Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Mê tình (1)
_____
Lúc ánh mắt mọi người đều dừng trên người mình, Tiếu Dao mới đột nhiên nhớ tới, trên cổ cô có một chiếc vòng, xác thật có một lọ thuốc độc nho nhỏ!
Cô trừng với Thanh Chi, Thanh Chi vẫn như cũ chỉ vào cô, đáy mắt hiện lên một tia đắc ý: "Cô ta thật là gian điệp, nếu mọi người không tin, có thể kiểm tra một chút vòng cổ cô ta, cô ta giấu độc ở đó."
Tiếu Dao siết chặt lòng bàn tay, không nghĩ tới Thanh Chi có thể phát rồ đến nông nỗi này, muốn giết chết cô trên tàu biển chở khách chạy định kỳ!
Cô ta hoàn toàn không màng tình nghĩa đồng môn!
Lực chú ý của tất cả mọi người đều dừng trên người Tiếu Dao, đều nhìn chằm chằm vòng cổ của cô, giám đốc tàu biển chở khách chạy định kỳ tuy rằng cố kỵ Tần Mặc, nhưng, trên thuyền này đại nhân vật có bao nhiêu?
Tuy rằng xác thực không chọc được Mặc thiếu, nhưng sở dĩ party trên tàu biển chở khách chạy định kỳ vẫn luôn tổ chức được, đó là bởi thế lực khắp nơi đều phải cân bằng, hôm nay nếu vì một mình Tần Mặc, buông tha một gián điệp, party sau này trên tàu biển chở khách chạy định kỳ sợ rằng khó có thể tổ chức.
Phải biết rằng, đàn ông tham gia party, chi phí vào của mỗi người ít nhất một ngàn vạn một lần, không phải đỉnh cấp phú hào căn bản sẽ không tới. Mặc thiếu tuy đáng sợ, những người khác hắn cũng không dám đắc tội đâu!
"Chuyện này, Mặc thiếu, có người nói vòng cổ của vị tiểu thư này... có vấn đề." Giám đốc tàu biển chở khách chạy định kỳ đi tới trước mặt Tần Mặc, tuy rằng thái độ cung kính, nhưng, kiểm tra vẫn phải làm.
Tần Mặc rũ mắt, nhìn ngồi cô gái ngồi trong ngực mình, Tiếu Dao cũng không biết mình suy nghĩ cái gì, lúc này thế nhưng ngẩng đầu nhìn hắn, giống như chỉ người đàn ông này mới có thể làm cho cô an tâm.
Nhưng thực tế, có phải cô đã quên hay không, Tần Mặc còn đáng sợ hơn những người khác đấy? Vì sao trong lúc này cô còn muốn cầu hắn bảo vệ?
Nhưng cô thật sự khẩn cầu, vừa rồi Tần Mặc liếc mắt một cái, hoảng hốt, vô thố, giống như tiểu bạch thỏ chấn kinh đang tìm kiếm một nơi có thể che mưa chắn gió cho mình.
Tần Mặc cũng không nghĩ tới, thời điểm cô bé này chọc phải phiền toái, cũng dám tới tìm hắn đòi bảo hộ! Không phải cô rất sợ hắn ư?
"Thuốc độc?" Tay Tần Mặc dừng trên vòng cổ Tiếu Dao cổ vòng cổ thượng, bỗng nhiên dùng sức, giật vòng cổ một phát xuống, vuốt ve vòng cổ thưởng thức.
"Không phải!" Tiếu Dao rất nhanh phủ nhận, nhưng, Tần Mặc nhìn thấy đáy mắt cô có hoảng loạn chợt lóe rồi biến mất, nếu thật sự mang theo độc dược lên tàu, chỉ sợ, cô không cơ hội sống sót mà xuống tàu biển chở khách chạy định kỳ.
Ngay cả hắn có tâm muốn bảo vệ cô, những người khác cũng tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho cô, nhiều người tức giận khó phạm, cô thật đúng là không sợ chết!
"Phải! Đó là thuốc độc! Chính tai em nghe thấy cô ta nói, sẽ đổ thuốc độc cho Mặc thiếu!" Lúc này Thanh Chi đứng ra, chỉ vào Tiếu Dao, lại nhìn Tần Mặc: "Mặc thiếu, cô ta muốn hạ độc anh, mới chủ động tới gần anh."
"Đúng không? Cô bé này hình như chủ động tới gần tôi thì phải?" Quân Dạ Huyền dựa vào sô pha, tự bật lửa châm một điếu thuốc lá, lại nhìn Tần Mặc: "Chú nhỏ, là chú hoành đao đoạt ái."
Lời này, hàm nghĩa rất to lớn! Nếu cô gái này thật sự muốn hạ độc, như vậy đối tượng bị hạ độc, vô cùng có khả năng là Quân Dạ Huyền hắn.
Đến nỗi chú nhỏ, xác xác thật thật là bởi vì ghen mới lại đây... Khụ! Quân Dạ Huyền không biết đầu mình có sợi dây thần kinh nào không thích hợp nữa, chú nhỏ luôn luôn khinh thường phụ nữ sẽ vì một cô gái mà ghen?
Quả thực không thể tưởng tượng.
Nhưng hành vi đêm nay của chú nhỏ, không phải ghen thì là gì?
Quân Dạ Huyền bỗng nhiên cảm thấy chuyện này chơi vui, tựa hồ chủ nhỏ rất để ý cô bé này đó, tuy rằng cô bé này không biết.
Hiện tại dưới tình huống này, chú nhỏ muốn làm thế nào? Thú vị!
Thanh Chi lại nói: "Có phải thuốc độc hay không, giám đốc cho người tới đây kiểm tra một chút liền biết."
"Cần gì phiền toái như vậy?" Tần Mặc bỗng nhiên cong môi, nụ cười lãnh diễm làm một đám cô gái chung quanh tâm thần đại loạn, thiếu chút nữa phải hít thở không thông!
Hắn bỗng nhiên nhéo môi Tiếu Dao, trong lúc Tiếu Dao còn không kịp phản kháng, "răng rắc" một tiếng bóp gãy bình nhỏ trên vòng cổ, thuốc bột đổ vào miệng Tiếu Dao: "Có phải thuốc độc hay không, để cô em này thử thì biết."
- --- Dao Dao chúng ta phải làm sao bây giờ? Chị Hồng cho cô ấy chính là kịch độc! Mọi người đoán sẽ thế nào? (Lời tác giả)
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");