Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Tinh Phong Truyền Thuyết
  3. Chương 52: Nộ Hỏa (Phần 1)
Trước /255 Sau

Tinh Phong Truyền Thuyết

Chương 52: Nộ Hỏa (Phần 1)

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Lúc này bầu trời đột nhiên âm u tăm tối, từng đám từng đám mây đen kỳ quái tụ tập lại trên bầu trời của Vũ Văn thế gia. Ngày này vốn không có mây đen, nhưng bây giờ lại đột nhiên xuất hiện trên bầu trời của Vũ Văn gia, điều này không phải người bình thường có thể tưởng tượng được.

Hàn phong cũng càng lúc càng lớn, làm cho tất cả cư dân trong kinh thành đều cảm thấy kỳ quái. Mùa đông tại sao lại có hàn phong lớn đến như vậy? Từ xưa đến nay chưa từng có. Phải biết rằng tường thành rất cao lại thêm núi non xung quanh kinh thành, cơ hồ không thể có đại hàn phong nào có thể hoành hành trong kinh thành, mà hàn phong kỳ quái này lại bắt nguồn từ trong đại sảnh của Vũ Văn thế gia.

Lúc này trong đại sảnh của Vũ Văn thế gia tình huống đã đạt tới thời khắc thiên quân nhất phát (ngàn cân treo sợi tóc).

Trương Tinh Phong con mắt đỏ lên, bộ dáng khiêm tốn đã hoàn toàn biến mất, chỉ còn lại bộ dạng điên cuồng khát máu. Hắn vốn không muốn làm như vậy với người của Vũ Văn thế gia, nhưng mà bây giờ chuyện đã đến nước này không cho phép hắn mềm lòng. Vì tương lai của mình và Nhu, phải biểu hiện ra thực lực cường đại của mình.

Cả đại sảnh đều rất hỗn loạn. Không ai có thể đến gần Trương Tinh Phong, kể cả hai vị tiền bối của Lý gia. Từng trận từng trận hàn phong cực lạnh từ trên người Trương Tinh Phong tản mát ra, càng lúc càng lớn. Tất cả kiến trúc hoa mỹ chung quanh đại sảnh đều bị phá hư không còn một mảnh. Mà hàn phong màu trắng bắt đầu dần dần biến thành màu lam, bây giờ thậm chí đã chuyển thành màu đen......

Ngàn năm chưa từng sợ hãi "Lý tiền bối" lúc này cuối cùng cũng đã bắt đầu kinh hoảng. Hắn kinh hoảng không phải vì mình mà là vì Thiên Tường tử tôn yêu quý của mình. Hắn quả thật là có biện pháp đánh bại con người giống như ma quỷ trước mặt, nhưng mà hậu quả sau này hắn không thể gánh vác nổi. Cho nên hắn vẫn đang chờ, chờ sự tình có chuyển biến, nhưng mà bây giờ sự tình càng ngày càng phức tạp. Cơn gió này đơn thuần chỉ là hàn phong sao?

Những đồ vật hoa mỹ chung quanh dễ dàng bị đông cứng lại, sau đó khi hắc phong quét qua thì tất cả đều đều phá hủy. "Lý tiền bối" cười khổ. Vừa rồi hàn phong màu lam nọ đã làm cho không khí cũng phải đông cứng lại, mà bây giờ hắc phong này còn kinh khủng hơn, mấy nhị phẩm cảnh giới thân thể không ngừng run lên. Hàn phong màu đen bao phủ làm cho nhị phẩm cao thủ cũng không thể chịu được, mà Thiên Tường bọn họ là nhất phẩm cao thủ cũng phải dùng toàn bộ chân khí mới chống đỡ được. Đây là cảnh giới gì? "Lý tiền bối" tin tưởng người trẻ tuổi trước mặt đã đạt đến cảnh giới tối cao trong mơ kia của mình, bởi vì mặc dù mình cũng có thể làm như vậy, nhưng tuyệt đối sẽ không dễ dàng. Hàn phong màu đen vẫn không ngừng phát tán ra bốn hướng.

。。。。。。

Hỗn loạn, tất cả đều hỗn loạn, một cuộc đề thân vui vẻ bây giờ đã biến thành cái dạng gì? Những hạ nhân của Lý gia chung quanh đã sớm đã bị đông cứng không cử động được, mặc dù bọn họ ở bên ngoài đại sảnh, nhưng công lực của bọn họ cũng rất cao. Hơn nữa bọn họ cũng không dám tự tiện rời đi, nên biết rằng gia pháp của Lý gia rất nghiêm khắc. Còn Tinh Phong Vệ đã sớm được Trương Tinh Phong truyền âm ra lệnh, đều đã trở về Tinh Phong trang viên. Bọn họ đều biết Trương Tinh Phong bản lĩnh siêu tuyệt không kém gì tiên nhân, nên không hề lo lắng.

Mà tất cả mọi người ngoài cửa Vũ Văn gia đến xem náo nhiệt đều bị cái lạnh làm cho bỏ đi......

Cả kinh thành nhiệt độ càng ngày càng thấp, nhiệt độ thấp nhất trong lịch sử. Trên bầu trời tuyết trắng dần dần nổi lên, tản ra khắp cả kinh thành. Trong thiên địa dường như chỉ có vô tận tuyết trắng......

Trương Tinh Phong đã không còn cái gì che dấu thực lực nữa. Hắn chỉ biết nếu như bây giờ vẫn còn ẩn nhẫn, tương lai của mình sẽ không có Nhu. Cho nên hắn muốn tiêu diệt tất cả trở ngại, gặp thần giết thần, gặp ma giết ma! Hắn muốn làm như vậy, hơn nữa hắn cũng có năng lực để làm như vậy.

- Nhu là của ta, không ai có thể cướp nàng đi, ai cũng không thể!

Thanh âm khàn khàn trầm thấp chậm rãi vang lên trong đại sảnh. Mọi người đều phát lạnh, sự lạnh lẽo từ tận trong tâm linh khiến cho bọn họ không dám phát ra một thanh âm nào. Thế giới của bọn họ ngoài thanh âm của tên ma quỷ trước mặt kia chỉ còn lại tiếng tim đập của chính mình, tiếng tim đập chấn thiên hám địa (rung trời chuyển đất) rõ ràng vô cùng.

Lý tiền bối đã bắt đầu hối hận. Hắn lẽ ra đã sớm ra tay, nhưng bây giờ Trương Tinh Phong làm cho hắn cảm thấy không nắm chắc một chút nào. Có thể làm cho tuyết trắng vô tận thượng thiên phiêu hạ (bay đầy trời) là cảnh giới gì? Mặc dù nếu mình xuất ra vương bài, có thể hoàn toàn đánh bại Trương Tinh Phong thậm chí là giết chết hắn, nhưng sau này mình sẽ vĩnh viễn không còn khả năng đột phá cảnh giới kia nữa. Còn sư môn phía sau lưng của Trương Tinh Phong thì sao đây?

"Lý tiền bối" đã quyết định. Hắn là một đế vương, một đế vương vĩ đại, hắn là sẽ không để cho nguy cơ nhất thời che mờ con mắt mình. Hắn biết sư môn của người trẻ tuổi trước mặt kinh khủng khó có thể tưởng tượng được, Lý gia không thể chống lại.

Cho nên hắn phải rời khỏi đây, đợi đến khi hoàn toàn đột phá cảnh giới kia, sau đó mới xuất ra vương bài. Cho dù không thể đánh bại sư môn của Trương Tinh Phong, cũng có thể bảo đảm Lý gia không bị hủy diệt.

Đương đoạn bất đoạn, phản thụ kỳ loạn! (lưỡng lự không quyết, trái lại còn loạn hơn)

- Đi!

"Lý tiền bối" hét lớn một tiếng, bàn tay đã nắm lấy Lý Thiên Tường. "Lý tướng quân" bên cạnh cũng lập tức chụp lấy Lý gia chủ. Thân hình vừa động, như cơn gió phóng ra ngoài đại sảnh.

Trương Tinh Phong mỉm cười nhìn bốn tên gia hỏa đang muốn bỏ chạy.

- Lý thị thế gia, Lý thị thế gia vĩ đại, Lý thị thế gia vô địch. Mặc dù thế lực của ta bây giờ vẫn chưa sánh được với các ngươi, nhưng ta đối với các ngươi rất không vừa mắt. Bây giờ trước hết kiếm một chút lợi tức cũng tốt, dù sao các ngươi cũng đã biết thực lực của ta.

Trương Tinh Phong nhìn bốn tên gia hỏa vừa phóng ra bên ngoài thầm nói.

Đồng thời ngay trong lúc nói, thân ảnh của hắn cũng phóng ra ngoài đại sảnh.

"Lý tiền bối" nhìn thanh niên nam tử mặc bộ cẩm sam màu xanh trước mặt, trong lòng kinh hãi không thể tưởng tượng được. Mặc dù mình đã đi trước, nhưng bây giờ chỉ mới đến đại môn, chỉ mới đi có vài thước mà thôi! Khinh công của mình có thể nói vài thước này chỉ là trong chớp mắt mà thôi, nhưng chỉ trong chớp mắt đó, đối phương đã đuổi đuổi kịp mình.

Vừa rồi trong đại sảnh của Vũ Văn thế gia, ngay cả nhất phẩm đích cao thủ cũng không có năng lực bỏ chạy. Hai Thiên Vệ của Lý gia chỉ còn có thể ở chỗ này chờ chết, mà Vũ Văn gia không có một người nào có thể chạy thoát. Bọn họ đã không còn chút năng lực nào để chạy, bởi vì Trương Tinh Phong thật sự là quá kinh khủng.

Bây giờ Trương Tinh Phong đã ra bên ngoài đại môn, mọi người cũng đều thở dài một hơi. Mặc dù bây giờ rất lạnh, nhưng so với vừa rồi vẫn còn tốt hơn rất nhiều. Đối với bọn họ mà nói, tính mạng đã không còn bị uy hiếp nữa.

Trương Tinh Phong cảm nhận được rất rõ ràng bốn tên gia hỏa trước mặt đều đang khẩn trương cao độ, điều này làm cho hắn rất cao hứng. Bốn tên gia hỏa trước mặt đều là những nhân vật quan togn của Lý gia. Nhưng bây giờ người mà hắn quan tâm nhất chính là Nhu, người mà hắn muốn nhìn gặp nhất cũng là Nhu.

Nhìn vào trong đại sảnh, Vũ Văn gia chủ vừa thở dài một hơi, chân nguyên lực toàn thân chấn động mãnh liệt, một luồng sóng màu xanh chậm rãi tràn về phía trước.

"Lý tiền bối" và "Lý tướng quân" bên cạnh lập tức biến sắc, bọn họ cảm nhận được năng lượng kinh khủng của luồng sóng đó. Bọn họ tin tưởng nếu như bị luồng sóng đó ập đến, cho dù không chết cũng phải trọng thương. Hai người lập tức mở ra một cái lồng khí bảo vệ thân thể. Mà bên cạnh phụ tử Lý Thiên Tường đã đạt đến nhất phẩm cảnh giới căn bản là không có một chút sức lực phản kháng nào, chỉ có thể dựa vào hai Lão tổ tông bên cạnh chống đỡ.

Trương Tinh Phong khống chế uy lực của luồng sóng, vừa vặn dồn ép bốn người của Lý gia vào bên trong cửa.

"Phanh" một tiếng, đại sảnh từng dùng để chiêu đãi vô số khách quý của Vũ Văn gia, truyền thừa đã mấy trăm năm cuối cùng cũng không thể chịu nổi luồng sóng kinh khủng của Trương Tinh Phong. Đại sảnh vốn đã bị đông cứng dưới sự công kích của luồng sóng, ầm ầm đổ sụp xuống. Không phải sụp vào bên trong mà là đổ ra bên ngoài. Đại sảnh đã mấy trăm năm cứ như vậy biến mất......

Trương Tinh Phong nhìn Vũ Văn gia chủ đang phẫn nộ trước mặt, nở một nụ cười quỷ dị, nụ cười làm cho người ta trong lòng phát lạnh.

- Vũ Văn gia chủ, ngươi hãy đem Nhu ra đây. Ngươi không nên phản kháng, ta bây giờ rất tức giận, hậu quả sẽ rất nghiêm trọng đấy, ha ha......

Giọng nói kỳ dị của Trương Tinh Phong cùng với tiếng cười quái dị kia làm cho tất cả mọi người chung quanh không nhịn được đều run lên.

- Ngươi hãy nhanh lên một, ta bây giờ rất tức giận. Nếu như Nhu còn không xuất hiện, vậy thì Vũ Văn gia các ngươi sẽ vĩnh viễn chịu sự hành hạ của ta, ha ha ha......

Trương Tinh Phong nói rất chậm rãi, trên mặt vẫn còn vẻ tươi cười, càng gây thêm áp lực lên tất cả mọi người chung quanh.

- Nhanh lên một chút cho ta!

Trương Tinh Phong hét lớn, ngọn sóng phát ra một luồng sáng màu xanh. Đại sảnh ngoại trừ Lý gia và mấy cao thủ của Vũ Văn gia còn lại đều biến mất hoàn tàn. Đúng vậy, không hề có một chút dấu vết nào, hoàn toàn biến mất.

Nhìn tràng diện này mọi người trong lòng đều phát lạnh: Hắn là người sao? Đây là lực lượng của con người hay sao?

Mà trong phạm vi công kích bốn tên gia hỏa của Lý gia vẫn đang nhìn Trương Tinh Phong. Bọn họ không có biến mất, việc này chủ yếu phải cảm tạ hai lão già của Lý gia công lực cao cường.

Hai hạ nhân mang sính lễ của Lý gia gần đó cũng không thể chịu được tinh thần và thân thể cùng lúc bị hành hạ, thống khổ hét lên một tiếng, ngã xuống trên mặt đất, một lát sau đã biến thành băng nhân (người băng).

Chung quanh Trương Tinh Phong nhiệt độ giảm xuống rất nhanh. Mỗi người đều phải tận lực dùng chân khí chống đỡ lại, nếu chân khí tản ra trong nháy mắt sẽ biến thành băng nhân. Bây giờ hai hạ nhân của Lý gia đã biến thành băng nhân, điều này làm cho tất cả mọi người chung quanh đều hoảng loạn. Nhưng hạ nhân Lý gia cũng không còn đứng bất động nữa, mặc dù gia pháp của Lý gia rất nghiêm, nhưng tử vong thì lại càng kinh khủng hơn.

- Đưa tiểu thư ra!

Vũ Văn gia chủ vận công chống đỡ hàn khí đồng thời hướng chung quanh ra lệnh. Vũ Văn gia chủ trong lòng rất là khổ sở, mình tốt xấu gì cũng là gia chủ thế gia nhưng lại chỉ là một nhị phẩm cao thủ, bây giờ bị hành hạ đến cả nói chuyện cũng rất khó khăn.

Vũ Văn gia chủ quay đầu lại nhìn Trương Tinh Phong đang cười trước mặt, trong lòng không hiểu sao lại cảm thấy nhẹ nhõm.

Hắn là gia chủ của Vũ Văn thế gia, chẳng lẻ chỉ vì nụ cười của một người trẻ tuổi mà cảm thấy nhẹ nhõm. Cái này, cái này, Vũ Văn gia chủ trong lòng rất bối rối, tâm lý vô ý hoặc cố ý đều tránh cho mình nghĩ theo hướng đó. Nhưng đột nhiên trong đầu hắn lại loé lên một ý niệm: Nếu đem Vũ Văn Nhu gả cho Lý gia, liệu có phải là một sai lầm lớn nhất của Vũ Văn gia?

Một hạ nhân của Vũ Văn gia lập tức chạy đi. Lúc này rất nhiều cao thủ của Vũ Văn gia cũng đã biến mất khỏi đại sảnh.

Mặc dù chung quanh đều là cao thủ của Vũ Văn gia, nhưng gần một trăm cao thủ này không một ai dám tới gần Trương Tinh Phong. Cho dù là cao thủ Thiên chi cảnh cũng chỉ có thể đến gần chung quanh Trương Tinh Phong mà không thể cứu người. Còn nhất phẩm cao thủ ở chung quanh Trương Tinh Phong thì muốn động cũng không thể động được.

Đột nhiên một thân ảnh nhu nhược mà động lòng người xuất hiện trước mắt ta.

"Nhu” ta nhìn cô gái nhu nhược ôn hòa trước mặt, trong lòng nhẹ nhàng gọi tên của nàng.

Quảng cáo
Trước /255 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Vòng Quanh Thiên Hà

Copyright © 2022 - MTruyện.net