Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Tinh Chiến Phong Bạo
  3. Quyển 21-Chương 23 : Anh Rể Hố Cậu Em Vợ
Trước /1635 Sau

Tinh Chiến Phong Bạo

Quyển 21-Chương 23 : Anh Rể Hố Cậu Em Vợ

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Nghiêm Tiểu Tô cùng phù rể Jasper đã đi tới, lão Nghiêm làm tộc trưởng, sẽ đến bên phía ghế khách quý nhà trai chiêu đãi người thân bạn bè cùng khách mời quan trọng, xoay đầu nhìn con ở trên khán đài bộ dáng chờ đợi thành thục, rốt cuộc có một loại cảm giác con đã trưởng thành.

Đúng lúc này, một bóng người đi tới trước khán đài nghi thức, vỗ vỗ Jasper, "Anh bạn, phiền toái nhường ra vị trí, chổ này là của ta."

Jasper thiếu chút nữa nhảy dựng lên, móa, người nào không có con mắt dám động thủ trên đầu Thái Tuế, ca không thu thập...

Nhưng Nghiêm Tiểu Tô ngay bên cạnh so với hắn càng trước một bước nhảy dựng lên, "Đại ca? Sao anh lại tới đây?"

"Ngươi cho là làm trước nói sau, lão tử liền tới không được sao, loại nổi bật này ta cướp đoạt chắc rồi, nghe nói phù dâu đều là người đẹp, thật vậy chăng, ở đâu thế." Vương Tranh dùng sức cùng Nghiêm Tiểu Tô ôm một chút, dùng sức đấm ở trên vai hắn, "Không tệ lắm, ăn bận lên một chút thật sự là trông có khuôn có dạng."

Cách đó không xa Diệp Tử Tô cười mà không nói, hôn lễ là nàng một tay xử lý, làm khi nhận được tin tức Vương Tranh đến cũng đã lắp bắp kinh hãi, ba ngày đuổi tới, quả thực là không thể tưởng tượng được, nhưng... Nhìn đến chiến hạm Công Chúa cũng sẽ không ngoài ý muốn.

"Anh bạn, cho mượn quần áo của ngươi mặc một chút."

Jasper đã muốn ý thức được đối phương là ai, không nói hai lời cởi quần áo rời chổ, con bà nó, boss cuối đến đây, đúng là người biết che dấu, xem ra chỉ tựa như là cái học viên, nhưng cao nhân chính là cao nhân, toàn bộ Ngân Minh, có mấy cái người có thể trong vòng 3 ngày theo Lilan Calos đuổi tới Mặt Trăng?

"Vương Tranh?"

Lão Nghiêm cũng có chút giật mình, không phải nói chú nhóc này còn ở Lilan Calos không đuổi về kịp sao? đây cũng không phải là theo Trái Đất đuổi tới Mặt Trăng.

Chỉ là, dưới khán đài phần đông là người không biết tình huống, "Người này là ai a?"

"Phù rể cũng có người cướp làm?"

Jasper mọi người đều nhận thức, tập đoàn tài chính Tadigi, một siêu sao mới, hắn đảm đương phù rể, làm cho buổi hôn lễ đơn giản này còn có một chút cấp bậc đáng nói. Nói thật, nhà họ Nghiêm rất keo kiệt, liền xem như ý kiến của cô dâu mới. Cũng không cần phải giản dị như vậy a? MC chủ trì hôn lễ đều là cái chân chạy nhỏ vô danh.

Hiện tại thú vị, Jasper thế nhưng bị người đuổi xuống khán đài. Hay là, Jasper chính mình không muốn làm đây? .

"Ha ha, xem tuổi, hẳn là bạn học trước kia của Nghiêm Tiểu Tô đi, người trẻ tuổi mà thôi, ai chưa từng có bạn bè, có thể lý giải."

Cũng may có thể được mời tham gia hôn lễ đều là người thân hay bạn tốt, tố chất đều tính không kém. Hoặc chính là cùng nhà họ Nghiêm có sự hợp tác chuyên sâu, kiệu hoa là chết nhờ có người nâng, dưới trường hợp này, người tận lực nói tốt vẫn là không hề thiếu.

Chỉ có điều, vài cái khách khứa do Karen Wellington mời đến vốn không có khách khí như vậy, "Chuyện này có phải hay không không chuẩn bị kịch bản trước? Jasper bị đuổi xuống khán đài, tên nhóc kia nghĩ đến hắn là ai vậy? Nơi này lại là cái trường hợp gì?"

Hữu Lịch lắc lắc đầu, nhà họ Nghiêm có điểm rất xằng bậy.

Đúng lúc này, cửa chính đại sảnh đẩy ra, đồng thời tiếng nhạc hôn lễ bằng đàn dương cầm tiến hành vang lên, Triệu Y Linh ở dưới sự nâng đỡ của cha nàng là Triệu Triết, đi bước một đạp lên thảm đỏ hướng về bục nghi thức. Phù dâu ở phía sau hỗ trợ nâng làn váy thật dài của áo cưới, vài đứa trẻ giả thiên sứ khuôn mặt hi ha cười, ở hai sườn ném hoa.

Nghiêm Tiểu Tô trái tim bang bang rối loạn nhảy dựng lên, trong mắt thoáng chốc liền chỉ còn lại có Triệu Y Linh.

Tiếng vỗ tay vang lên, Nghiêm Tiểu Tô quỳ một gối xuống, theo trong tay cha vợ tiếp nhận Triệu Y Linh, phong tục của Mặt Trăng, điều này ý nghĩa con gái từ nay về sau liền từ một người đàn ông khác đi bảo hộ.

Khúc nhạc nền kết hôn dừng lại, Nghiêm Tiểu Tô cùng Triệu Y Linh đi vào trước mặt mục sư. dựa theo nghi thức tín ngưỡng trong giáo hội của Triệu Y Linh, cùng nhau đặt tay lên kinh thánh. Dưới sự chứng kiến của chúa trời, đọc lời thề thần thánh kết hợp làm vợ chồng.

Vô luận khỏe mạnh hay bệnh tật. Vô luận giàu có hay bần cùng, mãi luôn chung thủy với nhau, thẳng đến rời đi thế giới.

"Ngươi hướng nơi nào, ta sẽ hướng nơi đó. Thế giới của ngươi liền là thế giới của ta, thần của ngươi liền là thần của ta."

Ở bên dưới lời cầu nguyện của mục sư, lấy danh nghĩa của đức chúa trời, trao đổi nhẫn, tượng trưng cho lẫn nhau đem thứ trân quý nhất giao cho đối phương.

Diệp Tử Tô ở cách đó không xa si ngốc nhìn một màn này, ở bên người nàng chính là đồng dạng chắn ngang làm phù rể, Vương Tranh, bọn họ phụ trách đem nhẫn phân biệt giao cho chú rể cô dâu, dưới loại bầu không khí này, cảm giác có chút vi diệu làm cho người ta tâm tình mê muội.

"Lấy quyền hạn đức chúa trời giao cho ta, ta tuyên bố, Nghiêm Tiểu Tô, Triệu Y Linh, trở thành vợ chồng, được đức chúa trời phối hợp, không ai có thể tách ra."

Mục sư đọc lời tuyên bố cuối cùng, kết thúc buổi lễ.

Nghiêm Tiểu Tô cảm giác vẫn là tê tê cả người, nhanh chóng nắm lấy tay Triệu Y Linh, về tới trên vị trí chủ tịch.

Hôn lễ tiến vào đến giai đoạn buổi tiệc.

Mọi người đều bắt đầu ăn chút gì, hơn nữa có thể ngẫu hứng lên đài phát biểu chúc phúc cho chú rể cùng cô dâu.

Liền nhìn theo toàn bộ hôn lễ mà nói quả thật có điểm đơn giản, hài hoà, không có nhiều gò bó như vậy, nhưng con người chính là một loại sinh vật kỳ quái, rất long trọng, liền cảm thấy khoe khoang, đơn giản liền cảm thấy không coi trọng, đương nhiên đây không phải ý tưởng của nhà họ Triệu, cũng không phải Wellington, hắn biết rõ đây là do Y Linh yêu cầu, Nghiêm Tiểu Tô đối với người cháu gái này của hắn thật sự là tốt đến không thể phản đối, nhưng là hắn mời đến những người đó lại Đông một câu Tây một câu nói ra nói vào, cho rằng nhà họ Nghiêm khinh thường nhà họ Triệu mới có thể "Tùy ý" như vậy.

Wellington cũng có chút hối hận, để làm chi tốn nhiều lần mới đem được đám đối tác kinh doanh trên tìm đến, nhưng vào lúc này cũng không thể nói cái gì, giải thích chính là che dấu, chỉ là hy vọng đám người này đừng nháo lớn là tốt rồi.

Diệp Tử Tô cái thứ nhất lên khán đài, vị đại tiểu thư OMG này, hiện tại ở hệ Mặt Trời là một trong những người nổi bật nhất, hơn nữa là bạn tốt của Nghiêm Tiểu Tô.

"Đầu tiên, ta thực hâm mộ các ngươi, một cô gái có thể tìm được một nửa khác của mình là chuyện quan trọng nhất trong cuộc đời, ta cùng Y Linh nhận thức không lâu, nhưng là vừa thấy như đã quen từ lâu, nàng là cô gái lương thiện nhất trên thế giới này, lòng của nàng lung linh, thuần khiết tựa như là theo Trái Đất nhìn lên thấy Mặt Trăng, nếu ta là đàn ông, ta hôm nay đến nơi đây, liền nhất định không phải đứng ở chỗ này chúc mừng, mà là đến cướp đoạt hôn... Y Linh, Nghiêm Tiểu Tô cùng ta là bạn học từ trung học đến đại học, chúng ta phi thường quen thuộc, khi hắn nói cho ta biết, hắn phải kết hôn, ta lúc ấy cùng hắn nói là, ngươi có phải hay không nhớ lầm ngày lịch, hôm nay không phải ngày một tháng Tư, sau đó hắn liền cùng ta nói tới ngươi, biểu tình của hắn ngay lúc đó, ta đến nay đều rõ ràng như thấy trước mắt, có thể lấy được ngươi là may mắn lớn nhất của hắn, hôm nay, các ngươi chính là người hạnh phúc nhất trên toàn thế giới."

Dưới đài, vỗ tay như sấm dậy, đối ngoại với người bên ngoài mà nói, đọc diễn văn không quan trọng, quan trọng là người đọc diễn văn có đủ phân lượng hay không, cuối cùng nhìn đến một cái người có đủ phân lượng, Triệu Triết cũng có chút hối hận, vẫn là suy nghĩ không chu toàn, lão Nghiêm muốn làm cho vang dội một chút kỳ thật làm sao không phải là vì mặt mũi của bọn họ, dù sao những thân thích này của hắn cũng chẳng hề yên tĩnh, tuy rằng ngoài miệng không nói thẳng, giống như nhà họ Triệu không coi trọng bọn họ giống nhau, chẳng qua ngẫm lại, chỉ cần Y Linh cảm thấy tốt là được, làm gì cần để ý người khác thấy thế nào.

Vương Tranh cười tủm tỉm vỗ tay, "Tử Tô, em hôm nay thật xinh đẹp."

Diệp Tử Tô nở nụ cười, như trăm hoa nở rộ, "Phải không, em còn tưởng rằng anh vẫn coi em là nam."

Bạn học Vương xấu hổ sờ sờ cái mũi, "Hôm nay không cần trêu chọc anh được không."

"Anh không lên đi nói chút gì đó?"

"Phần anh liền quên đi, em cũng biết anh không am hiểu vụ này, nhưng là niềm vui bất ngờ vẫn phải có." Vương Tranh thần bí cười cười, nhưng thật ra làm cho trái tim Diệp Tử Tô bang bang nhảy lên, Vương Tranh chuẩn bị thứ gì được cho là niềm vui bất ngờ?

Dựa theo tập quán hôn lễ ở Mặt Trăng, đồng thời đến tiếp theo sau chính là thời gian biểu diễn, mỗi khi có người đọc diễn văn chấm dứt, đều hẳn phải có một tiết mục biểu diễn, ở Mặt Trăng bình thường là tiết mục gia đình, chính là do thành viên gia tộc, người thân hay bạn bè đến tiến hành những tiết mục này, đối với giới trí thức thượng lưu, thường là mời ngôi sao lên đài, lúc này, giữa khách quý, còn có không ít người rót vào chút rượu hưng phấn kêu lên muốn xem tiết mục.

... Bạn nhỏ Triệu Hựu Hùng cầm lên trên tay đàn violon có điểm không yên, một hồi hắn cũng muốn lên khán đài biểu diễn, trong lòng cũng là nói thầm, anh rể a, không nên hố cậu em vợ, ngươi không mời ngôi sao còn chưa tính, vì sao làm cho ta cái cậu em vợ duy nhất này đi lên gánh trách nhiệm đây, ta đàn violon rất nghiệp dư a, quên đi, vì lấy lòng anh rể, hắn cũng là bất cứ giá nào, mất mặt cũng liền mất mặt đi, dù sao là trẻ con, mọi người cũng chỉ sẽ cảm thấy náo nhiệt vui vẻ.

Đúng lúc này, tại cổng chính to lớn có vài người thò đầu dò xét lại đây, hướng tới Triệu Hựu Hùng phất tay lại giơ chân, đều là bạn học cùng lớp được hắn mời đi theo, bạn bè cùng chơi tốt nhất, hắn hôm nay muốn biểu diễn hai cái tiết mục, một cái là đàn violon, một cái khác chính là cùng vài cái bạn bè này hợp tác biểu diễn ma thuật.

Triệu Hựu Hùng vội vàng đi qua đến, "Vừa rồi các ngươi đi đâu, lập tức muốn bắt đầu, nhưng đừng cho ta tụt dây xích nữa, đây là cơ hội tốt để ta ở trước mặt anh rể biểu hiện!"

"Hựu Hùng, bà mẹ nó, chúng ta vận may không quá tốt đi, hôm nay ở trong này kết hôn cũng không chỉ có chị của ngươi, ngươi đoán đoán còn có ai?" Một cái thằng nhóc dễ nhìn nói.

(Tg: Chương hai đưa đến, hôm nay tật xấu đau đầu lại phạm vào, ép buộc hết ban ngày mới đỡ, vốn tính một chương liền quên đi, nhưng viết viết khí thế tốt lắm, ta cũng vậy say a, tuyệt đối là triệu chứng bắt buộc gõ chữ, cầu một tấm phiếu đề cử, ngày mai phải có kinh hỉ, có mạch lạc, sai sai xem... )

Offline mừng sinh nhật mTruyen.net tại:

Quảng cáo
Trước /1635 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Vị Diện Nhiệm Vụ Tưởng Lệ Hệ Thống

Copyright © 2022 - MTruyện.net