Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
...TẤT CẢ NHÂN VẬT, SỰ KIỆN, TÌNH TIẾT ĐỀU LÀ HƯ CẤU...
Tối hôm ấy, Ji-Hoon ngồi trong căn phòng xa hoa của căn dinh thự, có vẻ rất lâu anh chưa bao giờ khó chịu như thế với người con gái nào đó, anh quay đầu nhìn vào tấm ảnh với lớp trang điểm sắc sảo của Ân Ly trên tường, hàng loạt câu hỏi hiện lên trong đầu, anh nhớ cô ấy. Ân Ly!, nhớ đến mức như muốn phát điên, suy nghĩ về Tuyết Nhi như chỉ là thứ gì đó thay thế cho hình dáng của nàng, anh thở dài như mình đã nghĩ nhiều, có vẻ như cảm giác lo lắng chỉ là do khuôn mặt đó hệt như Ân Ly, nên anh nghĩ mình thấy có lỗi với cô, chứ không là Tuyết Nhi.
Anh ra phòng, sang phòng bida nhưng không nào tập trung được, như phán đoán đã sai, bao nhiêu lần trật, anh tức giận ném cây gậy đi
_Chết tiệt, cái quái gì thế!
Ji-Hoon sắc mặt tức giận khó kìm chế được
Cũng tối hôm đó, căn phòng nhỏ ồn ào Khanh và Ý Nhi ngồi nghe Tuyết Nhi nói về việc từ chức
_Mày nghỉ thì tao cũng nghỉ luôn, làm thư ký chứ có phải làm ô sin đâu cơ chứ!
Ý Nhi hầm hực
_Thế tao cũng vậy, tao thấy ông chú này cũng hơi quá, không biết sao anh Ha chịu được ấy!
Khanh nói lớn
_Mai tao nghỉ không làm gì hết, đi học tiết kiệm đi xe buýt 3k, mà mang đồ trể tao mới mang xe máy đi đưa đồ cho hắn ta, ai ngờ 1 ngày đi 8 9 lần, xăng mắt ai chịu cho nổi, trông khi tao đã đi 2 tháng!
Tuyết Nhi tức giận xen uất ức
Và kể từ hôm đó, Tuyết Nhi không đến công ty nữa, viết tin nhắn từ chức gửi cho thư ký Ha và từ chối tất cả như lương của mình vì không muốn dính dáng đến nữa, cuộc sống quay lại bình thường, cuộc sống bình thường của sinh viên.
Đã 1 tháng sau khi Tuyết Nhi từ chức Ji-Hoon rơi vào trầm lặng suy nghĩ rất nhiều về cô, như không thấy được hình dáng ánh mắt quen thuộc của Ân Ly, từ chán nản thành thất vọng, danh sách tham ô tiền của công ty, hãm hại anh, anh cho người đều tra và xử lí hết tất cả, bọn họ như 1 bao cát xả giận. Anh ra tay thật mạnh hết đánh rồi đá, anh trút hết cơn giận vào bọn phản bội.
Một hôm nọ trời tối ở 1 khu hẻm,máu ở khắp nơi chỉ còn tiếng la hét vang xin tha mạng,
_Ngài....Park...ngài...ngài làm....! ơn...tha...cho tôi! Làm...
Ánh mắt của 1 người đàn ông nằm dài trên đất cầu xin, và không ngừng run sợ
Đùng!!!!
Ji-Hoon bắn 1 phát chấm dức tất cả, tất cả kẻ có tham quyền đều chết dưới tay anh, thư ký Ha đứng nhìn như đã hiểu, ra lệnh cho bọn thuộc hạ dọn dẹp trước khi bị bọn cảnh sát phát hiện, Ji-Hoon vào xe ngồi lấy giấy lau vết máu trên người.
_Ghê tởm thật! còn nữa không?
_Tao vẫn!.....thấy khó chịu lắm....! mấy thằng khốn à...ha.....haha....ha
Ji-Hoon lau xong máu, dựa sau ghế thở dài
_Chủ tịch làm sao thế!
_Giận cá chém thớt sao?
_Vài lần mà xử cả bọn phản bội
Thư ký Ha suy nghĩ đứng 1 bên nhìn vào xe
_Xong rồi thưa thư ký Ha
Thuộc hạ ra dấu đã xử l xong
Thư ký Ha đi đến và gõ cửa xe Ji-Hoon, anh nhìn ra và lên ga phóng đi không hề trả lời, trên đường lớn, anh phóng xe đi thât nhanh anh gọi cho Huỳnh An
_Chỗ cũ mau đến đi!
Ji-Hoon nói và chạy xe đến khách sạn
_Nhớ tôi rồi.....
Tutututututututu tutututu tutututu
_Ây do lạnh nhạt thật đó, người ta chưa nói xong mà!
Huỳnh An vừa nói vừa chuẩn bị
Đến nơi Ji-Hoon vào căn phòng ngồi xuống, anh lấy điếu xì gà châm và hút 1 hơi
cạch
_Chà hôm nay nhớ tôi,nên đến trước à!
Huỳnh An mờ cửa đi vào
Ji-Hoon không nhìn lấy cô 1 cái, cô chề môi để đồ lên bàn đi vào phòng tắm, 1 lúc sau bước ra, cô tiến đến gần anh, đứng trước mặt anh, Ji-Hoon không nói nhiều đứng dậy đè cô xuống giường rồi lập tức hôn lên cổ cô, 2 người im lặng cho đến khi Huỳnh An ôm mặt anh muốn hôn, ánh mắt biến đổi sắc lạnh, đôi mắt đen huyền như muốn bớp chết cô.
_Ai cho phép cô hôn tôi, chẳng phải ngay từ ban đầu tôi bảo tôi không thích hôn sao!
Ji-Hoon nhìn như muốn ăn tươi nuốt sốngcô
Huỳnh An né tránh im lặng, trong lòng có chút hoảng sợ rồi. Anh từ từ đưa tay cởi chiếc áo choàng tắm trên người Huỳnh An, rồi ngồi dậy cởi áo và khoá quần, nếu bỏ qua chuyện anh ta là 1 Mafia mà chuyên tâm nói về ngoại hình và gia cảnh thì anh ta là 1 người hoàn hảo, có thể nói đến cực phẩm., cơ thể hoàn hảo ngoài những vết trầy do đạn hoặc vũ khí thì cơ thể này chắt hẳn phải tập luyện khá nhiều.
Huỳnh An nằm trên giường như thể hiện sự gợi cảm đôi chân thon gọn gợi tình bị tách sang 2 bên, hơi thở nóng bỏng làm con người ta không thể nào hưng phấn hơn anh cuối đầu hôn vào cỗ cô, hơi thở nóng làm tay cô bất chợt bấu chặt người đàn ông trước mắt.
Bàn tay thô bạo dần đi xuống bóp cặp mông tròn, Huỳnh An không kìm được tiếng rê.n rỉ, bắt đầu anh ta thô bạo cho cái thứ ấy vào trong Huỳnh An không kìm được mà lên tiếng
_Ưm ~
Dần dần trở nên thô bạo hơn, bàn tay thô bắt đầu lướt trên người cô từ cổ xuống, ban đầu cô nằm trên giường có chút hoảng, nhưng bây giờ là sự thoải mái cô cứ bám trên vai hắn không buôn rên từng nhịp hắn dậ.p vào, rồi vòng qua cổ thở từng hơi của sự hưng phấn, hắn cúi đầu vào cổ cô rồi cắn thật mạnh, khiến cô vừa nhột và khó chịu phía dưới càng thêm kích thích phản ứng lại càn mãnh liệt
_Ưm ~ nhanh...nha....nh quá....rồi!
_Làm....~ ơn...chậm...chậ...m lại ~
Huỳnh An cùng hơi thở,tiếng rên cứ vang bên tai Ji-Hoon tiếng rê.n càng ngày càng gợi tình, anh ta càng lúc càng hưng phấn hơn hít từng hơi trện người cô, và dậ.p càng mạng khiến cho cô như muốn khóc nấc lên khi nằm phía dưới anh ta.