Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Tinh Tế Chi Nguyên Soái Phu Nhân
  3. Chương 005: - Thiên Tài Lam Tinh
Trước /105 Sau

Tinh Tế Chi Nguyên Soái Phu Nhân

Chương 005: - Thiên Tài Lam Tinh

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Editor: Troiwfmas

Đứng ở phía bên này, Tuyên Nhược Phong xuất thần nhìn phi hành khí đang tiến vào tòa nhà của Đường gia. Đời trước hắn đã quá quen thuộc chiếc xe này, không ngờ Đường Cẩn Phong cư nhiên đã trở về.

Tuyên Nhược Phong đời trước trong chuyện tình yêu không có chút kinh nghiệm, nhận thức đối với tình yêu cũng thực đơn thuần, người hắn yêu vốn nên phải là Đường Cẩn Phong mới đúng. Ngay cả lúc hắn cùng Đường Minh kết giao cũng nhịn không được chú ý đến Đường Cẩn Phong người kia, vừa ngưỡng mộ vừa sùng bái…… Đối phương chỉ mới nói với hắn không quá một câu liền làm lòng hắn kích động không thôi. Điều đó khác hoàn toàn với cảm xúc khi ở cùng Đường Minh. Thời điểm đó người làm hắn ngày nhớ đêm nhớ thật ra chỉ có Đường Cẩn Phong kia.

Đường Minh có lẽ cũng đã phát hiện ra điểm bất thường, từ đó trở về sau quan hệ giữa hắn và Đường Minh ngày càng trầm trọng, thậm chí đến cuối cùng một chút ôn nhu giả vờ kia cũng không thèm giành cho hắn.

Quyết định ban đầu khiến hắn yêu Đường Minh thật ra rất đơn giản, bởi vì trong một lần bị bọn cướp đả thương, hắn tỉnh lại ở bệnh viện người đầu tiên nhần thấy chính là Đường Minh, hắn thực cảm động, bởi vì tình tiết anh hùng cứu mỹ nhân kia, làm cho hắn hoàn toàn mất lý trí. Lúc ấy hắn còn nhỏ, hắn thực hâm mộ tình cảm của cha mẹ luôn hoạn nạn có nhau, cũng trong một lần mẹ hắn ra tay cứu cha hắn cho nên hai người mới chậm rãi bắt đầu yêu nhau. Lúc ấy, hắn cho rằng, tình yêu vốn dĩ nên là cái dạng này. Cho nên ngay lúc tiết mục anh hùng cứu mỹ nhân diễn ra ở trước mắt, hắn mới có thể hưng phấn đến choáng váng đầu óc, cho rằng đó chính là tình yêu.

Lúc ấy hắn vui vẻ nhìn Đường Minh hỏi: “Là anh đã cứu tôi?”

Biểu cảm của Đường Minh ngày đó hắn không quá nhớ rõ, nhưng điều làm hắn không hề quên là Đường Minh tựa hồ có chút sửng sốt: “Nếu tôi nói là tôi cứu, chẳng lẽ cậu còn muốn lấy thân báo đáp?”

Lời này thốt ra còn mang theo chút ý vị trào phúng, nhưng khi đó Tuyên Nhược Phong hắn quá mức kích động không nghe ra ngụ ý trong câu nói kia, lập tức gật đầu cười nói: “Được a.”

Từ lúc đó, hắn bắt đầu công cuộc đuổi theo Đường Minh, bất chấp việc ngày sau mục đích thực sự đã có sự biến hóa. Hắn cảm thấy mình đúng là có vấn đề, rõ ràng cùng Đường Minh kết giao lại còn mong chờ nhìn thấy Đường Cẩn Phong. Có lẽ hắn đã không thể che dấu được cảm xúc của mình, Đường Minh tựa hồ đã biết nguyên nhân vì sao hắn ngày ngày hướng Đường gia chạy tới, lúc sau Đường Minh liền cảnh cáo hắn không được tới nhà hắn tìm hắn nữa.

Mỗi lần đối mặt với Đường Cẩn Phong là thời điểm tim hắn đập hỗn loạn, hô hấp dồn dập, khiến cho hắn đối với Đường Cẩn Phong sinh ra ý muốn thân cận, hắn nghĩ rằng sở dĩ mình có tâm tư đó là vì bản thân sùng bái Đường Cẩn Phong. Còn không đợi hắn chân chính biết rõ tình cảm của mình, hắn liền bị cái tên Đường Minh kia tung ra video hoan ái của bọn họ, chịu không được sự chỉ trích từ bên ngoài cùng ánh mắt xì xào bàn tán của mọi người trong trường, thả người nhảy từ tầng cao nhất của trường học mà chết.

Hắn sau khi chết đi, trở thành linh hồn lang thang khắp nơi, mới biết được thì ra người cứu mình khỏi bọn cướp năm đó lại không phải cái tên Đường Minh kia, mà là Đường Cẩn Phong.

Tuyên gia bọn hắn sau này nhận kết cục bi thảm, trong một lần vô ý Đường Cẩn Phong mới biết được sự tình khi đó đều có bút tích của Đường Minh. Đường Cẩn Phong là người trong mắt không chứa chấp nỗi một hạt cát, đặc biệt là chuyện Tuyên gia tiểu thiếu gia chẳng qua chỉ vì yêu con trai mình, Đường Minh nếu là không thích thì thôi, tâm tư lại ác độc đến mức chỉ vì không thích mà huỷ hoại cả một gia đình. Tuyên Nhược Phong còn nhớ rõ ràng cảnh tượng ngày đó - Đường Cẩn Phong - đệ nhất thiên tài Lam tinh, chật vật quỳ trước phần mộ cha mẹ Tuyên không ngừng xin lỗi, Đường Cẩn Phong nhìn bia mộ cả một nhà đáng thương kia, liền từ bỏ chức vụ Tướng quân, còn cùng Đường Minh trực tiếp đoạn tuyệt quan hệ cha con.

Đường Minh lúc ấy đã có quyền thế, căn bản không đếm xỉa đến hành động của Đường Cẩn Phong, nhưng mà, danh dự của Đường Minh cũng bị hao tổn, rước lấy không ít đồn đãi chỉ trỏ. Quý Lạc cũng tại lúc đó cùng Đường Minh quyết liệt trở mặt, đến nỗi lúc sau xảy ra chuyện gì Tuyên Nhược Phong không nhớ rõ nữa, cũng mặc kệ sự tình loạn thành cái dạng gì, linh hồn Tuyên Nhược Phong cũng đã rời khỏi thế giới này.

Oan có đầu nợ có chủ, hắn chỉ hận những kẻ chân chính xuống tay với gia đình bọn hắn. Đường Cẩn Phong nếu anh thật sự cảm thấy có lỗi với Tuyên gia, vậy dùng cả đời anh tới đền bù đi.

Tuyên Nhược Phong khóe miệng tuyệt mỹ nâng lên một độ cong quỷ dị, cười như không cười, tinh quang nơi ánh mắt lập lòe.

Quang não phát ra một tiếng "đinh", Tuyên Nhược Phong bấm mở, màn hình màu lam xuất hiện ở trên cổ tay, là một cái tin nhắn, Đường Minh gửi tin nhắn hẹn gặp mặt.

Hắn đã quên hôm nay ngày 11 tháng 5, là ngày sinh nhật Đường Minh, thế mà lại trọng sinh trúng ngày hôm nay thật xui xẻo, bất quá nghĩ đến chuyện xảy ra sau đó lại cảm thấy có chút may mắn.

Hắn nhớ rõ trong buổi tiệc sinh nhật này, Đường Minh thật ra đã chuẩn bị một trò hay để nhục nhã hắn, bề ngoài Đường Minh cố ý “La mắng” cái đám cẩu bằng hữu của mình tựa hồ là muốn bảo bọc giữ gìn hắn, nhưng trên thực tế trong lòng Đường Minh không ngừng cười nhạo hắn ngu xuẩn. Cũng chính là hôm nay, hắn cảm động với sự bảo vệ của Đường Minh, đem chính mình dâng ra toàn bộ, lần đầu của hắn thế mà trở thành ác mộng của hắn. Đường Minh quay lén cảnh hai người hoan ái, cuối cùng cho hắn một đòn trí mạng, làm hắn yếu đuối chỉ có thể nhảy lầu tự sát.

Đối phương nếu đã muốn nhục nhã hắn, vậy hắn cũng có cơ hội thuận lý thành chương lợi dụng hôm nay tới chia tay cùng Đường Minh.

Đường phố tản ra bầu không khí nghiêm cẩn, thiếu niên nhìn biệt thự nơi xa, khóe miệng giơ lên. Hắn tính toán trước khi đến, phải chuẩn bị thật tốt để cấp cho Đường Minh một cái “Kinh hỉ”.

Nghĩ thế, Tuyên Nhược Phong không nhanh không chậm ngồi xuống băng ghế dài ven đường, giống như là phát ngốc nhìn về nơi xa, thật ra là đang dùng kính viễn vọng quan sát câu lạc bộ Băng Độ xem kế hoạch của Đường Minh đã tiến triển đến nông nỗi nào rồi, cũng thuận tiện chờ đợi tài xế nhà hắn đến đón. Đến đúng giờ, hắn tự nhiên sẽ xuất phát.

Chỉ là hắn không dự đoán được, Đường Cẩn Phong vừa mới trở về Đường gia cư nhiên bởi vì một lệnh triệu tập khẩn cấp lại chuẩn bị ra khỏi cửa, Tuyên Nhược Phong nhớ lại năm nay trận chiến tranh tinh cầu lớn nhất sẽ xảy ra.

Khủng long bạo chúa, loài khủng long ăn thịt hung ác nhất của Long tinh tiến hành xâm lược Lam tinh. Bọn họ không màng đến hiệp nghị đình chiến đã được ký kết giữa hai tinh cầu, dưới tình huống không hay biết gì của 99 vị Long tộc thủ lĩnh khác, tự mình công kích Lam tinh. Trận chiến này dưới sự chỉ huy của Đường Cẩn Phong cuối cùng mới đạt được thắng lợi.

Tưởng tượng đến đây, Tuyên Nhược Phong nhịn không được mỉm cười, Đường Cẩn Phong chân chính là một vị tướng tài giỏi. Năm 45 tuổi hắn đã là Thượng Tướng quân hàm ba sao, là một Phong hệ Linh Năng giả xếp hạng cao nhất đạt tới ngũ giai đỉnh phong, cũng là nhân tài trăm ngàn năm mới xuất hiện một vị. Phải biết rằng chính phụ thân của Đường Cẩn Phong là Đường Thiệu nguyên soái cũng tại lúc 70 tuổi mới đạt cấp bậc ngũ giai, Đường Cẩn Phong so với phụ thân hắn còn sớm hơn đến 30 năm, không chỉ là thiên tài, mà còn là kỳ tích của Lam tinh, một chiến thần.

Nhưng ở kiếp trước, Đường Cẩn Phong lại bởi vì dạy con không nghiêm mà rút lui khỏi quân giới, sân khấu thuộc về mình. Hắn rõ ràng đang tiền đồ rộng lượng, cứ như vậy dứt khoát mà vứt bỏ, cuối cùng, hắn mất đi tất cả, bao gồm con cái của mình.

Tuyên Nhược Phong lúc ấy nhìn thấy vậy liền quyết định, nếu thật sự có thể trở lại một lần nữa, hắn tuyệt đối không để Đường Cẩn Phong mất đi mọi thứ. Tuyệt đối không cho Đường Minh có cơ hội làm bất luận điều gì để bò lên cái vị trí đó.

Nhanh chóng đem hạc giấy thu hồi, gửi cho tài xế một tin nhắn, để tài xế không cần tới nữa, bởi vì hắn đã tìm được xe đi nhờ rồi. (Mình thề là không biết hạc giấy ẻm phóng ra từ khi nào mà giờ thu hồi luôn!!! Qua chương sau thấy ẻm biến hạc giấy thành kiếm, nên mình đoán là hạc giấy này ẻm biến thành kính viễn vọng ở phía trên)

Quảng cáo
Trước /105 Sau
Theo Dõi Bình Luận
[Zhihu] Tống Nguyên

Copyright © 2022 - MTruyện.net