Sư môn của ta thật tốt, không ghét bỏ ta căn cốt yếu kém, cũng không bức ta tập võ, thậm chí còn cho ta một vị hôn thê.
Vị hôn thê của ta nổi danh bá đạo đại tiểu thư, thật xinh đẹp, thật mạnh, còn thật yêu ta. Sau này hành tẩu giang hồ, ta toàn dựa vào nàng che chở, trở thành tiên đạo đệ nhất tiểu bạch kiểm.
Có một ngày, ta phát hiện người này hình như là một nam nhân, còn là nam giả nữ trang.
Càng quá phận là, hắn cũng cho rằng ta nữ giả nam trang.
Ta ruột gan đứt từng khúc: "Huynh đệ, ngươi đem vị hôn thê của ta đưa đi nơi nào?"
Hắn tim như bị đao cắt: "Huynh đệ, ngươi lại đem vị hôn thê của ta đưa đi nơi nào?"
Giang hồ thật quá vẩn đục. Ta dù có đói chết, chết bên ngoài, từ nơi này nhảy xuống, cũng sẽ không ăn cơm mềm (ngồi mát ăn bát vàng) của hắn nữa.