Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Sở Lăng nhất thời xấu hổ, giận dữ và tuyệt vọng đến mức muốn được lập tức chết đi, trong lòng còn cảm thấy đau đớn hơn nỗi đau thể xác đang gánh chịu.
Cậu cuối cùng đã làm sai chuyện gì? Sao số phận lại trừng phạt cậu như vậy? Bởi vì dù cậu biết rõ không thể nhưng vẫn yêu người này sao? Hay là… bọn họ gặp nhau căn bản đã là một sai lầm? Là sai lầm lớn nhất trong cuộc đời cậu? Bởi vì không thể xoay chuyển nên phải trả một cái giá lớn như vậy sao?
Quên đi, cái gì cũng không cần suy nghĩ nữa, để Alex tra tấn cậu đến chết cũng tốt lắm, cậu cam chịu——nếu như đây chính là số phận cậu phải tiếp nhận.
Alex nằm bên người Sở Lăng, nhìn thấy cậu nhắm mắt quay đầu đi, dường như nhìn thấy vẻ lạnh lùng lúc đầu mới gặp, lửa giận của anh một chút cũng không giảm, tâm lại càng lạnh lẽo, kéo mặt cậu qua, nhìn cậu cứng rắn không chịu mở mắt, nôn nóng nói: “Lăng, em vĩnh viễn là của tôi, vĩnh viễn đừng mong trốn khỏi tôi. Không ai được phép khiêu khích tôi, càng không được phép phản bội, em tốt nhất hãy nhớ cho kỹ điểm này, không cần ép tôi một lần nữa.”
Đôi môi rướm máu của Sở Lăng nhẹ nhàng rung động một chút, âm thanh rất nhỏ nhưng vô cùng rõ ràng: “Tôi hận anh.”
Bàn tay Alex đặt hai bên hông Sở Lăng nắm chặt thành quyền, ngọn lửa phẫn nộ lại bùng lên, cắn răng nói: “Không chịu nhận sai, lại càng không chịu nhận thua đúng không? Tốt lắm, em thích thì tôi chiều.”
Alex đột ngột bổ nhào xuống ôm lấy Sở Lăng điên cuồng hết hôn lại cắn, lại tách ra hai chân hung hăng tiến vào bên trong cơ thể cậu, dùng sức va chạm, mãnh liệt tấn công, dưới cơn tức giận anh căn bản không hề để ý tới người dưới thân mình đã bắt đầu suy yếu cạn kiệt sức lực, càng không chú ý tới chỗ tư mật gợi cảm mê người căn bản đã bị xé rách sưng đỏ, mỗi lần anh hung hăng đâm sâu vào lại truyền ra cảm giác đau đớn tận xương cốt.
Sở Lăng đã từ bỏ chống cự, thậm chí cũng không cố gắng khống chế chính mình bật ra tiếng rên rỉ nữa, bởi vì ngay cả sức lực để rên rỉ cũng không còn, đồng dạng cũng không còn sức lực duy trì sự tỉnh táo, trong lúc Alex đang điên cuồng chiếm lấy cậu thì chìm vào hôn mê.
Alex chìm trong phẫn nộ mất đi lý trí, căn bản không nhận ra sự khác thường của Sở Lăng, trong đầu anh tất cả đều là câu nói Sở Lăng hận anh, hận đến mức đến chết cũng muốn trốn khỏi anh, anh nguyện trả giá tất cả để có được tình yêu của Sở Lăng nhưng cậu lại trả lời như vậy, thậm chí đến bây giờ cũng không chịu mở miệng xin tha thứ, điều này khiến anh đau lòng đến cực điểm, cũng giận đến cực điểm, bây giờ anh chỉ muốn hung hăng trừng phạt Lăng, trừng phạt sự vô tình của cậu, trừng phạt cậu phản bội trốn đi.
Sở Lăng ngất xỉu không bao lâu liền bị đau đớn khiến cậu tỉnh táo vài phần, cảm giác thân thể mình vẫn không ngừng lay động, thì ra Alex vẫn còn tiếp tục chiếm đoạt cậu, nhưng cậu cũng không thể duy trì tỉnh táo được bao lâu, rất nhanh lại mất đi ý thức, hôn mê càng sâu hơn.
Alex không cảm nhận được bất kỳ phản ứng nào lại càng thêm tức giận, càng ngày càng điên cuồng, sự hờ hững của Sở Lăng khiến ngọn lửa trong lòng anh ngày càng bốc cao, hoàn toàn mất đi lý trí, hơn nữa trong tiềm thức chỉ có duy nhất cách này có thể khiến cậu phải lưu lại, vĩnh viễn khóa chặt lại bên người mình.
Alex tùy ý trên cơ thể Sở Lăng mà điên cuồng tàn phá, hết lần này tới lần khác chiếm đoạt phát tiết, mãi đến khi người mình đồng da sắt như anh cũng xụi lơ ngã bên người Sở Lăng nặng nề ngủ…..
Mà lúc này, đã là rạng sáng ngày hôm sau…..
Alex mơ mơ màng màng cảm giác ánh nắng đang chiếu lên mặt mình, cảm giác chói mắt làm y tỉnh lại, mở to mắt, quả nhiên đã trưa, ánh sáng mặt trời xuyên thấu qua lớp màn khép không kín vừa vặn chiếu tới giường.
Trong không khí tràn ngập hương vị nam tính, Alex nhất thời hốt hoảng, cánh tay bỗng nhiên đụng tới một cơ thể nóng rực, vừa quay đầu lại nhìn thấy Sở Lăng đang im lặng nằm bên cạnh, vẫn nặng nề nhắm mắt lại.
Tất cả sự tình đêm qua như một tia chớp trong nháy mắt xẹt qua đầu anh, Alex hoàn toàn tỉnh táo lại, hoảng sợ cuống cuồng ngồi dậy, trợn mắt há hốc mồm nhìn Sở Lăng.
Anh nhanh chóng nhớ lại một loạt hình ảnh ngày hôm qua, khi nhận được tin Sở Lăng bỏ trốn trong nháy mắt vô cùng tức giận lập tức lái phi cơ đuổi theo, rồi tới cảnh chính mình kéo cậu vào phòng điên cuồng cường bạo, tất cả hình ảnh lướt qua đầu anh như một đoạn phim tua nhanh——anh đặt Sở Lăng lên bàn xé nát quần áo như thế nào, rồi lại đặt cậu lên giường không chút quan tâm tùy ý xâm phạm, vì cậu bướng bỉnh không chịu cầu xin lại càng thêm tức giận ra sức lăng nhục, hết lần này tới lần khác bừa bãi tra tấn, mà lúc sau thì Sở Lăng căn bản không có chút phản kháng không hề nhúc nhích mặc anh muốn làm gì thì làm …..
Không, không có khả năng….Alex không dám tin tất cả mọi chuyện đã xảy ra là sự thật, làm sao anh có thể làm như vậy?
Anh nhìn chằm chằm lên những dấu vết xanh tím trên cánh tay và phần cổ lộ ra bên ngoài chăn, hít một hơi thật sâu, cầm lấy chăn xốc lên, nhất thời đau đớn nhanh chóng nhắm chặt mắt lại……