Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Tiểu Sư Muội Nói Thần Kinh Cũng Là Thần
  3. Chương 222
Trước /269 Sau

Tiểu Sư Muội Nói Thần Kinh Cũng Là Thần

Chương 222

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Có lẽ lúc Khương Trúc đi ngang Hoàng thành đã bị ai đó trông thấy, mấy ngày sau người của Tam Đại Các lập tức tìm tới cửa, kéo nàng xuống núi.

"Tu sĩ bên ngoài hằng ngày cứ tới thúc giục, nếu không làm ra một lô Tâm phiến mới, thật sự không chịu nổi nữa rồi." Thời gian gần đây, Bạch Viễn Sơn bận đến nỗi đầu tắt mặt tối.

Đặc biệt không biết thế nào mà người Bắc Châu cũng chạy đến tìm lão ta để đòi đồ.

Trung Châu còn chưa cung ứng đủ, lấy đâu ra Tiểu Linh Thông cho bọn họ.

Thần Đan Các và Linh Phù Các cũng vậy, nhìn đống linh thạch chất đầy trước mặt mà không thể nào nhét vào túi, Cung Ngọc Thành và Minh Phán Sơn gấp đến phát điên lên.

"Đại sư Niệm Nhất, tuổi còn trẻ mà ngươi cứ định ăn ngon ngủ yên mãi được sao? Linh thạch ngươi kiếm đủ rồi à? Khắp người đều là thiên tài địa bảo rồi à? Cả đời tu luyện của ngươi không còn phải lo lắng gì nữa hả?"

Ba câu liên tiếp khiến Khương Trúc vốn đang trong tình cảnh túng quẫn hoàn toàn không còn gì để đáp lại. Nàng nhớ lại đêm qua: “Không dám ngủ nữa, đêm qua tính mơ một giấc mộng đẹp, nhưng không có linh thạch nên đến giấc mơ cũng chẳng cho vào.”

Vừa nói xong, nàng quay đầu lại phát hiện đám luyện khí sư ở Luyện Khí Các đang đứng nhìn nàng đầy ai oán, hệt như những hòn vọng phu đang đợi trượng phu viễn chinh nhiều năm trở về.

"Ngươi còn biết đường quay lại!" Lão ăn mày sải bước dài lao đến chỗ nàng.

Một vị đại lão luyện khí khác khẽ mỉm cười, theo sau tiếp lời chỉ trích: “Đúng vậy, nhìn xem Hoàng thành đã loạn thành cái gì rồi, chẳng biết lo cho nhà cửa gì cả.”

Khương Trúc: "..."

Mấy lời hung ác gì vậy.

Bạch Viễn Sơn trực tiếp đẩy nàng đến cửa phòng luyện khí: “Được rồi, đừng chậm trễ nữa, chỉ chừng này thời gian không biết đã có thể kiếm được bao nhiêu rồi. Cả đám tu sĩ ngoài kia đang đói đến phát khóc kia kìa.”

Khương Trúc: “Chờ một chút.”

Cung Ngọc Thành: "Nửa chút cũng không đợi nổi, mau vào đi, chỉ thiếu một bước Tâm phiến cuối cùng của ngươi là có thể đưa ra bán rồi."

Khương Trúc: "Ta có một đề nghị..."

Minh Phán Sơn: “Ngươi khoan đề nghị gì cả, cứ lo làm ra Tâm phiến trước đã.”

Bị ép vào góc, Khương Trúc ngẩng đầu, gào lên tức giận: "Ta định truyền toàn bộ kỹ thuật cho các ngươi!"

Bạch Viễn Sơn vội kéo Minh Phán Sơn và Cung Ngọc Thành ra, mắt nheo lại, mỉm cười, chỉnh lại áo choàng cho nàng, còn giúp nàng vuốt tóc: “He he, ngài cứ nói đi.” (editor: khúc này vô thế hèn nên gọi KT là 'ngài' nha =)))

Lão ăn mày và những người khác cũng phấn khích xoa tay: "Đề nghị này hay đấy!"

Khương Trúc: "..."

Các người quả thật là đáng c.h.ế.t mà.

Nàng vẫy tay ra hiệu cho mọi người vào trong phòng nói chuyện, Minh Phán Sơn và Cung Ngọc Thành lập tức bò dậy, vớ lấy chiếc giày bị đá văng, lao vào trong.

"Khoan đã, đừng đóng cửa, bọn ta còn chưa vào trong mà!"

"Sao thế, không coi bọn ta là người nhà nữa đúng không?"

Bạch Viễn Sơn tức giận nói: "Các ngươi có luyện khí sư à? Vào đây làm gì."

“Không có luyện khí sư thì bọn ta đi mời về không được sao? Với lại, không có luyện khí sư thì bọn ta cũng chẳng học được gì, bọn ta còn chưa sốt ruột mà ngươi cứ gấp cái gì thế hả?”

Bạch Viễn Sơn và bọn họ giằng co ngoài cửa một lúc, cuối cùng đành miễn cưỡng cho họ vào.

Sau khi đã đóng cửa, Khương Trúc nói: “Ta có thể truyền hết toàn bộ kỹ thuật về Tiểu Linh Thông cho các ngươi, sau đó các ngươi hoàn toàn có thể tự sản xuất, hơn nữa, ta sẽ hỗ trợ nâng cấp Tiểu Linh Thông về sau.”

Nghe đến đây, Bạch Viễn Sơn và những người khác suýt chút nữa vỗ tay hoan hô.

 

"Nhưng ta có một điều kiện."

Mọi người trong phòng im lặng, chờ đợi nàng nói điều kiện.

"Ta cần tất cả các luyện khí sư của Luyện Khí Các hỗ trợ ta thực hiện một công trình lớn. Trước khi công trình này hoàn thành, Tam Đại Các các người phải theo định kỳ vận chuyển một phần tài nguyên xuống Phàm giới."

Thu Vũ Miên Miên

Khương Trúc lấy ra một bản thiết kế, đưa cho họ.

Bạch Viễn Sơn và những người khác vây lại nhìn.

Trên bản vẽ mô tả một thứ trông giống như đường ống, có kết cấu khá đặc biệt, nhưng so với việc luyện chế Tiểu Linh Thông thì không quá phức tạp. Điều đáng chú ý là đường ống này được vẽ phía trên Linh Hải.

Nói cách khác, công trình này phải bắc ngang qua sông Linh Hải!

“Ý ngươi là gì? Ngươi... ngươi muốn vận chuyển linh lực từ Tu Tiên giới sang Phàm giới?!” Khi Bạch Viễn Sơn thốt ra câu này, chính lão ta cũng thấy thật hoang đường.

Nhưng bản vẽ ống dẫn trên tay rõ ràng đang biểu thị ý đồ đó.

Tuy lão ta không phải là luyện khí sư, nhưng từng tiếp xúc với các luyện khí sư nhiều năm nên cũng hiểu đôi chút về các phương pháp luyện khí cơ bản và đặc tính của vật liệu.

Khương Trúc gật đầu: “Đúng, ta muốn vận chuyển linh lực sang đó, nhưng không cần các người phải xuống biển. Các người chỉ cần luyện chế ra, còn việc thi công dưới biển ra sao ta sẽ tìm người khác lo liệu."

Một công trình bắc qua Linh Hải?

Lão ăn mày và những người khác lập tức cướp lấy bản thiết kế, chăm chú quan sát, càng xem thì ánh mắt càng ngập tràn kinh ngạc.

Trên bản thiết kế ghi rõ mười mấy loại vật liệu, tầng nào dùng loại gì đều được ghi chú tỉ mỉ, thậm chí có cả những chỉ dẫn chi tiết như trồng Thất Tinh thảo mà phần lớn hải thú đều ghét.

"Phủ một lớp bành thạch bên ngoài đường ống... tuyệt, thật sự quá tuyệt." Một luyện khí sư vừa nhìn vừa hô lên.

Cung Ngọc Thành và những người khác không hiểu: "Tuyệt chỗ nào?"

Lão ăn mày kích động chỉ vào bản thiết kế, giải thích: “Đá phồng khi gặp nước sẽ chìm, như vậy, cho dù không có thứ gì neo giữ, đường ống cũng sẽ không nổi lên.”

Một luyện khí sư khác vội vàng tiếp lời: "Không chỉ vậy, đá phồng khi hút nước còn có thể ngăn chặn sự ăn mòn của nước biển. Nếu phủ thêm một lớp ký sinh nhũ lên đá phồng, thì Thất Tinh thảo sẽ có thể mọc trên đó, giúp ngăn chặn phần lớn hải thú tấn công.”

Cả đường ống được cấu thành từ hơn mười loại vật liệu khác nhau, hầu hết các vật liệu này không ảnh hưởng tới đặc tính của nhau, thậm chí còn bổ trợ lẫn nhau. Ngay cả những vật liệu khắc nhau cũng có loại khác để ngăn cản.

Chẳng hạn, phần chính của ống được làm từ đá Phong Khinh, cứ mỗi nửa mét lại có một đoạn đá Cửu Cực.

Đá Phong Khinh rất nhẹ, lại cực kỳ dẻo dai, đường ống làm từ nó có thể gập lại như dây thừng, còn đá Cửu Cực khi kết hợp với đá Phong Khinh lại có tác dụng hấp dẫn linh lực.

Hay như linh thực mà hải thú ghét cũng có rất nhiều loại, nhưng chỉ có Thất Tinh thảo là dễ trồng nhất, chỉ cần rải một nắm hạt là có thể mọc lên. Tuy mùi hương của nó rất nhạt, nhưng khi kết hợp với mùi ký sinh nhũ thì lại tạo ra một tác dụng khác.

Điều quan trọng nhất là, hầu hết các vật liệu này đều là vật liệu phổ thông, không lo thiếu số lượng lớn để luyện chế.

“Nếu luyện chế thành công, đường ống này sẽ rất dễ đặt xuống Linh Hải.”

"Luyện khí sư chỉ cần chế tạo hai đoạn ống dẫn, sau đó lần lượt thả từ hai bờ của Tu Tiên giới và Phàm giới về phía giữa Linh Hải, có lẽ chỉ khó ở chỗ cần người xuống biển để tìm chúng và nối hai đoạn ống dẫn lại với nhau."

Lão ăn mày có linh cảm rằng nàng đã kết hợp hết thảy các nguyên liệu của Tu Tiên giới, cuối cùng mới chọn ra một phương án vừa đơn giản, dễ luyện chế mà lại đạt hiệu quả tốt nhất.

Nhưng vật liệu luyện khí ở Tu Tiên giới vừa nhiều vừa phức tạp, nhiều nguyên liệu còn có những đặc tính chưa được biết đến. Một luyện khí sư nếu không có khả năng thiên phú vượt trội, thì mấy năm, thậm chí mười mấy năm cũng không thể chọn ra được!

Thiên phú của Đại sư Niệm Nhất là thứ bọn họ chưa từng coi thường, nhưng lần nào cũng không tránh khỏi kinh ngạc như cũ.

Khương Trúc thấy bọn họ xem xong bản vẽ, bèn lấy ra thêm một xấp giấy khác đưa qua.

Trên xấp giấy này vẽ các loại vũ khí như s.ú.n.g linh lực, địa lôi và nhiều loại vũ khí khác.

 

(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");

Quảng cáo
Trước /269 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Tôn Tháp

Copyright © 2022 - MTruyện.net