Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
ASK: Đại thần, anh thích Vân phi từ lúc nào →_→ —- Fan CP.
ANS: Đoán đi. —- Kỳ Tu.
**
Đoạn nói của cô bạn F chỉ thẳng mặt Bạch Tiểu Vân mà mắng, ngay cả gõ thêm mấy chữ ha ha coi như mượn cớ gửi nhầm chỗ mắng người khác cũng không có ╮(╯-╰)╭
Trong giới chỉ có một CV bị gọi là Tiểu Bạch Liên, trong giới cũng chỉ có một CV vĩnh viễn bị anti khắt khe như vậy, nói câu nào là bị bắt bẻ câu đấy.
Cô bạn D:…
Cô bạn E: Đây là… chuyện gì xảy ra, tôi nhìn lầm sao?
Thấy cô bạn D và cô bạn E nói vậy trên khung chat, cô bạn F mới nhận ra, cô ta vừa gửi nhầm rồi!
Hơn nữa còn gửi đúng đoạn chửi thẳng mặt Bạch Tiểu Vân!
Cô bạn F quả thực muốn ngất… Trong lòng mắng vài tiếng đờ mờ! Quả thực hối hận không kịp, muốn nuốt lại lời vừa nói!
Cả hiện trường bây giờ xấu hổ vô cùng, nhìn đoạn chat của cô bạn F, những cô gái khác trong xã đoàn Mây Nhàn Nhạt cũng không biết nên nói gì mới phải.
Giới võng phối là như thế nào, tất cả mọi người đều hiểu rõ, có fan và có anti là rất bình thường. Trong giới, rất nhiều XFXY đều bởi vì kết hận kết thù mà ra.
Các staff cũng nghe kịch, cũng tò mò, cũng có những CV mà mình không thích. Nhưng về cơ bản, họ đều chỉ xả giận với bạn thân của mình, không bao giờ biểu hiện trước mặt CV, nếu có thể tránh cãi nhau trực tiếp thì sẽ cố gắng tránh hết sức có thể. Giới võng phối lớn như vậy, nhiều người như vậy, dù là CV trong suốt đến mấy, biết đâu có một ngày lại hợp tác với người ta?
Những lần ầm ĩ trước kia trong giới bị mọi người biết hết, mà đa phần người này sẽ tuôn ra cho người khác, sau đó hai bên đều không thể chịu đựng nhau được nữa.
Thế nhưng ai cũng không ngờ, ngay hôm nay, tại hiện trường phỏng vấn, họ lại thấy một “anti fan” trong truyền thuyết của giới võng phối. Bình thường cô bạn F là một người rất hiền lành, cùng mọi người đùa giỡn, hôn nhẹ, làm nũng, moah moah các kiểu, không ngờ đến khi anti người khác thì phát rồ lên… Hơn nữa vừa nãy cô ta cũng ồn ào mở mic trêu đùa Bạch Tiểu Vân… Người nào mới là thật, người nào là diễn?
《 Long Đằng 》mới bị ném đá vài ngày, mọi người ấn tượng rất rõ với những lời mắng chửi ác ý kia. Trong tình hình này, có khi cô bạn F cũng là một thành phần tham dự ở đó.
Những người khác không khỏi bắt đầu thông cảm với Bạch Tiểu Vân. Rốt cuộc bọn họ cũng được nhìn tận mắt những antifan thấp kém là như thế nào, chuyện vốn dĩ chẳng có gì, qua lời cô ta lại bị thêm mắm thêm muối.
Nếu không phải cô bạn F gửi nhầm chỗ bị mọi người đọc được, liệu có phải sau này Bạch Tiểu Vân sẽ phải gánh thêm tội lỗi ôm đùi đại thần không?
Vậy thì chẳng hiểu những “tội trạng” trước đây của Bạch Tiểu Vân mà các anti vạch ra có bao nhiêu cái là thật?
Cô A và C khẩn trương nhìn ID của Bạch Tiểu Vân, muốn nói gì đó nhưng bất kể bình thường hai người hoạt bát ra sao, đến bây giờ lại không biết nói thế nào mới được.
Mỗi lần xã đoàn tổ chức phỏng vấn, thường xuất hiện những tình huống khiến các cô thấy áy náy, nhưng so với điều đó, bọn họ lo lắng cho tâm trạng của Bạch Tiểu Vân hơn.
Bị mắng ngay trước mặt người khác khó mà chịu nổi như thế, tính tình có tốt đến mấy cũng sẽ nổi giận thôi…
Ai tính tình nóng nảy một chút nhất định sẽ ngay lập tức mỉa mai, cãi lại. Ai tính tình hiền lành một chút chỉ sợ cũng sẽ lập tức bỏ đi… Không biết Bạch Tiểu Vân sẽ thế nào…
Ngay khi mọi người đã xấu hổ, băn khoăn, Kỳ Tu lên tiếng.
Thanh âm của Kỳ Tu không cao, thậm chí còn mang ý cười khẽ.
“Tuy rằng gần đây tôi béo lên hai cân, nhưng chân tôi vẫn rất gầy như trước, có gì tốt mà ôm đùi? Mà cho dù tôi có thật sự ghét ai đi chăng nữa, người đó cũng chắc chắn không phải Tiểu Vân.”
Kỳ Tu nói rất bình tĩnh, chẳng khác nào nói đùa.
Nhưng mỗi người ở hiện trường đều nghe ra ý tứ mỉa mai trong từng từ, từng chữ, dường như có thêm chút tức giận.
Lúc này mọi người đều hiểu, đại thần giận rồi, đại thần lên tiếng vì Bạch Tiểu Vân.
Ở đây, mấy cô ACDE đều là fan của đại thần, nghe anh nói như vậy không khỏi có chút lo lắng cho đại thần. Bản chất F là sống hai mặt, có thể anti Bạch Tiểu Vân tới mức này, bây giờ đại thần lại ra mặt thay cậu, nhỡ đâu cô ta ghi hận trong lòng, cũng có thể quay sang anti đại thần.
Nhưng các cô cũng cảm thấy tự hào lắm, đại thần mà họ thích chẳng ngoảnh mặt làm thinh trước chuyện này.
Đặc biệt là hai người A và C, âm thầm tặng cho đại thần mấy like.
Cùng ở trong phòng này, Bạch Tiểu Vân mở to hai mắt. Cậu không bao giờ ngờ được, Kỳ Tu sẽ đứng ra bảo vệ cậu.
Khi cậu thấy mấy lời mắng chửi không hề khách quan kia, không phải cậu không tức giận. Lúc đó sắc mặt của cậu cũng tái nhợt đi, đến bây giờ tay phải vẫn còn xiết chặt vì giận.
Bị người ta nói xấu trước mặt Kỳ Tu như vậy, chẳng khác nào cậu bị tát mấy cái trước mặt mọi người.
Một giây ấy, cậu hoàn toàn ngây ngẩn, hoàn toàn không ngờ những lời mình nói lại bị suy bụng ta ra bụng người như vậy…
Nói không đau lòng là nói dối.
Nhưng sau đó, cậu chợt nghe Kỳ Tu lên tiếng bênh cậu.
Tuy rằng cách nói rất uyển chuyển, nhưng Bạch Tiểu Vân biết, Kỳ Tu đứng về phía mình.
Bạch Tiểu Vân có chút cảm động.
Ở trên mạng, cậu bị người ta mắng rất nhiều rồi, ngoại trừ các fan nhỏ giọng bênh vực, không ai thích xen vào việc người khác mà giúp cậu. Những CV từng cùng hợp tác với cậu, những người cậu tưởng là bạn bè cũng không một lần nào giúp cậu.
Cậu hiểu, dù sao các anti fan điên cuồng như vậy, ai lại muốn dây dưa với người xấu. Huống hồ cậu cũng không muốn liên lụy tới người khác.
Thế nhưng cậu không ngờ, tại thời khắc xấu hổ như vậy, Kỳ Tu, một đại thần cậu luôn luôn ngưỡng mộ, trực tiếp đứng ra bảo vệ cậu.
Bạch Tiểu Vân rất cảm động, nhưng lại không biết cảm ơn thế nào.
Kỳ Tu nói những lời đó xong, ID của cô F không còn ở trong phòng nhỏ nữa.
Dù cô ta đã đi rồi, nhưng bầu không khí vẫn nặng nề như thế.
Bạch Tiểu Vân nhìn ID của Kỳ Tu, nhỏ giọng mở miệng, “Xin lỗi mọi người. Bây giờ tôi có việc phải đi rồi…”
Lúc này cô bạn A mới kịp phản ứng, mau chóng lên tiếng: “Tiểu Vân sama, những việc cụ thể về xã đoàn, buổi tối tôi sẽ liên hệ lại với cậu.”
“Ừ…” Bạch Tiểu Vân lên tiếng, ID của cậu cũng biến mất theo.
Nhìn ID của Bạch Tiểu Vân rời đi, đại thần ở trước máy vi tính lần đầu tiên muốn tìm hiểu những chuyện trước đây của cậu.
Đương nhiên đại thần tuyệt đối không phải chỉ nghĩ, anh lập tức nhắn tin cho cô bạn A.
Kỳ Tu: Vân phi nhà tôi đắc tội với ai?
Lực chú ý của A hoàn toàn bị mấy chữ “Vân phi nhà tôi” hấp dẫn, trước đây cho rằng đại thần chỉ đang đùa giỡn, giờ xem ra đã thành thói quen rồi?
Đương nhiên, cô bạn A chỉ dám tò mò trong lòng một chút, không dám trực tiếp hỏi đại thần. Cô mau chóng trả lời câu hỏi của anh, nói hết những gì mình biết cho đại thần.
Cô nói cho Kỳ Tu về chuyện đổi CV không chút thiên vị, trong lòng cũng buồn bực. Cô nghĩ Bạch Tiểu Vân không phải người sẽ làm ra mấy chuyện như vậy, liên tưởng đến mẹ đẻ gây chuyện của cậu, chắc chắn cô ta đã bỏ của chạy lấy người rồi.
Thế nhưng vì sao Bạch Tiểu Vân vẫn không làm sáng tỏ mọi chuyện?
Kỳ Tu hiểu rõ chân tướng xong, không khỏi thở dài. Vân phi nhà anh quả là ngốc nghếch mà. Làm CV sao có thể tự mình ra trận, chẳng khác nào tự dâng mình tới cửa cho người ta ném đá.
Sau khi Bạch Tiểu Vân tắt máy tính đi lại ngồi ngây người một chút. Bao nhiêu niềm vui được gia nhập vào xã đoàn mình ước mơ tha thiết đã biến mất toàn bộ. Cậu đứng dậy lấy cho mình một cốc nước, giờ mới biết bên ngoài trời đổ mưa.
Bạch Tiểu Vân mau chóng đóng cửa sổ, tránh cho nước mưa hắt vào nhà. Cậu ngâm một bát mì cho mình, lúc trước vội vàng thử âm, chưa kịp ăn cơm tối.
Ăn xong, cậu quay về trước máy tính, tâm trạng cũng tốt lên.
Bạch Tiểu Vân an ủi mình, chẳng có ai trên mạng không bị một, hai người anti, không có ai trên thế giới có thể khiến tất cả mọi người đều thích mình. Hơn nữa, Kỳ Tu cũng không mấy lời đồn mà ghét cậu, cậu còn được vào cùng xã đoàn với anh, điều này là tuyệt nhất.
Cậu chợt nhớ ra cô bạn A bảo có chuyện muốn nói, vì thế cậu mau chóng mở cái ava đang nhấp nháy ở góc dưới màn hình mình lên.
Nhất định là cách mở của cậu sai rồi!
Bạch Tiểu không thể tin được, đại thần nhắn cho cậu!
Kỳ Tu: Chuyện trước đây đừng để trong lòng, nếu như tâm trạng không tốt, tôi có thể làm người lắng nghe.
Nếu những người khác không tin tưởng em, tôi tin em.
Nhưng mà Kỳ Tu không đánh đoạn sau ra, có những điều không cần phải nói thẳng.
Đây là lần thứ hai trong ngày Bạch Tiểu Vân cảm động đến mức nước mắt như mưa, đại thần đang an ủi cậu be QAQ
Nhận được lời an ủi của đại thần, Bạch Tiểu Vân nhìn thời gian, đại thần đã gửi câu này từ hơn hai mươi phút trước, nói cách khác, khi cậu vừa rời khỏi phòng YY, đại thần đã gửi tới rồi.
Đại thần thấy cậu đột nhiên rời đi, anh sợ cậu tức giận, khổ sở sao?
Trong lòng Bạch Tiểu Vân càng thêm ấm áp, càng ngày càng thấy đại thần mà mình thích thật tốt, anh ấy rất tốt.
Bạch Tiểu Vân: Cảm ơn đại thần QAQ Tôi không sao, trên mạng cũng chỉ là một cái ID, bọn họ không biết tôi ngoài đời là ai, anti thì anti, tập thành thói quen là tốt rồi *mỉm cười*
Những lời Bạch Tiểu Vân nói là thật lòng, cũng rất có lý.
Trên mạng, mặc kệ anh là đại thần cũng được, trong suốt cũng được, rời khỏi mạng, ai biết được anh là Trương Tam hay Lí Tứ…
Có người phối kịch để nổi tiếng, cũng có người phối kịch để xả hơi, còn rất nhiều người ôm những mục đích khác nhau tới phối kịch…
Nhưng Bạch Tiểu Vân cho tới giờ cũng không vì những thứ này.
Cậu thích phối âm, thích đại thần…
Bạch Tiểu Vân: Cảm ơn anh, đại thần.
Ngay giây phút Bạch Tiểu Vân gửi những lời đó tới, Kỳ Tu đã thấy được.
Đâu là lần đầu tiên Bạch Tiểu Vân có thể nói nhiều như vậy với anh, hai chữ “thói quen” kia, không hiểu sao, Kỳ Tu cảm thấy đau lòng.
Kỳ Tu: Sau này gọi là Kỳ Tu là được rồi.
Bạch Tiểu Vân: QAQ
Bạch Tiểu Vân: Kỳ Tu đại thần QAQ
Thấy người nọ lại QAQ, Kỳ Tu dở khóc dở cười, biết không thể sửa được, anh cũng không quan tâm tới cách cậu gọi mình nữa.
Kỳ Tu: Xoa đầu.
Kỳ Tu: Sao lại thích khóc thế?
Bạch Tiểu Vân: Tiện tay gõ QAQ.
Kỳ Tu nở nụ cười.
Có anh ở đây, sau này, em nhất định đừng khóc vì mấy chuyện khác.