Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Tiểu Sư Muội Nói Thần Kinh Cũng Là Thần
  3. Chương 153
Trước /269 Sau

Tiểu Sư Muội Nói Thần Kinh Cũng Là Thần

Chương 153

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); “Xì xì xì—” 

Một âm thanh rợn tóc gáy vang lên từ trên đỉnh đầu.

Tám người đồng loạt ngẩng đầu, lập tức toàn thân cứng đờ, m.á.u huyết như chảy ngược.

Một con trăn khổng lồ như che trời lấp đất đang nhìn chằm chằm bọn họ với ba con mắt, con mắt trên trán phát ra lục quang.

Nửa thân trước của nó dựng đứng lên, cao gần bằng những cây cổ thụ chọc trời, lúc này đang liên tục thè lưỡi.

Một linh thú Nguyên Anh trung kỳ, còn lớn hơn cả vượn đá lúc trước, nhìn hình thể này chắc là có huyết mạch đặc thù.

“Mẹ kiếp, một cái đầu còn to hơn cả đám người chúng ta cộng lại.” Trương Đồng lau mồ hôi trên mũi, một tay che trước mặt Cung Tiêu Tiêu, vừa lùi về phía sau vừa nói.

“Cái này có thể đánh sao?”

“Móa, ngươi hỏi câu này không phải vô nghĩa sao! Còn đánh cái gì nữa, chạy mau!”

Lời nói của Khương Trúc như bấm phải công tắc, tám người lập tức quay đầu bỏ chạy.

Trong số tám người, Cung Tiêu Tiêu coi như không có sức chiến đấu, Tiêu Trường Phong và Mục Trì là Kim Đan hậu kỳ, Bạch Tử Mục là Kim Đan trung kỳ, Bạch Vi, Trương Đồng và Khương Trúc là Kim Đan sơ kỳ, còn Nghệ Phong Dao chỉ mới là Trúc Cơ đỉnh phong.

Đối diện là một Nguyên Anh trung kỳ, đánh thế nào đây?

“Cẩn thận phía sau!”

Con trăn khổng lồ quét đuôi một cái, tám người không kịp né tránh, đều bị dư âm hất văng, cây cối đổ rạp một mảng lớn.

Khương Trúc cắn răng chịu đựng cơn đau, bò dậy, kéo Cung Tiêu Tiêu tiếp tục chạy.

Nhưng thân thể con trăn khổng lồ quá mức to lớn, nó uốn éo đuổi theo không tha, chỉ một cái quẫy đuôi cũng khiến đất rung núi chuyển.

Cái đuôi lại quét tới, hất văng tám người bay xa mấy chục mét.

Cho dù Cung Tiêu Tiêu có mang bao nhiêu lá bùa hộ mệnh cũng không chịu nổi mà hộc máu.

Khương Trúc ngẩng đầu, chỉ thấy con trăn khổng lồ kia đã dùng thân thể bao vây bọn họ.

Xung quanh toàn là vảy trăn trơn nhẵn, dưới ánh mặt trời lóe lên ánh sáng lạnh lẽo.

“Chạy không thoát, đánh đi, nó bị thương rồi.” 

Bạch Vi nhìn thấy trên thân con trăn có vài chỗ không có vảy, hiện tại m.á.u vẫn không ngừng chảy ra ngoài.

Mục Trì chống Diệt Hồn côn đứng lên, linh lực toàn thân dâng trào, lau đi vết m.á.u bên khóe miệng, nói: “Vậy thì đánh, chúng ta có thể c.h.é.m Kim Đan, thì cũng có thể g.i.ế.c Nguyên Anh!”

Vừa dứt lời, trường kiếm trong tay Tiêu Trường Phong đã bay vụt ra, con trăn khổng lồ rít lên mấy tiếng, há to miệng đầy m.á.u lao về phía bọn họ.

Cả thân nó đều đang uốn éo.

Khương Trúc nhân cơ hội đỡ Cung Tiêu Tiêu bay ra xa một chút, sau khi đưa nàng ấy đến nơi an toàn, nàng cầm trường kiếm lao lên.

Giữa khu rừng cổ thụ cao chọc trời, bảy tu sĩ trẻ tuổi đang chiến đấu với con trăn khổng lồ, vảy của nó cực kỳ cứng rắn, đánh không vỡ, c.h.é.m không đứt, nó chỉ cần lăn nhẹ một cái cũng đủ khiến trời đất đảo lộn.

“Nghệ Phong Dao, cẩn thận!” Khương Trúc lo lắng hét lớn.

Nghệ Phong Dao có tu vi thấp nhất, uy áp của Nguyên Anh khiến hắn ta di chuyển khó khăn, trong nháy mắt đã bị đuôi trăn quét trúng, kéo lê trên mặt đất một đoạn dài, liên tục va vào những cây đại thụ.

Mấy người Bạch Tử Mục hợp lực tấn công vào vết thương trên thân con trăn khổng lồ, thu hút sự chú ý của nó, Bạch Vi nhân cơ hội đó đỡ Nghệ Phong Dao đến chỗ Cung Tiêu Tiêu trị thương.

Thu Vũ Miên Miên

Cung Tiêu Tiêu quả nhiên là thần y, linh lực của nàng ấy vốn mang theo năng lực chữa trị cực mạnh, lại thêm đan dược thượng phẩm, cho dù vết thương có nặng đến đâu cũng có thể chữa khỏi.

Bảy người một trăn đánh nhau long trời lở đất, sắc trời cũng trở nên âm u.

Con trăn khổng lồ dường như nhận ra đám người này cứ bị thương lại chạy về phía Cung Tiêu Tiêu, ý đồ tấn công nàng ấy.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/tieu-su-muoi-noi-than-kinh-cung-la-than/chuong-153-chem-duoc-kim-dan-cung-giet-duoc-nguyen-anh.html.]

Nhưng đám người Khương Trúc làm sao để nó được như ý, bèn bám riết lấy nó, không cho nó cơ hội tấn phân tâm.

Nghệ Phong Dao dẫn Cung Tiêu Tiêu chạy trốn khắp nơi, thỉnh thoảng lại ném đan dược cho Khương Trúc và những người khác.

Nghệ Phong Dao tự biết tu vi của mình quá thấp, xông lên cũng không giúp được gì nhiều nên đã đảm nhận vai trò vận chuyển, giúp Cung Tiêu Tiêu đưa đan dược, đồng thời bảo vệ nàng ấy, để cho Khương Trúc và những người khác không phải phân tâm.

Bảy người thay phiên nhau trị thương, thay phiên nhau chiến đấu, khiến cho con trăn khổng lồ càng lúc càng điên cuồng.

Nó vốn đã bị thương, lại bị tiêu hao lâu như vậy, tốc độ rõ ràng giảm sút, càng đánh càng loạn, hung tợn nhìn chằm chằm bảy người.

“Ôi, không được nữa rồi sao?” Mục Trì vừa thở hổn hển vừa cười nói.

Bạch Vi không quan tâm đến vết m.á.u trên người, bất đắc dĩ nói: “Linh tu thì thôi đi, ngay cả linh thú ngươi cũng muốn khiêu khích.” 

“Trên đời này không có gì là ta không dám khiêu khích.” Ánh mắt Mục Trì lóe lên tia sắc bén, Diệt Hồn côn trong tay xoay chuyển không ngừng, phát ra tiếng gió rít.

Miệng Trương Đồng khẽ nhếch, cao giọng nói: “Chư vị đánh đã tay chưa? Giờ là lúc tiễn nó xuống suối vàng rồi.” 

“Tuân lệnh!”

Mục Trì và Trương Đồng nhìn nhau, trên người đồng thời bộc phát ra linh lực cuồn cuộn.

Diệt Hồn côn xé rách không khí, càng lúc càng dài, phát ra tiếng xé gió chói tai, lao thẳng về phía vết thương của con trăn khổng lồ.

Con trăn khổng lồ nhận ra ý đồ của hắn, đang định xoay thân, dùng đầu đ.â.m vào, bỗng nhiên trước mắt xuất hiện một bóng đen.

“Đồ ngu, đầu mới là quan trọng nhất, đừng có mà đưa đầu ra, nguy hiểm lắm đấy.” 

Khương Trúc cười nói, sau đó dồn toàn lực vào chân, hung hăng đạp một cái lên đầu con trăn khổng lồ, mạnh mẽ đánh bật đầu nó về.

Con trăn khổng lồ choáng váng trong giây lát, bản năng né tránh nguy hiểm khiến nó bắt đầu vùng vẫy nhưng Bạch Tử Mục và Bạch Vi đã nhanh chóng tóm chặt lấy đuôi nó, khiến nó không thể động đậy.

“Phập!”

Một tiếng động vang lên khi vũ khí đ.â.m vào da thịt, kèm theo đó là tiếng kêu thảm thiết vang vọng đất trời.

Con trăn khổng lồ giãy giụa dữ dội, lăn lộn trên mặt đất, cố gắng hất Diệt Hồn côn ra.

Làm sao Mục Trì cho nó cơ hội, hắn đạp một cước lên đầu Diệt Hồn côn, lại nghe thấy một tiếng “Phập”, Diệt Hồn côn đ.â.m sâu thêm vài phần.

Con trăn khổng lồ dùng nửa thân trên hất văng Khương Trúc, há to miệng cắn về phía sau, Mục Trì buộc phải lùi lại, ngay khi Diệt Hồn côn sắp bị hất ra, Trương Đồng lại xông lên, đạp thêm một cước.

Cước này khiến Diệt Hồn côn xuyên thủng người con trăn khổng lồ, cắm sâu xuống đất.

Bạch Tử Mục xoay người, móc Tỏa Linh liên vào đầu Diệt Hồn côn, ném đầu kia cho Mục Trì.

“Tiếp tục!”

Bốn người Tiêu Trường Phong khống chế đầu con trăn khổng lồ, Bạch Tử Mục và Mục Trì chạy tới chạy lui, không bao lâu đã dùng Tỏa Linh liên trói chặt Diệt Hồn côn, hai người mỗi người nắm một đầu, liên tục siết chặt Tỏa Linh Liên.

“Tiểu Trúc Tử!”

“Ta đến đây!”

Nửa thân sau của con trăn khổng lồ bị Diệt Hồn côn ghim chặt xuống đất, Diệt Hồn côn lại bị Tỏa Linh liên trói chặt, mặc cho nó có vùng vẫy thế nào cũng không thoát ra được.

Cùng lúc đó, Khương Trúc, Tiêu Trường Phong và Bạch Vi phân thành ba góc, bao vây lấy con trăn khổng lồ.

Khương Trúc cắm mạnh trường kiếm xuống đất, linh lực toàn thân tỏa ra.

Thân kiếm lóe lên lôi quang, mơ hồ trở nên hư ảo, sau đó bộc phát ra khí thế kinh người.

Khương Trúc lơ lửng giữa không trung, phía sau nàng xuất hiện hư ảnh Vạn Quân Kiếm khổng lồ, hắc y cùng mái tóc đen bay phấp phới trong gió.

Trong nháy mắt nàng mở mắt ra, hư ảnh Vạn Quân Kiếm khổng lồ kia thì lập tức lao về phía con trăn khổng lồ với tốc độ sét đánh, đồng thời hai luồng kiếm khí khác cũng bay ra từ hai hướng khác.

(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");

Quảng cáo
Trước /269 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Nương Tử, Vi Phu Bị Người Bắt Nạt

Copyright © 2022 - MTruyện.net