Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Editor: Linh Ngọc
Nhưng anh thấy Tiểu Thỏ khóc thật đáng thương, nên đành phải đưa tay vỗ nhẹ sau lưng cô, thấp giọng nói: “Được rồi, đừng khóc nữa, chúng ta về nhà đi??”
“Về nhà thì không đến nhà trẻ nữa phải không??” Tiểu Thỏ ngẩng đầu lên, đôi mắt đỏ hồng mở to nhìn anh.
“Ừ...” Trình Chi Ngôn suy nghĩ một chút, uyển chuyển nói: “Hôm nay không cần đi học nữa.”
“Được.” Tiểu Thỏ hoàn toàn không có chú ý tới Trình Chi Ngôn bỏ thêm ba chữ “Hôm nay” vào phía trước, chỉ cho là anh đồng ý sau này mình sẽ không đến nhà trẻ nữa. Vì vậy, vô cùng vui vẻ chạy tới ngăn tủ trước mặt, cầm túi sách của mình.
“Tiểu Thỏ, người nhà của con đến đón con sao?” Giáo viên đang nói chuyện với phụ huynh khác, thấy Tiểu Thỏ chạy tới lấy túi sách, vội vã đưa tay ngăn cô lại, ngồi xổm xuống hỏi cô.
“Đến rồi ạ!” Tiểu Thỏ xoay người chỉ Trình Chi Ngôn đang đứng cách đó không xa, vui vẻ nói với giáo viên: “Ở chỗ đó.”
Giáo viên nhìn thoáng qua theo hướng ngón tay Tiểu Thỏ, lối vào phòng học, có một thiếu niên thanh tú mặc áo T-shirt màu đen, thân hình thiếu niên tuy rằng chưa hoàn toàn trưởng thành, nhưng khí thế đã thẳng tắp, khí chất khác thường, chỉ có điều,..... Bộ dáng thiếu niên kia thoạt nhìn cũng chỉ mười mấy tuổi, trên khuôn mặt tuấn tú vẫn còn lộ ra một chút trẻ con.
Lớp mẫu giáo bé hôm nay là ngày đầu tiên thích ứng, bây giờ phần lớn đứa nhỏ đều là con một, rất nhiều cha mẹ luôn lo lắng về ngày đầu tiên đi học của con mình, bởi vậy rất nhiều gia đình hầu như cả nhà cùng tới đón con mình tan học, trong phòng học cũng nhanh chóng bị các phụ huynh đứng đầy.
Nhưng mà.... Chẳng lẽ trong nhà Bạch Tiểu Thỏ lại để một đứa bé trai tới đón sao?
Trong giọng nói giáo viên mang theo một chút nghi ngờ hỏi Tiểu Thỏ: “Người kia là anh con sao, cha mẹ con không tới đón con sao?”
“Không phải, không phải anh trai con.” Tiểu Thỏ lắc đầu, vô cùng nghiêm túc nhìn giáo viên nói: “Anh nước chanh là bạn trai của con.”
“.....”
Sau khi giáo viên nghe xong câu này, nháy mắt đã hóa đá.
“Bạn.... Bạn trai?”
“Vâng!” Tiểu Thỏ gật đầu thật mạnh, trên khuôn mặt nhỏ nhắn non nớt tràn đầy tự hào nói với giáo viên: “ Con là bạn gái của anh ấy.”
“Tiểu Thỏ, con biết cái gì là bạn gái không?” Giáo viên phục hồi lại tinh thần, nhịn không được cười hỏi Tiểu Thỏ.
“ Biết! Bạn gái chính là tương lai sẽ trở thành người vợ của anh ấy!” Sống lưng Tiểu Thỏ nho nhỏ thẳng tắp, nghiêm trang trả lời.
Giáo viên có chút buồn cười nhìn Tiểu Thỏ, lại nhìn Trình Chi Ngôn đứng ở cửa vào phòng học, đưa tay sờ đầu của cô sau đó lắc đầu nói: “ Những thứ này là ai dạy con?”
“ Mẹ con!” Tiểu Thỏ vô cùng thuận miệng trả lời: “ Còn có bác gái Chu!”
“Bác gái Chu?”
“Bác gái Chu chính là mẹ của anh nước chanh, bác ấy nói bây giờ tuổi con còn quá nhỏ không thể kết hôn, cho nên chỉ có thể làm bạn gái anh nước chanh!” Tiểu Thỏ đeo cặp sách, gật gù đắc ý nói với giáo viên.
......
Cho nên.....
Đây là tình cảm của thanh mai trúc mã?
Giáo viên có chút ngạc nhiên liếc nhìn Trình Chi Ngôn, ưm.... Nói thật, bộ dáng của chàng trai nhỏ này thật sự rất đẹp, tuy rằng tuổi còn nhỏ nhưng có ánh mắt sắc lạnh, phong thái tự nhiên, khí chất ung dung, giờ phút này tuy rằng anh yên lặng đứng ở nơi đó, nhưng nháy mắt đã trở thành một phong cảnh làm lòng người đắm say