Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Chương 32: Sủng hạnh ai?
Edit: Lily Carlos.
Beta: Moonmaplun.
Hoàng Thượng là người đến cuối cùng. Trên người Tề Ngọc mặc long bào màu vàng sang, đầu đội ngọc quan oai phong lẫm liệt đi tới. Sau khi ngồi vào long ỷ thì nhìn thấy các phi tần ngồi tản mác ở hai bên cửa, vùng lông mày anh khí sít sao nhăn lại, mặt cũng không thay đổi chăm chú nhìn về phía trước như thể không liên quan tới mình.
Rất nhanh điểm tâm cùng nước trà được mang lên, Tề Ngọc hướng về phía Chung công công phất tay tỏ ý có thể bắt đầu lựa chọn.
“Người thứ nhất, nữ nhi của Lưỡng Quảng tổng đốc (Quảng Đông & Quảng Tây) Phỉ An Như, người thứ hai …” Chung công công đọc liền một hơi tên của mười người, sau đó mười cô nương xinh đẹp đi từng bước nhỏ nối đuôi nhau đi vào nội viện.
Thái Hậu ngồi ở bên cạnh Hoàng Đế không khỏi nhíu mày lạnh giọng hỏi Chung công công: “Tiểu Chung Tử, mọi khi đều là năm người một tổ, sao bây giờ lại tăng lên gấp đôi?”
Chung công công quỳ rạp xuống đất nhưng không biết nên trả lời như thế nào.
“Mẫu hậu ngài đừng buồn bực, là trẫm an bài cho hắn làm như vậy. Mười người một tổ tiết kiệm rất nhiều thời gian, đang ngồi ở đây là mẫu hậu cùng các tần phi của trẫm nên không cần thiết lãng phí nhiều thời gian ở trên người vô dụng, cứ hợp tâm ý lựa chọn ra là được!” Hoàng Thượng quay về phía Thái Hậu chậm chạp giải thích.
Thái Hậu há hốc miệng tựa hồ còn muốn nói gì đó, Tề Ngọc vung tay chặn lại, khẽ cao giọng nói: “Các vị phải mở to con mắt thay trẫm tuyển chọn một phen, dù sao sau này mọi người đều sớm chiều chung đụng!”
Nghe Tề Ngọc nói như vậy Thái Hậu không phản bác nữa: “Phúc tuyển chính thức bắt đầu!”
“Cô nương Phỉ gia kia không tệ, Lý Hoài Ân, hôm nay đặt thẻ bài của nàng để vào bên trong đống thẻ bài thị tẩm!” Hoàng Thượng tay chống cằm làm mọi người vừa chú ý đến mười người kia bị những lời nói của Hoàng Thượng hù dọa!
“Nô tài tuân chỉ!” Lý Hoài Ân chờ ở một bên vội vàng nhận lệnh.
“Hoàng Thượng!” Thái Hậu ở một bên quay đầu lại hô một tiếng, làm như vậy cũng quá là hồ nhá, nhìn người thứ nhất liền có ý tứ cho nàng thị tẩm. Chuyện này chưa từng xảy ra cho dù nhà người đó có thế lực đi chăng nữa thì cũng không nên như vậy.
“Mẫu hậu có gì phân phó?” Tề Ngọc nhẹ nhàng quay đầu cười một tiếng nhìn về phía Thái Hậu, trên gương mặt vẫn là vẻ mặt ung dung như không có việc gì.
Thái Hậu buồn phiền, lời nói lên đến miệng lại nén trở về. Trước mặt nhiều người như vậy mà trực tiếp răn dạy Hoàng Thượng là không tốt. Tuy nói Hoàng Thượng chưa bao giờ trưng nét mặt không tốt ra cho nàng nhìn nhưng mà người ở ngôi cửu ngũ chí tôn cũng có mộT ít tật xấu, nàng biết rất rõ những điểm này. Vạn nhất Tề Ngọc thật sự mất hứng lại hạ thấp thể diện Thái Hậu là nàng, nàng cũng không thể làm gì được.
“Hoàng Thượng, ý của Thái Hậu là ngài coi trọng vị muội muội này thì cứ chọn để cho nàng ta hầu hạ là được. Bất quá đằng sau còn rất nhiều vị muội muội xinh đẹp khác nữa, đợi thêm một chút nữa chọn luôn vài người đến hầu hạ. Dù sao thì cũng không nên chọn ngay từ vị đầu tiên miễn cho các vị muội muội phía sau ai oán!” Một người ngồi ở phía bên trái Trang phi nhẹ giọng mở miệng thay Thái Hậu giải vây, thuận tiện cũng biểu đạt ý này rõ ràng.
Muốn tìm người thị tẩm? Có thể. Nhưng thế lực của ba phía nhất định phải cân bằng! Trên mặt Tề Ngọc hiện ra thần sắc lạnh lẽo, hắn giống như lại nhớ tới thời điểm ba người Thẩm Vũ ở chỗ Thái Hậu lựa chọn, lại lần nữa bị người ta thao túng sự lựa chọn của mình.
“Tiếp tục!” Giọng nói của hắn trở nên lạnh lung, nhẹ nhàng phất phất tay nghiêng đầu nhìn thẳng về phía trước.
Chung công công lặng lẽ nâng ống tay áo lên lau mồ hôi lạnh vừa chảy trên mặt, tiếp tục gọi vài vị tú nữ khác đi vào. Hoàng Thượng không để ý những người khác nữa, chỉ là khi vừa ý vị tú nữ nào liền lấy một khối ngọc bài đưa cho tiểu thái giám bên cạnh đưa xuống.
“Người thứ 29, cô nương dòng chính Thôi hầu phủ, Thôi Tú; vị thứ 30 cô nương dòng chính Thôi hầu phủ, Thôi Cẩn!” tiếng nói lanh lảnh của Chung công công lần nữa lại truyền đến, đến sau đó hai người tựa hồ giống nhau như đúc đi về phía Hoàng Thượng cúi người hành lễ.
“Ngẩng đầu lên!” Thanh âm của Thái Hậu lạnh lùng truyền tới, hai tỷ muội Thôi gia liền ngẩng đầu lên. Thôi Tú đánh bạo giương mắt lên nhìn Hoàng Thượng, vừa vặn cùng hắn bốn mắt nhìn nhau, hai má liền đỏ ửng. Thôi Cẩn thì luôn luôn cúi mắt xuống, thập phần quy củ. Tính tình của hai người từ biểu hiện này đều có thể hiểu được.
Tề Ngọc nhẹ nhàng híp con mắt lại, tựa hồ như đang tìm điểm khác nhau giữa hai người này.
“Lý Hoài Ân, cũng đưa thẻ bài của hai người các nàng ném vào trong đống thẻ bài thị tẩm đi!” Hoàng Thượng vung tay lên trực tiếp quyết định.
Lập tức các phi tần thế gia kia đều thở phào nhẹ nhõm, trong cung có ba phe thế lực thì có hai phe được nhận định rồi, chỉ còn lại một người là Thái Hậu sắc mặt trở nên âm trầm. Hoàng Thượng cũng không để ý tới vẫn như trước, không thèm đếm xỉa tới ai tiếp tục tuyển chọn tú nữ.
“Người thứ 41, cô nương dòng chính Hứa hầu phủ, Hứa Khâm. Người thứ 42, ngũ cô nương Thẩm vương phủ, Thẩm Vận…” Vẫn như cũ mười cái tên được đọc ra chỉ là tên hai người ở phía trước quá mức vang dội khiến mọi người đều chú ý đến mà quên mất những người sau.
Một người là cô nương dòng chính Hứa hầu phủ, Thái Hậu lần này cũng chơi lớn rồi! Một người khác là ngũ cô nương Thẩm vương phủ, Thẩm vương phủ thật sự là không ngại bỏ ra nhiều tâm huyết như vậy!
“Ờ!” Hoàng Thượng trầm mặc một lát, có chút không kiên nhẫn phát ra một chữ độc nhất.
“Đây không phải muội muội của Thù Uyển Nghi sao? Đứng ra đây cho trẫm nhìn một chút!” Tề Ngọc tựa như nổi lên hứng thú, thu hồi vẻ mặt như thể việc đó không liên quan đên mình, ngược lại trừng lớn mắt nhìn.
Thẩm Vận đi tới trước nửa bước, đứng trước Hứa Khâm nghiêng người một chút nhẹ nhàng phúc thân thi lễ một cái.
“Bộ dạng không giống Thù Uyển Nghi cho lắm, đáng tiếc! Thẩm vương phủ đưa cả bốn vị cô nương vào cung, Thẩm Vương Gia thật sự là hao tổn tâm tư, bất quá nữ nhi cũng không phải là bán như vậy! Trẫm xem ngươi có vẻ nghe lời hơn Thù Uyển Nghi, nói không chính xác là còn có thể vào mắt của trẫm hơn nàng!” Hoàng Thượng lấy từ trong khay ngọc ra một tấm bảng đưa cho nội giám: Thẩm Vận tạm thời được lưu lại trong cung.
Thẩm Vũ ngồi ở vị trí phía sau khẽ nhíu mày, trong tay cầm lấy cốc trà che kín khóe môi đang nở nụ cười thản nhiên. Hoàng thượng đây là vẫn còn oán nàng đây! Lại nói ra trước mặt nhiều người như vậy.
Một tổ này Hoàng Thượng chỉ chừa lại thẻ bài của hai người, có điều với Hứa Khâm vẫn không có chút động tĩnh nào. Ở một bên lông mày của Thái Hậu ngày càng nhíu chặt, cô nương tốt nhà nàng khó khăn lắm mới chuẩn bị tiến cung. Hoàng Thượng đến ngay cả một ánh mắt cũng không thèm nhìn!
“Người họ Hứakia, Lý Hoài Ân, ném thẻ bài của nàng vào bên trong đống thẻ bài thị tẩm luôn đi!” Hoàng Thượng duỗi ngón tay chỉ Hứa Khâm, đôi lông mày anh khí nhăn lại tựa hồ như đang suy nghĩ nàng tên gọi là gì.
Bất quá biểu hiện của hắn rơi vào trong mắt Thái Hậu quả thực như là hạ chiến thư vậy.
“Hoàng Thượng người đừng có quên dòng máu đang chảy trên người ngươi một nửa là dòng máu nhà họ Hứa!” Thái Hậu rốt cuộc không nể tình nói bằng ngữ điệu mười phần thanh lãnh, làm cho mọi người ở nội điện chấn động theo.
Hoàng Thượng cũng không có tức giận, ngược lại trên mặt hắn lộ ra nụ cười vui vẻ như tắm gió xuân, một lần nữa quay đầu nhìn Thái Hậu thấp giọng nói: “Mẫu hậu ngài đừng để ý, không phải ta đang suy nghĩ tên của đường chất nữ sao? Gọi là Hứa Khâm đúng không?”
Hắn vừa nói dứt lời, không khí trong đại điện một lần nữa trở nên quái dị. Thẩm Vũ đang bưng cốc trà tay liền run lên suýt thì đổ hết ra ngoài!
Hoàng Thượng đây là đang làm gì vậy? Chẳng lẽ không phải tìm nữ nhân mà là đến nhận thân thích!
Mặc dù biết Hoàng Thượng là đang cố ý muốn chọc giận Thái Hậu, làm cho người của Hứa gia mất mặt, nhưng mà Thẩm Vũ lại nghĩ đến nếu một ngày Hoàng Thượng làm nàng khó xử đuổi theo nàng kêu cháu ngoại, trong lòng bàn tay không khỏi bốc lên một tầng mồ hôi lạnh.
“Hồi bẩm Hoàng Thượng, tên của dân nữ lấy từ trong kinh thi. Thanh thanh tử khâm,du du ngã tâm.” Ngược lại Hứa Khâm cũng không bị lâm vào thế bị động, trên mặt cũng không hiện lên thần sắc khó xử chịu nhục, tự nhiên hướng về phía Hoàng Thượng thi lễ một cái ôn nhu đáp.
Tề Ngọc gật gật đầu, nhẹ giọng “Ừ” một tiếng, thấp giọng nói: “Trẫm biết, những thứ văn nhân kia ưa thích dùng những thứ trong kinh thi ghép vào cho đủ, bất quá Hứa hầu phủ là thế gia đứng đầu chắc là có những nhân tài có thực học! Trẫm đặc biệt nhìn trúng ngươi, tối hôm nay tự mình chuẩn bị sạch sẽ đi!”
Lời vừa nói ra, hơn phân nửa người trong nội điện đều ngây người. Vốn là tưởng rằng Hoàng Thượng chán ghét Hứa Khâm, đầu tiên là chẳng quan tâm lại nói những lời công kích, lúc này lại như đổi một khuôn mặt khác, chỉ định Hứa Khâm tối hôm nay thị tẩm.
“Dân nữ tuân chỉ!”Hứa Khâm vẫn quy củ như vậy thi lễ một cái. Cũng không vì Hoàng Thượng đối đãi khác với người khác mà đắc chí, làm ra tư thái không quan tâm hơn thua.
Thẩm Vũ ngồi ở trên ghế, lấy một cái khăn tay đưa tay lên lau sạch sẽ, thừa dịp người khác không chú ý ánh mắt nàng đã nhìn một lượt các tú nữ khác. Thần sắc trên mặt trở nên nghiêm túc, xem ra bởi vì nàng được sủng ái như vậy dẫn đến Hứa gia cùng các gia tộc khác chú ý thay đổi rất nhiều. Kiếp trước Hứa Khâm cùng Phỉ An Như cũng không có vào cung, thế nhưng lúc này thế tới hung hãn, xem ra bộ dáng là muốn cùng nàng tranh cao thấp một phen!
Không dễ dàng mới sang lọc các tú nữ này một lần nữa bởi vì Hoàng Thượng cực kỳ không phối hợp, quá trình gian khổ cơ hồ khiến cho người ta giận sôi lên.
Cuối cùng Thái Hậu trưng bộ mặt lạnh lùng đi ra ngoài, tuy nói cuối cùng Hoàng Thượng cũng cho Hứa Khâm mặt mũi, bất quá lúc đầu cũng giẫm đạp bộ mặt Hứa gia một phen. Lúc đầu cho một cái tát sau đó nhét cho một quả táo ngọt, loại chuyện như vậy Hứa gia đều không thích.
Cho dù trong lòng có oán hận như thế nào nhưng mà đối với lần đầu tiên thị tẩm của Hứa Khâm, Thái Hậu vẫn cực kỳ coi trọng. Bởi vì Hoàng Thượng lên tiếng sai người đi dọn dẹp cung điện cho Hứa Khâm, tối hôm nay sẽ không gọi nàng đi Long Càn Cung. Thái Hậu liền tự chủ trương cho Hứa Khâm cung điện ngũ phẩm gần giống với đãi ngộ của Thù Uyển Nghi. Lại phái Mục cô cô đến thay Hứa Khâm trang điểm, thay đồ tắm rửa, đốt hương.
Phi tần hậu cung không ít người mắt lạnh nhìn người ở Thọ Khang Cung bận bịu ngược xuôi thay các tú nữ lo liệu, trong lòng liền khinh thường. Cho dù trước kia là tiểu thư nhà quyền quý như thế nào, ở trong hậu cung này cũng chỉ là một tú nữ, Thái Hậu làm lớn như vậy thật muốn xem đến lúc Hoàng Thượng nổi tính tình đùa giỡn, đánh vào mặt người Hứa gia nàng!
Đáy lòng thì nghĩ như vậy, nhưng mà chuyện này không tới phiên mình quản tất nhiên là sẽ không đi khua tay múa chân. Thẩm Vũ sau khi trở về liền trực tiếp xõa tóc ra ngã lên giường nghỉ ngơi. Hôm nay một phòng đều là mùi son phấn thật khiến nàng muốn ngộp thở!
Sau khi dùng bữa tối Thẩm Vũ cho người chuẩn bị nước tắm rửa. Nàng cởi xiêm y, cho mấy người Minh Tâm ở bên cạnh hầu hạ lui ra ngoài, chính mình lại tựa vào thành bồn tắm nhắm mắt dưỡng thần. Trong đầu lần lượt nghĩ tới những tú nữ hôm nay, có vài người nhìn hết sức quen thuộc, có vài người cũng không có ấn tượng gì. Xem ra bởi vì nàng nên sự tình biến hóa rất nhiều.
Nước âm ấm hết sức thoải mái, hơi nóng bốc lên làm cho nàng có cảm giác buồn ngủ. Chỉ là còn không đợi nàng chìm vào giấc ngủ thì cánh cửa đã bị người ta dùng lực mạnh đẩy ra.
“Uyển Nghi, ngài mau tắm sạch, Hoàng Thượng đang đi đến đây!” Âm thanh của Minh Âm rối loạn truyền đến, bởi vì chạy nhanh mà dồn dập, âm ở phía cuối cao gần như phá âm, nghe có chút chói tai.