Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Editor: Vi Vi
~~~~~~~~~~~~~~~
Nhan Yên xách theo xiên cá đến, vẻ mặt thản nhiên, giống như việc mình là chỉ là một chuyện bình thường ruồi muỗi gì đó.
Nàng đưa dao hạt lại cho Kurut, Kurut cúi đầu nhìn, anh bạn tốt của mình đã ngủm một nửa.
Hai ba phát đã dùng hơn 50% năng lượng, con dao hạt này mà chém hai phát nữa có lẽ là thành đồ phế thải luôn rồi!
Nhưng dù vậy, cũng khiến người ta giật mình, cây tuyết tùng bạc mà hắn nói đúng là vật liệu để làm cơ giáp phòng ngự, tuy rằng dao hạt có thể phá hư, nhưng cũng không phế tới nỗi chỉ một hai nhát là chém bay rồi?
Tiểu đội lính đánh thuê vừa nhìn biểu cảm của Nhan Yên liền thay đổi.
Tuy rằng cố chủ luôn có một số yêu cầu kì quái, nhưng thực lực thật sự không tồi.
Waterl lúc này vừa tóm được một con cá thú răng nhọn bước lên.
Cá thú răng nhọn dài khoảng nửa mét, đầu cá rất lớn, đặc biệt là cái miệng cá há to gần như nhét đủ một cái đầu người, hàm răng sắc bén như phát ra ánh sáng hào quang của kim loại, thật sự không thể tưởng tượng được nếu như có người rớt xuống hồ sẽ có kết cục gì.
Nhan Yên đứng trên bờ nhìn đám cá thú răng nhọn đang tung tăng nhảy múa, đuôi cá cực kì khỏe mạnh quẫy nhiệt tình, làm cho thân cá bay lên cách hồ nữa mét, rồi lại rơi xuống.
“Quả nhiên rất tươi, nọc độc ăn mòn chắc là đều bên trong hàm răng nhỉ?” Nhan Yên quan sát một lúc đưa ra kết luận.
Kurut trả lời nói: “Đúng vậy, những chiếc răng nanh sẽ cắn con mồi dưới nước, sau khi nọc độc ăn mòn ngấm ra, nó sẽ dễ dàng xé xác con mồi."
Nhan Yên gật gật đầu, có chút tiếc nuối: “Nếu như thế thì có lẽ không ăn được đầu cá rồi.”
Cho dù muốn ăn cũng phải đem bỏ hết răng nanh và loại bỏ tuyến độc mới có thể ăn được, nhưng làm như thế có chút phiền phức.
Nhan Yên suy nghĩ trong lòng, sau đó ngẩng đầu, nhìn thấy mọi người trong tiểu đội lính đánh thuê đang dùng ánh mắt khó diễn tả nhìn nàng.
Kurut cạn lời nói: “Cô thật sự muốn ăn sao? Có độc thật đó!”
Nhan Yên cười cười: “Không sao cả, chỉ cần ăn chỗ không có độc là được.”
Vừa nói, Nhan Yên liền cầm xiên bắt cá đến bên hồ, nàng nhặt từ dưới đất lên một cục đá ném vào trong hồ, quả nhiên liền thấy đàn cá thú răng nhọn bơi nhanh tới, sau đó liền vây quanh cục đá mở party.
Nàng hơi hơi mỉm cười, lại ném tiếp cục thứ hai, lần này khoảng cách gần hồ hơn một chút.
Cá thú răng nhọn cũng theo động tĩnh đến gần chỗ Nhan Yên, nói thì chậm nhưng xảy ra rất nhanh, Nhan Yên giơ cao cây xiên cá lên một chút, đột nhiên phóng mạnh về phía con cá đang quẫy quẫy.
Cá thú răng nhọn trong nước cũng cảm nhận được có thứ gì đó đang hướng về phía chúng, liền nháo nhào khoe hàm răng nhọn về phía cây xiên đang lao tới!
Mọi người đứng xem trên bờ đều cho rằng cây xiên bắt cá nhất định sẽ bị nọc độc ăn mòn của răng cá cắn đứt.
Nhưng trên thực tế, Nhan Yên đột nhiên xoay cổ tay, cây xiên bắt cá liền thay đổi phương hướng, đâm thẳng vào mang cá.
Bằng cách này, con cá thú răng nhọn bị mắc kẹt xiên bắt cá vẫn sống sót, không thể ngậm miệng cũng như vùng vẫy.
Tiểu đội lính đánh thuê xem đến con mắt đều tròn xoe.
Mẹ ơi, thế mà còn có kiểu chơi này nữa à, trước giờ chưa từng gặp qua đó a a a a~!
Windsor ngoại trừ lúc đầu có chút kinh ngạc, lúc này đã hoàn toàn tiếp nhận được hành động super kinh ngạc của Nhan Yên.
Không phải chỉ là bắt cá thôi sao, có gì ghê, Nhan Yên cực kì lợi hại, cho dù sau này nàng có đập đập cánh bay lên trời cô cũng không ngạc nhiên đâu.
Nhan Yên lần lượt đâm thêm vài con cá, ném lên bờ mặc cho chúng lăn lộn.
“Nhiêu đây trước tiên, nếm thử hương vị xem nào!” Nhan Yên thu lại xiên cá, nhìn con cá thở ra thì nhiều mà hít vô thì ít có chút chờ mong.
~~~~~~~♡~~~~~~~
Windsor thấy bộ dáng Nhan Yên nóng lòng muốn thử, không khỏi hỏi: “Ăn tại đây sao?”
Nhan Yên vén tay áo, gật gật đầu: “Tất nhiên, em xử lí cá trước....Đúng rồi, trong các chư vị lính đánh thuê có vị nào là thuật khống thổ không?”
Brud đứng dậy.
Nhan Yên nhìn nhìn đánh giá, là một thanh niên mặt hình vuông trong rất phúc hậu, lớn lên.....dung mạo hơi nặng nề.
“Làm phiền vị lính đánh thuê này có thể giúp tôi đào một cái bếp đất được không?” Nhan Yên vừa nói, vừa mô tả hình dáng của cái bếp đất.
Brud liền làm theo, cũng may kết cấu bếp đất khá đơn giản, chính là một cái hố dài, bên trong rỗng, phía dưới chỉ cần nhóm lửa là được.
Hắn vừa làm xong, Nhan Yên liền lấy đồ dùng làm bếp mang theo từ không gian tùy thân, ba cái dao văn võ!
Windsor lập tức nhìn sang: “Yên Yên à...Ba cái dao như này em cũng mang theo bên người sao?!”
Nhan Yên rất tự nhiên:”Đúng thế, không phải bây giờ đã có tác dụng sao!”
Tiến vào khoang mô phỏng thế giới, thời điểm thông qua rà quét, các trang bị mang theo bên người cũng sẽ đi theo.
Thân là Giai Hào Sư, đồng thời cũng là người giang hồ, mang theo bên nhười đồ làm bếp cùng vũ khí sớm đã trở thành thói quen, ba cây dao văn võ chính là đao pháp cơ bản của người đảo Hoa Diên bọn họ đấy! Những kỹ năng cần thiết cho việc lữ hành và nấu nướng mà mọi đệ tử đều phải thành thạo!
Năm thành viên của tiểu đội lính đánh thuê nhìn Nhan Yên gần như ngây người, cố chủ lần này của bọn họ sợ là đầu óc có vấn đề đúng không?
Ngươi ta ra cửa mang theo dao hạt súng hạt thậm chí là cơ giáp tùy thân thông minh, nghe là thấy ngầu thấy soái liền, vị này ra cửa mang theo vũ khí lạnh, tính chém cái gì à?
Chỉ thấy Nhan Yên chọn một con dao kim loại có lưỡi dài, liền cầm lên đi đến cá thú răng nhọn lúc này đã không còn nhúc nhích được.
Đội trưởng Kurut hảo tâm nhắc nhở: “Lớp vảy cá thú răng nhọn rất cứng, kim loại bình thường không cạo nổi....”
Nhan Yên lúc này đã đứng bên cạnh con cá thú răng nhọn dài nửa mét, nghe thấy lời nói của Kurut liền quay đầu cười tươi, sau đó giơ tay, mũi dao chĩa thẳng vào phía mang của cá thú răng nhọn đâm xuống!
Trong nháy mắt, thân và đầu hoàn toàn lìa nhau!
Mọi người trong đội lính đánh thuê: “.........”
Windsor mặt vẫn cười nhạt, nghĩ thầm cứ quen dần là được, kỹ năng dùng dao của Yên Yên thật lợi hại!
Mọi người trong đội lính đánh thuê chưa từng nhìn thấy Nhan Yên cắt xẻo dị thú trước đây, cảnh tượng tiếp theo đã làm cho bọn họ phải đổi mới tam quan 360°.
Nhan Yên tay cầm cán dao, hơi hơi xoay chuyển hướng lưỡi dao hướng về thân cá.
Sau đó, Nhan Yên một tay ấn xuống thân cá lúc này đã hoàn toàn bất động, một tay cầm còn dao hướng từ phía đuôi cá ngược lên trên, đem vẩy cá cạo ra.
Cho dù cá thú răng nhọn đã chết hoàn toàn, động tác cạo vẩy cá lúc này vẫn làm cho xác cá run lên, một bên đuôi cá dựng ngược.
Ai cũng đều biết vẩy cá xuôi theo hướng thuận, khi tróc ngược lên sẽ đau đến nhường nào, nhìn xem con cá nà cho dù đã chết nhưng vẫn theo phản xạ run rẩy liền hiểu rõ.
Một lúc sau, vẩy cá đã được Nhan Yên cạo sạch sẽ, trên mặt đất đều là những cái vảy cứng rắn được cạo xuống, thịt cá lộ ra, nhìn trong có vẻ rất mềm mại.
Nhan Yên vừa lòng sờ sờ, cảm giác xúc cảm, thầm nghĩ chất lượng thịt cá có vẻ không tồi, không biết hương vị sẽ thế nào...!
Nghĩ như thế trên mặt Nhan Yên lộ ra ý cười, nhưng trong mắt những người lính đánh thuê lúc này....Làm người ta sợ đấy có biết không!
Cố chủ lần này không phải là biến thái có đúng không?!
Tuy nhiên, chỉ sau một thời gian dài thân thiết, mọi người trong đội lính đánh thuê đã có nhiều thay đổi trong ấn tượng của họ về Nhan Yên.
Bọn họ năm mặt nhìn nhau, biểu cảm đều trong rất đờ đẫn.
Chờ bọn họ nhìn lại về hướng Nhan Yên, sau khi đã cạo xong vảy cá, nàng liền xoay hướng lưỡi dao, lưỡi dao sắc bén không chút do dự chém vào bụng cá, tiếp theo nàng duỗi tay vạch ra chỗ vết đao trên bụng cá....!
Đội lính đánh thuê: “= Д =! WTF!!!”
~~~~~~~~♡~~~~~~~
Nhan Yên nhanh chóng rửa sạch sẽ bụng cá, trong ánh mắt khiếp sợ của năm người lính đánh thuê đem thịt cá đã xử lí xong đặt lên bếp đất, sau đó xử lí tiếp con cá xấu số khác.
Đội lính đánh thuê: “……” Thật đáng sợ!
Bắt lên tổng cộng có bốn con, Nhan Yên rất nhanh đã xử lý sạch sẽ.
Windsor dù sao trước đó đã xem Nhan Yên xuống bếp vài lần, lúc này chủ động đi lên hỗ trợ.
“Nên làm gì nữa?”
Nhan Yên đối Windsor cười cười, ôn thanh nói: “Có cái gì có thể nhóm lửa không?”
Windsor lập tức nói: “Có, chị có mang theo bật lửa năng lượng.”
Đội lính đánh thuê có dị năng giả hệ thủy, cho nên không cần lo lắng nguồn nước.
Nhan Yên móc ra từ trong thiết bị không gian một cái nồi đặt lên bếp, Windsor dùng nhiên liệu đốt lửa dưới bếp, sau đó nhờ dị năng giả hệ thủy Waterl tạo ra nước khoảng nửa nồi.
Bệ bếp kế bên, Nhan Yên đem cá đặt trên thớt, bắt đầu thái nhanh từng lát cá.
Loại cá thú răng nhọn này tuy phần vảy rất cứng, nhưng thịt cá lại cực kì mềm mại, vì để không làm hỏng kết cấu của cá, Nhan Yên sử dụng dao cực kì tinh tế, từng miếng từng miếng được thái rất mỏng, lại không làm hỏng bất kì phần kết cấu nào, mỗi một miếng trong suốt như pha lê, mềm mại tinh tế.
Sau khi cắt vài lát cá xong, Nhan Yên gắp một miếng cá lên ngửi ngửi, ngoài dự kiến của nàng không có mùi tanh gì cả, cũng chẳng có mùi gì khác thường.
Sau đó nàng cắn thử một miếng.
Có rất nhiều cách chế biến cá sống ở đảo Hoa Diên, hải sản ăn sống cũng rất nhiều loại, hơn nữa hương vị cực kỳ thơm ngon.
Bất quá mùi tanh cần được khử bớt bằng giấm và nước tương.
Nhưng loại cá thú răng nhọn này lại không hề có mùi tanh, làm cho người ăn khá dễ dàng ăn sống được.
Nhan Yên đem miếng thịt cá này ăn sống, làm cho Windsor cùng mấy người lính đánh thuê sợ đến ngây người.
Nhan Yên chậm rãi thưởng thức xong miếng cá, nuốt xuống, trấn an nói: “Đừng lo lắng, loại thịt cá này không có độc, có thể ăn, do phần vảy khá cứng, nên bảo vệ phần thịt cá rất tốt.”
Toàn bộ cá thú răng nhọn, phần đầu cá vảy cá nội tạng tất cả đều có độc, nhưng phần thịt cá là bộ phận mềm mại cũng như vô hại nhất, hương vị cũng cực kì tươi ngon.
Nhan Yên cảm thấy rất vừa lòng, còn nghĩ rằng các dị thú khác của tinh tế nói không chừng cũng đều có hương vị tươi ngon như vậy đấy!
Đội mấy người lính đánh thuê càng nhìn càng thấy khó tin, biểu cảm gần như cứng đơ.
Nhan Yên cũng không quản bọn họ, hỏi Windsor trước: “Chị muốn ăn kiểu cá thế nào? Thịt cá này có vị rất ngon, có thể hầm, nấu canh hoặc luộc đều được.”
Windsor thấy bộ dạng Nhan Yên không có gì, trong lòng tức khắc thở phào nhẹ nhõm, sau đó nghe Nhan Yên nói ra vài loại cách làm, liền có chút không kiềm được con sâu thèm ăn đang ngo ngoe trong người.
Cô nuốt nuốt nước miếng: “Đều làm hết được không? Em nhìn xem nhiều cá thế này!”
Nhan Yên cũng cảm thấy như thế, đồ vật trong thế giới cũng không mang ra ngoài được.
“Được thôi, vậy đều làm hết, đầu tiên luộc cá trước nào!”
Nhan Yên đã quyết định, liền bắt đầu tiến hành.
Một cái bếp đất không đủ dùng, Nhan Yên liền nhờ Brud làm thêm một cái nữa.
Windsor lập tức chủ động đến gần bếp châm lửa.
Nhan Yên nhanh nhẹn trổ tài kỹ năng dùng dao của mình, cắt thân cá thành những miếng mỏng có độ dài lớn nhỏ đều nhau.
Tiếp theo nàng đem miếng cá để vào trong nồi tiến hành ướp.
Sau khoảng thời gian không lâu, Nhan Yên đặt một cái nồi lên bếp khác, đổ dầu và phi thơm gừng và tỏi cùng với phi lê cá.
Món nguyên bản này vốn dĩ sẽ có khẩu vị cay nồng, nhưng nghĩ đến người tinh tế vẫn chưa thử hết các vị mạnh, Nhan Yên vẫn luôn dùng phương pháp thanh đạm nhẹ nhàng.
Cá luộc cũng không tồi mà~!
Lúc này mùi cá trong nồi tỏa ra, ban đầu năm người lính đánh thuê vẫn luôn cảm thấy hai vị cố chủ này có bệnh về não, lập tức ngây ngẩn cả người.
Hửm hửm hửm?
Mùi.....mùi gì thế này?.