Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Thượng Thiên Đài
  3. Chương 69 : Bảo vật của Vạn Mã Tự
Trước /285 Sau

Thượng Thiên Đài

Chương 69 : Bảo vật của Vạn Mã Tự

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Trải qua một quãng đường dài, bốn người đến được Vạn Mã Sơn Vạn Mã Tự.

Bốn người ở đây ý chỉ, Đại Vân đạo nhân rốt cục ở một tòa thành thị tìm được địa điểm như mong ước của mình -- Phi Hạc Lâu. Đó là một tòa khách sạn tương đương tốt, sau khi Đại Vân đạo nhân mua được, liền dùng mấy trăm lượng bạc sửa đổi hoàn toàn, ngay hôm đó khai trương, trong vòng một tháng chỉ bán nửa giá.

Trình Quân tuy rằng cảm thấy một Đạo môn tu sĩ vất vả vì một cái tửu điếm như thế, thật sự quái dị, nhưng Đại Vân đạo nhân thích thú, ai có thể nói thêm cái gì?

Còn lại bốn người, Trình Quân, Không Nhẫn, Quảng Nguyên, Quảng Hoa bốn hòa thượng, ở Phi Hạc Lâu cáo biệt Đại Vân đạo nhân, trở về Vạn Mã Tự.

Lần này trở lại Vạn Mã Tự, có hai cái đại bất đồng, thứ nhất là từ ba người biến thành bốn người, nguyên lai Tuệ Sơn hòa thượng đã chết, đổi lại là hai hòa thượng Tần Sơn Tự. Thứ hai là tiểu hòa thượng Không Nhẫn thân phận hoàn toàn bất đồng, trước kia hắn chính là một cái tiểu sa di, tiểu vãn bối, ngay cả cánh cửa của Phật tu cũng không tiến vào, hiện tại tu vi của hắn cũng không tầm thường. Tuy rằng kiến thức lịch duyệt không đủ, nhưng Đại Phương hòa thượng để lại một bộ kinh văn tu luyện đầy đủ cho hắn , lại truyền cho hắn rất nhiều kiến thức , cả người hắn như muốn rực rỡ hẳn lên.

Trình Quân vốn cũng không muốn ở lại lâu dài ở Vạn Mã Tự, thấy tiểu hòa thượng như thế, ngược lại trong lòng âm thầm tính toán, nếu như hắn quả nhiên gây dựng sự nghiệp từ Vạn Mã Tự, có lẽ cũng có thể đưa vào kế hoạch của mình.

Chưa vào đến Vạn Mã Tự, đã truyền tin trở về, khi đến trước sơn môn, chỉ thấy thủ tọa dẫn theo mấy tăng nhân đứng đón tiếp.

Trình Quân vừa thấy hắn , âm thầm chau mày nhíu mi, không phải trưởng lão đích thân nghênh đón, hơn nữa thủ tọa dẫn theo vài tăng nhân, Trình Quân không nhận ra một người nào. Hắn tuy không kết giao cùng chúng tăng, nhưng đã gặp qua cũng không thể quên, Vạn Mã Tự tổng cộng chỉ có hai ba chục tăng nhân, như thế nào có thể nhận thức không hết? Huống chi hòa thượng có thể đi theo thủ tọa, cũng không phải tăng lữ bình thường , Trình Quân dù chưa thể chỉ mặt gọi tên , nhưng nhìn qua cũng cực kỳ quen thuộc .

Như thế nào vừa mới ra ngoài hơn một tháng, lại có bốn năm gương mặt mới tinh xuất hiện?

Trình Quân ánh mắt ngưng tụ, đánh giá mấy người này, chỉ thấy mấy tăng nhân này tuy không cao lớn thô kệch, nhưng là đều là hán tử tráng kiện, cơ bắp rắn chắc, sắc mặt hồng nhuận, huyệt thái dương cao cao , hiển nhiên là đã luyện công phu, chỉ sợ võ công cũng không kém. Thủ tọa ở phía trước chuyện trò vui vẻ, vài người ở phía sau lại nghiêm mặt một chữ cũng không nói.

Trình Quân trong lòng hiểu rõ, âm thầm cười lạnh, mấy người này võ công mặc dù cao, nhưng không có tu vi trong người, chính là tiểu hòa thượng xuất thủ cũng có thể đánh bay, không biết bọn họ có mục đích gì , nhưng tóm lại không phải chuyện tốt, vậy cũng chỉ có thể trách bọn họ tự rước lấy cực khổ mà thôi.

Tiểu hòa thượng thấy, trong lòng cũng là trầm xuống, hắn cũng nhìn ra vấn đề, cũng không tự tin giống như Trình Quân, hơi có chút lo lắng, nhưng trên mặt cũng không hiển lộ.

Thủ tọa dẫn mấy người đi vào trong , cười nói:“Trưởng lão bị bệnh nặng , hiện giờ đang nằm trên giường tĩnh dưỡng. Hắn vốn muốn đi nghênh đón Thái Sư thúc, nhưng ta cản lại, nói Thái Sư thúc cũng không chấp nhất với vãn bối chúng ta, sẽ không trách tội .”

Trình Quân thản nhiên cười nói:“Nếu trưởng lão bị bệnh, nên nằm trên giường nghỉ ngơi, ta tự nhiên sẽ không trách tội.”

Thủ tọa cười nói:“Thái Sư thúc quả nhiên thông cảm cho chúng vãn bối.”

Trình Quân nói tiếp:“Trưởng lão nếu bị bệnh, ngươi cao hứng như thế làm gì?”

Thủ tọa sắc mặt cứng đờ, ấp úng nửa ngày nói:“Này...... Là...... Thái Sư thúc trở lại nên ta vô cùng cao hứng.”

Trình Quân ánh mắt thường thường liếc hắn một cái, nói:“Sauk hi chúng ta đi một cái tháng, trong chùa có sự tình gì phát sinh không ?”

Thủ tọa nói:“Sự tình gì? A, có thể có sự tình gì? Trừ trưởng lão bị bệnh nặng ra , cũng không có gì.” Đi đến trong chùa, đột nhiên nói:“A, đúng rồi đúng rồi. Cũng là không phải không có chuyện gì, ta đang chờ Thái Sư thúc trở về. Chuyện là thế này, ta thấy một đồ vật khá kỳ quái, không chừng là một món bảo vật, chỉ là ta không biết nó là gì. Không biết Thái Sư thúc có thể xem hộ ta không.”

Trình Quân dựa theo lời của hắn nói:“Bảo vật sao? Cũng thật thú vị, để cho ta xem xem.”

Thủ tọa cười nói:“Thái Sư thúc mời đi bên này.” Thân thủ chuyển một cái, quay đầu nói với tiểu hòa thượng:“Ta mang theo Thái Sư thúc tới nhìn bảo vật, ngươi mau trở về đi thôi.”

Tiểu hòa thượng âm thầm chau mày, liếc mắt nhìn Trình Quân một cái, Trình Quân mỉm cười nói:“Chuyện bên ngoài để ngươi xử lý a. Biểu hiện thật là tốt vào.”

Tiểu hòa thượng nhất thời hiểu được, tạo thành chữ thập khom người nói:“Sư thúc yên tâm.” Xoay người, đối với hai hòa thượng nói:“Vậy chúng ta đi trước thôi.”

Trình Quân đi theo kia thủ tọa hướng bên trong đi, chỉ thấy hắn cũng không trở lại chính đường, mà đi ngược lại, hướng tới địa phương yên lặng không người mà đến. Hắn cũng không để ý, hỏi:“Duy na đang ở chỗ nào ?” Vạn Mã Tự vốn có trưởng lão, đô tự, giam tự, tứ đại ban thủ, duy na là những tăng nhân nắm quyền trong tay , trải qua một phen cố sự do Nhạc Hoa lão đạo gây nên, chỉ còn lại có trưởng lão, giam tự, thủ tọa cùng duy na bốn người. Hiện giờ giam tự đã chết, thủ tọa ở trong chùa quản lý sự vụ của các hòa thượng, trưởng lão thì bị bệnh, chỉ còn lại duy na không biết thế nào, Trình Quân cố ý hỏi, chính là xem tình hình trong chùa như thế nào.

Thủ tọa sửng sốt, cước bộ dừng lại, bốn vũ tăng phía sau đồng thời tiến lên từng bước, ánh mắt nhìn chằm chằm Trình Quân. Thủ tọa lập tức phản ứng, vội vàng lắc lắc đầu, tựa hồ là kêu bốn tăng nhân lui ra, bốn tăng nhân nhìn nhau, có người lui ra phía sau, có người còn đứng tại chỗ. Thủ tọa đi lên trước hai bước cười nói:“Duy na đã dẫn tăng nhân đi luyện tập, lát nữa sẽ đến bái kiến ngài.”

Trình Quân gật đầu, tiếp tục đi phía trước đi, thầm nghĩ: Nguyên lai duy na cũng không phải người của hắn , hắn thật là có bản lĩnh, thế đan lực cô cư nhiên có thể làm ra việc này. Không biết mấy tên vũ tăng này từ đâu đến ? Xem ra cũng không phải thập phần cung kính đối với hắn.

Nói chuyện một hồi, cuối cùng mọi người đã đi tới tòa viện tử cuối cùng. Trình Quân ở ngoài cửa quan sát một chút vị trí của tòa viện này, chỉ thấy bốn phía đều có tường bao quanh, bên ngoài lại vây bởi một tầng cao . Chỉ có một lối vào , nếu như lối vào bị phá hỏng, tất yếu sẽ phải phá vây nhảy qua tường mà đi, lúc đó một tầng cao bên ngoài phóng xuống ám khí , liền trở thành Diêm La đòi mạng.

Trình Quân âm thầm gật đầu, nếu là phục kích, không có nơi nào so với nơi này thích hợp hơn .

Mấy người đi vào viện, thủ tọa dẫn Trình Quân đến phòng tận cùng bên trong , đó là một gian phòng bốn mặt trắng xanh, trống trải yên lặng , trừ mấy bồ đoàn dưới đất, tất cả các đồ dùng dụng cụ khác đều không có. Nếu như ở một ngôi nhà bình thường, căn phòng như thế quả là kỳ lạ , nhưng ở trong chùa, vậy thì có vẻ bình thường .

Thủ tọa cười nói:“Xin mời ngài ngồi xuống.” Nói xong ra dáng vẻ mời hắn ngồi xuống một bồ đoàn trên mặt đất.

Trình Quân ngồi ở trên bồ đoàn , cũng không muốn dây dưa nhiều, chỉ nói:“Lời thừa thì không cần nói nữa, nếu nói là bảo vật, vậy mang tới cho ta xem.”

Thủ tọa nói:“Đang có ý này a.” Rồi làm thủ thế, vũ tăng ở phía sau dâng lên một chiếc hộp , thoạt nhìn chiếc hộp đen tối , không có chút nào thu hút, không biết là dùng gì để tạo thành , nhưng lại ẩn ẩn có một tầng kim chúc sáng bóng.

Thủ tọa tiếp nhận lấy, cũng không mở ra, hai tay dâng lên nói:“Sư thúc tổ, mời xem.”

Trình Quân tiếp nhận, liền cảm thấy trong tay trầm xuống, chiếc hộp này phân lượng cư nhiên không nhẹ , nhẹ nhàng bấm tay một chút, hộp kia phát ra “Tranh” một tiếng vang nhỏ, quả nhiên là kim chúc réo rắt tiếng động. Trình Quân đem hộp đặt ở trong tay, cũng không mở ra, hỏi:“ Vật này – làm sao ngươi có được?”

Ánh mắt thủ tọa chăm chú theo dõi động tác ngón tay của Trình Quân, mắt thấy hắn sẽ mở ra, ánh mắt lộ rõ sắc thái vui mừng, lại thấy hắn thu tay lại, ngược lại không nhanh không chậm hỏi chính mình, trong lòng không khỏi thất vọng, lại vẫn là cung kính nói:“Vật này – đào ra từ trong đất .”

Trình Quân khẽ nhíu lông mi, nói:“Kỳ lạ như vậy sao , Nhạc Hoa lão đạo ở Vạn Mã Tự hai năm, đã đào tới ba tấc đất, sao hắn không phát hiện ra bảo bối này?”

Thủ tọa hiển nhiên sớm có chuẩn bị, không chút do dự nói:“Nói đến cũng thấy chuyện này kỳ lạ. Sau ngày ngài đi được một hôm , ngày đó trời mưa thật lớn, có một tia chớp đánh xuống, ngay khi đó đánh xuống phía dưới bảo tháp. Chúng ta sợ là sẽ dẫn tới hỏa hoạn, cùng nhau dẫn người tới kiểm tra. Chỉ thấy phía dưới bảo tháp, dưới đất sâu ba tấc , phát ra kim quang ẩn hiện.”

Trình Quân cười nói:“Vậy sao ? Mặt đất sáng lên?”

Thủ tọa ngôn chi chuẩn xác, nói:“Đúng vậy, hào quang kim quang lòe lòe, thuần khiết như là phật quang. Bần tăng tuy kiến thức không nhiều, nhưng biết đây là bảo vật hiển linh . Trưởng lão cũng dẫn người đến xem, lệnh cho chúng ta tiến hành đào bới , nói là phật quang đâu phải phàm nhân có thể gặp được , vài sư điệt tiến lên, nhất thời toàn thân tê dại, ngã trên mặt đất. Thiên thượng điện thiểm lôi minh, địa hạ hung quang truy mệnh, ai cũng không dám tiến lên .”

Trình Quân nói:“Sau đó như thế nào?”

Thủ tọa lại nói:“Trưởng lão phân phó, để cho chúng ta nhất thời dừng lại, tạm thời trở về, nếu hào quang quả nhiên là do Phật tổ ban tặng, tất nhiên cũng sẽ ở lại trong chùa, nếu như không phải của chúng ta, vậy cũng là vô duyên. Bởi vậy chúng ta liền đi về, ngày tiếp theo trời quang mây tạnh, lúc đó mới tiếp tục tiến tới. Đi xuống dưới đó, đào ra chiếc hộp này.”

Trình Quân cười tủm tỉm vuốt chiếc hộp kia, nói:“Thì ra là thế, nói như vậy bảo vật này cùng Vạn Mã Tự quả nhiên hữu duyên ?”

Thủ tọa đáp lời:“Nói là hữu duyên, nhưng chiếc hộp này lại không người nào có thể mở ra, chúng ta dùng biện pháp nhẹ nhàng cũng thế, dùng sức mạnh để phá ra cũng vậy, chiếc hộp này vẫn không lay chuyển chút nào. Trưởng lão nói, có khả năng là duyên phận chưa đến. Ta lại nghĩ, nếu luận phật duyên vẫn là sư thúc tối cao, người khác đánh không ra, chưa chắc sư thúc đã mở không được, bởi vậy sư thúc trở về, ta liền đem bảo vật này cho sư thúc xem.”

Trình Quân cười cười, nói:“Nga, nói như vậy, vật này thật thần kỳ .”

Thủ tọa gật đầu nói:“Đúng là như thế, Thái Sư thúc, ngài có thể mở ra chiếc hộp này sao?”

Trình Quân ngón tay nhẹ nhàng nhất vuốt ve một chút, thản nhiên nói:“Việc này không khó, chiếc hộp này chỉ dùng thiên sáp pháp trụ , có điều là cách làm khá khéo, nếu biết rồi ai cũng có thể mở ra.”

Thủ tọa khẽ ngẩn ra, trong lòng thất kinh, hắn vừa mới tính toán gợi ý cho Trình Quân một chút, làm cho hắn dễ dàng mở hộp, không nghĩ tới Đại Bảo hòa thượng lại lợi hại tới thế, liếc mắt một cái cũng nhìn ra mấu chốt, việc này làm cho hắn có chút chột dạ, nói:“Nếu như vậy, ngài mở ra nhìn xem một chút?”

Trình Quân nói:“Việc này cũng tầm thường. Ta sẽ mở ra, bất quá trước tiên ta hỏi ngươi một câu.”

Thủ tọa cảm thấy không lạnh mà run, nói:“Ngài muốn hỏi cái gì?”

Trình Quân nói:“Ngươi thân là thủ tọa, giam tự đi ra ngoài một chuyến, cũng không thấy trở về, ngươi cũng không phát hiện ra sao?”

Thủ tọa ngẩn ra, nói:“Này --”

Trình Quân tay khẽ run lên, chiếc hộp liền mở ra, chỉ nghe xuy xuy xuy xuy thông suốt loạn tưởng, mấy trăm ám tiễn từ trong chiếc hộp bay ra, cắm đầy người thủ tọa và hai vũ tăng phía sau.

Quảng cáo
Trước /285 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Điền Môn Danh Hoa

Copyright © 2022 - MTruyện.net