Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Tiểu Thanh Mai Ngốc Nghếch: Trúc Mã Yêu Nghiệt Quá Phúc Hắc
  3. Chương 1057
Trước /1144 Sau

Tiểu Thanh Mai Ngốc Nghếch: Trúc Mã Yêu Nghiệt Quá Phúc Hắc

Chương 1057

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Editor: May

"Không có việc gì là được, nói! Vì sao lại không để ý tới em." Trình Thi Đồng nhìn ảm đạm trong mắt của anh, trong lòng lập tức đau xót, cô duỗi tay kéo cái ghế qua, ngồi ở bên cạnh Cố Ninh Thư, một đôi mắt êm dịu sít sao nhìn chằm chằm hỏi anh.

"Đồng Đồng, chúng ta..." Cố Ninh Thư mới vừa mở miệng chuẩn bị nói chuyện, liền bị Trình Thi Đồng cắt đứt: "Em cảnh cáo anh đó, nếu để cho em nghe được hai chữ chia tay từ trong miệng anh, em liền trực tiếp nhảy xuống từ trên cửa sổ phòng bệnh anh!! Nơi này chính là lầu 15, nhảy xuống chính không cứu được nữa!! Anh suy nghĩ kỹ càng rồi nói với em!!"

Trình Thi Đồng hung hăng trừng mắt nhìn anh, trong lòng hận không thể lại đánh anh một trận.

"Anh..." Hai chữ "Chia tay" vừa tới bên miệng Cố Ninh Thư, liền bị cô đe dọa đến cứng rắn nuốt xuống.

Trình Thi Đồng thấy anh không nói lời nào, lúc này mới cười tủm tỉm lấy một hộp chocolate Ferrero từ trong túi của mình ra, đưa tới trước mặt anh nói: "Cho anh, tặng anh quà lễ tình nhân."

"..." Cố Ninh Thư duỗi tay, tiếp nhận hộp chocolate trong tay cô, cúi đầu, ngón tay thon dài trắng nõn nhẹ nhàng vuốt ve thân hộp.

"Ah không mở ra bắt đầu ăn sao?? Tiểu Cố, không phải là anh thích ăn Ferrero nhất sao??" Trình Thi Đồng thấy anh sờ cái hộp một hồi lâu, lại không mở ra, liền nhịn không được mở miệng thúc giục anh nói.

"Đồng Đồng... em..." Cố Ninh Thư ngẩng đầu lên, một đôi tròng mắt thẳng tắp nhìn về phía Trình Thi Đồng.

Trên khuôn mặt nhỏ nhắn trắng mịn của cô, tươi cười sáng chói giống như ánh mặt trời ngoài cửa sổ, đôi mắt song sáng long lanh kia nhìn thẳng mình.

Cô giống như vẫn luôn cười tủm tỉm nhìn mình, mặc dù có lúc cũng sẽ phát giận với mình, cũng sẽ dùng sức trừng anh, nhưng là anh biết rõ, ánh mắt cô tuyệt sẽ không đột nhiên dời đi chỗ khác...

Nhìn mắt cô, anh đột nhiên nhớ tới lời nói bên trong bài thơ kia - -

Cô chưa từng thấy qua mây đen, đôi mắt cô là màu sắc quang đãng, cô vĩnh viễn nhìn tôi, vĩnh viễn, nhìn, tuyệt sẽ không đột nhiên quay đầu đi.

Quảng cáo
Trước /1144 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Sơn Gian Tứ Thực

Copyright © 2022 - MTruyện.net