Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Tiểu Thư Độc! Tiểu Thư Bá Đạo! Được Chồng Thô Kệch Cưng Chiều Tận Trời
  3. Chương 79: Chị ơi, chị đâu phải là bác sĩ!
Trước /120 Sau

Tiểu Thư Độc! Tiểu Thư Bá Đạo! Được Chồng Thô Kệch Cưng Chiều Tận Trời

Chương 79: Chị ơi, chị đâu phải là bác sĩ!

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Không biết từ lúc nào, Mạnh Dao với khuôn mặt ngây thơ trong sáng đã xuất hiện bên cạnh sản phụ, cô ta nhìn Mạnh Tịch với ánh mắt lo lắng, nói: "Chị ơi, em đứng đây nghe và nhìn cả buổi rồi, cứ thấy người trong đám đông giống chị.

Không ngờ đúng là chị thật, chị làm liều quá, sinh con đâu phải chuyện đùa, chị cũng dám làm bừa, chị đâu phải là bác sĩ!"

"Cái gì vậy, cô bé? Cô nói bác sĩ Mạnh không phải là bác sĩ sao? Chắc cô bé nhầm rồi, cứ nhìn thao tác của bác sĩ Mạnh là biết đây là một bác sĩ chuyên nghiệp mà!" Nhân viên quán cơm đang giúp Mạnh Tịch nhìn Mạnh Dao với ánh mắt nghi ngờ.

Mạnh Dao hiện đang học đại học, hôm nay là cuối tuần được nghỉ, nên cô ta mới đi cùng bạn học, định đến trung tâm thương mại mua đồ.

Đi đến đây, thấy một quán ăn nhỏ có nhiều người vây quanh, Mạnh Dao và bạn học tò mò, mới đến hỏi thăm xem chuyện gì đang xảy ra.

Sau khi nghe mọi người xung quanh giải thích về tình huống đang diễn ra trong quán, Mạnh Dao bắt đầu chen vào đám đông.

Mạnh Dao đang học trường đại học Y, cô ta nghĩ với tư cách là sinh viên y khoa, gặp chuyện như thế này chắc chắn không thể bỏ đi được, phải ở lại làm điều gì đó.

Kết quả là cô ta chưa kịp chen vào đám đông đã nhìn thấy bóng dáng của Mạnh Tịch trong đám người.

Ban đầu Mạnh Dao còn tưởng mình nhận nhầm người, vì người phụ nữ trong đám đông trông rất gọn gàng, lanh lẹ, chẳng có chút vẻ quê mùa như Mạnh Tịch.

Hơn nữa Mạnh Tịch để tóc dài, còn người phụ nữ trong đám đông lại tóc ngắn...

Nhưng ngoài những điểm đó ra, Mạnh Dao lại thấy khuôn mặt đó, giọng nói đó, rõ ràng chính là Mạnh Tịch.

Đứng bên cạnh nghe một hồi, nhìn một hồi, cho đến khi Mạnh Dao nghe có người gọi Mạnh Tịch là bác sĩ Mạnh, cô ta mới phản ứng ra người bên trong chính là Mạnh Tịch.

Thế là, Mạnh Dao thẳng thắn tiết lộ thân phận sinh viên y khoa của mình, rồi chen vào đám đông.

Sau khi chen vào đám đông, việc đầu tiên Mạnh Dao làm là vạch trần thân phận của Mạnh Tịch.

Mạnh Tịch đâu phải là bác sĩ gì, Mạnh Dao nghĩ thầm, Mạnh Tịch vì muốn ra vẻ mà giả làm bác sĩ, như vậy chẳng phải là hại người sao?

Quả nhiên ở chốn nghèo hèn sinh ra toàn người xấu, con gái lớn lên ở quê quả là xấu xa.

May mà cô ta tình cờ đi ngang qua đây, nếu không những người này đều bị Mạnh Tịch lừa rồi. Lúc đó không biết sẽ gây ra bao nhiêu rắc rối cho gia đình.

Hina

Mạnh Dao nhìn mọi người xung quanh nói: "Những gì tôi nói đều là sự thật, Mạnh Tịch này là chị tôi, chị ấy chữ còn không biết nhiều, làm sao có thể là bác sĩ được!

Chị tôi là người rất thích thể diện, có lẽ vì thấy tôi vào được trường đại học Y, trong lòng không cân bằng, nên mới muốn ra ngoài giả làm bác sĩ."

"Chị à, chị cũng thật là, sao cái gì cũng phải so đo với em, những chuyện khác em đều có thể chiều theo chị, nhưng chuyện này thực sự không được.

Chị không phải là bác sĩ, chuyện này không thể đùa giỡn được, chị không thể vì muốn ra vẻ mà đặt tính mạng của sản phụ và đứa bé vào chỗ nguy hiểm được!"

Mạnh Dao người đẹp giọng ngọt, với tư cách là nữ chính Mary Sue trong truyện, trông cô ta đúng là mẫu hoa khôi vô hại điển hình.

So với Mạnh Tịch có ngoại hình sắc sảo và hung hăng, Mạnh Dao dường như tự nhiên có thêm vài phần thân thiện.

Đa số người đứng xem, sau khi nghe lời giải thích của Mạnh Dao, đều ném về phía Mạnh Tịch những ánh nhìn nghi ngờ.

"Cô nói xong chưa?" Mạnh Tịch nhìn Mạnh Dao với vẻ mặt lạnh lùng, cô cao hơn Mạnh Dao, khi nhìn Mạnh Dao là nhìn từ trên xuống, mang theo áp lực nặng nề: "Nếu cô nói xong rồi, thì đến lượt tôi nói!"

"Thứ nhất, đừng gọi tôi là chị, tôi cũng có yêu cầu đối với em gái, không phải ai muốn gọi tôi là chị cũng được.

Mạnh Dao, cô đừng quên, chính vì cô có bệnh nặng, mẹ ruột cô sợ nuôi không nổi cô, mới đổi cô với tôi lúc còn nằm nôi, đưa tôi vốn phải được lớn lên trong giàu có vào trong núi, khiến tôi từ nhỏ phải chịu bao nhiêu sỉ nhục dày vò, mẹ ruột cô không coi tôi là người, đối với tôi bà ta là kẻ thù, cô là con gái của kẻ thù, có tư cách gì gọi tôi là chị."

(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");

Quảng cáo
Trước /120 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Không Để Em Hay Biết

Copyright © 2022 - MTruyện.net