Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Tình Sắc Dụ Hoặc
  3. Chương 180: Chap-180
Trước /256 Sau

Tình Sắc Dụ Hoặc

Chương 180: Chap-180

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Chương 86: Dâm đãng (5)

**********

“Lão, lão đại, anh không sao chứ?” Tiểu Trịnh gắt gao nhìn chằm chằm mặt Quân Mạc Bắc, vẻ mặt bất an. Lão đại vừa rồi là… Là rêи rỉ sao? Chẳng lẽ, lúc lão đại huấn luyện bị thương?

Nhưng, một tiếng rêи rỉ nặng nề đó, rõ ràng không cẩn thận tràn khỏi miệng, hơn nữa nghe qua… Như thế nào một chút cũng không giống thống khổ, mà như là… Hưởng thụ?

Vài người khác trong văn phòng, ánh mắt tất cả đều dừng trêи mặt Quân Mạc Bắc đã ướt mồ hôi. Cảnh sát Quân khuôn mặt băng sơn vạn năm bất biến, phía trêи chảy mồ hôi mỏng sao?

Điều hòa văn phòng không phải còn chạy tốt? Như thế nào sẽ… nóng như vậy?

Tiểu Trịnh chưa từ bỏ ý định, thật cẩn thận hỏi: “Lão đại, có phải… nơi nào không thoải mái hay không? Nếu không, em gọi bác sĩ tới đây xem cho anh?”

Quân y ngay tại tầng này, muốn hắn lại đây, cũng chỉ cần một cú điện thoại.

“Không có việc gì.” Quân Mạc Bắc thật vất vả nhịn xuống một phần kϊƈɦ động, quy đầu còn ở trong miệng cô gái, đang ở bị cô dùng sức ʍút̼ vào.

Tuy rằng chính hắn nhìn không thấy, đã có thể cảm giác được, nơi đó không ngừng thấm ướt.

Khoang miệng ấm áp, mềm mại lại chặt chẽ, ngọt ngào bao lấy quy đầu của hắn, xưa nay chưa từng sảng kɧօáϊ, đang khiêu chiến ý chí mà hắn từ trước đến nay lấy làm tự hào!

Tiếu Dao nâng mắt nhìn hắn, đáy mắt có ý cười khiêu khích. Quân Mạc Bắc cũng vừa lúc rũ mắt, nhìn chằm chằm cô gái đang làm càn, nhưng không nhìn thì thôi, vừa nhìn, cả người tức khắc gắt gao căng cứng.

Chỉ thấy quai hàm cô gái phình phình, miệng nhỏ như vậy bị đầu nấm to lớn của hắn căng đầy, rõ ràng ngậm không nổi.

Nhưng cô vẫn nỗ lực ngậm đầu nấm của hắn, dùng sức ʍút̼ vào.

Hắn thu hồi ánh mắt, lạnh lùng nhìn mấy người trong văn phòng còn không muốn rời đi, lời nói lạnh nhạt: “Tôi nói, cuối tuần không rảnh, tôi…!!!”

Sắc mặt cảnh sát Quân bỗng nhiên biến đổi, ngay sau đó, gân xanh thái dương lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được, đang thình thịch dựng lên.

Mấy người trong văn phòng tôi nhìn anh anh nhìn tôi ngươi, hoàn toàn không biết cảnh sát Quân rốt cuộc có chuyện như thế nào? Làm sao giống như đang chịu đựng cái gì?

Lần này là Tiếu cảnh quan đứng lên, đi qua chỗ hắn: “Cảnh sát Quân, anh… Thật sự không có việc gì chứ?”

Ánh mắt hắn dừng trêи bàn làm việc của Quân Mạc Bắc, dường như muốn xuyên qua bàn làm việc nhìn thấu dưới bàn có thứ gì.

Hiện tại bộ dáng này, thấy thế nào cũng giống ở dưới bàn có người nào, đang ở uy hϊế͙p͙ đến an toàn của cảnh sát Quân! Chẳng lẽ, có kẻ gian trà trộn vào, đang dùng vũ khí uy hϊế͙p͙ cảnh sát Quân?

Tiếu Dao rõ ràng nghe được tiếng bước chân đang tới gần, nhưng, cô không chỉ không lùi bước, ngược lại thêm một lần cong đầu lưỡi ấm áp, ɭϊếʍ quy đầu Quân Mạc Bắc.

Mười ngón tay Quân Mạc Bắc lại một lần căng thẳng, kϊƈɦ thích như vậy, cơ hồ đã vượt qua khả năng hắn có thể thừa nhận.

Hạ thể từng chút từng chút sưng to, cả người từng hồi từng hồi thoải mái, rồi lại cảm thấy không đủ! Mãi mãi không đủ! Hắn hận không thể ấn đầu cô gái này, dùng chính dương v*t mình không ngừng thọc vào rút ra trong miệng cô!

“Cảnh sát Quân…” Tiếu cảnh quan thử nhìn hắn một cái.

Sắc mặt Quân Mạc Bắc càng thêm khó coi, lá gan cô gái này thật đúng là lớn! Nhưng hiện tại thực rõ ràng, mình lại không nói chút gì đó, bọn họ nhất định sẽ cho rằng tính mạng hắn đang gặp uy hϊế͙p͙, sẽ không màng tất cả xông tới!

“Bữa tiệc cuối tuần, tôi có rảnh!” Hắn cơ hồ là cắn răng, hung hăng trừng mắt nhìn Tiểu Trịnh: “Tiễn khách! Đóng cửa lại cho tôi!”

Cô nhóc này, muốn chơi có phải hay không! Hắn phụng bồi!

Quảng cáo
Trước /256 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Nam Sơn Có Củ Ấu

Copyright © 2022 - MTruyện.net