Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Ban ngày đi học, buổi tối làm bài tập rồi cùng Quan Thư Diệc quấn quýt trên giường, cộng thêm những phản ứng khi mang thai khiến Văn Nguyệt lúc nào cũng mệt mỏi, ngồi trong lớp một chút là buồn ngủ.
Quan Thư Diệc đã báo trước tình trạng của cậu cho giáo viên chủ nhiệm nên thấy cậu ngủ gật các thầy cô cũng không có ý kiến gì. Dù gì cũng là "chim hoàng yến" của Quan tổng, đã vậy còn mang thai đứa con của anh thì giáo viên nào dám trách chứ? Thậm chí họ còn muốn săn sóc Văn Nguyệt cẩn thận hơn.
Bản thân Văn Nguyệt lại không hài lòng với tình trạng hiện tại, cậu vẫn muốn cùng Quan Thư Dã thi vào Đại học A ở Vân Hoa thị - trường trọng điểm nổi tiếng toàn quốc, không thua kém Đại học D ở thủ đô. Cơ mà ngày nào cũng ngủ gà ngủ gật như vậy mất đi rất nhiều thời gian học, sau này làm sao thi đại học đây?
Nghĩ đến Quan Thư Diệc, Văn Nguyệt vừa ngượng vừa bực. Nếu không phải vì đêm nào anh cũng đòi hỏi quá mức thì cậu đã không đến nỗi ngày nào cũng đau lưng mỏi gối, tinh thần kiệt quệ như bây giờ. Không hiểu sao người kia ngày nào cũng vẫn tràn đầy sức sống đi làm như chưa từng xảy ra chuyện gì.
Cứ thế suốt hai tháng, cuối cùng cũng đến ngày Quan Thư Diệc phải đi công tác ở nơi khác, cậu suýt xúc động muốn khóc.
"Đêm nay cuối cùng cũng có thể ngủ ngon rồi." Văn Nguyệt nghĩ vậy.
Hôm nay lại đúng vào thứ Sáu, không có lớp tự học buổi tối. Vẫn giống như mọi khi, Văn Nguyệt và Quan Thư Dã ngồi xe của lão Hàn về nhà họ Quan.
Trên xe, Quan Thư Dã đột nhiên nói: "Tiểu Nguyệt, cậu có muốn đi xem phim với tôi không?"
Văn Nguyệt nhìn hắn, gần đây Quan Thư Dã tiều tụy đi nhiều, trông như một chú chó thua trận, ỉu xìu không còn sức sống. Nhìn vậy cậu không khỏi thấy đau lòng.
Quan Thư Diệc đã chiếm hết toàn bộ thời gian rảnh của cậu, còn Quan Thư Dã trừ thời gian trên xe và lúc ăn ra thì chẳng có tí cơ hội nào ở riêng với cậu. Khó khăn lắm Quan Thư Diệc mới đi công tác, hắn nhất định phải rủ Văn Nguyệt ra ngoài.
"Được thôi, xem phim gì đây?" Cậu cũng muốn ở bên Quan Thư Dã thêm một chút.
"Phim mới ra mắt gần đây, tên là 《Người Tình》do Giang Thiên Trạch và Hứa Gia Minh đóng." Hắn nhìn Văn Nguyệt với đôi mắt lấp lánh mong muốn được cùng cậu xem bộ phim này.
"Giang Thiên Trạch và Hứa Gia Minh hợp tác ư?" Văn Nguyệt khá ngạc nhiên. Dù không phải người hâm mộ nhưng cậu vẫn biết đây là hai ngôi sao nổi tiếng nhất vài năm qua, một người là Alpha, một người là Beta.
Giang Thiên Trạch - Alpha, ra mắt ba năm trước với tư cách ca sĩ sau đó lấn sân sang lĩnh vực điện ảnh nhờ ngoại hình nổi bật, bất ngờ là khả năng diễn xuất của anh ấy cũng rất nổi trội. Năm ngoái còn nhận giải Nam diễn viên Alpha được yêu thích nhất tại Lễ trao giải Kim Ngọc Lan.
Hứa Gia Minh- một beta, từng là sao nhí tham gia một bộ phim truyền hình nổi tiếng từ 20 năm trước và có danh hiệu "em trai quốc dân". Sau này cậu ấy tạm rời khỏi showbiz để tập trung học hành và chỉ mới trở lại ba năm gần đây.
Người này cũng sở hữu vẻ ngoài ưu tú và kỹ năng diễn xuất tuyệt đỉnh. Cậu ấy đã chứng minh một điều rằng: Dù là bất kì giới tính nào bạn cũng có thể trở thành một người xuất sắc. Những năm qua Hứa Gia Minh đã tích cực thúc đẩy phong trào bình đẳng cho beta.
"Họ đóng...《Người Tình》?" Văn Nguyệt không khỏi hỏi lại. Hứa Gia Minh từng tuyên bố sẽ không bao giờ đóng cảnh tình cảm với Alpha. Hơn nữa ngoại hình và chiều cao của cậu ấy cũng có phần thiên về kiểu Alpha.
"Đúng vậy, xem rồi sẽ rõ," Quan Thư Dã bật điện thoại xem giờ rồi bảo lão Hàn đổi hướng đưa hai người đến trung tâm thành phố.
"Anh đã báo với Nhị thiếu gia chưa?" Văn Nguyệt hỏi.
Quan Thư Dã lắc đầu, bất chợt nhớ ra. Mặc dù bình thường anh hai không để ý nhiều nhưng nếu để y biết lén dẫn cậu đi mà không báo cho anh cả...thì có khi hắn sẽ phải ở ký túc xá mãi mãi.
Quan Thư Dã lập tức lục số Quan Thư Khanh gọi giải thích.
"Tối nay không về sao?" Quan Thư Khanh bất giác cao giọng.
"Vâng, xin anh giữ kín chuyện này, đừng để cho anh cả biết." Quan Thư Dã bình tĩnh nói.
Quan Thư Khanh thở dài. Y không khỏi lo lắng cho em trai mình. "Anh trai cướp em dâu của em giờ thành ra em lén cướp chị dâu của anh trai." Nếu lời anh cả nói là thật và cũng không có ý định cưới Văn Nguyệt thì tình huống này đúng là có khả năng sẽ rối tung cả lên.
Khi đến rạp chiếu phim ở trung tâm thành phố, Quan Thư Dã kéo tay cậu bước xuống xe.
Sau đó Lão Hàn lái xe về Quan gia.
Quan Thư Dã mua hai vé xem phim qua điện thoại sau đó mua thêm bắp rang bơ và Coca rồi cùng Văn Nguyệt đi vào rạp.
Bộ phim bắt đầu với cảnh nóng giữa Hứa Gia Minh và Giang Thiên Trạch. Hứa Gia Minh nằm dưới thân hình rắn rỏi của Giang Thiên Trạch, khuôn mặt anh tuấn lộ vẻ đỏ ửng, mắt hơi nhắm, khẽ cắn môi trông rất quyến rũ. Giang Thiên Trạch chỉ lộ bóng lưng cơ bắp, làn da lấp lánh mồ hôi, tấm rèm khẽ đung đưa che đi những điểm nhạy cảm nhưng chiếc giường rung chuyển mạnh mẽ cho thấy sự mãnh liệt của cảnh.
"Ôi, chồng tôi sao có thể để Alpha đè lên như vậy! Dù là Giang Thiên Trạch cũng không được!"
"Trời ơi, chồng biến thành vợ rồi, kích thích quá!"
Các fan của Hứa Gia Minh trong rạp thì thầm đầy phấn khích.
Còn Văn Nguyệt và Quan Thư Dã thì đang say sưa theo dõi.
Câu chuyện xoay quanh mối quan hệ của hai người vốn là kẻ thù không đội trời chung nhưng sau khi xảy ra một bất ngờ thì đã trở thành bạn giường. Cảnh gay cấn nhất là hai người lén lút bên trong căn phòng trong khi ngay ngoài cửa là vị hôn thê của cả hai. Cuối cùng mối quan hệ vụng trộm này bị phát hiện, hai người bị ép phải xa nhau. Nhân vật của Hứa Gia Minh hy sinh trên chiến trường, còn nhân vật của Giang Thiên Trạch vì quá đau khổ đã ôm lấy tro cốt của cậu ấy rồi tự sát.
"Sao lại kết thúc buồn vậy chứ? Họ thật là đáng thương mà." Văn Nguyệt xem mà nước mắt cứ rơi.
Quan Thư Dã đưa khăn giấy lau nước mắt cho cậu, quyết định kể chút tin đồn vui vẻ để an ủi: "Sau khi bộ phim này đóng máy, hai người họ còn có tin đồn hẹn hò đấy. Họ còn có rất nhiều fan hâm mộ ghép đôi, gọi là couple Gia Ngẫu Thiên Thành."
Nghe vậy, Văn Nguyệt cảm thấy vui hơn chút, "Nếu họ thành đôi thật ngoài đời thì tôi sẽ không buồn nữa." Sau đó cậu lại ngạc nhiên hỏi: "Sao cậu biết rõ vậy?"
Quan Thư Dã cười, "Tôi thích nhạc của Giang Thiên Trạch nên thỉnh thoảng có xem tin tức của anh ấy."
Văn Nguyệt gật đầu, cậu nắm tay Quan Thư Dã cùng rời khỏi rạp chiếu phim.
"Chúng ta về nhà luôn à?" Văn Nguyệt hỏi.
Quan Thư Dã lắc đầu.
Văn Nguyệt ngạc nhiên, "Không về nhà thì đi đâu?"
Hắn im lặng kéo cậu vào một khách sạn gần đó và thuê một phòng.
"Cậu..." Khi bị Quan Thư Dã đè xuống giường, Văn Nguyệt vẫn hơi ngơ ngác, cậu nhìn hắn không biết phải phản ứng thế nào.
Quan Thư Dã hôn nhẹ lên má rồi ghé đến môi cậu.
"Bây giờ trên người cậu toàn là mùi của anh trai tôi." Quan Thư Dã nói nhỏ, hơi ngẩng người, hắn xoay cậu nằm sấp, quay lưng cậu lại phía mình.
"Nhưng vốn dĩ cậu thuộc về tôi, cậu là của tôi." Hắn thì thầm, rồi cắn nhẹ lên tuyến thể Văn Nguyệt.
Hương vị chất dẫn dụ của Quan Thư Dã dần dần tràn ngập trong không gian, hòa quyện, đối chọi với mùi hương của Quan Thư Diệc. Mùi dâu tây ngọt ngào dần dần lẫn thêm chút hương rượu mạnh.
Ánh mắt cậu dần trở nên mơ màng, long lanh như phủ một lớp sương.
Ngay lúc ấy điện thoại của cậu lại reo lên.
Cả hai không để ý, nhưng tiếng chuông dai dẳng cứ tiếp tục vang lên không ngừng.
Quan Thư Dã cau mày, lấy điện thoại từ túi cậu ra kiểm tra, thấy là cuộc gọi video từ Quan Thư Diệc. Hắn dứt khoát tắt cuộc gọi rồi chuyển điện thoại sang chế độ tắt nguồn.
"Ưm... là Đại thiếu gia phải không?" Văn Nguyệt rên khẽ hỏi.
Hắn không trả lời, chỉ cúi xuống hôn cậu. Đêm nay, Văn Nguyệt chỉ thuộc về Quan Thư Dã, hắn sẽ không để ai làm phiền.
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");