di vật của phụ thân cũng không có.”
Trình Ngọc nói:“Đúng rồi, phụ thân thường thường khoe với chúng ta......, ân, giảng giải chỗ tốt của thanh kiếm kia, bộ dáng nói ra rất lợi hại .”
Trình Quân nói:“Ừ, nếu thường thường nói đến, như vậy tự nhiên thực dễ dàng bị người khác thèm muốn. Kiếm tốt như vậy e rằng Trình gia cũng không có đi.”
Trình Ngọc nói:“Thượng Dương Quận hay cả Vân Châu cũng không có được một thanh. Trình gia chưa bao giờ xuất hiện Chân Nhân, càng thêm không có Thiên đạo pháp bảo. Có thanh kiếm này, đủ có thể dùng làm bảo kiếm trấn tộc .”
Trình Quân nói:“Ừ, đó cũng là một thứ tốt . Kia đổ có thể làm hương nhị. Ngươi đã xác định không trở về Trình gia, như vậy sẽ không cần dụng tâm lo lắng cái gì, chỉ cần tạp toái này tạp toái là có thể . Bất quá, chuyện tới nay ta hy vọng các ngươi cố kiên trì một lần.”
Trình Tranh nói:“Ngài nói.”
Trình Quân nói:“Ta hy vọng kết quả là, ngươi vẫn đồng ý đem di vật và quần áo về bổn gia chôn cất.”