" Tiết Dương, ta đưa ngươi đi... Từ nay về sau, không còn Minh Nguyệt Thanh Phong, cũng không còn Thập Ác Bất Xá... Năm rộng tháng dài, Hiểu Tinh Trần nguyện một đời chờ Tiết Dương tỉnh lại..."
Tựa như nhiều năm trước đó, hắn cũng từng chờ y tỉnh lại. Dù biết vô vọng, vẫn cố chấp mà chờ...
" Khắc chuyện xưa lên đá rêu phong, mặc đời sau bình phẩm Nửa đời say lại tỉnh, bích họa thật như mơ..."